Nếu như ba tên đó cách hắn ngoài một trăm thước, tại nơi rừng rậm rất có lợi cho việc trốn chạy này thì Tần Vô Song cũng không thể nắm chắc được việc tiêu diệt tận gốc chúng.
Nhưng ba tên nọ lại ở trong khu vực gần ba mươi thước, trong tình huống xung quanh không có trở ngại gì thì cho dù mỗi tên trong bọn chúng có lắp thêm đôi cánh cũng không thể chạy thoát được.
Tại nơi ba tên Võ đồng này kết đảng mai phục, trong mấy ngày qua đã có bảy, tám Võ đồng chết bỏ mạng.
Ba cỗ thi thể được đặt tại cùng một vị trí, Tần Vô Song chú ý tới số thứ tự của chúng trong cuộc Thí luyện. Một trong số chúng là Số 32, chính là tên định bắn tỉa ở hướng chính Nam.
- Chả trách tên Số 32 lại một mực hoạt động trong vùng này, hóa ra là hắn có đồng đảng.
Tần Vô Song nghĩ, bắt đầu thu hoạch chiến lợi phẩm.
Ba tên Võ đồng này kết đồng đảng với nhau hiển nhiên cho rằng như thế sẽ tuyệt đối an toàn. Bởi vậy, các vật quý giá đều đặt trong bao hành lý mang trên người, bao gồm cả ngọc bài.
Mở tất cả các bao hành lý ra, Tần Vô Song âm thầm líu lưỡi. Khá khen cho ba tên hỗn đản này, không ngờ rằng trong vài ngày ngắn ngủ mà ba tên đã thu được hơn tám ngọc bài.
Lật xem từng ngọc bài, rất nhanh chóng đã tìm thấy ngọc bài Số 32 mà đệ đệ của Đồng Dao cần. Nhưng Tần Vô Song không ngờ rằng trên người của ba tên này còn thu được cả ngọc bài Số 19 của đệ đệ Đồng Dao!
- Tên này thật đúng là không đơn giản. Xem bốn ngọc bài trên người hắn cũng đã có giá trị khoảng 57 tích điểm. Hai tên kia chẳng qua chỉ là hai quân tốt mà thôi.
Tuy nhiên, ngọc bài trong tay hai gã kia quả nhiên có Số 46, đáng giá 5 tích điểm với Tần Vô Song. Không ngờ lần này thu được tám ngọc bài là thu hoạch rất lớn đối với Tần Vô Song.
Chỉ cần đệ đệ của Đồng Dao có thể xuất ra ngọc bài Số 6, Tần Vô Song cũng có thể nhẹ nhàng giành được 80 tích điểm.
- Xem ra, tại khu Thí luyện này cũng câu được con cá lớn rồi. Trong hai lần vừa rồi, tổng cộng thu được mười một ngọc bài. Cộng thêm sáu ngọc bài thu được trước đó là thành mười bảy ngọc bài. Thời hạn ba ngày cũng đã hết rồi, không biết đệ đệ của Đồng Dao thu hoạch thế nào?
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi cười thầm trong lòng. Hai ngọc bài có giá trị nhất mà đệ đệ của Đồng Dao cần đều có trên người của tên Số 32. Nếu không có Tần Vô Song hắn thì dù năng lực thu thập thông tin của đệ đệ Đồng Dao có lợi hại thế nào thì kết cục cuối cùng cũng sẽ bị loại ra.
Xử lý xong việc dọn dẹp hiện trường, Tần Vô Song lặng lẽ rời khỏi đó.
Hiện tại, hắn sẽ đợi kết quả từ đệ đệ của Đồng Dao. Chỉ cần có ngọc bài Số 6 trong tay, đảm bảo tất cả khu Thí luyện này đều muốn đặt quan hệ với hắn.
o0o
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, Tần Vô Song bắt đầu xuất phát đi đến địa điểm mà hắn và đệ đệ của Đồng Dao đã giao hẹn.
Điều khiến hắn không ngờ tới là đệ đệ của Đồng Dao đã đến đó từ trước. Đứng trên sườn núi, nhìn thấy Tần Vô Song đi đến, hắn giơ tay ra vẫy.
- Ngươi tới sớm quá nhỉ.
Tần Vô Song cười đón nhận.
Đệ đệ của Đồng Dao có chút lo lắng:
- Huynh đài, căn cứ theo thông tin mới nhất thì Số 32 đã bị người khác tiêu diệt. Ngọc bài trên người hắn có khả năng đã bị lấy mất.
- Ngọc bài Số 6 đâu?
Tần Vô Song khẽ cười, lòng bàn tay mở ra. Đúng ra đệ đệ của Đồng Dao phải đưa ra trước để đổi lấy ngọc bài Số 32.
Đệ đệ của Đồng Dao kinh ngạc, giật mình nhìn Tần Vô Song và chợt ra:
- Nói như vậy, Số 32 là do ngươi xử lý?
Ngây người một lúc, lúc này mới nhớ ra điều gì đó. Thò tay vào ống tay áo, lấy ta một ngọc bài, cười khổ nói:
- Nói đến lại thấy hổ thẹn, ta vừa vào đến khu Thí luyện liền phát hiện ra ngọc bài Số 6 này. Hơn nữa, cho đến nay ta cũng chỉ thu được mỗi ngọc bài này thôi.
- Đây là cái được gọi là giá trị ngàn vàng.
Tần Vô Song mỉm cười, liếc mắt ra xung quanh, phát hiện không có ánh mắt nào nhìn trộm, lúc này mới tủm tỉm cười nói tiếp:
- Cái này gọi là chỉ quý chất chứ không quý lượng. Ngọc bài này đối với ta mà nói có giá trị ngàn vàng. Mà ngươi lại còn chủ động tìm ta hợp tác, chứng tỏ tầm nhìn của ngươi cũng không tồi. Cho nên, ta muốn chúc mừng ngươi, hãy nhận lấy phần thưởng xứng đáng.
Tần Vô Song vừa trêu đùa vừa giống như làm trò ảo thuật, không ngừng lôi ngọc bài từ trong ống tay áo ra, rải hết xuống đất.
Liên tiếp rải ra năm ngọc bài khiến đệ đệ của Đồng Dao trơ mắt ra nhìn, cơ hồ không chớp được mắt.
Năm ngọc bài này, ngoại trừ một cái 2 tích điểm ra thì bốn chiếc khác đối với hắn mà nói đều có giá trị ngàn vàng. Thậm chí ngọc bài đánh số của hắn – ngọc bài Số 19 rõ ràng cũng nằm trong số đó.
Năm ngọc bài đó lần lượt là Số 19, Số 32, Số 29, Số 49 và một ngọc bài 2 tích điểm khác.
- Chỗ này…
Đệ đệ của Đồng Dao trừng mắt nhìn, hướng ánh mắt về phía Tần Vô Song, hiển nhiên còn chưa lý giải được dụng ý của Tần Vô Song.
- Dùng mấy ngọc bài này đổi lấy ngọc bài Số 6 trong tay ngươi, có đủ không?
Đệ đệ của Đồng Dao cố gắng khống chế cảm xúc, vui vẻ nói:
- Đủ chứ, đủ chứ, thậm chí còn quá nhiều!
- Ha ha, đối với ta mà nói, chúng cũng chỉ là năm ngọc bài 2 tích điểm thôi. Dùng mười điểm đổi 30 tích điểm. Cũng không nhiều đâu.
Tần Vô Song cười tủm tỉm nói.
- Hai bên cùng có lợi, giá trị là lớn nhất.
Tần Vô Song nói thêm:
- Đương nhiên, chỗ này cũng là phần thưởng cho tầm nhìn của ngươi.
Đệ đệ của Đồng Dao nhìn kỹ Tần Vô Song, xác định rõ là đối phương không phải đang nói chơi, lúc này mới cười khổ liên tục:
- Nói như vậy, huynh đài đã thu thập đủ 80 tích điểm?
- Ừm.
Tần Vô Song khẽ ừ một tiếng, xem như là câu trả lời.
- Định lúc nào thì xuất phát?
Đệ đệ của Đồng Dao thầm nghĩ, thật đáng tiếc, nhân vật như vậy, nếu có thể cùng hắn hợp tác trong hai ngày thì kiếm 80 tích điểm để Vượt khu cũng có khả năng đạt được.
Đáng tiếc là, lần Thí luyện này đối với mỗi người mà nói cũng rất quan trọng, mỗi khắc tương đương với một tấc vàng. Người ta không thể vì hắn mà dừng lại.
- Hôm nay phải chấn chỉnh lại, ngày mai mới xuất phát.
Nếu theo lựa chọn của Tần Vô Song thì hắn muốn xuất phát từ ngay hôm nay, nhưng để đáp ứng chuyện đệ đệ của Đồng Dao, hắn lại quyết định ‘đã giúp thì giúp đến cùng’.
Tính từ ngày đầu tiên tới giờ, Tần Vô Song đã thu được mười bảy ngọc bài. Cho đệ đệ của Đồng Dao năm cái, đổi lấy một ngọc bài Số 6, tổng số ngọc bài trước mắt là mười ba cái.
Một cái Số 6, một cái Số 45 cộng vào cũng đã 50 tích điểm. Còn có ba cái khác là Số 26, Số 36, Số 46, mỗi cái là 5 tích điểm.
Còn lại tám cái, đều là ngọc bài 2 tích điểm. Tổng cộng vào cũng đã lên đến 81 tích điểm, đủ cho hắn có tư cách Vượt khu.
Sở dĩ hắn dự định lưu lại một ngày là định trợ giúp thêm cho đệ đệ của Đồng Dao. Cho dù là hắn gần đạt được 80 tích điểm thì cũng phải do hắn nỗ lực đạt được.
Nếu đệ đệ của Đồng Dao đến một ngọc bài cũng không lấy được thì chỉ có thể nói hắn là một thứ bùn loãng không trát được tường. Nếu hắn có thể tự mình làm được mọi việc, tin rằng Đồng Dao sẽ rất hài lòng.
Dù sao thì năm ngọc bài này của đệ đệ Đồng Dao cũng đã có giá trị là 62 tích điểm. Với điểm số này thì không đủ tư cách Vượt khu nhưng xếp ở vị trí 30 thứ hạng đầu trong số tất cả các Võ đồng của Xích Mộc Lĩnh thì không thành vấn đề.
Suy tính lên xuống, năm mươi khu Thí luyện, nếu mỗi khu Thí luyện đều có người đạt tư cách Vượt khu thì cũng mới chỉ có năm mươi người mà thôi.
Năm mươi người này trong bốn Lĩnh, vậy thì mỗi Lĩnh mới chỉ có khoảng mười hai, mười ba người.
Căn cứ theo nghiên cứu về quy tắc của Tần Vô Song, không có khả năng mỗi Lĩnh đều có người có thực lực Vượt khu. Trong cuộc Thí luyện lần này, thực lực là một chuyện, vận may và khả năng phán đoán mới là những thứ quan trọng nhất. Đương nhiên, căn cứ cuối cùng vẫn là thực lực.
Tính ra, chỉ cần kiếm được 80 tích điểm là có thể không phải lo lắng gì. Còn về việc Vượt khu, đối với những Võ đồng mà thực lực không nổi bật mà nói thì chưa chắc đã là chuyện tốt.
Dù sao, trong khu Thí luyện phân biệt lợi hại này, đối với việc lần đầu tiên tới một khu Thí luyện còn nhiều lạ lẫm, không thông thuộc hoàn cảnh xung quanh thì rất dễ dàng phân biệt khả năng của các Võ đồng.
Bởi vậy, Tần Vô Song suy đoán, những Võ đồng có tính chất ổn định cho dù có thu thập đủ 80 tích điểm thì cũng chưa chắc đã đủ tư cách Vượt khu.
Hai bên đã nhận được ngọc bài cần thiết, Tần Vô Song cười nói:
- Hôm nay chúng ta cùng hành động, thu được ngọc bài thì chia đều. Nếu thu được ngọc bài mà cao điểm hơn với ngươi thì ngọc bài đó thuộc về ngươi, còn ngọc bài cao điểm hơn với ta thì thuộc về ta. Thế nào?
Đệ đệ của Đồng Dao vốn có chút buồn bã mất mát, nghe Tần Vô Song nói tới đây, nhất thời thích thú, trong khoảnh khắc máu huyết sôi trào lên.
Một khu Thí luyện có tổng cộng năm mươi ngọc bài, Tần Vô Song có mười ba cái, đệ đệ của Đồng Dao có năm cái. Hai người bọn họ đã chiếm được mười tám cái. Nói cách khác, khu Thí luyện này còn có ba mươi hai ngọc bài để cho họ đoạt lấy.
Tần Vô Song vỗ tay một cái, cười nhẹ nói:
- Được, bây giờ cuộc đi săn bắt đầu!
Căn cứ theo thông tin của đệ đệ Đồng Dao, hiện nay khu vực mà các nhóm Võ đồng tụ tập nhiều nhất đã chuyển tới phía Bắc. Nơi đây có một dãy núi đá lớn, phạm vi chừng hai mươi dặm, những tảng đá mọc lởm chởm, trên đó có vô số cây cối, cỏ cây um tùm, địa thế cực kỳ hiểm trở. Đúng là một nơi hoàn hảo cho nhóm Võ đồng hoạt động.
Hai người không ngừng tiến lại gần, cảnh tượng ven đường khiến hai người trợn mắt nhìn. Bên đường liên tục xuất hiện xác những Võ đồng, hình dạng đáng sợ, mỗi thi thể đều có tứ chi bị cắt lìa ra…
- Sao lại thế này?
Đệ đệ của Đồng Dao thì thào hỏi.
Tần Vô Song nhướng mày quan sát, xem xét kỹ những dấu vết trên cổ các thi thể, sau khi nhìn kỹ cổ của năm, sáu thi thể ven đường, Tần Vô Song đột nhiên dừng chân, dường như có chút suy tư nhìn vào khu vực núi đá, khẽ nói: