Bên ngoài cổng thành Tần gia châu Bách Diệp. Tộc trưởng Tần Bá Long của Tần gia châu Bách Diệp đích thân dẫn theo sáu người tới Vân Phi Phong đón tiếp Tần Vô Song và tặng hắn lễ vật gặp mặt giá trị nhất.
Cùng lúc đó, đến đón Tần Vô Song còn xuất hiện huynh đệ Tần Quan, vì lúc trước trên đường đi huynh đệ họ đã chịu ơn huệ cứu giúp của Tần Vô Song.
- Lão Đại!
Bao Bao luồn lách đám đông chạy tới vô cùng nhiệt tình và nháy mắt ra hiệu với Cô Đơn, thể hiện hưng phấn tột cùng.
Tần Bá Long chắp tay về trước nói:
- Tần công tử can đảm nghĩa hiệp, lão phu Tần Bá Long thay mặt Tần gia châu Bách Diệp xin cảm tạ Tần công tử!
Nắm chặt vai Tần Vô Song, nét mặt lão hiện lên niềm vui vô hạn.
- Lão Đại, đây là Tộc trưởng của Tần gia châu Bách Diệp.
Bao Bao vội vã giới thiệu.
- Tộc trưởng đại nhân. Đều là người một nhà, ngàn vạn lần chớ nên nói những lời khách khí như vậy.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Một nét bút không thể viết ra được hai chữ Tần. Trên bầu trời mảnh đất của Tần gia. Có cùng cội nguồn, đồng khí liền chi, vận mệnh huyết nhục tương liên. Những việc mà ta làm đều thuộc bổn phận phải làm. Thực lực còn thấp kém nên cống hiến cũng chưa được nhiều.
- Tần công tử là một thiếu niên đầy hứa hẹn. Một tay có thể trấn áp được cả trận chiến, nếu không có ngươi lo liệu thì chúng ta làm sao mà có được một chiến cuộc hoàn mỹ đến vậy? Mời mau mau vào trong.
Thế hệ trẻ tuổi đầu tiên của Tần gia châu Bách Diệp có thể có được những người có tài như Tần Vô Song quả thực là không nhiều.
Đặc biệt như Tần Vô Song dùng dũng dùng mưu lại càng hiếm có. Bởi vậy sự yêu thích của Tần Bá Long đối với Tần Vô Song lại càng cao.
Vào bên trong thành của Tần gia châu Bách Diệp, Tần Vô Song mới hiểu rõ tại sao Tần gia châu Bách Diệp lại có thể bị bọn lang sói Trần Thống lĩnh cho ăn một vố đau như vậy. Khu phòng ngự của Tần gia châu Bách Diệp quả thực không vừa!
- Tần công tử, nghe Thiết Hồng nói tổ tiên của ngươi cũng từng là đệ tử kiệt xuất của Tần gia Thiên Đế Sơn. Vậy không biết nơi hạ lạc của Tần công tử hiện đang ở đâu?
Thân phận của Tần Vô Song đối với Tần gia châu Bách Diệp mà nói đến tận bây giờ vẫn là một câu đố chưa có lời giải. Bao Bao dù có mặt ở đây nhưng nếu chưa được sự cho phép của Tần Vô Song thì hắn ta cũng không dám làm bại lộ thân phận của Tần Vô Song.
Tần Vô Song một khi đã vào tới trong phủ Tần gia châu Bách Diệp làm quen với mọi người thì chắc sẽ khó lòng che giấu được thân phận. Mà cả bốn phía đều là cao tầng nòng cốt của Tần gia châu Bách Diệp. Ngoài thân phận của huynh muội Tần Quan tương đối thấp kém, còn lại đều là những nhân vật có máu mặt nên cũng không lo lắng thân phận của hắn bị tiết lộ ra ngoài.
- Không giấu gì Tộc trưởng đại nhân, ba huynh đệ chúng ta đều tới từ các quốc gia nhân loại. Hai người bọn chúng đều là đồng bọn của ta, tuy là Thú Tộc nhưng tình huynh đệ như thủ túc.
- Các quốc gia nhân loại?
Tần Bá Long cùng Tần Trọng Long liếc mắt nhìn nhau. Đặc biệt là sáu vị Trưởng lão trao đổi nhãn thần. Mỗi người đều nhìn chằm chằm chờ đợi lời giải thích từ phía Tần Vô Song.
Đúng là đã khiến cho bọn họ một phen kinh ngạc. Bọn họ cũng đã từng suy đoán thân phận lai lịch của Tần Vô Song nhưng dù cho bọn họ từng suy nghĩ một cái tên danh tiếng khác chứ không phải là chi mạch Tần gia xa xôi này, cũng tuyệt nhiên chưa từng nghĩ rằng đó là các quốc gia nhân loại.
Dù cho có đánh nát óc thì bọn họ cũng chưa từng tưởng tượng qua điều đó.
Đối với Tần Vô Song mà nói phản ứng của bọn họ như vậy thấy lạ mà không lạ. Trên thực tế rằng hoán đổi bất cứ người của Hiên Viên thì nếu như có nghe bọn chúng tự xưng là tới từ các quốc gia nhân loại đi chăng nữa thì tin chắc nhất định cũng sẽ có phản ứng như vậy.
Ngay cả vị cao nhân tiền bối mạnh mẽ như Vân Tuyết Trần nhưng khi nghe nói lai lịch của hắn tới từ các quốc gia nhân loại thì cũng phải giật mình.
Tần Bá Long quả không hổ danh là một Tộc trưởng. Sau một thoáng kinh ngạc liền trở về nét mặt bình thường, mỉm cười nói:
- Câu trả lời này của Tần công tử thật đúng là nằm ngoài sự tưởng tượng của bọn ta.
- Các quốc gia nhân loại từ trước tới giờ luôn có thực lực thấp hơn Cấm địa của Thần rất nhiều, không ngờ lại có thể có được một nhân tài như Tần công tử.
Nhưng Tần Vô Song ngược lại lại không hề để ý một chút nào.
- Hóa ra ân nhân tới từ các quốc gia nhân loại, chả trách mà các ngài lại xuất hiện từ hướng đó. Ở đây cách nơi đó rất gần.
Tần Quan thêm lời.
- Tần Quan huynh, ngày mà lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không rõ căn nguyên nên mới giấu sự thật về thân phận mà không nói, mong huynh bỏ quá.
Tần Quan cười đáp:
- Ân nhân, các huynh từ các quốc gia nhân loại tới, che giấu thân phận là điều đương nhiên. Đây cũng là quy luật cơ bản của giới giang hồ. Đệ còn chưa kịp nói lời cảm ơn các huynh chứ sao dám trách cứ.
- Vẫn chưa thỉnh giáo đại danh của Tần công tử?
Đứng sau Tộc trưởng, Tần Trọng Long mỉm cười hỏi.
- Tiểu tử Tần Vô Song.
- Tần Vô Song?
Tần Trọng Long nghe xong tên khẽ nhíu mày:
- Cái tên này nghe rất quen, nhất định là ta đã từng nghe ở đâu đó.
- Nhị đệ, ngươi đã nghe qua chưa?
Tần Bá Long dùng hết sức để nhớ, hắn ở châu Bách Diệp luôn luôn vì vận mệnh của Tần gia châu Bách Diệp mà bôn ba. Nhưng chưa từng nghe qua tin tức về các quốc gia nhân loại.
Xét cho cùng trong mắt của tất cả những kẻ tu luyện ở Hiên Viên Khâu thì ở các quốc gia nhân loại thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Linh Võ Đại viên mãn cường giả. Trong mắt của kẻ tu luyện Viên Hiên Khâu thì những điều đó không đáng nói tới.
Một khi đã không đáng nói tới thì cũng không cần phải phí sức mà quan tâm. Thành ra Tần Vô Song ở các quốc gia nhân loại có thể nói như sấm nổ bên tai. Nhưng ở lãnh địa Viên Hiên Khâu này vài trăm ngàn địa mênh mông là vùng Cấm địa của Thần, danh tiếng của Tần Vô Song dường như không hề có.
Tần Trọng Long trầm tư một lát, tự nhủ thầm:
- Tần Vô Song, các quốc gia nhân loại.
Bất chợt Tần Trọng Long vỗ đùi nói lớn:
- Đúng rồi, đúng rồi, ta nhớ ra rồi!
Mọi người lập tức hướng ánh mắt về Tần Trọng Long. Hắn ta nói:
- Ta… nhớ rồi. Giờ ngọ mấy hôm trước ta ra ngoài nghe thấy Công hội Liên minh tuyên bố nhiệm vụ và vô tình nghe được. Nhiệm vụ đó có liên quan với ba từ trong tên của Tần Vô Song. Hơn nữa trong cái nhiệm vụ đó cũng tới từ các quốc gia nhân loại. Tần công tử, các quốc gia nhân loại của ngươi có ai giống như tên của ngươi không?
Bao Bao không đợi Tần Vô Song trả lời, phá lên cười:
- Các quốc gia nhân loại. Trong những kẻ trẻ tuổi họ Tần thì danh tiếng của Lão Đại nhà ta là lớn nhất. Đổi sang người khác cũng không dám dùng ba chữ Tần Vô Song này đâu.
Tần Trọng Long thở dài:
- Tần công tử, ngươi có từng đắc tội với kẻ nào không?
Tần Vô Song cười lớn:
- Ta ở các quốc gia nhân loại, sống là người nơi đó, chết cũng làm ma ở đó, các cuộc chiến tranh lớn nhỏ thì vô số. Xâm chiếm nhà cửa, tông môn của ta… Kết hạ cũng không ít kẻ thù.
Tần Trọng Long lắc đầu:
- Như thực lực của Tần công tử thì ở các quốc gia nhân loại khẳng định khó có đối thủ. Hơn nữa dù cho các quốc gia nhân loại có hùng mạnh hơn nữa thì cũng không thể đến liên minh của Hiên Khâu Viên.
- Nói đến Viên Hiên Khâu, đối đầu với Tần Vô Song thì chỉ có La Thiên Đạo Trường.
- La Thiên Đạo Trường?
Tần Bá Long nghe thế cái tên, không đừng được thở ra một hơi khí lạnh. Ở Hiên Viên Khâu, danh tính của La Thiên Đạo Trường không kẻ nào là không nghe nói qua.
- La Thiên Đạo Trường!
Tần Trọng Long ngữ khí chùng xuống dường như cũng kiêng nể cái tên này vài ba phần. Nhưng Tần Vô Song lại mỉm cười:
- Chư vị không cần phải lo cho ta, mối hiềm khích với La Thiên Đạo Trường sớm đã có kết thúc. Đến hôm nay cho dù y có muốn báo thù thì cũng là việc của ta. Để tìm được yếu điểm của chúng nên dọc đường đi ta phải mai danh ẩn tích. Thật không nghĩ rằng tên La Thiên Đạo Trường này vẫn chưa từ bỏ dã tâm.
Tần Bá Long trịnh trọng nói với Tần Trọng Long:
- Nhị đệ, ngươi làm được cái nhiệm vụ kia, cụ thể là như thế nào?
- Đó là treo giải thưởng đuổi giết một kẻ trẻ tuổi tên Tần Vô Song và còn cố ý nói hắn ta đến từ các quốc gia nhân loại. Bên cạnh có hai đầu linh thú, sức chiến đấu thập phần lợi hại. Treo giải thưởng cũng không thấp, chừng năm vạn hoàng tinh thạch!
- Năm vạn hoàng tinh thạch?
Cô Đơn kêu lên:
- Ba huynh đệ ta chỉ đáng một chút tiền cỏn con vậy thôi sao? Mẹ kiếp, tên khốn nào lại có thể tuyên bố một cái nhiệm vụ chó chết như vậy cơ chứ, đây chẳng phải là khinh người quá mức sao?
Tần Vô Song xua xua tay:
- Tộc trưởng đại nhân, vẫn còn chư vị Trưởng lão, hôm nay không bàn việc của ta và La Thiên Đạo Trường nữa. Chỉ cần chư vị có thể bảo mật thân phận của ta thì tại hạ đã vô cùng cảm kích đại ân đó rồi. La Thiên Đạo Trường cho dù lục tung cả Đại lục Thiên Huyền để đuổi giết ta nhưng tìm không được người thì cũng chẳng thể làm gì được.
- Lão Đại. Ngươi nói bọn họ tìm không thấy ngươi liệu có đi quấy rối Tinh La Điện, hoặc là Tần gia trấn Đông Lâm các ngươi?
Bao Bao không thể không có chút lo lắng.
- Bản thân cũng phải đề phòng một chút. Yên tâm đi, chỗ dựa vững chắc của Tả Thiên Tứ ở La Thiên Đạo Trường chẳng qua cũng chỉ là một cái thân phận Trưởng lão không cao mà thôi, cũng không tính là kẻ có năng lực cao. Hơn nữa trước khi ta xuất phát cũng sẽ có một chút an bài.
- Vậy là tốt nhất rồi.
Tần Bá Long lại đột nhiên nói:
- Làm phiền các quốc gia nhân loại thật ra không cần quá lo lắng. Căn cứ vào ước định vạn năm, thế lực Cấm địa của Thần là không thể cùng các quốc gia nhân loại phân tranh, tránh cho khỏi phát sinh đại họa!
Dường như trước đây Tần Vô Song cũng từng nghe qua chuyện này, hắn lập tức nghiêm mặt nói:
- Tộc trưởng đại nhân, chuyện của ta đưa ra chỉ là muốn thương nghị một chút. Làm thế nào để đánh đuổi được bọn Trần Thống lĩnh. Hắn đã nói sẽ đi cầu binh, nhưng theo sự phỏng đoán của ta hắn khẳng định không đi. Nhưng viện binh là một chuyện, cả ngày này cũng chưa gặp được Trần Thông, chỉ sợ hắn ta đã đi cầu viện binh rồi. Vì thế trước khi viện binh chúng tới thì nhất định phải bao vây bọn chúng. Nếu không khi quân viện binh và quân của bọn chúng liên kết lại với nhau thì Tần gia châu Bách Diệp tuyệt đối không có lợi.
- Đúng vậy, phải ra tay, vậy nội trong năm đến bảy ngày quân viện binh tới chúng ta liền cô lập bọn chúng.
Tần Bá Long gánh trên vai trọng trách của một Tộc trưởng trầm ngâm nói:
- Có tình báo do Vô Song công tử mang về, bọn Trần Thống lĩnh kia cũng sẽ bị thụ động vào thế lực của Tần gia châu Bách Diệp, e rằng cũng không có điều gì tốt đẹp cho chúng.
- Hôm nay trận này chiến đấu, thực lực đối lập, cơ hồ đã cân bằng. Hiện tại so với sự hợp lại, chính là mưu kế! Tên Trần Thống lĩnh cố ý thả ra tin tức giả, bố trí bẫy, đợi Tần gia châu Bách Diệp chui qua. Nếu muốn phá giải. Liền phải theo này kế sách vào tay, phải tương kế tựu kế.
- Tương kế tựu kế thế nào? Vô Song công tử có cao kiến gì chăng?
Tần Vô Song suy nghĩ một lát, gật gật đầu, mở miệng nói:
- Trần Thống lĩnh cố ý giả vờ như vậy, chúng ta dùng kế, cũng biểu hiện giả dối như hắn! Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương!