Tần Vô Song tiếp lời của Bao Bao, nói với các vị trưởng bối:
- Sư phụ, bốn vị Điện chủ, Thần Anh Quả này đã chín, vì thế công hiệu phi phàm, không những có thể hồi phục mà còn có thể cải tạo đan điền, còn có nâng cao tiềm lực tu luyện. Ngân Hầu Vương nói dùng Thần Anh Quả này, lên Linh Võ Đại viên mãn không có vấn đề gì, tiến lên Hư Võ Cảnh cũng rất có hi vọng!
Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc, rồi cảm thấy vui mừng tột độ.
Trác Bất Đàn cười lớn:
- Lão Nhị, đây chính là tạo hóa, tạo hóa của cá nhân ngươi. Ngươi gặp hung hóa cát, gặp họa mà được phúc, có được cơ duyên này là vinh hạnh của Tinh La Điện chúng ta, cũng là dự báo Tinh La Điện ta sẽ hưng vượng. Đại hỉ, ha ha, đại hỉ!
Trác Bất Đàn lòng dạ khoáng đạt, không hề có chút đố kỵ nào mà còn vô cùng vui mừng. Tinh La Điện càng có nhiều cường giả thì tương lai Tinh La Điện càng sáng lạn, đây chính là sự thật không thể chối cãi!
Điền Tri Hành nói:
- Lão Nhị, một lần nữa chúc mừng. Hắc hắc, Hư Võ Cảnh! Nếu Tinh La Điện chúng ta có cường giả Hư Võ Cảnh vậy thì còn ai ở thế giới nhân loại này dám chèn ép chúng ta?
Chung Vô Ẩn và Lãnh Thu Trì cũng gật đầu, trước đây họ có chút không phục Truân Trung Trì nhưng qua trận chiến với Triệu Hằng, cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Truân Trung Trì lại đứng trước họ. Hơn nữa, là Nhị Điện chủ Tinh La Điện, Truân Trung Trì có những ưu điểm mà họ không có. Vì thế lúc này họ cũng không đố kỵ gì, chỉ có vui mừng. Niềm vui này là đứng từ góc độ của toàn thể Tinh La Điện để xem xét vấn đề, nên cảnh giới và cao độ đương nhiên khác hẳn trước đây.
Trác Bất Đàn là người đầu tiên bình tĩnh lại, sau khi mừng cho Truân Trung Trì, tư duy của hắn lại bắt đầu suy nghĩ các vấn đề khác.
Trầm ngâm một lúc Trác Bất Đàn nói:
- Chư vị, tạm thời chúng ta giữ kín tin Lão Nhị đã hồi phục, không cho các đệ tử môn hạ biết. Nay trừ một số ít các Đệ tử Trung tâm biết Tần Vô Song đi lấy Thần Anh Quả ra, đại bộ phận các đệ tử đều không biết. Để tránh nhiều người biết sẽ phức tạp, chúng ta tạm thời phong tỏa tin này. Nếu tin chúng ta lấy được Thần Anh Quả đến tai Cửu Cung Phái, rất có khả năng chúng sẽ thay đổi kế hoạch, xâm phạm Tinh La Điện sớm hơn!
Những lời của Trác Bất Đàn lập tức khiến các Điện chủ khác đều trầm ngâm. Những Điện chủ này đều là nhân vật trác tuyệt, đương nhiên hiểu được ý của Đại Điện chủ.
Công hiệu của Thần Anh Quả, Tinh La Điện biết, Cửu Cung Phái chắc cũng biết. Nếu để Cửu Cung Phái biết Truân Trung Trì đã dùng Thần Anh Quả, tương lai có khả năng thăng cấp Hư Võ Cảnh thì chắc chắn chúng sẽ ‘tiên hạ thủ vi cường’. Với phương thức xử lý giữa vấn đề giữa các nước, ân oán giữa Cửu Cung Phái và Tinh La Điện, chắc chắn Truân Trung Trì sẽ báo thù gấp nhiều lần. Ngồi đợi Truân Trung Trì thăng lên Hư Võ Cảnh không bằng ra tay trước!
Cũng may, Tinh La Điện ngoài năm vị Điện chủ ra cũng chỉ có mười đại Đệ tử Trung tâm là biết mục đích lần này của Tần Vô Song. Mà các Đệ tử Trung tâm đó đều là môn hạ tâm phúc, đương nhiên không sợ để lộ thông tin.
- Lão Đại nói có lý, chúng ta phải giữ kín bí mật này! Dù Lão Nhị không thể lên Hư Võ Cảnh ngay được, lên được Linh Võ Đại viên mãn, liên thủ với Lão Đại rồi phối hợp với cây Thần cung của Vô Song, như vậy là có thể quần thảo với Cửu Cung Phái rồi! Nếu Long Hổ Môn liên thủ với Tinh La Điện chúng ta đối phó với Cửu Cung Phái thì sẽ chúng ta sẽ không bị động nữa!
Lời nói Chung Vô Ẩn mang đậm mùi thù hận, trận chiến trước sơn môn hôm đó hắn cũng tham gia nên cảm nhận được sự sỉ nhục sâu sắc.
Tần Vô Song nói:
- Trước mắt, quan trọng nhất là phục hồi công lực cho sư phụ sau đó là xung kích Linh Võ Đại viên mãn. Chúng ta cứ đi từng bước. Cửu Cung Phái không phải hoàn toàn không có chút bất lợi gì đâu.
- Ồ, nói vậy là sao?
Tần Vô Song trịnh trọng nói:
- Triệu Hằng của Cửu Cung Phái cũng bị thương ở đan điền. Chúc Đại Trung và cháu của Triệu Hằng cũng muốn lấy Thần Anh Quả, nhưng đệ tử đã dùng Thần Tú Cung bắn chết Chúc Đại Trung xả chút hận cho sư phụ. Còn Tên họ Triệu kia đệ tử đã bắt sống về dây.
Nói rồi Tần Vô Song lôi tên Triệu công tử từ trong túi ra, sau đó lấy tiếp thủ cấp của Chúc Đại Trung.
Năm vị Điện chủ nhìn kỹ lại, chính là thủ cấp của Chúc Đại Trung, hai mắt hắn mở trừng trừng có vẻ như chết không nhắm mắt.
Chung Vô Ẩn bật cười lớn:
- Giỏi, giỏi! Làm rất tốt! Chúc Đại Trung, Thiên Cơ Tông các ngươi dẫn sói vào nhà, đến nay sao lại chết nhanh thế? Ha ha ha…
Truân Trung Trì có vẻ như đã quen với những kỳ tích của Tần Vô Song, cảm thán:
- Vô Song, tốc độ trưởng thành của còn thật sự là nhanh quá! Nay cùng với năm vị Điện chủ bọn ta, con đã là rường cột của của Tinh La Điện. Nhưng con không được tự mãn, vẫn phải tiếp tục cố gắng đấy!
Tần Vô Song cung kính nói:
- Đệ tử xin nghe giáo huấn của sư phụ!
Trác Bất Đàn cười:
- Đan điền của Triệu Hằng bị tổn thương, cần phải có Thần Anh Quả mới có thể hồi phục, đây chính là tin tốt. Như vậy là ba cường giả Linh Võ Đại viên mãn của Cửu Cung Phái chỉ còn lại hai đến hai rưỡi. Cơ hội của Tinh La Điện chúng ta đã nhiều hơn rồi!
Bao Bao nghe mọi người thảo luận cũng chỉ cười, Tần Vô Song không nói gì, nó cũng không tiện xen vào.
Tần Vô Song không nói đương nhiên có ý định của hắn. Hắn biết thực lực của mình bị lộ ra cũng không sao, nhưng bí mật của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận thì không thể để lộ. Hai lá bài là Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú cũng không được để lộ. Vì thế tạm thời hắn định đợi sau khi Tử Điện Phần Diệm Thú xuất thế, huấn luyện nó rồi mới cho các trưởng bối Tinh La Điện một niềm vui bất ngờ.
Tần Vô Song là người không thích khoe khoang, đến nay Tử Điện Phần Diệm Thú vẫn chưa xuất thế, hắn sẽ không khoác lác về điều chưa thành hiện thực, đây cũng là phong cách hành sự của hắn.
Trác Bất Đàn hỏi:
- Lão Nhị, ngươi ở lại đây tu dưỡng hay về Thanh Vân Điện?
Truân Trung Trì trầm ngâm:
- Nếu đã phải giữ kín tin tức thì cứ ở lại đây đi. Về Thanh Vân Điện sẽ gây nhiều rắc rối không cần thiết.
- Có lý!
Các Điện chủ khác gật đầu đồng tình.
Tần Vô Song nói:
- Đệ tử ở lại hầu hạ sư phụ.
Truân Trung Trì lắc đầu:
- Vô Song, nay con là nhân tài rường cột của Tinh La Điện, sao lại có thể sống uổng trong bóng tối được? Vẫn câu nói cũ, con muốn làm gì thì cứ làm, sư phụ không hạn chế sự tự do của con!
Trác Bất Đàn cũng nói:
- Vô Song, đan điền sư phụ con nay đã hồi phục, chỉ cần một thời gian để trở lại trạng thái ban đầu. Nếu có lòng thì con bảo vệ sư phụ trong một tháng, một tháng sau con lại tiếp tục đi tu luyện, được chứ?
Một tháng, đại khái cũng là thời gian để Truân Trung Trì phục hồi nguyên trạng. Trác Bất Đàn mở lời như thế, những người khác đương nhiên chẳng có gì dị nghị.
- Lão Tam, một mùa đông nữa lại đến rồi. Khảo hạch Cuối năm lần này cần ngươi toàn quyền phụ trách. Ta phải đến Long Hổ Môn một chuyến xem ý tứ của Thời Thừa Long ra sao.
Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn nghiêm túc nói:
- Lão Đại, lúc này mà ngươi đến Long Hổ Môn sao?
- Trước đây vì lo cho Lão Nhị nên không có thời gian đi. Việc này phải liên hệ với Long Hổ Môn càng sớm càng tốt. Chúng ta không được chậm trễ, nhất thiết phải chủ động ứng phó.
Truân Trung Trì cũng tán đồng:
- Lão Tam, cứ để Đại Điện chủ đi đi. Đối phó với Cửu Cung Phái, Tinh La Điện chúng ta một bàn tay không nên tiếng vỗ. Muốn bảo vệ khu vực phía Đông nhất định phải liên kết với Long Hổ Môn.
Trác Bất Đàn nói:
- Lão Tứ, Lão Ngũ, hai ngươi phụ trách những việc khác của Tinh La Điện, hàng ngày thay phiên nhau cùng Vô Song bảo vệ cho Lão Nhị!
- Được!
Các Đại Điện chủ khác cùng gật đầu.
- Lần này ta đi nhanh phải một tháng, chậm thì ba tháng, nhất định trước năm mới sẽ về đến Tinh La Điện.
Trác Bất Đàn nói.
Các vị Điện chủ đều đã rõ nhiệm vụ của mình.
Sự xuất hiện của Thần Anh Quả, sự hồi phục của Truân Trung Trì đã quét đi đám mây đen trong một năm nay, khiến họ lại được nhìn thấy sức sống tràn trề, thấy được tiền đồ của Tinh La Điện, thấy được khả năng đối phó với Cửu Cung Phái.
Sau khi tất cả đã rời đi, Truân Trung Trì nhẹ nhàng nắm lấy tay Tần Vô Song:
- Vô Song à, việc thành công nhất cuộc đời ta không phải là trở thành Nhị Điện chủ của Tinh La Điện mà là thu nhận được một đồ đệ như con. Ta có vài điều không tiện nói trước mặt các Điện chủ khác. Nhưng giờ chỉ có hai sư đồ ta, ta cũng tự cao tự đại nói một câu thế này. Tương lai của Tinh La Điện nằm trong tay con, Tinh La Điện sẽ có một tương lai cao xa trước nay chưa từng có!
- Sư phụ, đệ tử sợ…
Tần Vô Song thở dài.
- Vô Song, đại trượng phu việc nên làm thì phải làm, con không phải sợ. Đây là lời khen ta nên nói với con, dù là Vi Dực, e là từ giờ cũng rất ngưỡng mộ con. Đại Điện chủ đã nói cho ta biết về cây Thần Tú Cung. Vật này con phải giữ gìn trân trọng nó. Thần binh lợi khí cũng giống như con dao hai lưỡi, sử dụng tốt thì là thần binh. Dùng không tốt thì ngược lại sẽ dễ gây tai họa.
Tần Vô Song gật đầu:
- Đệ tử xin nghe giáo huấn của sư phụ. Đệ tử nhất định sẽ quý trọng Thần Tú Cung bằng cả tính mệnh!
Truân Trung Trì khẽ gật đầu:
- Vô Song, nay ta vẫn như đang mơ. Lúc trước, vết thương xấu đi, ta đã nghĩ mình chắc chết. Trong lòng có đôi phần tiếc nuối, trước khi chết không có môn hạ đệ tử nào bên cạnh. Nhưng không ngờ Vô Song con đã tạo nên một kỳ tích!
- Sư phụ, đây là tạo hóa trong cuộc đời của người, nếu không làm sao đệ tử có thể trong một năm mà lấy được Thần Anh Quả về?
Tần Vô Song kể lại ngọn ngành mọi chuyện từ lúc rời khỏi Tần Liên Sơn đến những việc trải qua ở Hầu Vương Sơn. Trừ bí mật về Bao Bao là Kim Hầu Vương ra thì không giấu giếm chuyện gì.
Truân Trung Trì trầm tư nói:
- Vô Song, Mộ Dung tiểu thư mà con nói có điều kỳ lạ!
- Sư phụ, đệ tử cũng thấy lạ. Mộ Dung tiểu thư siêu phàm thoát tục, đệ tử cảm thấy cô ấy có thể là người của vùng cấm địa của Thần.
Truân Trung Trì nghiêm nghị nói:
- Chắc chắn là vậy, chỉ không biết là người từ đâu đến?
Rồi Truân Trung Trì bỗng bật cười:
- Vô Song, dù sao thì cô Mộ Dung tiểu thư đó không có ác ý, mà rất có cảm tình với con. Nếu không thì đã không mời con uống rượu.
Bao Bao bỗng nói:
- Mộ Dung tiểu thư sao? Mộ Dung…
- Sao? Bao Bao, ngươi biết gì à?
Tần Vô Song hỏi.
Bao Bao chun mũi, rồi cuộn người lại ra vẻ trầm tư:
- Ta nghe Ngân Hầu Vương từng nói về một số Đại thế lực của Hiên Viên Khâu, hình như có một Đại thế lực của Nhân Tộc, có họ là Mộ Dung!