Khí Trùng Tinh Hà

Chương 847: Chương 847: Trở thành nhân vật tiêu điểm






Đem Truy Phong Hóa Thần Phù này thu vào trong túi, Tần Vô Song rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của mọi người lại trở nên khác nhau. Tất cả đều đang nghĩ, người này lẽ nào thật sự là mở cửa hàng bán vũ khí sao? Làm sao vũ khí Thần đạo, lại tùy tiện lấy ra như vậy?

Tần Vô Song biết, giao dịch này chưa hẳn đáng giá, nhưng tấm bùa này hắn không cần, tự có người khác cần. Thời khắc mấu chốt, hắn không ở bên cạnh, đối với người thân mà nói, còn có tác dụng hơn nhiều so với vũ khí Hóa Thần Đạo ba kiếp.

Đối với ngoại nhân mà nói, vũ khí Hóa Thần Đạo ba kiếp có thể khiến bọn họ làm ra tất cả chuyện điên cuồng, nhưng trong mắt Tần Vô Song, vũ khí Hóa Thần Đạo ba kiếp và an nguy của người thân căn bản không so sánh được.

Khi Tần Vô Song còn chưa ngồi yên, giới thiệu vật giao dịch thứ hai đếm ngược từ dưới lên bắt đầu. Bảo vật còn chưa gặt hái, trong lòng Tần Vô Song liền khẽ động, biết là đồ của mình lên tràng rồi.

Bên chủ sự ra sức tuyên truyền tổ hợp của hắn.

Một món vũ khí Hóa Thần Đạo bốn kiếp, một chiếc Thần đạo Chiến y Hóa Thần Đạo một kiếp, một tấm Long Tức Phong Ấn một kích mạnh nhất tương đương với Long Tộc cường giả Hóa Thần Đạo sáu bảy kiếp.

Tổ hợp này xuất ra, nhất thời đem không khí của hiện trường đẩy tới một mức độ mới. Nếu nói sự xuất hiện của Truy Phong Hóa Thần Phù, xuất hiện tẻ nhạt trong thời gian ngắn ngủi, vậy thì sự xuất hiện của bộ trang bị tổ hợp của Tần Vô Song, có thể nói là đẩy tới một đỉnh cao khác.

Điểm này, từ trong ánh mắt cuồng dã của mọi người, biểu tình phong phú có thể nhìn ra.

Khiếp sợ, điên cuồng, hâm mộ, ghen tỵ, khát vọng, nhất định cần phải có, các loại biểu tình phong phú, khiến không khí của hiện trường có vẻ vô cùng thú vị.

Tần Vô Song cũng được rồi, Bao Bao ngược lại rất có hứng thú, hắn rất hưởng thụ loại biểu tình phong phú của mọi người. Trong lòng cảm giác tự hào gấp bội, cảm giác được người ta chú ý, đó là tương đương sảng khoái.

Bên chủ sự hiển nhiên là có ý điều động không khí, cười nói:

- Chủ nhân của bộ trang bị này, chính là khách quý số bảy hôm qua và hôm nay đều có biểu hiện kiệt xuất, cũng chỉnh là Tinh Hà đại nhân của chúng ta!

Tần Vô Song danh hiệu báo danh, dùng cái tên ‘Tinh Hà’ của kiếp trước.

Nghe thấy người chủ sự báo ra cái tên của mình, Tần Vô Song mỉm cười đứng lên, vẫy vẫy tay xung quanh, rồi lại bình tĩnh ngồi xuống.

Loại đại nhân vật này lại biểu hiện ra khí chất bình tĩnh này, càng khiến người ta cảm thấy người này không thể khinh thường. Mỗi hành động lời nói đều có phong phạm của đại tông sư, dẫn phát ra càng nhiều suy đoán.

- Xin để cho mọi người được biết, vị Tinh Hà đại nhân này, ngoài bộ tổ hợp trang bị ra, còn có một lợi ích thêm vào. Đó chính là tư cách đăng ký làm đệ tử của Tinh Hà đại nhân! Chư vị, cơ hội không thể mất. Tinh Hà đại nhân này, không phải là một nhân vật bình thường.

Lợi ích thêm vào này, chấn động dẫn phát, thậm chí vượt qua bộ trang bị tổ hợp. Trang bị là vật chết, nhưng có thể bái Thần đạo cường giả làm môn hạ, đó không phải là kỳ ngộ bình thường.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm xúc mênh mông.

- Chư vị, có lẽ các ngươi đang tính toán vật phẩm của mình có đủ trao đổi hay không. Nhưng mà, ta muốn nói cho mọi người là, lần giao dịch này, Tinh Hà đại nhân có yêu cầu đặc biệt. Có thể có được phần bảo vật và vinh quang chí cao này, còn cần xem chư vị đang ngồi đây, có phúc duyên này hay không.

- Ta nói, các ngươi thật sự đừng thừa nước đục thả câu nữa. Tinh Hà đại nhân muốn trao đổi cái gì, xin nói ra đi.

- Đúng, mau lẹ một chút, nói ra đi!

- Đúng vậy, khẩu khí nhử người khác là có ý tứ gì! Chúng ta đều không đợi được.

- Ha ha, xem ra mọi người đều rất vội vàng.

Người chủ trì cũng là cười nói:

- Được rồi, điều kiện giao dịch của Tinh Hà đại nhân, chỉ có một, cần phải dùng Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy mới có thể đổi được những bảo vật này và vị trí đệ tử ký danh của hắn.

- Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy?

Tất cả mọi người đều sợ ngây người, thứ này, không dễ dàng có được. Chính là Đồ Đằng Huyền Minh Tộc mới có vật này. Mặc dù cũng không tính là ít, nhưng thứ này đã được đánh nhãn hiệu cố định rồi, chỉ Huyền Minh Tộc duy nhất có được.

Trong lúc nhất thời, biểu tình của mọi người đều biến ảo khó lường, trong đầu đều nghĩ, bản thân có thể thông qua con đường nào để có thể có được vật này.

Nếu nói những thứ như Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, mặc dù là Huyền Minh Tộc mới có, nhưng Huyền Minh Tộc truyền thừa mấy vạn năm, khẳng định là có đại bộ phận lọt ra ngoài. Chỉ có điều, người có được, hôm nay chưa chắc đến tham dự sự kiện này mà thôi.

Quả nhiên đúng như bên chủ sự Thiên Sơn Phái suy đoán, điều kiện giao dịch không tính là hà khắc, nhưng vì tình huống đặc thù, dẫn đến giao dịch này khiến tất cả mọi người đều mong chờ muốn thử, lại đem tất cả mọi người bài xích bên ngoài.

Bên chủ sự nhìn thấy biểu tình của tất cả mọi người, cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Bọn họ cũng biết, thứ này khẳng định là thứ mà mọi người tranh giành vỡ đầu muốn có. Nhưng điều kiện giao dịch này, thực sự quá đặc thù.

Quả nhiên, dưới đài có người kêu lên:

- Thứ tốt trọng điểm cuối cùng này, có thể làm trò đùa như vậy sao! Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy có mấy người có chứ?

- Đúng vậy, loại thứ không thể có này, làm sao lấy ra. Loại giao dịch này, thùng rỗng kêu to, đây không phải là chơi đùa khẩu vị của mọi người sao?

- Có phải là cố ý đùa giỡn hứng thú của mọi người không?

Nhìn ra, loại phương thức giao dịch đặc thù, khiến rất nhiều người ở hiện trường mong chờ muốn thử, đều cảm thấy tình tự rất bị tổn thương.

Vốn giá trị kỳ vọng vô cùng lớn, lập tức bị cắt đứt bất cứ hy vọng nào, loại cảm giác mất mác này, khiến ngôn ngữ của những người này cũng không còn khách khí nữa.

Bên chủ sự rất bất đắc dĩ ném ánh mắt cầu cứu về phía Tần Vô Song, hy vọng vị Tinh Hà đại nhân sẽ tự nói ra mấy câu, xem có thể mở rộng một chút điều kiện giao dịch thích hợp hay không.

Tần Vô Song trái lại cũng không chối từ, thản nhiên đi lên trên đài:

- Chư vị, có lẽ trong tay các ngươi có thứ tốt, nhưng đối với ta mà nói, những thứ không dùng được, dù có tốt cũng không có bất cứ giá trị nào. Còn Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy trong mắt các ngươi, có lẽ giá trị không lớn, nhưng ta cần, cho nên không tiếc lấy giá lớn để giao dịch. Cái này gọi là giao dịch công bằng. Dùng thứ tốt của ta, đi giao dịch với những thứ ta không cần trong tay các ngươi, ta cần gì phải làm thế? Cho nên, chư vị không cần phiền não, giao dịch này của ta, tính kéo dài mở rộng, đến khi nào ta có được hai thứ này mới dừng. Chư vị hiện tại không có Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, quay về có thể tìm kiếm một chút. Tóm lại mà nói, trước khi ta có được Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch, giao dịch này sẽ luôn mở ra.

Tần Vô Song mỉm cười với người của bên chủ sự, ý bảo bọn họ có thể tiếp tục.

Bên chủ sự rất là bất đắc dĩ, tuyên bố nói:

- Một khi hiện trường không có ai có điều kiện giao dịch này, chúng ta sẽ tiến vào phân đoạn giao dịch của bảo vật áp trục cực phẩm cuối cùng! Chư vị, bảo vật đặt ở áp trục cuối cùng…

Còn về bảo vật cuối cùng này là gì, Tần Vô Song thật ra không làm sao quan tâm.

Kiện bảo vật cuối cùng, cũng là xuất hiện với hình thức tổ hợp. Chính là một quyển bí tịch, ba cuốn phong ấn công kích, một món vũ khí Hóa Thần Đạo, và một món Thần đạo Chiến y.

Bộ tổ hợp này, cũng chưa hẳn là đáng giá hơn tổ hợp của Tần Vô Song. Nhưng suy nghĩ đến yêu cầu giao dịch đặc thù của Tần Vô Song, không có đặt Tần Vô Song vào áp trục cuối cùng, thật ra cũng biểu thị dự kiến trước của bên chủ sự.

Cuốn bí tịch đó, cũng là bí tịch của phương diện tu luyện Thần hồn sau khi tiến vào Thần đạo, tương tự với Thần Đạo Bí Lục của Tần Vô Song, nhưng hiển nhiên phẩm chất vẫn không bằng Thần Đạo Bí Lục.

Thần Đạo Bí Lục của Tần Vô Song, chính là phương pháp tu luyện cấp bậc Thần đạo của truyền thừa Thái cổ. Kỹ xảo tu luyện và tâm đắc, hơn xa bí tịch tu luyện hiện giờ.

Còn về phong ấn công kích, những thứ như vũ khí Hóa Thần Đạo và Chiến y, đối với Tần Vô Song căn bản không có bất cứ lực hấp dẫn gì. Lúc trước ở Vô Tận Đông Hải, Tần Vô Song đã mặt dày hỏi Mễ Già tiểu thư mười cuốn Long Tức Phong Ấn. Bộ tổ hợp đó của Tần Vô Song, lỡ mất dịp tốt với mọi người.

Vì vậy bộ tổ hợp cuối cùng này vừa chất ra, đã dẫn phát tới tranh đoạt điên cuồng.

Đương nhiên, giá trị cực cao của loại tổ hợp này, người bình thường căn bản cũng gánh vác không nổi. Vì vậy tham dự cuộc đua, phần lớn là những thủ lĩnh của các thế lực ngang ngược, tranh nhau lửa nóng ngất trời.

Tần Vô Song đương nhiên một chút hứng thú cũng không có, trong lòng hắn cũng là đang tính toán:

- Ta khoe khoang, chơi nổi ở hội giao dịch này, sau chuyện này nhất định có người một mình tới tìm ta. Lần này ta cố ý cao giọng như vậy, muốn tận lực tuyên truyền một chút, hy vọng có Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy xuất hiện, không ngờ, tính toán vẫn là thất bại. Cũng được, đợi sau khi triển lãm giao dịch kết thúc, tự do giao dịch bắt đầu. Bên chủ sự sẽ đẩy các loại nhiệm vụ treo giải thưởng, ta vừa vặn cũng đi báo danh, thiết lập một nhiệm vụ treo giải thưởng.

Những cái cần không thể đầy đủ, Tần Vô Song kỳ thật cũng không muốn xông vào thánh địa của Huyền Minh Tộc, đi tìm Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy. Dù sao, thực lực hiện tại của hắn, cũng không đủ để hoành hành trong địa bàn của thế lực Đồ Đằng.

Trước khi Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế đến, trước khi Ngũ Hành Tinh Phách tề tựu đầy đủ, ít giao tiếp, càng ít giao tiếp mới là vương đạo.

Bất chấp đến tiếng cạnh tranh giá kịch liệt ở hiện trường, Tần Vô Song mang theo ba đầu Thần thú, hướng về phòng khách riêng mà đi. Hắn muốn đem nhiệm vụ treo giải thưởng này đi tuyên bố.

Hiện giờ, hắn cũng không ôm bất cứ hy vọng gì, thuần túy là thử nghiệm cuối cùng.

Đương nhiên, hắn cũng ôm một tia hy vọng nhỏ nhoi. Giao dịch hội, có một số người không dám ra mặt giao dịch. Giao dịch cá nhân, có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh?

Cho nên, khi Tần Vô Song rời khỏi đại sảnh, ngênh ngang, rất là huyênh hoang, đương nhiên là muốn cho những người ở hiện trường nhìn thấy. Nếu người ở hiện trường có lòng, sẽ thầm kín đi tìm hắn.

o0o

Đi đến phòng khách riêng, sau khi tuyên bố nhiệm vụ treo giải thưởng, Tần Vô Song đi ra, quả nhiên có ba nhóm người, đã đợi ở ngoài cửa.

Khiến Tần Vô Song không thể nào tưởng tượng được là, một nhóm trong đó, chính xác mà nói, một người trong đó, lại là một nữ hài đồng, tuổi tác nhìn thế nào cũng không vượt quá dáng vẻ hai mươi tuổi.

- Tinh Hà đại nhân, xin dừng bước!

Hai nhóm khác, Tần Vô Song lưu ý qua, đều là thế lực tông môn nhất đẳng của Cực Bắc Tuyết Vực. Mặc dù không cường đại bằng Thiên Sơn Phái, nhưng ở Cực Bắc Tuyết Vực, chí ít tương đương với Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông ở Hiên Viên Khâu.

- Chư vị, lẽ nào thầm kín cất giữ Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy? Nếu là có, giao dịch cá nhân, cũng giống nhau!

Tần Vô Song cười ha ha nói.

Trái lại đứa bé gái đó, rụt rè đi sau đám người Tần Vô Song, khuôn mặt giống như quả táo đỏ au, trong thẹn thùng có mấy phần mong đợi, bộ dạng muốn nói lại thôi, suy tính hơn thiệt.

Bao Bao chưa từng thấy loại tình huống này, cảm giác thương hương tiếc ngọc lập tức tràn ra, cười ha ha nói:

- Tiểu muội muội, theo chúng ta làm gì? Ngươi có Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy sao?

Tiểu cô nương đó sắc mặt đỏ bừng, theo bản năng lắc đầu, ngón tay vân vê góc áo, tiếng như con muỗi:

- Ta… ta muốn bái Tinh Hà đại nhân làm thầy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.