Một con Linh thú Linh Võ Đại viên mãn có thể cười nhạo đa số nhân loại Linh Võ Đại viên mãn?
Cái tin này khiến Tần Vô Song vô cùng phấn chấn. Nếu như thế thì con Tử Điện Phần Diệm Thú ở Đệ nhị hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận kia một khi được giải trừ Cấm chế, hoàn toàn có thể trở thành một quân kỳ binh. Đến lúc đó, không nói việc đánh bại, nhưng gây chấn động cho Đế quốc Xích Long thì cũng có khả năng.
- Sư phụ, ba năm nữa là sẽ đến kỳ xuất phát đi khám phá Vô Tận Đông Hải. Dù Đế quốc Xích Long có muốn nhúng tay vào thì chắc chắn cũng là vì Vô Tận Đông Hải mà đến. Hơn nữa cứ cho Đế quốc Thiên Trì câu kết với Đế quốc Xích Long, nhưng khoảng cách hai bên xa xôi, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ không thống nhất được việc chia chác lợi ích.
- Phân tích ra thì Thiên Cơ Tông nịnh bợ Cửu Cung Phái có lẽ mới gần đây, hơn nữa về phần thái độ các nhân vật cấp cao của Cửu Cung Phái thế nào còn phải xem lại. Dù cho chúng câu kết thì cũng như con nói, cần một thời gian để mặc cả qua lại. Cuối cùng khi đạt được thỏa thuận thì cũng phải hơn nửa năm. Thời gian này chúng ta vẫn có thể nỗ lực, nếu Đại Điện chủ thành công trở thành Linh Võ Đại viên mãn thì chúng ta sẽ có thêm cơ hội giằng co. Đương nhiên, thái độ của Long Hổ Môn cũng rất quan trọng. Thời Thừa Long cũng tuyên bố sắp trở thành Linh Võ Đại viên mãn, nếu hắn thành công, Long Hổ Môn và Tinh La Điện chúng ta liên kết lại, cơ hội quần nhau với địch sẽ cao hơn.
Truân Trung Trì phân tích cục diện.
Tần Vô Song gật đầu:
- Chỉ là không biết thái độ Long Hổ Môn thế nào?
Truân Trung Trì nói:
- Long Hổ Môn trước nay nghiêm chỉnh chính trực, sẽ không thỏa hiệp đâu. So với Thiên Cơ Tông thì phẩm cách của Long Hổ Môn cao hơn nhiều. Hai bên chúng ta có mật báo qua lại với nhau, nếu Đế quốc Xích Long can thiệp vào ba nước phía Đông, hai bên sẽ triệt để kết thành đồng minh, cùng nhau kháng địch, bảo vệ mảnh đất phía Đông của mình. Một khi để chân của Đế quốc Xích Long bước vào, muốn chúng bỏ đi sẽ rất khó. Vì thế, cách tốt nhất là không cho chúng đặt chân vào, hoặc có thể nói là cho chúng biết cái giá phải trả sẽ vượt xa những gì chúng đạt được khi bước chân vào đây. Đấy là lối ra duy nhất!
Tần Vô Song trầm mặc gật đầu, rồi bỗng hỏi:
- Sư phụ, nếu lần này Cửu Cung Phái thế lực vô cùng mạnh, nhất định can thiệp thì Tinh La Điện chúng ta sẽ làm thế nào? Lùi một bước, hay là…
Vấn đề này khiến Truân Trung Trì khó nói. Với tính cách của Truân Trung Trì thì chắc chắn là thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, nhưng mấy nghìn năm của Tinh La Điện nếu bị hủy thì năm vị Điện chủ e là chẳng còn mặt mũi nào mà gặp tổ tông Tinh La Điện nữa.
Truân Trung Trì thở dài:
- Vô Song, sự tranh chấp địa bàn trên Đại lục Thiên Huyền chính là tranh chấp quyền sinh tồn. Đặc biệt là sự tranh đấu giữa các đại Đế quốc. Lùi một bước, nhiều lúc lại là đứng trước vực thẳm, không có đường sống. Ta hỏi con, nếu con là đầu não của Cửu Cung Phái, một khi can thiệp vào nội bộ ba nước phía Đông, con sẽ để Tinh La Điện và Long Hổ Môn đứng vững không?
Tần Vô Song trầm tư một lúc rồi gật gù:
- Nằm mép giường đâu dễ ngủ say!
- Chính là đạo lý đấy.
Ánh mắt Truân Trung Trì đầy sự ảm đạm:
- Một khi Cửu Cung Phái quyết định bất chấp mọi thứ thì chỉ có hai kết quả. Hoặc là lưỡng bại câu thương, Cửu Cung Phái buộc phải rút lui, hoặc là Tinh La Điện và Long Hổ Môn biến mất khỏi ba nước phía Đông. Không còn khả năng thứ ba.
Thực lực của Cửu Cung Phái mạnh hơn nhiều so với Tinh La Điện và Long Hổ Môn. Dù chúng có phải rút lui thì cũng không đến mức bị diệt vong. Nhưng nếu Tinh La Điện và Long Hổ Môn rơi vào thế yếu, thua trong trận chiến này thì Cửu Cung Phái hoàn toàn có khả năng hủy diệt bọn họ. Do đó cục thế chỉ có hai khả năng đó.
- Sư phụ, chúng ta sẽ chuẩn bị một cách tốt nhất, tính đến khả năng xấu nhất. Nếu Cửu Cung Phái thực sự quá mạnh, chúng ta có thể tạm thời tránh đi rồi tìm cách phản kích sau. Như thế vẫn tốt hơn là đánh chính diện.
Truân Trung Trì trầm tư:
- Tạm thời chưa đưa việc đối phó Cửu Cung Phái ra sao lên nghị trình, cũng chưa gấp. Cửu Cung Phái quyết định thế nào tạm thời chưa có thông tin gì. Chúng ta đoán già đoán non cũng chẳng có tác dụng gì. Chỉ cần chuẩn bị tốt là được.
Tần Vô Song mỉm cười, nhưng trong lòng có phần nặng nề. Từ sự bá đạo của đệ tử là có thể thấy được phong cách của cả Cửu Cung Phái.
Nếu nội bộ ba nước phía Đông kết thành một bức tường thành thì có lẽ Đế quốc Xích Long còn có phần kiêng dè. Nhưng bên trong bức tường này lại có vấn đề, Đế quốc Thiên Trì chủ động dâng mỡ đến miệng mèo, chả có lý gì mà con mèo đó lại không ngoạm lấy miếng mỡ.
Vì thế, Truân Trung Trì gần như có thể đoán định rằng, Cửu Cung Phái chắc chắn sẽ chờ quả tú cầu mà Thiên Cơ Tông ném sang để biết lúc nào thì nên có động tĩnh.
- Vô Song, lớp đệ tử trẻ tuổi các con cũng không cần phải gánh quá nhiều áp lực. Trời có sập thì vẫn còn những lão già bọn ta đứng ra đỡ. Hắc hắc, muốn gây chuyện ở sơn môn Tinh La Điện cũng không dễ thế đâu. Cùng lắm, lúc đó ta sẽ đưa hết các con ra ngoài. Linh Võ Đại viên mãn của Cửu Cung Phái mà đến, sẽ cho chúng đến thì được nhưng đi không xong. Ngọc hay đá ta cũng cho tan biến hết, quyết không hối tiếc!
Nói đến đây, ngữ khí của Truân Trung Trì có chút điên cuồng.
- Sư phụ, trời không tuyệt đường của người, đệ tử tin chắc nghìn năm Tinh La Điện tồn tại phải có lý của nó. Đệ tử tin chắc mọi thứ đều có thể. Đúng như sư phụ đã nói, không phải các Linh Võ Đại viên mãn của cả Đại lục Thiên Huyền cũng chỉ mới chỉ là một vạch xuất phát đó sao? Lẽ nào vài người bọn chúng lại có thể hô mưa gọi gió? Đệ tử không tin.
Truân Trung Trì cười:
- Không tồi, không tồi. Ta thích khí phách này của con. Sự ương bướng này trong lứa đệ tử trẻ tuổi Tinh La Điện cũng chỉ con mới có, những người khác đều quá quy tắc. Bao đời bồi dưỡng đệ tử, Tinh La Điện cũng lấy sự vững vàng thận trọng làm chủ, đã lâu lắm rồi không có đệ tử ngang tàng, khí phách như con. Vô Song, cho dù Tinh La Điện có tạm thời thất thế đi nữa, có con và Vi Dực, ta tin chắc rồi cũng có ngày tấm biển Tinh La Điện sẽ lại được treo cao trên Đế quốc Đại La. Lịch sử Tinh La Điện chắc chắn sẽ được các con tiếp nối.
Tần Vô Song cười nói:
- Sư phụ đừng nói những lời bi quan như vậy. Đệ tử không tin, Cửu Cung Phái sẽ dốc toàn bộ lực lượng ra. Lẽ nào chúng không cần phải bảo vệ Đế quốc Xích Long? Lẽ nào Đế quốc Xích Long lại là thành đồng vách sắt sao? Dù có là Đế quốc Thượng phẩm thì không phải cũng chỉ có ba nước đó thôi sao? Đệ tử không tin hai Đế quốc Thượng phẩm kia lại mặc kệ cho Đế quốc Xích Long bành trướng vô hạn!
Hai sư đồ cười cười nói nói, không khí cũng dịu đi nhiều.
- Đúng rồi Vô Song, viên Cực phẩm Sơ Linh Đan con đưa ta lần trước, ta đã cho nữ tử đồng hương Đồng Dao của con dùng rồi. Chỉ là tu vi hiện tại của cô ấy còn chưa đủ nên phải bắt đầu từ Đệ tử Sơ cấp. Có điều tâm tính và khí chất của cô bé này rất tốt. Căn cốt có hơi kém một chút nhưng có Cực phẩm Sơ Linh Đan cải tạo thì tương lai cũng rất sáng lạn!
Truân Trung Trì cười nói.
- Sư phụ đã sắp xếp, đệ tử đương nhiên không có ý kiến gì.
Tần Vô Song cũng mừng cho Đồng Dao. Thật sự thì Tần Vô Song cũng rất cảm kích Đồng Dao, cô ấy cũng rất nghĩa khí, đã giúp đỡ hắn rất nhiều chuyện.
- Thôi được rồi, con lui đi. Luyện công cho tốt, đừng có mang gánh nặng tâm lý.
Truân Trung Trì cổ vũ.
o0o
Tần Vô Song ra khỏi Thanh Vân Điện, tâm tình có chút phức tạp. Đế quốc Xích Long giống như một đám mây đen bao trùm trên đầu hắn, khiến hắn ít nhiều cũng cảm thấy có chút áp lực.
Tần Vô Song có một chút dự cảm, hắn cho rằng Cửu Cung Phái chắc chắn sẽ chấp nhận cấu kết cùng Thiên Cơ Tông can dự vào nội bộ ba nước phía Đông. Đến lúc đó Tinh La Điện sẽ đi về đâu quả thực là vấn đề vô cùng đau đầu.
Tần Vô Song cứ bước đi mãi, khi ngẩng đầu lên thì thấy mình đã đến khu rừng mai ở hậu viên Thanh Vân Điện. Giờ đã là mùa đông, hoa mai tuy vẫn chưa nở nhưng đã có nụ e ấp, có thể đua sắc cùng hoa tuyết bất cứ lúc nào.
- Muốn khởi động Đệ tam hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận nhất thiết phải đạt đến Cao Linh Võ Cảnh, còn ta lúc này còn cách mục tiêu đó một đoạn đường rất dài. Ba năm… Thời gian ba năm có lẽ có thể đạt đến Cao Linh Võ Cảnh. Thời gian này có lẽ là sự dự đoán quá lạc quan rồi. Trừ phi xuất hiện kỳ ngộ để ta hấp thụ được đầy đủ linh lực.
Tần Vô Song trầm ngâm nghĩ.
Sau khi lên Trung Linh Võ Cảnh, Tần Vô Song đã hấp thụ không ít linh lực, đặc biệt là nửa bình Cửu Chuyển Âm Dương Linh Tửu, đó tuyệt đối là bảo vật. Tần Vô Song lúc này vẫn chưa biết thật ra Cửu Chuyển Âm Dương Linh Tửu đã phát huy tác dụng trong cơ thể hắn. Mà trận chiến với Quỷ Đồng Tử cũng cho Tần Vô Song hắn một cơ hội hấp thụ khá nhiều linh lực.
Một Trung Linh võ giả, đặc biệt là một Linh căn Biến dị, sự tinh thuần của linh lực của hắn không cần nói cũng biết. Nhưng Tần Vô Song lại chẳng biết gì về Linh căn Biến dị. Đương nhiên hai lần đó không đủ để Tần Vô Song lập tức biến thành Cao Linh Võ Cảnh nhưng thực ra cũng đã khiến con đường Trung Linh Võ Cảnh của hắn bằng phẳng hơn rất nhiều.
Nếu coi việc đột phá từ Trung Linh Võ Cảnh lên Cao Linh Võ Cảnh là việc xây nhà, thì linh lực của Quỷ Đồng Tử có lẽ là gạch, còn Cửu Chuyển Âm Dương Linh Tửu là hồ dính khiến cho các viên gạch kết dính với nhau kiên cố hơn, mất ít sức nhưng hiệu quả cao hơn.
- Thế cục khó khăn, xem ra ta phải cố gắng hơn nữa trên con đường theo đuổi Cao Linh Võ Cảnh thôi.
Tần Vô Song nhìn khu rừng mai mà suy nghĩ:
- Nếu để người của Cửu Cung Phái xâm nhập vào Tinh La Điện, căn cơ của Thanh Vân Điện chắc sẽ khó bảo toàn. E là khu rừng mai này cũng phải hủy đi. Cả Tinh La Điện cũng có khả năng sẽ bị tiêu hủy mất.
Tần Vô Song cảm thấy nặng nề, đi vào trong rừng rồi lấy Thần Tú Cung ra.
Thần Tú Cung có thể gấp lại, lúc này giống như một đứa trẻ sơ sinh đang ngủ, vô cùng an bình, không có chút sát khí nào.
Chỉ nhìn bề ngoài có lẽ chẳng ai biết cây Thần Tú Cung này lại có uy lực lớn đến như thế, chỉ ba mũi tên Quỷ Đồng Tử đã phải bỏ mạng.
Tần Vô Song nhớ lại lúc giết Quỷ Đồng Tử, phía sau lưng Quỷ Đồng Tử bỗng phát ra những tia sáng vàng sáng chói, có lẽ là thứ gì đó đặc biệt dùng để hộ thân. Tần Vô Song suy đoán, thậm chí đó có thể là Hộ Thân Phù giống như loại Phong Hành Phù vậy.
- Sự phòng ngự biến thái như thế mà Thần Tú Cung cũng có thể xuyên thủng, tuy không thể bắn chết ngay Quỷ Đồng Tử được nhưng cũng khiến hắn trọng thương. Mà lần đó cũng chỉ là lần đầu tiên mình dùng Thần Tú Cung. Nếu có thể phát huy tối đa uy lực của cây cung này thì nó sẽ biến thái đến mức nào?
Tần Vô Song biết cây Thần Tú Cung mà Thương Dạ đại ca tặng hắn là một bảo vật thật sự.
Nó cũng là tuyệt chiêu duy nhất trong số rất nhiều tuyệt chiêu hiện có mà Tần Vô Song hắn có thể sử dụng bất cứ lúc nào.