Tần Vô Song đưa cho Đồng Dao một tờ giấy, bên trên có ghi mười tám thứ, phân thành chín loại trùng độc và chín loại hoa độc. Ủy thác của Tần Vô Song là nhờ Đồng Dao chuẩn bị đủ những thứ này trong vòng một tuần và đưa tới Tần gia trang.
Đồng Dao nhìn tờ giấy, những loại trùng độc và hoa độc này không phải khó kiếm, dựa vào nhân lực và thủ đoạn của Đồng gia nhà cô căn bản không cần dùng tới một tuần.
Nhưng yêu cầu của Tần Vô Song là phải thu thập phân tán, hơn nữa phải làm bí mật, tốt nhất là không phải nhờ Đồng gia can thiệp vào. Đồng Dao biết Tần Vô Song từ xưa đến nay làm gì cũng rất cẩn thận. Dặn dò như vậy, hẳn có lý riêng của hắn.
Nên khi vừa nhận được ủy thác, nàng lập tức đích thân đi thu thập mười tám loại độc vật cho Tần Vô Song. Tần Vô Song sau khi rời khỏi Xích Mộc Vương thành thì tăng tốc đuổi theo Tần Tụ. Tần Tụ nhìn thấy đệ đệ tới, tất cả lo lắng, sợ hãi trong lòng đều tan thành mây khói, kích động vô cùng.
- Tỷ tỷ, mọi chuyện đã qua rồi. Nói cho đệ biết tên Ác ma quấy nhiễu tỷ tỷ mấy năm nay có phải là người bắt tỷ lần này không?
Tần Tụ gật gật đầu, nghẹn ngào nức nở:
- Chính là hắn, chính là tên Ác ma ấy. Hắn đã đẩy Đạt Hề đại ca xuống vách núi rồi.
- Tỷ, tỷ đừng buồn nữa. Đạt Hề đại ca cát nhân thiên tướng, lúc ngã xuống vách núi đã bị mắc lại trên một cây tùng mọc ngang nên chưa chết. Tịnh dưỡng thêm nửa tháng nữa là đã có thể hồi phục rồi.
- Đạt Hề đại ca không chết?
Tần Tụ mừng rỡ ra mặt, mọi nét ưu phiền tan biến trong giây lát.
- Đệ đệ này đã gạt tỷ bao giờ chưa?
Tần Tụ nhoẻn miệng cười, chỉ vào Hạ Vũ Phi đang bị vắt trên lưng ngựa của Tần Vô Song, hỏi:
- Người này là ai?
- Tỷ tỷ, người này chính là một trong những kẻ chỉ huy của tên Ác ma mà tỷ nói. Và cũng là Nhị công tử của Xích Mộc Vương Hạ Vũ Phi!
- Xích Mộc Vương?
Tần Tụ tròn mắt kinh ngạc.
- Chính là hắn, là Vương một Lĩnh mà lại hãm hại con dân Lĩnh mình.
- Hắn bắt nhiều cô gái như vậy không biết để làm gì?
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Câu hỏi này đệ đã nghĩ hàng trăm lần mà vẫn không hiểu được. Nhưng theo đệ đoán, chắc chắn không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Kiếp trước Tần Vô Song đã từng nghe nói những cao thủ tà phái tu luyện công pháp tà ác, vì muốn tu luyện thuật gì đó gọi là ‘thải âm bổ dương’ rất hạ lưu vô sỉ, vô cùng đáng hận, có thể nói là ai cũng muốn đánh.
- Vậy đệ bắt người này rồi dự định xử trí thế nào?
- Hắc hắc, cái này gọi là đề phòng bất trắc. Đệ nghe nói Xích Mộc Vương vì bị đệ chiếm mất ngôi vị Quán quân Thí luyện của con trai thứ ba mà ôm hận trong lòng. Hôm nay vì vấn đề của tỷ mà đệ lại phá hỏng kế hoạch của hắn. Song phương trở thành thế nước lửa. Có tấm lá chắn bằng thịt này ở đây, khỏi phải lo nhiều chuyện rắc rối.
o0o
Hai tỷ đệ đi rất nhanh nên chỉ một loáng đã về đến Tần gia trang. Tần Liên Sơn thấy cả hai con bình an trở về, kích động vô cùng.
Đồng thời Thánh chỉ cũng vừa xuống tới Xích Mộc Lĩnh, Hoàng đế Bách Việt Quốc chiếu cáo cả nước:
- Ngày 18 tháng 7, sắc phong tân Vương tộc Tần gia trấn Đông Lâm! Lấy Đại Thương Sơn làm trung tâm. Nam Vân Châu và Thanh Thụ Châu phong làm lãnh địa của Vương tộc Tần gia. Lãnh địa mà Xích Mộc Lĩnh cắt ra sẽ được Hoàng thất bồi thường. Những phần thưởng vật chất khác sẽ do sứ đoàn của Hoàng thất đích thân đưa tới!
Ngày 18 tháng 7, ngày hoàng đạo tốt lành. Rất thích hợp để sắc phong và tổ chức nghi thức sắc phong.
Cũng có Thánh chỉ tới trấn Đông Lâm, lệnh cho Tần gia chuẩn bị tổ chức nghi thức tiếp nhận vào ngày 18 tháng 7. Lúc đó đại biểu của Hoàng thất sẽ đích thân tới Tần gia trang, chư hầu khắp nơi trong Đại chủ quốc cũng đến chúc mừng.
Tần gia trấn Đông Lâm có thể nói là song hỉ lâm môn, phút chốc trở thành đề tài bàn luận nóng nhất cả nước.
Tần Liên Sơn trước đây vốn dĩ luôn ngờ vực chuyện thực hiện phong thưởng của Hoàng thất. Đến khi Thánh chỉ đến, những nghi ngờ ấy mới biến mất.
Tần Vô Song đương nhiên hiểu tâm tư của phụ thân. Cười nói:
- Phụ thân, hiện thực đã chứng minh lời nói rồi phải không?
Tần Liên Sơn thở dài:
- Chuyện này mà là mấy năm trước, phụ thân có nằm mơ cũng không mơ thấy được. Tần gia trấn Đông Lâm chúng ta lại có tư cách tấn thăng làm Ngoại tính Vương tộc! Vô Song, đây đều là công lao của con!
- Phụ thân, từ giờ tới ngày 18 tháng 7 chẳng còn bao lâu nữa. Mấy ngày này, mọi người có lẽ đều bận. Nghi thức sắc phong lần này, hài nhi đoán chư hầu quý tộc khắp nơi trong cả nước sẽ đều tới chúc mừng. Chúng ta dù không cố ý khoe khoang nhưng chí ít cũng phải xứng đáng với danh hiệu Vương tộc.
Tần Liên Sơn thể hiện sự đồng thuận:
- Cha cũng dự định như vậy. Cũng may Tần gia trang nhân thủ đầy đủ. Cha đã bảo Tứ Hỷ triệu hồi một trăm tráng hán từ điền trang về trang chờ lệnh rồi.
- Vâng, hài nhi ước chừng lần này ít nhất phải có khoảng hai trăm khách tới. Gia đinh và nha hoàn trong trang cũng tới hai ba trăm. Thêm một trăm tráng hán mới rút về trợ thủ nữa, nhân thủ có lẽ cũng đủ rồi.
- Đúng rồi, phụ thân, phụ thân có hài lòng với phong địa của chúng ta không?
Tần Vô Song cười hỏi.
Tần Liên Sơn tán thưởng:
- Vô cùng hài lòng, Hoàng đế Bệ hạ thật hiểu ý. Biết tổ tông Tần gia chúng ta sinh ra và lớn lên ở đây. Chuyện phong địa hiển nhiên đã có nghĩ tới tình huống này.
Tần Vô Song phì cười:
- Không phải là Hoàng đế Bệ hạ hiểu ý. Phong địa này là hài nhi tự mình lựa chọn.
- Con chọn sao?
Tần Liên Sơn ngây người.
- Vâng, ở Võ Thánh Sơn, Võ Thánh đại nhân đích thân mở ra một tấm bản đồ, đưa con một cây bút để con tự vẽ, vẽ đến đâu, nơi đó sẽ là phong địa của chúng ta.
Tần Liên Sơn nghe mà mắt tròn mắt dẹt, nghẹn cả giọng:
- Võ Thánh đại nhân hào phóng vậy kia à? Vậy nếu như Vô Song con vẽ một vòng lớn cả tấm bản đồ thì sao nhỉ?
Rồi bật cười thành lên tiếng:
- Vô Song, con khoanh tốt lắm. Phong địa này với một Ngoại tính Vương tộc mà nói là đã đủ rộng rồi. Lại không sợ các Vương tộc Hoàng thân Quốc thích khác dị nghị.
- Vương tộc Hoàng thân Quốc thích dị nghị? Con dám tin là bây giờ đã có Vương tộc Hoàng thân quốc thích khó chịu rồi. Ví dụ như Xích Mộc Vương. Phong địa lần này của chúng ta cơ bản đều là cắt ra từ Xích Mộc Lĩnh. Xích Mộc Vương đó cả đời kiêu hùng, cắt thịt của hắn, trước uy nghiêm của Võ Thánh đại nhân, không không thể không theo nhưng sau lưng hắn đã coi Tần gia trấn Đông Lâm chúng ta là kẻ thù không đội trời chung rồi.
Tần Liên Sơn không nghe thì thôi, nghe rồi lại càng giận.
Vương tộc trước kia với Tần Liên Sơn mà nói là ngọn núi cao không thể vượt qua. Nhưng lần này, chuyện con gái mất tích lại do Xích Mộc Vương làm! Chuyện này đã chạm đến giới hạn chịu đựng của Tần Liên Sơn. Trong mắt Tần Liên Sơn, con cái chính là nghịch lân của ông. Bất kể là ai động vào nghịch lân của ông, dù có chết Tần Liên Sơn cũng phải phản kháng đến cùng.
- Vô Song, phong địa là do chính miệng Võ Thánh đại nhân đồng ý, Xích Mộc Vương làm được gì? Tần gia chúng ta bây giờ cũng là Vương tộc, ngang hàng với Xích Mộc Vương! Chỉ có điều…
Tần Liên Sơn ngẩng đầu, nhìn Tần Vô Song, không nhịn được hỏi:
- Vô Song, Võ Thánh đại nhân đã lên tiếng mời, cha cảm thấy nếu con đồng ý, con có thể lên một cách nhiệt tình. Dù sao, nếu con đồng ý, thân phận của con sẽ khác, từ bây giờ sẽ là truyền nhân Võ Thánh rồi. Như mọi người đều biết, sớm muộn gì con cũng sẽ vào cảnh giới Tiên Thiên lúc ấy e là Xích Mộc Vương cũng phải yếu hơn con ba phần trong quyền phát ngôn!
Suy nghĩ này của Tần Liên Sơn rất có đạo lý, xét theo góc độ của ông, đây cũng là con đường bảo toàn tốt nhất của Tần gia.
Một khi Tần Vô Song giành được vị trí kế thừa Võ Thánh. Tự nhiên sẽ nhận được sự kính ngưỡng của Đại chủ quốc, hưởng thụ sự sùng bái của cả Bách Việt Quốc. Xét trên một phương diện là có thể làm cả nước kinh sợ một cách chân chính và ý nghĩa nhất.
Lúc ấy, Vương tộc Tần gia mới có thể danh chính ngôn thuận đứng vào vị trí Ngũ Đại Vương Tộc toàn quốc.
Nhưng mà, suy nghĩ của Tần Vô Song thì cao xa hơn Tần Liên Sơn rất nhiều.
Nếu như đồng ý tiếp quản Võ Thánh Sơn thì có nghĩa là dù muốn hay không, vận mệnh cả đời này của hắn sẽ bị gắn chặt với Võ Thánh Sơn. Chuyện này với một cường giả lập chí tu hành mà nói tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Hắn không có hương hỏa chi tình với Bách Việt Quốc. Nhưng hắn cảm thấy, tiếp quản hay không tiếp quản Võ Thánh Sơn không liên quan gì đến sự an nguy của Bách Việt Quốc. Điều quan trọng là, thực lực của hắn cuối cùng có thể đạt tới mức độ nào.
Nếu như thực lực của hắn có thể áp đảo các Võ Thánh hộ quốc của các quốc gia láng giềng, thì chẳng cần tiếp quản Võ Thánh Sơn, hắn vẫn có thể uy hiếp các quốc gia láng giềng như thường.
Chuyện hắn coi trọng nhất là trên con đường tu luyện võ đạo có thể vô câu vô thúc, tự do tự tại được hay không.
- Phụ thân, mấu chốt không phải ở chỗ con có là truyền nhân Võ Thánh hay không mà là hài nhi khi nào thì có thể bước vào được cảnh giới Tiên Thiên!
Tần Vô Song thở dài.
- Mục tiêu lớn nhất của hài nhi bây giờ là trùng kích cảnh giới Tiên Thiên! Qua ba tháng nữa, hài nhi sẽ đi tới Đại chủ quốc. Đó có thể là thời khắc tốt nhất để mở rộng tầm mắt và trùng kích cảnh giới Tiên Thiên!
Không ai hiểu con bằng cha mẹ. Từng ấy năm, Tần Liên Sơn hiểu rất rõ tính cách của con trai. Biết rằng chí hướng của con trai trên phương diện tu hành võ đạo rất kiên định. Nhớ lại thời gian đã qua, mỗi quyết định mà con mình làm đều mang lại vô số lợi ích cho gia tộc. Cả Tần gia trấn Đông Lâm như vầng thái dương từ từ mọc lên, soi sáng bầu trời.
Bởi vậy, bây giờ con trai có quyết định này cũng là có lý của nó.
Nghĩ vậy, Tần Liên Sơn cổ vũ nói:
- Được, Vô Song, nếu đây là sự lựa chọn của con thì cha sẽ ủng hộ vô điều kiện.
o0o
Ngày 18 tháng 7 đã gần tới, trên dưới Tần gia trang ai ai cũng bận rộn, mọi chuyện đang được tiến hành theo đúng trình tự.
Một ngày nọ, Đồng Dao đến Tần gia trang mang theo mười tám loại độc vật mà Tần Vô Song cần.
Lần này cô đến với một thân phận khác, đại diện Thế gia Đồng gia của Thanh Thụ Châu đến chúc mừng.
Sau khi nghi thức sắc phong kết thúc, Thanh Thụ Châu sẽ trở thành lãnh địa dưới sự cai trị của Vương tộc Tần gia. Gây dựng quan hệ tốt với Vương mới của Lĩnh đương nhiên là việc nên làm.
Tần Vô Song cùng Đồng Dao hàn huyên một hồi rồi sắp xếp để Đồng Dao mang mười tám loại độc vật đem giấu lại trong Tần phủ.
Hắn cần mười tám loại độc vật này đương nhiên là có lý của hắn. Hắn muốn luyện chế một loại độc dược bá đạo của giới võ đạo cổ ở tiền kiếp có tên Thất Trùng Thất Hoa Cao.
Thất Trùng Thất Hoa Cao vốn dùng bảy loại trùng độc, bảy loại hoa độc vò nát đun sắc lại mà thành. Người trúng độc trước tiên sẽ thấy nội tạng tê ngứa như bị bảy loại trùng cắn, sau đó trước mắt sẽ xuất hiện những hoa văn màu sắc rực rỡ, kỳ lệ biến ảo như bảy loại hoa đang bay ra. Nó được phong là một trong ba loại độc vật chí tôn nhất trong giới võ học cổ đại ở kiếp trước, vô cùng đáng sợ.
Tần Vô Song có phương thuốc và phương pháp chế luyện trong tay nên việc chế luyện rất nhẹ nhàng thuần thục. Không quá ba ngày hắn đã bào chế ra sáu loại Thất Trùng Thất Hoa Cao với mùi vị và phương pháp chế luyện hoàn toàn khác nhau.
- Chín loại trùng độc, chín loại hoa độc. Nếu dùng hết chí ít có thể biến ra mười mấy loại Thất Trùng Thất Hoa Cao với những phương pháp phối hợp khác nhau. Nhưng sáu vị này là đã đủ rồi. Muốn giải được độc, trừ phi biết được ta đã dùng bảy loại trùng độc, bảy loại hoa độc nào. Nếu không thì, khà khà.
Tần Vô Song chế luyện Thất Trùng Thất Hoa Cao đương nhiên là dùng để tiếp Hạ Vũ Phi. Hắn hiểu với tích cách bá đạo của Xích Mộc Vương sẽ không bao giờ chịu khoanh tay đứng nhìn. Lưu lại một chiêu hậu thủ này cũng là một chiêu hậu kỳ của Tần Vô Song. Đến lúc cần thiết có thể đem ra khắc địch chế thắng!
Chẳng phải có câu Vô độc bất trượng phu sao. Với loại người kiêu hùng như Xích Mộc Vương, Tần Vô Song càng phải chuẩn bị tốt tinh thần!