Khí Trùng Tinh Hà

Chương 596: Chương 596: Yến Truy Dương




Một khi Mộ Dung Thiên Cực đã mở miệng, vị Lâu chủ đứng đầu Phiêu Tuyết Lâu này, cũng khiến cho bốn người này có chút kiêng kỵ. Cho dù bọn chúng đến từ tám môn Thiên Đế Sơn, nhưng sau khi vị bá chủ một phương lộ ra uy thế của mình, cũng không thể không bớt phóng túng đi.

Trong lòng Mộ Dung Thiên Cực kỳ thực rõ hơn ai hết, bốn người trẻ tuổi này đến, sau lưng nhất định là có người sai khiến, hơn nữa khẳng định là một đại âm mưu.

Âm mưu này là nhằm vào Tần Vô Song, hay là nhằm vào Phiêu Tuyết Lâu, vẫn cần phải quan sát thêm. Nhưng bất luận như thế nào, cục diện hôm nay phải cẩn thận ứng đối.

Bằng không, chỉ cần sơ suất một chút, đắc tội với rất nhiều thế lực, Phiêu Tuyết Lâu hắn cho dù sáng suốt giữ mình, chỉ sợ cũng cầu mà không được.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Mộ Dung Thiên Cực. Tần Vô Song lại càng cảnh giác vô cùng. Hắn rất yên tâm về nhân phẩm của Mộ Dung Thiên Cực, nhưng Tần Vô Song cũng biết thế cục như vậy, áp lực của Phiêu Tuyết Lâu sẽ vô cùng lớn. Mộ Dung Nhạn muốn chống đối, liền bị Tần Vô Song dùng ánh mắt ngăn lại.

Tần Vô Song không muốn tiếp tục tạo áp lực với Mộ Dung Nhạn, vì nếu như vậy, đối với Phiêu Tuyết Lâu cũng là bất lợi. Mặc dù Tần Vô Song cũng không có thiện cảm đối với những cao tầng của Phiêu Tuyết Lâu, nhưng trưởng giả như Mộ Dung Thiên Cực, hắn vẫn rất tôn trọng. Đương nhiên không hy vọng làm khó ông ấy. Cho dù là đề mục khó khăn, cũng phải hoàn thành mới được. Vì Nhạn nhi, cũng nhất định phải hoàn thành, để những kẻ hỗn đản đó không còn gì để nói.

Mộ Dung Thiên Cực thản nhiên nói:

- Trong thâm cốc phía sau Phiêu Tuyết Lâu ta, có một đầm hắc thủy sâu thẳm, nghe nói là nơi Thái cổ Yêu long chiếm cứ. Cho đến nay, đầm hắc thủy đó có rất nhiều truyền thuyết, truyền thuyết lớn nhất, là nói dưới đáy đầm hắc thủy đó, có trứng của Yêu long, nếu có được sẽ thu hoạch được huyết mạch Yêu long, bảo đảm lên được Vô thượng Thần đạo.

Tần Vô Song rùng mình, đã có chút hiểu được ý tứ của Mộ Dung Thiên Cực. Quả nhiên, Mộ Dung Thiên Cực tiếp tục nói:

- Năm vị đều là hào kiệt trong mọi người, huyết mạch Yêu long này, có muốn có cũng không cầu được, nếu trong các ngươi có ai có thể tìm được huyết mạch Yêu long này, dâng tặng cho Phiêu Tuyết Lâu, đó chính là sính lễ cầu hôn. Phiêu Tuyết Lâu nhất định sẽ nở mày nở mặt đem nữ nhi gả cho.

Những người này đều ngây người sửng sốt, đầm hắc thủy?

Yến Truy Dương cười khổ nói:

- Mộ Dung Lâu chủ, nếu đã có huyết mạch Thái cổ Yêu long này, mấy vạn năm qua, Phiêu Tuyết Lâu các ngươi không thể không có ai đi thăm dò qua chứ?

- Đương nhiên năm nào cũng có, nhưng phúc duyên của bọn họ đều không đủ thâm hậu, sau khi đi xuống, hoặc là không tìm được, hoặc là gặp phải phiền toái, biết khó mà lui, hoặc là dù muốn lên cũng lên không được.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của tất cả mọi người đều có chút tái đi. Lên cũng lên không được sao? Vậy còn kêu chúng ta đi, đây không phải là cố ý hại người sao?

Mộ Dung Thiên Cực mỉm cười nói:

- Chư vị, điều kiện này, có lẽ tương đối hà khắc, nhưng chính là cách giải quyết tốt nhất mà Mộ Dung Thiên Cực ta có thể nghĩ đến. Nếu các ngươi không có dũng khí này, không có quyết tâm này. Ta cũng không cách nào tin các ngươi sẽ thật tâm đối đãi với nữ nhi của ta.

Tần Vô Song âm thầm tán thưởng, vẫn là Mộ Dung Lâu chủ có cách hay. Lời này, chẳng khác nào lập tức đem bọn chúng quẳng đi. Một khi nguy hiểm lớn như vậy, những kẻ ham vui này chịu đi mới là quái lạ.

Tần Vô Song cũng nhàn nhạt cười:

- Một khi Mộ Dung Lâu chủ đã nói như vậy, Tần Vô Song ta đương nhiên sẽ liều mình làm quân tử. Chư vị, ai nguyện ý chứng minh quyết tâm và dũng khí của các ngươi trước mặt Mộ Dung Lâu chủ, bây giờ chính là lúc thích hợp đấy.

Bốn người đó đều có chút khó xử.

Mộ Dung Thiên Cực nói:

- Tần công tử, ngươi cũng đừng đồng ý quá nhanh, cần phải suy nghĩ cẩn thận. Tiến vào đầm hắc thủy đó, có lẽ chính là vận mệnh một phần sống chín phần chết. Không phải trò đùa.

Tần Vô Song lạnh nhạt nói:

- Vô Song từ khi xuất đạo đến nay, cục diện một phần sống chín phần chết, đã gặp qua rất nhiều lần rồi. Hơn nữa ta và Nhạn nhi tâm ý tương thông, đây là thời cơ khảo nghiệm tốt nhất, ta cầu mà không được. Còn nữa, nếu không thể vì người mình yêu thương đi ra sức thực hiện, thì chính là tham sống sợ chết, cũng không còn gì thú vị nữa.

Trong lòng Yến Truy Dương hung hãn, mở miệng nói:

- Tần Vô Song, đừng tưởng ngươi có thể mạnh miệng như vậy, tiểu gia ta sẽ đi theo. Ba người các ngươi, có ai có gan đi theo không?

Lôi Tiêu và Yến Truy Dương trao đổi ánh mắt, hiểu ngầm trong lòng:

- Đi thì đi, cũng không thể bị một gã nhà giàu mới nổi của các quốc gia nhân loại vượt qua được. Ai không đi thì không phải hảo hán.

Hồ Khâu Lan và Ngô Đỉnh Nguyên cho dù muốn từ chối, cũng không có cơ hội từ chối. Lôi Tiêu đã đem những lời này ấn định rồi, không đi thì đó chính là không phải hảo hán. Cho dù bọn họ không phải đệ tử của tám môn Thiên Đế Sơn, nhưng cũng là đệ tử gia tộc nổi tiếng. Nếu lúc này sợ hãi, bộ mặt của gia tộc sẽ bị mất hết.

Tần Vô Song nhìn mặt đoán ý, biết bọn họ đạt được mưu kế gì đó. Bất động thanh sắc, mà chỉ hỏi:

- Mộ Dung Lâu chủ, nếu đây là cạnh trạnh, Vô Song chỉ muốn hỏi, sau khi tiến vào đầm hắc thủy, có cho chém giết lẫn nhau không, lấy đánh bại đối thủ là mục tiêu.

Mộ Dung Thiên Cực trầm ngâm nói:

- Chuyện này lão phu cũng không dám quyết định xằng bậy. Nếu chư vị thật sự muốn cạnh tranh, thỉnh cầu chư vị mời sư môn tôn trưởng đến, có tôn trưởng tự mình tọa trấn chủ trì, ký giấy hiệp ước sinh tử. Tất cả sinh tử đều không liên quan đến Phiêu Tuyết Lâu ta, như vậy ta mới dám nhận lời.

Đây là chuyện thường tình, Phiêu Tuyết Lâu cũng không hy vọng, cạnh tranh đến cạnh tranh đi, đến lúc tự chuốc lấy họa vào thân, liên lụy đến Phiêu Tuyết Lâu bọn họ.

Yến Truy Dương cười nói:

- Rất tốt, Nhị Trang chủ của nhà ta, từ lâu đã ngưỡng mộ uy danh của Phiêu Tuyết Lâu, muốn tới thăm viếng một chuyến. Vừa vặn nhân cơ hội này, ta sẽ mời Nhị Trang chủ đến một chuyến.

Nhị Trang chủ trong miệng hắn, đương nhiên chính là Nhị Trang chủ Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang.

Mộ Dung Thiên Cực hít một ngụm lãnh khí, Thần đạo cường giả ra mặt? Điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của hắn.

Lôi Tiêu cười nói:

- Yến huynh nói như vậy, vậy thế nào ta cũng phải nên mời Nhị Tông chủ nhà ta cũng đến một chuyến, bằng không há chẳng phải kém vui sao?

Ngô Đỉnh Nguyên và Hồ Khâu Lan đều là những kẻ làm nền, lúc này, cũng không thể không biểu thị thái độ. Hai nhà bọn họ đều là thế lực nhị lưu không khác biệt lắm với Phiêu Tuyết Lâu và La Thiên Đạo Trường, thực lực cũng đại khái tương đồng, chỉ có điều được mời đến, không thể không đến được.

Mộ Dung Thiên Cực đưa ánh mắt dừng lại trên người Tần Vô Song, Tần Vô Song mỉm cười nói:

- Chuyện của ta, tự ta làm chủ, không cần mời ai đến.

Mộ Dung Thiên Cực lắc lắc đầu:

- Không được, chuyện này, cần phải có sư môn tôn trưởng ở đây, bằng không, sau khi chuyện xảy ra chắc chắn phiền phức liên quan mãi mãi không bao giờ hết. Hơn nữa, thế cục này, ta sẽ xin Thiên Đế bệ hạ giám sát, do Thiên Đế bệ hạ phái người xuống tọa trấn, để tránh nói Phiêu Tuyết Lâu ta thiên vị.

Tần Vô Song suy nghĩ một lát, gật gật đầu:

- Được, vậy ta sẽ đi hỏi ý tứ của trưởng bối trong tộc.

Đi ra bên ngoài, Tần Vô Song lấy Ngọc bài Truyền thức của thân phận Đệ tử Trung tâm, trực tiếp liên hệ với Tần Trọng Dương, nói rõ chuyện này, đem quan hệ lợi hại nói hết một lượt.

Tần Trọng Dương là người vô cùng nhạy bén, liền biết đây là âm mưu bốn nhà nhằm vào Tần Vô Song, thậm chí là nhằm vào Tần gia Thiên Đế Sơn. Trầm ngâm hỏi:

- Vô Song, ngươi có suy nghĩ gì?

- Một khi bọn chúng muốn chủ động tìm phiền phức, vừa vặn mượn cơ hội này, hung hăng đánh bại bọn chúng một trận.

Đề nghị này, Tần Trọng Dương thật ra vô cùng tán đồng. Hắn muốn chỉnh lý Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông không phải ngày một ngày hai, tìm không được cơ hội và chọn người thích hợp. Cũng không thể động một tí là bùng nổ đại chiến Thần đạo? Nếu Tần Vô Song có thể hung hăng đánh bại Đệ tử Trung tâm của đối phương, thật ra là chuyện vô cùng đề cao sĩ khí.

Lập tức hỏi:

- Vô Song, ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?

Tần Vô Song nói:

- Trừ phi tu vi của bọn chúng đạt được Kỳ Diệu Huyền Cảnh, nếu không, ta nắm chắc mười phần. Cho dù bọn chúng tiến vào Kỳ Diệu Huyền Cảnh, ta cũng có nắm chắc tám phần!

- Ồ?

Tần Trọng Dương có chút bất ngờ:

- Lại có thể chắc chắn như vậy sao? Được, ta đi hỏi Nhị Chưởng môn một chút!

Qua một lát, Tần Trọng Dương truyền thức đến:

- Vô Song, Nhị Chưởng môn vô cùng cảm thấy hứng thú với đề nghị của ngươi, lần này, hắn sẽ đích thân ra mặt làm chỗ dựa cho ngươi! Ngươi yên tâm, bất kể là Lôi Minh hay là Yến Quy Nam, bọn chúng có thể hình thành uy hiếp với ta, nhưng tuyệt đối không làm gì nổi Nhị Chưởng môn!

Cũng chính là nói, tu vi của Nhị Chưởng môn Tần Vân Nhiên, còn cao hơn Tần Trọng Dương sao? Tần Vô Song đối với Thần đạo cường giả, tạm thời không có nhiều khái niệm, nghe Tần Trọng Dương nói như vậy, trong lòng đương nhiên vững vàng rất nhiều. Chỉ cần Tần gia Thiên Đế Sơn ủng hộ hắn, hắn sẽ có niềm tin chắc chắn hung hăng đánh bại đối thủ!

Thế lực bốn nhà Thiên Phạt Sơn Trang, một khi đã chủ động trêu chọc Tần Vô Song hắn, Tần Vô Song cũng không phải ăn chay, cũng không phải bùn đất, để mặc đối phương nhào nặn.

Hơn nữa động cơ của đối phương không thuần khiết, vẫn là dùng Mộ Dung Nhạn làm ngụ ý, đây cũng là chiếc ngịch lân mới của hắn! Kẻ nào đụng vào, kẻ đó phải chết!

Quay về đại điện, nụ cười tự tin của Tần Vô Song lây lan sang Mộ Dung Nhạn, Mộ Dung Nhạn vốn đang lo lắng, nhìn thấy nụ cười sáng lạn giống như ánh mặt trời tháng ba của Tần Vô Song, trong lòng nhất thời trấn định rất nhiều.

- Mộ Dung Lâu chủ, Tần gia Thiên Đế Sơn sẽ có Chưởng môn nhân đích thân đến đây.

Mộ Dung Nhạn mừng rỡ, Tần gia Thiên Đế Sơn có Chưởng môn nhân đến, điều này chứng tỏ tình lang của mình ở Tần gia Thiên Đế Sơn thật sự đã đạt được địa vị cao, có được đãi ngộ vô thượng!

Mộ Dung Thiên Cực cũng cười nói:

- Được, lão phu sẽ gửi lời thỉnh cầu đến Thiên Đế bệ hạ.

Thiên Đế Môn sau khi nhận được thỉnh cầu của Mộ Dung Thiên Cực, bản thân Thiên Đế bệ hạ lại biểu hiện ra hứng thú cực lớn, nhanh chóng nhận lời thỉnh cầu của Mộ Dung Thiên Cực, cũng phát ra Thiên Đế chiếu lệnh, kêu gọi mọi người phải cạnh tranh công bằng, không thể vì vậy mà sinh chuyện kết thù kết oán… cũng hứa hẹn, sẽ phái người kế tục của Thiên Đế là Tân Vô Kỵ đến giám sát.

Đứa con của Thiên Đế này, chính là đệ nhất cường giả đuợc công nhận trong thế hệ những người trẻ tuổi của Hiên Viên Khâu, tự mình giám sát! Đây tuyệt đối là một tràng diện lớn.

Hơn nữa là tràng diện lớn mà Phiêu Tuyết Lâu từ trước đến nay chưa từng có. Lúc này, Mộ Dung Thiên Huyễn, Mộ Dung Thiên Sơn và Mộ Dung Thiên Lâm đều quét sạch những buồn bực trước đó, đối với tình huống sắp sửa phát sinh của Phiêu Tuyết Lâu, cảm thấy vô cùng tự hào và chờ mong!

Tần Vô Song lại vô cùng bình tĩnh, hắn biết, âm mưu này, hoàn toàn có thể chính là nhằm vào Tần Vô Song hắn và Tần gia Thiên Đế Sơn.

Nếu không đánh tan âm mưu của đối phương, không những liên quan đến vận mệnh của cá nhân hắn, mà còn liên quan đến tiền đồ của hắn và Mộ Dung Nhạn, lại càng liên quan đến vận mệnh dây dưa dai dẳng của Tần gia Thiên Đế Sơn với Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang.

Trận chiến này, còn chưa bắt đầu, liền bị giao cho vô số tầng ý nghĩa hàm xúc sâu xa!

Tần Vô Song đương nhiên không sợ. Tác chiến, hắn căn bản đã không còn chút sợ hãi nào, cho dù sắp tới phải đối diện với tài tuấn trẻ tuổi xuất sắc nhất của Hiên Viên Khâu, hắn cũng không có gì sợ hãi. Sau trận chiến với La Thiên Đạo Trường, cảnh giới của Tần Vô Song, đã hoàn toàn thăng hoa, không còn là loại cấp độ tu luyện giả của các quốc gia nhân loại, mà là hoàn toàn thích ứng với cấp bậc đấu thủ của Hiên Viên Khâu, hơn nữa, thực lực còn vô cùng mạnh mẽ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.