Sáng, những tia nắng
đầu tiên xen qua rèm cửa, trên giường thiếu nữ xinh đẹp, làn da trắng
mịn nõn nà, dưới ánh sáng mặt trời, làn da tô lên điểm hồng. người trên
giường một chút cũng không bị ảnh hưởng. khẽ buông ra một tiếng, cô xoay người, tiếp tục vùi đầu vào chăn.
Đồng hồ báo thức vang lên, Phương Khuynh Ca ai oán, tiếp tục chui vào trong chăn. Bên ngoài, vang lên tiếng gọi.
"Đại tiểu thư, thiếu gia phân phó, ngươi hôm nay đi học họa, tám giờ phải rời giường”
Phượng Khuynh Ca xoa xoa mắt, không tình nguyện rời giường, bộ dáng chưa tỉnh ngủ, đáng yêu vô cùng: “biết! đã biết.”
Phương Khuynh Ca bước vào nhà tắm, đứng trước gương, hướng người trong gương
làm mặt quỷ (rất đáng yêu). Tối hôm qua ngủ quá muộn, làm hại hôm nay
không có tinh thần, sớm biết vậy không cần vội vội vàng vàng đi nghiên
cứu cái biệt thự “ngu ngốc” đó làm gì.
Không sai! Đêm qua Phượng Khuynh Ca cùng Phượng Tử Thịnh cự tuyệt mọi người quyết định quay về
sớm, sau khi tắm rửa xong, Phương Khuynh Ca nhanh chóng bước vào không
gian.
Phương Khuynh Ca khi tiến vào gặp cảnh tượng quỷ dị khác
thường, khi cô lấy hết dũng khí mới dám tiến vào. Nhưng khung cảnh bên
trong làm cho cô hết sức kinh ngạc
Bên trong thiết kế hoàn toàn
đối lặp với bên ngoài, không có hơi thở âm trầm, vài thứ linh tinh, trừ
bỏ trên tường có vài bức hoạ “cung xuân đồ”, cũng không có gì là quái
dị.
Được rồi! cô thừa nhận, toàn bộ biệt thự tất cả nơi nơi đều
có treo cung xuân đồ. Cái này, có thể cũng được xem là quỷ dị nhất thế
gian rồi.
Phương Khuynh Ca dùng lại bước hoạ trước mắt, một loạt từ ngữ không rõ ràng nhanh chóng tiến nhập vào não bộ của cô, giống như lúc đầu khi cô ăn trái cây vậy.
Tất cả văn tự giống như một đứa
nhỏ nghịch ngợm, hơn một tiếng trôi qua cô mới có thể thích ứng. Chờ nó
an tĩnh, cô mới chậm rãi hiểu được hàm ý của nó.
Đây chính là
một khẩu quyết, công thức thì ngai trên tường. Nói cách khác, Phượng
Khuynh Ca muốn luyện thành tuyệt thế ma công phải cùng nam nhân XXOO,
nhưng lại không thể chỉ có một nam nhân. Một người nam nhân dương khí
chịu không nổi nhu cầu mà cô cần, mà công quá cường đại, cô cần rất
nhiều loại bất đồng tinh khí. Đương nhiên, không cần thân thể của những
nam nhân đó, việc này chỉ có lợi vô hại.
Gặp loại chuyện này,
Phượng Khuynh Ca không biết nên khóc hay nên cười. Tuy rằng, công việc
chính của cô là vẽ H văn nhưng mà….cô vẫn còn chưa trải qua chuyện này
nha. việc này đối với cô mà nói rất khó a.
Hơn nữa, bây giờ là
thế kỷ 21 nha. Phương Khuynh Ca cô đi đâu mà tìm ngươi a.? cho dù cô
nguyện ý cũng không có người đàn ông nào chịu cùng một vợ a!
Được rồi! Kỳ thực cô cũng rất không cam lòng. Bất quá cô cũng không còn
đường lựa chọn a. nguyên nhân ư. Chính là cô đã ăn quả thực đó rồi còn
quả đó có thể nói là một loại mị quả. nữ nhân ăn vào sẽ cả người toát ra một loại hơi thở đầu mê hoặc, đặc biệt là, cơ thể luôn khác cầu ham
muốn nam nhân. Đây là quả kết thành của ma thụ, nó có nhận thức riêng
nha.
Không cần phải nói, ngày đó người trả lòi câu hỏi của cô chính là nó nha.
Ma thụ tính cách giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, khi nó nguyện ý thì tự nhiên sẽ kết quả, nếu không ngàn năm cũng không kết quả.
cường
lực của nó phi thường mạnh mẽ, nếu cô muốn sống cần phải đem nó luyện ma công, như vậy cô mới có thể sống, không chỉ vậy mà còn sống rất tốt.
"Cái không gian chết tiệt? Cái quỷ gì công pháp? bản tiểu thư tiến không
được. lùi không xong” Phượng Khuynh Ca phiền chán nản giật tóc: "Ý tứ là nói, ta từ giờ phải cùng nam nhân XXOO sao?”
Phượng Khuynh Ca suốt cả đêm phiền não, thẳng đến khi gần sáng cô mới ngủ được.
Quên đi! trước giải quyết việc trước mắt đã! tối qua, cô nói muốn đi học vẽ, anh hai liền chuẩn bị hết cả, cô không muốn làm anh hai mình thất vọng
ak.