Phượng Khuynh Ca nhìn theo hướng xe của Mạnh Lâm Phong tiến vào một biệt thự xa hoa liền rời đi. Trở lại Phượng gia, Phượng Khuynh Ca tiến vào phòng tắm một bên tẩy rửa một bên tự nghĩ. Trong tác phẩm không có nhân vật tên gọi Phong Thất Hiên. Như vậy việc hắn xuất hiện chẳng qua là trùng hợp hay có nguyên nhân khác?
Cô một mình trong phòng tắm không chú ý thời gian bên ngoài phòng Phượng Tử Thịnh lo lắng gõ cửa: “tiểu ca! em không sao chứ?”
Phượng Khuynh Ca hoảng hốt, tắt vòi sen: “em không sao! em ra ngay!” nói xong, Phượng Khuynh Ca lau khô nước trên người, quắn khăn bước ra ngoài.
Phượng tử thịnh ngồi ở trên sofa, trên tay cầm ly rượu vang đỏ. Phượng Tử Thịnh lười biếng dựa vào sofa, chiếc áo sơ mi chỉ cài hai cúc phía dưới, chiếc áo mở rộng lộ ra vòm ngực rắn chắc. Dưới ánh đèn trong phòng hắn giống như một thiên thần toả ra ánh hào quang.
Phượng Khuynh Ca ôn nhu nhìn hắn, trong đầu tự động loại bỏ những nam nhân khác ra khỏi suy nghĩ. Chỉ cần cô được ở cùng Phượng Tử Thịnh, tất cả những người khác đều không có thể so sánh, bao gồm Bạch Dật Thủy.
"Có phải gặp chuyện gì không vui? Tại sao một mình ở trong đó lâu như vậy?” Phượng Tử Thịnh hướng tay về phía Phượng Khuynh Ca, trong mắt hiện rõ sự sủng nịch cùng yêu chiều.
Phượng Tử Thịnh uống một ít rượu trong mắt có chút hơi nước bên khoé miệng còn vương chất lỏng màu đỏ nhìn qua chẳng khác một món ngon dụ hoặc người khác tiến đến thưởng thức. Phượng Khuynh Ca nắm lấy tay hắn bị hắn ôm vào trong ngực.
Phượng Khuynh Ca liếm liếm môi, nâng cằm Phượng Tử Thịnh, mê hoặc nói: "rượu vang đỏ uống rất ngon sao?. em cũng muốn thử"
Nói xong, cô ôm lấy cổ Phượng Tử Thịnh, hám trụ bờ môi dày không ngừng cắn mút. Một mùi vị tự nhiên lại có chút chua ngọt theo đầu lưỡi truyền vào, Phượng Khuynh Ca buông ra Phượng Tử Thịnh thản nhiên nói: “ quả nhiên không sai!”
Thần sắc Phượng Tử Thịnh biến chuyển, tà tà nhìn cô cười: “Anh trai còn biết có một cách khiến cho nó càng thêm hấp dẫn muốn thử không?”
Không để cô có cơ hội phản ứng, Phượng Tử Thịnh ôm lấy cơ thể cô xoay một vòng lớn, khăn tắm trên người cô theo chuyển động rơi xuống nền nhà. Ào ào! Hơn phân nữa chai rượu vang chảy trên người cô cảm giác lạnh như băng khiến cô rùng mình.
Phượng Tử Thịnh đặt cô lên giường cuối xuống, rượu chảy đến đâu đầu lưỡi liền lướt nhanh theo nơi đó.
Phượng Khuynh Ca tránh né công kích Phượng Tử Thịnh gây ra tên người mình trong miệng phát ra tiếng cười khanh khách.
"Trứng thối... Trứng thối... Rất ngứa... Ha ha..." Phượng Khuynh Ca cười to: "Đừng... anh hai có... Râu... bại hoại... ."
"Cư nhiên dám nói anh hai là bại hoại, xem anh trừng phạt em như thế nào.” Phượng Tử Thịnh nâng hai chân của cô lên phía trên, một vật lạnh lẽo tiến vào trong cơ thể cô.
“cái gì vậy?” Phượng Khuynh Ca có dự cảm không tốt. Cái đó không phải mát xa bổng của cô chứ? Anh hai không phải đã phát hiện rồi chứ!
"tiểu Ca biết cái này là cái gì sao? Ân? Cái này là từ trong túi xách của em đó nha! Chẳng lẽ tiểu Ca muốn cho anh kinh hỷ sao?” Phượng Tử Thịnh thanh âm khàn khàn nói: "Ngoan, Anh hai sẽ giúp cái miệng nhỏ phía trước ăn nó sau đó là cái miệng nhỏ phía sau? Hiện tại cần cho nó ăn điểm tâm.”
"A! rượu đi vào…” Phượng Khuynh Ca bất an xoay xoay thắt lưng. Rượu vang tiến vào bên trong cơ thể cơ cảm giác lạnh lẽo mang theo kích thích lên nhuỵ hoa bên trong cái cảm giác ngứa ngáy khó chịu càng thêm rõ ràng.