Khố Hạ Chi Thần

Chương 11: Chương 11




CHƯƠNG 11

Cùng lúc Diệp Phong đóng chặt cửa, Võ Chí Dũng kéo áo đè anh lên cửa thấp giọng gầm:

-Anh rốt cuộc muốn thế nào?

Diệp Phong khàn khàn đáp:

-Tôi thấy cậu cùng một phụ nữ vào tiệm trang sức mua nhẫn cưới. Tôi nghĩ cậu muốn kết hôn rồi, thế nên buông cậu ra.

Võ Chí Dũng nghe có chút hồ đồ.

-Lúc nào tôi lại mua nhẫn cưới cùng phụ nữ…

Hắn bỗng dừng lại, nhớ tới em họ đi mua nhẫn cùng mình. Võ Chí Dũng cúi đầu, nguy hiểm tiến tới trước mặt Diệp Phong.

-Anh nói phụ nữ chẳng lẽ là chỉ em họ tôi?

Diệp Phong gật đầu nhẹ đến gần như không nhìn thấy, thần sắc bỗng chốc bối rối.

-Ha ha!

Võ Chí Dũng cười cợt nhả, sau đó buông tay.

-Diệp Phong anh giờ không phải sẽ bảo kì thực là anh yêu tôi, hiểu lầm tôi muốn kết hôn mới nói khó nghe như vậy đee chia tay tôi đấy chứ?

-Tôi…

Diệp Phong muốn giải thích nhưng lại không biết giải thích từ đâu.

-Tôi căn bản là một thằng ngu, bị anh chơi đùa xong rồi lại yêu luôn đồ ngốc anh!

Võ Chí Dũng hung hăng quăng hộp gấm xuống đất, Diệp Phong trừng trừng nhìn nhẫn văng tứ tung vào góc tối, giống như trái tim anh đang rớt xuống.

Anh chưa bao giờ tin trên đời lại có một người không quan tâm thế tục mà yêu anh. Trong kí ức của anh, chỉ cần người ta muốn kết hôn anh nhất định phải ra đi, hơn nữa sẽ không còn quan hệ gì với đối phương nữa. Nếu không, người sai sẽ luôn là anh – “người thứ ba” này, theo đó là hàng đống chuyện đồn đại nhảm nhí, đủ loại châm chọc chửi rủa cùng với khinh bỉ xa lánh.

Thì ra thực sự có người như vậy, vậy mà anh từ lâu đã đánh mất dũng khí tin tưởng rồi.

Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ mình thật đáng thương.

Không thể mất đi A Dũng. Bao nhiêu năm qua, A Dũng là người duy nhất tình nguyện ở bên anh, nếu như mất hắn cả đời này anh sẽ hối hận.

Diệp Phong lớn mật nâng mặt Võ Chí Dũng, từng chút từng chút tới gần bờ môi hắn, Diệp Phong hôn rất nhẹ, tình cảm sâu sắc thấm vào tim Võ Chí Dũng.

-Tin tôi một lần, tôi thực sự yêu cậu, không lừa cậu.

Lửa giận có lớn hơn nữa cũng sẽ tan biến trong cái hôn này, Võ Chí Dũng không cam lòng mình lại đơn giản tha thứ anh như vậy. Hắn bị Diệp Phong dằn vặt nhiều ngày như vậy, mỗi giờ mỗi khắc đều phải kìm nén xung động muốn đánh ngất anh mà trói lại cả đời, kết quả thì ra lại chỉ là một hiểu lầm, đơn giản một cái hôn mà tha thứ anh.

Võ Chí Dũng lập tức ôm cổ Diệp Phong, hung ác gặm cắn môi anh, chút vị máu xộc vào miệng cả hai, Võ Chí Dũng cũng không có ý buông Diệp Phong, tiếp tục gặm cắn hai phiến môi hơi mỏng.

Diệp Phong đau đến kêu lên tiếng nhưng không những không đẩy Võ Chí Dũng ra, trái lại còn ôm lấy hắn, mặc hắn cắn môi mình đến đầy vết thương, hơn nữa lại dùng đôi môi mềm mại mang vị máu mơn trớn khóe miệng Võ Chí Dũng, đầu lưỡi thăm dò lướt trên môi hắn, thấy hắn không cự tuyệt thì vói đầu lưỡi vào.

Đột nhiên, Võ Chí Dũng cắn lên đầu lưỡi Diệp Phong.

-Ưm…

Đau…

Hàm răng trả thù chà đạp đầu lưỡi Diệp Phong, đau nhói khiến anh không dám động đậy chút nào, tưa lưỡi thô ráp liếm lên đầu lưỡi bị thương, đau đớn tê dại mang theo một cỗ khoái cảm kì dị, Diệp Phong theo bản năng đuổi theo đầu lưỡi Võ Chí Dũng.

Mùi máu kích thích thần kinh hai người, hôn sâu tình tứ dẫn ra dục vọng nồng đậm, Võ Chí Dũng tiến thêm một bước, Diệp Phong chỉ có thể lui ra sau một bước, hít thở không thông khiến người choáng váng, cảm giác bị từng bước tiếp cận khiến người vừa chờ mong vừa sợ hãi.

Tận đến khi đã đụng vào bàn làm việc, mông Diệp Phong đã đụng vào bàn Võ Chí Dũng mới buông tha, trầm giọng ra lệnh:

-Tự cởi quần áo ra.

Cả ánh mắt nóng rực cùng hô hấp dồn dập của Võ Chí Dũng phả trên mặt đều khiến đầu ngón tay Diệp Phong run lên. Từng chiếc cúc áo một, Diệp Phong thong thả cởi áo vest. Võ Chí Dũng tới bên tai, cắn lên vành tai đỏ bừng của anh, tỉ mỉ liếm láp, tay phải vói vào áo sơ mi, bàn tay to lớn nóng bỏng xoa từ rốn lên trên.

Da thịt trơn nhẵn dẻo dai, thân thể không chút sẹo lồi, vừa sờ đến sườn eo đã mẫn cảm run lên khiến người mê đắm, Võ Chí Dũng không giúp Diệp Phong cởi cúc áo, Diệp Phong vừa cởi một cúc, hắn lại kéo rộng cổ áo thêm, môi theo đường cong cổ hôn xuống đầu vai.

Những cái hôn nhỏ vụn làm thần trí Diệp Phong hỗn loạn, cái cúc nho nhỏ phải vài lần mới cởi được. Khi anh cởi đến cái cúc cuối cùng, Võ Chí Dũng lại ra lệnh:

-Kéo quần áo ra.

Diệp Phong kéo áo sơ mi sang hai bên, phần ngực triệt để lõa lồ, đầu nhũ xinh xắn hơi đứng thẳng run rẩy lộ ra dưới ánh mắt người đàn ông. Như thế so với không mặc quần áo càng khiến Diệp Phong xấu hổ hơn nhưng lại khiến người kia hưng phấn nhất.

Võ Chí Dũng hất ra cà vạt còn trơ trọi trong ngực, cúi đầu liếm lên một đầu nhũ. Đầu vú màu hồng nhạt hoàn toàn không tương xứng với tuổi của Diệp Phong. Võ Chí Dũng từng chút từng chút liếm lớn đầu nhũ, khoái cảm tê dại quanh đầu nhũ khuếch tán khiến Diệp Phong ngày một thở gấp, rũ mắt nhìn Võ Chí Dũng đang nhắm mắt liếm đầu nhũ mình, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh, từng vòng từng vòng rất nhỏ kích thích đầu nhũ anh.

Chỉ là nhìn thôi bên dưới Diệp Phong đã cứng rồi. Võ Chí Dũng mở mắt, liếc anh một cái. Diệp Phong si mê nhìn hắn chằm chằm, giây tiếp theo tưa lưỡi đã liên tiếp liếm lên đầu nhũ, khoái cảm như dòng điện chạy qua, Diệp Phong ấm ách hừ một tiếng, tiếng kêu rất nhanh biến thành tiếng rên rỉ kiềm nén.

Diệp Phong ngửa đầu ra sau, hai tay chống bàn, ngực ưỡn lên khiến đầu nhũ càng dựng thẳng. Võ Chí Dũng một tay ôm eo anh, đầu lưỡi ra sức liếm, ép đầu nhũ vào trong quầng vú, ép chặt vào ngực anh mạnh mẽ mút mát.

-A…

Diệp Phong lắc lắc đầu, ngón tay kích động bám chặt mặt bàn. Tay kia của Võ Chí Dũng xoa xoa sườn eo anh, sau đó mò ra sau lưng, chen vào trong quần vuốt ve xương cụt. Từng đợt khoái cảm xông lên từ xương cụt khiến tay chân Diệp Phong như nhũn ra.

Anh gập cánh tay miễn cưỡng chống đỡ thân thể, chống lại khoái cảm Võ Chí Dũng mang đến, thế nhưng Võ Chí Dũng không mảy may để cho anh chút cơ hội, buông đầu nhũ đã bị mút đến xung huyết, nước bọt trong suốt khiến đầu nhũ trở nên đỏ tươi, nước bọt thấm ướt chảy xuống đầy quanh quầng vú, đầu nhũ sưng lớn biến đỏ so với bên kia xinh xắn căng đầy càng đối lập rõ ràng, càng toát ra vẻ *** mĩ.

-Ưm… Ưm…

Diệp Phong ngửa đầu, cảm giác Võ Chí Dũng hôn xuống một đường, vừa cởi dây lưng vừa hôn lên sườn eo của anh. Xúc cảm mềm mại mà nóng hổi nhất nhất hóa thành khoái cảm đánh thẳng vào tâm trí anh.

Diệp Phong rên rỉ, quần bị kéo xuống khiến phân thân căng đầy trong quần lót lộ ra hoàn toàn. Võ Chí Dũng hôn lên bụng anh, những chiếc hôn rải rác trên bụng. Diệp Phong đầu hàng, ngã ra bàn làm việc, chủ động mở chân để Võ Chí Dũng hôn bụng dưới của mình.

Hôn bụng Diệp Phong đến ẩm ướt một mảng, Võ Chí Dũng kéo ra quần lót đã bị phân thân làm ướt rồi chống tay hai bên Diệp Phong, thân thể cao lớn cường tráng bao phủ phía trên Diệp Phong, ánh mắt thâm trầm chiếu thẳng Diệp Phong, đưa tay đến trước mặt anh.

Diệp Phong bắt được cái tay kia, đưa mặt dán lên bàn tay.

-A Dũng… Yêu tôi có được không? Tôi rất nhu nhược, không có dũng khí tin tưởng cậu vẫn còn yêu tôi mới không dám hỏi rõ ràng chân tướng sự việc, xin lỗi.

Bàn tay vuốt lên khuôn mặt đẹp đẽ của Diệp Phong, ánh mắt Võ Chí Dũng nhu hòa đi vài phần nhưng giọng vẫn mang phẫn hận.

-Anh cái đồ khốn này!

-Xin lỗi…

Rõ ràng chỉ là hiểu lầm rất đơn giản, chỉ cần Diệp Phong hỏi hắn một cái là giải quyết được nhưng Diệp Phong không có dũng khí biết chân tướng sự việc. Nếu hắn nhận ra sớm một chút sẽ không đến nỗi suýt không cứu vãn nổi thế này.

Võ Chí Dũng nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Diệp Phong, dục niệm lại rục rịch, nhất là khi thằng nhỏ cưng cứng của anh đang trần trụi đứng thẳng dưới bụng dưới của hắn. Thằng cu dưới háng hắn bắt đầu cương, đũng quần rõ ràng có thấy được hình dáng kiêu ngạo của nó, kéo căng đầy đũng quần.

Ngón cái mơn trớn khóe miệng ướt át của Diệp Phong, dục vọng trong mắt Võ Chí Dũng càng dày đặc, háng ma sát lên cái mông cong vểnh của Diệp Phong. Diệp Phong đưa tay ôm lấy hắn, chân quấn lấy thắt lưng hắn.

Thân dưới hai người càng dán thật chặt, hơi thở giao hòa không phân rõ của ai, còn có thể nghe thấy tiếng thở gấp của đối phương.

-A Dũng ôm chặt tôi, tôi muốn cậu.

Mời gọi của chính người mình yêu, ai có thể chống cự. Võ Chí Dũng cũng vậy không thể chống cự, ôm chặt Diệp Phong, hai chân gắn chặt giữa hai chân Diệp Phong, dã thú xổ ***g khiến hắn muốn xác nhận tim Diệp Phong rốt cuộc có thuộc về mình hay không, thô bạo cắn lên cổ Diệp Phong. Diệp Phong bị đau đớn trên cổ gợi ra rên rỉ rất nhỏ.

Anh vội vàng kéo áo sơ mi còn đang giắt trong quần Võ Chí Dũng, môi lại hôn lên cổ hắn, cởi ra từng chiếc cúc áo. Tâm tư Võ Chí Dũng nào có đặt trên quần áo, tùy ý hai tay Diệp Phong xoa lên thân thể khỏe đẹp của mình.

Cùng nhau xé ra mảnh quần áo còn lại cuối cùng trên thân thể đối phương, hơi thở hỗn loạn tràn ngập dây dưa ái muội đến vô cùng, nóng bỏng, cùng với sung sướng khi thân thể quấn lấy nhau đều biến thành cảm thụ trực tiếp nhất.

Cho nhau hôn môi, cho nhau vuốt ve, cho dù trao đổi bao nhiêu nước bọt cũng không ngại dơ bẩn, trái lại còn muốn lưu lại trên thân thể đối phương càng nhiều hơn ấn kí của chính mình. Võ Chí Dũng như vậy, Diệp Phong cũng như vậy. Thế nhưng Diệp Phong bị đặt ở bên dưới lại nhận lấy càng nhiều ấn kí của bên công. Anh cũng không cảm thấy bất mãn, thoải mái để Võ Chí Dũng ở trên cổ, trên vai, trên ngực anh mút ra dấu hôn, cắn ra dấu răng.

Ngực lại lần nữa dán chặt nhau, theo động tác hôn vuốt của hai người, đầu nhũ màu đỏ của Diệp Phong ma sát lên khuôn ngực màu đồng cổ của Võ Chí Dũng, vẽ lên đường cong cơ thể. Mà đầu nhũ Võ Chí Dũng cũng ma sát lên ngực Diệp Phong, đầu nhũ dường như còn cứng hơn của anh. Diệp Phong hơi đổi tư thế, đầu nhũ liền đụng tới đầu nhũ Võ Chí Dũng. Thân thể anh nóng lên, không tự chủ được ma sát đầu nhũ Võ Chí Dũng, hai đầu nhũ màu sắc đậm nhạt khác nhau của hai người cứ như vậy tình sắc ma sát lẫn nhau.

Dương vật đỏ bừng lộ ra bao bì chảy ra chất lỏng trong suốt, Diệp Phong chẳng hề muốn chạm tới phía dưới, đợi Võ Chí Dũng phát hiện ra *** càng lúc càng sâu của anh, sau đó vuốt ve phân thân anh, an ủi anh.

Võ Chí Dũng không phát hiện ra tâm tư nhỏ bé của Diệp Phong, chỉ cảm thấy thằng nhỏ kẹp giữa hai người không chỉ cứng mà mơ hồ còn có cỗ nhiệt độ cách lớp vải truyền tới, một ít chất lỏng càng bám lên quần hắn. Nhìn đến Diệp Phong, nước bọt chảy xuống khóe miệng, ánh mắt tràn đầy ***, từ cổ đến ngực tràn đầy dấu hôn đậm nhạt ngấn từng vệt nước, bụng nhiễm *** dịch của phân thân, phần đỉnh sưng lên chảy đầy chất lỏng *** đãng.

Cầm thằng nhỏ của Diệp Phong, Võ Chí Dũng liếm liếm khóe miệng, vuốt ve đầu đỉnh mẫn cảm. Ngón tay Diệp Phong co quắp nắm chặt lấy kẹp tài liệu, eo gầy không khống chế được run lên, cơ bụng cũng kéo căng, linh khẩu chảy ra càng ngày càng nhiều chất lỏng.

-Trong khoảng thời gian này có nhớ đến tôi thủ *** không?

Võ Chí Dũng chống một tay bên mặt anh hỏi, vân vê linh khẩu một chút, Diệp Phong vừa muốn quay mặt đi thân thể lại run rẩy ngắn ngủi rên lên một tiếng.

Võ Chí Dũng xoay mặt anh, ánh mắt nóng rực dõi theo đôi mắt không còn chỗ trốn của anh.

-Nói!

Diệp Phong cắn môi trả lời, giọng nhỏ đến thương cảm:

-Có…

-Có tưởng tượng tôi làm anh đến bắn tinh không?

Dùng phần gồ lên to lớn va chạm lên mông Diệp Phong, Võ Chí Dũng hỏi vấn đề càng hạ lưu hơn.

Chỉ là năm chữ “làm anh đến bắn tinh”, Diệp Phong lại cảm thấy thân thể trống rỗng không ngớt, phóng túng khát cầu an ủi của Võ Chí Dũng. Loại tưởng tượng đáng thẹn này chỉ có đêm khuya vắng người mới dám cuộn mình trong chăn tự an ủi, Võ Chí Dũng lại không thèm để ý ép hỏi anh.

-Nói ra tôi lại yêu anh.

Giọng nói thuần hậu của Võ Chí Dũng mê hoặc Diệp Phong, ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên linh khẩu đang liên tục chảy ra chất lỏng.

Không nghi ngờ gì, điều kiện này là điều Diệp Phong không thể cự tuyệt được nhất.

-Nghe lời.

Nghe hai chữ này từ miệng một người đàn ông còn kém tuổi mình khiến Diệp Phong có loại cảm giác kì dị, tựa như xấu hổ, lại cũng như khoái cảm khiến người ta sa đọa.

-Trước mặt tôi không cần giấu diếm gì hết, nói cho tôi anh có tưởng tượng tôi cắm vào lỗ nhỏ bên dưới làm anh không?

-Có tự lấy tay chơi đùa ở đây không?

Võ Chí Dũng hôn lên mặt Diệp Phong hỏi.

-Ừ…

Diệp Phong mấp máy đôi môi đang mím chặt khó chịu rên rỉ, nhíu chặt mày mở mắt, khàn khàn trả lời:

-Có…

-Để tôi xem tay anh cắm ở đây trông thế nào.

Võ Chí Dũng chưa thỏa mãn lại yêu cầu, hưng phấn trong giọng nói nhiễm sang Diệp Phong, khiến anh không biết tinh thần hay thân thể mình hưng phấn, hay là cả hai.

Diệp Phong không dám nhìn Võ Chí Dũng nên chọn khép mắt lại, ngậm lấy hai ngón tay chậm rãi liếm ướt. Nhìn bóng mi nhàn nhạt của anh, đôi môi sưng đỏ phun ra nuốt vào ngón tay thon dài, nước bọt dính đầy ngón tay xuôi theo khe hở chảy xuống, Võ Chí Dũng cảm thấy cự vật dưới háng lại nóng thêm vài phần.

Rút ngón tay, Diệp Phong mò xuống giữa hai chân, dùng nước bọt làm ướt miệng huyệt, xoa mềm rồi mới từng chút từng chút cắm vào một ngón. Võ Chí Dũng thấy được rõ ràng lỗ nhỏ nuốt vào ngón tay như thế nào. Ngón tay dài nhỏ không đủ để mở rộng miệng huyệt, tầng tầng nếp uốn vây lấy ngón tay kia, Diệp Phong thong thả rút ra, lại cắm vào từng chút.

-Ưm…

-Từ từ, đừng vội.

Võ Chí Dũng rất sợ anh quá khẩn trương lại làm chính mình bị thương, ngữ khí đã dịu dàng đi, tay lại lên xuống phân thân dời đi lực chú ý của anh.

-Liếm… Liếm liếm tôi…

Võ Chí Dũng dùng tay cọ xát phía trước cũng chưa thấy đủ, Diệp Phong nhớ nhung hương vị tuyệt vời khi hắn cắn chặt mình.

Võ Chí Dũng nửa quỳ thân dưới, vùi vào giữa hai chân Diệp Phong, phân thân dựng thẳng lập tức tiến vào khoang miệng ấm áp ẩm ướt, Diệp Phong kích động lắc đầu, cả người toát ra tầng mồ hôi mỏng, tóc mái rối loạn dán bên thái dương.

Tay cùng lúc xoa nắn viên bi của Diệp Phong, Võ Chí Dũng tỉ mỉ liếm lên mỗi gân xanh nổi trên thằng nhỏ, đầu lưỡi đâm vào rãnh chìm trên đầu đỉnh, bên trong non mềm không chịu nổi một chút kích thích, *** dịch từng sợi tiết ra đều bị hắn liếm nuốt sạch sẽ. Hắn có thể cảm giác Diệp Phong bị hắn liếm đến khó chịu co bụng lại, mở đùi để hắn ngậm càng sâu, nhưng hắn sẽ không để Diệp Phong dùng phía trước dễ dàng bắn ra. Hắn thích Diệp Phong bị làm phía sau mà bắn tinh, thích dáng dấp Diệp Phong nâng mông cong eo ở dưới thân hắn khóc kêu cao trào không gì sánh được.

Hắn không hình dung ra Diệp Phong khi đó, chỉ biết hung mãnh thẳng tiến va chạm điểm mẫn cảm của anh, để anh lần nữa bắn tinh.

Nhả phân thân của Diệp Phong ra, Võ Chí Dũng lại ngậm lấy một viên bi liếm mút. Cảm giác căng đầy ăn mòn thân thể Diệp Phong, Võ Chí Dũng cầm viên bi, đầu lưỡi linh hoạt liếm xuống gốc phân thân, tưa lưỡi quét qua rõ ràng, quấn vòng quanh đầu đỉnh.

Liếm láp quá mức tỉ mỉ khiến Diệp Phong run lên, căn bản không thể chuyên tâm ra vào phía sau, thằng nhỏ run run chảy ra một tia dịch thể trắng sữa, dục vọng bắn tinh khiến anh theo bản năng ưỡn lưng ra vào. Võ Chí Dũng lúc này lại dứt ra.

-A Dũng, lại liếm liếm tôi…

Gần lên cao trào lại đột nhiên rơi xuống khiến Diệp Phong thấy mất mát không thôi, mong chờ nhấc chân ôm lấy cổ đối phương.

-Dùng phía sau bắn.

Võ Chí Dũng kéo đùi anh ra, ấn sang hai bên. Dương vật cùng tinh hoàn bị liếm ướt sũng không hề che giấu hiện ra dưới mắt người đàn ông, cửa mình phía sau được khuếch trương hơi mở rộng vì tư thế này mà lộ ra miệng huyệt vốn không quá rõ ràng, nước bọt trong suốt nhuốm lên khiến miệng huyệt ánh lên ánh nước.

Dục vọng bắn tinh cùng ánh mắt không chút che giấu của Võ Chí Dũng khiến Diệp Phong vứt bỏ xấu hổ cuối cùng, ôm đùi cắm vào lỗ nhỏ. Lỗ nhỏ đã có thể chứa ba ngón tay mấp máy mút lấy ngón tay. Diệp Phong ra sức khuấy đảo cửa mình nhỏ xinh.

-Lại sâu thêm chút!

Cổ họng khát khô khiến Võ Chí Dũng toàn thân bốc hỏa, cảm giác đũng quần ép càng ngày càng chặt, cự vật đã hoàn toàn cương giống như giây tiếp theo sẽ căng rách đũng quần.

Ngón tay cắm đến không thể sâu hơn, Diệp Phong không biết vô tình hay cố ý banh hai ngón tay, giữa khe hở có thể thấy tràng thịt đỏ au *** mĩ mấp máy, dịch thể trong suốt lấp lánh không biết là nước bọt bôi trơn hay dịch ruột non tự anh tiết ra.

Võ Chí Dũng bị cảnh sắc *** loạn giữa hai chân Diệp Phong mê hoặc, đầu lưỡi liếm lên miệng huyệt. Miệng huyệt nhẹ nhàng co rút mà đầu lưỡi như muốn chen vào giữa kẽ hở của ngón tay, xúc cảm mềm mại rõ ràng chấn động cảm quan.

-Đừng… Đừng liếm… A a…

Diệp Phong chịu kích thích lớn, miệng huyệt co chặt từng hồi.

-Không phải vừa cầu xin tôi liếm anh sao?

Nói rồi, đầu lưỡi mềm nhẹ đảo qua nơi lỗ nhỏ tiếp nối ngón tay, liếm ướt đẫm lại liếm đến tay Diệp Phong, dấu nước mờ ám nhiễm lên mu bàn tay, Võ Chí Dũng khàn giọng ám muội:

-Cứ chọc tiếp đi nha, không chọc đến bắn anh cứ trần truồng nằm trên bàn làm việc, tôi sẽ liếm hết toàn thân anh, liếm đến khi anh bắn không được nữa mới thôi!

Nhìn như đe dọa nhưng trong lời nói lại ẩn hàm khiêu khích kích thích nhất, Diệp Phong không kìm nén nổi khoái cảm như sóng triều từng đợt kéo đến, càng không khống chế được động tác ra vào của ngón tay, đầu lưỡi liếm lên miệng huyệt, ngón tay cắm vào lỗ nhỏ vẫn chưa đủ, Võ Chí Dũng còn liếm hôn đùi anh, liếm hôn di động như muốn bức anh đến sắp phát điên.

-A Dũng… Không… Đừng liếm nữa… Aa…

-Bắn ra sẽ không liếm nữa.

Mồ hôi nóng đầy mặt, Võ Chí Dũng gắng hết sức khắc chế xung động, muốn Diệp Phong dùng phía sau bắn.

Diệp Phong không có cách nào thoát khỏi liếm mút của Võ Chí Dũng, ngón tay cắm sâu trong cửa mình rút ra rất nhanh lại đâm vào. Võ Chí Dũng liếm như nghiện làm Diệp Phong rên rỉ không ngừng, mồ hôi thấm ướt bụng, chảy vào giữa hai chân. Võ Chí Dũng cũng không hơn, mồ hôi trên mặt nhỏ xuống giữa hai chân Diệp Phong, từ trên ngực trượt thẳng xuống bụng, nhưng hai người cũng chẳng thèm để ý chút nào.

Võ Chí Dũng rút ngón tay Diệp Phong ra, đầu lưỡi dễ dàng vói vào lỗ nhỏ, tận lực vươn dài lưỡi liếm chọc tràng bích. Diệp Phong ôm chặt đùi, tách hai cánh mông, tràng bích mẫn cảm theo liếm láp của đầu lưỡi co chặt từng cơn, phân thân cao cao đứng thẳng lấp tức tràn ra dịch trắng.

-Muốn bắn… A a… A Dũng… Thật thoải mái!

Bị khoái cảm tấn công thẳng đến tận nơi trống rỗng trong đầu óc, Diệp Phong chỉ muốn bắn tinh nhanh lên một chút, phóng đãng kêu *** loạn:

-Bên trong thật thoải mái!

Nghe Diệp Phong nói lời *** đãng, Võ Chí Dũng sinh ra ảo giác như chính mình sắp nổ tung, tận tình liếm lỗ nhỏ phóng đãng. Diệp Phong nâng mông, đầu lưỡi như động tác tính giao đâm chọc lỗ nhỏ, sung sướng đến chảy nước mắt.

Dương vật căng đến vô cùng theo run rẩy kịch liệt của Diệp Phong mà bắn tinh, phun lên bụng anh, vài giọt rơi xuống trước ngực, dịch thể trắng sữa trên thân thể ửng hồng rõ ràng dị thường, nước mắt chảy tới thái dương chọc người yêu thương nhưng lại càng khiến người đàn ông kia muốn nhanh lên một chút thao anh.

Võ Chí Dũng đứng lên, cởi dây lưng, kéo khóa quần. Mỗi động tác đều không gấp rút vội vàng nhưng ánh mắt tản mát hung tính luôn dán chặt lên thân thể xích lõa của Diệp Phong. Diệp Phong thoáng thất thần nhìn hắn, yếu đuối mở chân, ánh nước lan tràn trên miệng huyệt đã được chuẩn bị sẵn sàng, hé ra co lại chờ người đàn ông tiến vào.

Võ Chí Dũng không vội cắm vào bên trong Diệp Phong, hắn nửa khom người dưới, giọng kiên định nói với Diệp Phong:

-Tôi hôm nay nhất định sẽ cắm nát anh.

Diệp Phong còn chưa hoàn hồn, côn thịt đã vững vàng mà hữu lực cắm thẳng trong tràng bích, cảm giác đột nhiên bị căng ra khiến thân thể đã thực tủy biết vị chủ động mút côn thịt vào sâu trong, đầu đỉnh cực lớn khai mở tràng đạo chật hẹp:

-Hư… Hư… Ưm…

Tốc độ thong thả mà rõ ràng khuếch đại cảm giác bị khai mở lên vô hạn, chậm rãi từng chút đâm chọc phát ra nhiệt độ nóng rực khiến tràng bích phát bỏng, tỏ rõ với anh nó là tồn tại không thể coi nhẹ.

Sẽ bị làm đến nát! Bị tượng trưng nam tính tráng kiện mạnh mẽ này chinh phục từ trong ra ngoài. Diệp Phong nghĩ mình hẳn là sợ, nhưng trong lòng thực ra chẳng có chút sợ hãi, trái lại còn chờ mong tính ái mang theo trừng phạt này, xác nhận được rằng đối phương quan tâm đến mình.

Khi Diệp Phong cảm thấy miệng huyệt đã chạm tới sỉ mao thô cứng, côn thịt mới không tiến vào nữa, toàn bộ quá trình không quá kéo dài nhưng hai người đều thở hồng hộc như bị dày vò. Võ Chí Dũng nằm sấp xuống, kéo mặt Diệp Phong lại hôn môi. Diệp Phong muốn ôm lấy hắn, tay lại bị đè lên trên, đơn phương thừa nhận cái hôn cuồng nhiệt.

Côn thịt đã tiến sâu trong dũng đạo truyền tới mạnh mẽ hưng phấn, đâm sâu rút cạn ma sát tràng bích, đầu đỉnh sung mãn dốc sức vỗ về sâu trong tràng bích khiến tràng bích hơi co rụt lại quấn lấy cả thân côn thịt, đè ép đầu đỉnh.

Diệp Phong rõ ràng cảm thấy thay đổi của Võ Chí Dũng— côn thịt thô dài hoàn toàn cương trong cơ thể anh căng lớn, loại cảm giác này phi thường kì diệu, rung động rất nhỏ cũng không gợi ra khoái cảm xác thịt, nhưng anh lại thấy vui sướng không ngớt, thả lỏng thân thể để Võ Chí Dũng thuận lợi thao lỗ nhỏ mình.

Ngại hạ thể hai người còn dán chưa đủ chặt, Võ Chí Dũng lại kéo chân Diệp Phong đặt trên lưng, ra lệnh:

-Quấn chặt lấy eo tôi.

Hai chân thẳng tắp kẹp chặt thắt lưng đang đong đưa rất nhẹ. Võ Chí Dũng nắm eo Diệp Phong, không cho anh vì chuyển động của hắn mà trượt về phía trước, triệt để căng mở miệng huyệt vẫn đang nuốt côn thịt thô lớn đến tận gốc, âm túi rơi vào giữa khe đùi Diệp Phong.

-Sâu quá… Vào hết đi…

Thân thể còn chìm đắm trong dư vị cao trào mẫn cảm run lên, không chút chống cự người đàn ông đi vào ngày càng sâu.

-Hư… Ưm… Ưm…

Diệp Phong ngửa mặt, cằm cổ tạo thành độ cong duyên dáng, hầu kết yếu đuối theo rên rỉ chuyển động dụ dỗ bàn tay người đàn ông vuốt ve cằm anh, xoa lên cổ, âu yếu xương quai xanh.

-A Dũng…

Anh thấp giọng gọi tên người yêu, giọng nói khàn khàn tràn ngập từ tính khiến dục vọng của Võ Chí Dũng bốc cao.

-Nhiều ngày như vậy không làm rồi, hôm nay chúng ta thanh toán một lần, anh ra sức hưởng thụ đi.

Võ Chí Dũng cười nói.

-Sau đó anh sẽ nhớ kĩ hai chữ “chia tay” không phải cứ muốn nói là nói.

Lần này nói xong, côn thịt trong cơ thể lại tiếp tục duy trì đâm sâu rút cạn. Diệp Phong muốn giải thích nhưng Võ Chí Dũng lại chặn môi, không cho anh cơ hội biện giải, dưới háng quấn chặt ma sát, sỉ mao gãi lên miệng huyệt, côn thịt chọc tới điểm mẫn cảm.

-A… Không…

Khoái cảm run rẩy theo chà xát của đầu đỉnh cuộn trào mãnh liệt. Diệp Phong bởi khoái cảm mạnh mẽ mà nhăn chặt mày, giữa chân mày có một chút thống khổ xen lẫn một chút sung sướng.

Võ Chí Dũng bắt lấy tay Diệp Phong, mười ngón đan chặt, dịu dàng hôn lên ngón tay anh, dưới háng lại hung hăng lay động, tràng đạo căng chặt co mạnh lại, tràng bích ấm áp quấn chặt lấy côn thịt. Hắn có thể cảm giác được sự phóng túng khi Diệp Phong thở gấp, căng thẳng khi bị khoái cảm trùng kích, năm ngón tay đan xen ngón tay hắn khó chịu bấu chặt.

-Thoải mái không?

Hắn vẫn rất dịu dàng nhưng côn thịt lại tàn nhẫn ma sát.

-Đừng cọ… Hư a…

Cầu xin của Diệp Phong không được Võ Chí Dũng chấp nhận, cửa mình co chặt từng đợt trái ngược với ý chí anh đáp lại thương yêu của người đàn ông, khoái cảm kịch liệt kích thích khiến phía trước ngẩng đầu, phần đỉnh còn dính dịch thể trắng sữa tách ra bao bì.

Võ Chí Dũng bỗng nhiên rút hết ra, côn thịt nhiễm đầy ánh nước ướt dính, gân xanh dữ tợn, đầu đỉnh vừa rút ra lại mãnh liệt thúc vào lỗ nhỏ, gân xanh cọ lên tràng bích, đầu đỉnh bỗng đụng tới điểm mẫn cảm, khoái cảm nhất thời chạy khắp tứ chi, Diệp Phong vô thức nhích người khàn khàn rên rỉ.

Võ Chí Dũng hưởng thụ tràng bích mấp máy âu yếm côn thịt, chặt chẽ bao vây mỗi tấc. Hắn thao lỗ nhỏ Diệp Phong thật nhanh. Diệp Phong ở dưới thân hắn giãy giụa lại giãy giụa, hai mắt từ từ mất đi trấn tĩnh, thất thần đầy trầm mê, phân thân lần nữa khôi phục chọc lên bụng Võ Chí Dũng.

Diệp Phong không kìm được tự cầm thằng nhỏ ma sát bụng dưới Võ Chí Dũng.

-Thật thoải mái… A Dũng…

-Dùng phía sau!

Võ Chí Dũng giật tay anh, cố sức đè sang hai bên thân thể.

Thân trên tách xa Diệp Phong, bụng cũng duy trì khoảng cách để không đụng tới phân thân, chỉ có nơi dưới háng mạnh mẽ va chạm cái mông rất tròn của Diệp Phong. Có thể nhìn thấy côn thịt tráng kiện tím hồng rút ra, lại đâm vào lỗ nhỏ đỏ sẫm ép ra chất lỏng *** loạn, âm túi nặng trịch dập lên cánh mông trắng nõn khiến mông Diệp Phong đỏ lên một mảng, chất lỏng trong suốt theo khe đùi chảy xuôi xuống. Dương vật ngẩng thật cao chảy ra vài giọt *** dịch, Diệp Phong bị người đàn ông thúc đến liên tục nâng mông, dịch thể trộn lẫn với mồ hôi đọng trên người chảy xuống sườn eo, trong tầm mắt mông lung thấy mồ hôi Võ Chí Dũng nhỏ giọt trên người anh, anh mở lớn miệng, thanh âm trong cổ họng lại lần nữa bị một va chạm hết sức của Võ Chí Dũng nghiền nát thành tiếng rên rỉ.

-Tôi không được! Lại muốn… Lại muốn bắn… A a ưm a… Lại mạnh lên… Sắp… Sắp ra rồi… A…

Võ Chí Dũng cọ một chút lên điểm mẫn cảm, rút côn thịt, côn thịt ướt đẫm đâm chọc miệng huyệt hé ra hợp lại chảy nước ròng ròng.

-Thích không? Có muốn tôi lại làm anh, tận đến khi anh bắn ra không?

Chân Diệp Phong quấn trên eo hắn, thế nhưng Võ Chí Dũng không cho anh ăn, côn thịt lướt qua miệng huyệt, chỉ có thể nói ra lời *** đãng.

-Thích… Cậu làm tôi thật thích, cắm vào… làm tôi đến bắn ra đi…

Võ Chí Dũng ưỡn lưng, côn thịt quất lên mông Diệp Phong vài cái, âm thanh vang lên không quá lớn nhưng vào trong tai Diệp Phong lại trở thành ám chỉ khiêu khích không thể nghi ngờ. Côn thịt đâm vào giữa khe đùi trượt qua lại, không cần nhìn Diệp Phong cũng biết khe đùi đã dính đầy dịch thể của người kia. Anh co lại miệng huyệt trống rỗng, bên trong rục rịch mấp máy loạn lên, khao khát người kia dùng côn thịt thao anh.

-Thực muốn bắn sao?

Quy đầu đùa bỡn nơi miệng huyệt, Võ Chí Dũng cố ý hỏi.

-Làm tôi… Cho tôi bắn…

Diệp Phong cũng không chịu nổi dằn vặt nữa, muốn vùng tay đưa côn thịt vào trong nhưng hai tay lại không thể động đậy.

-Mau lên một chút…

Cảm giác chướng bụng quen thuộc kéo tới, Diệp Phong lập tức kẹp chặt eo Võ Chí Dũng, không cho hắn rời đi.

Lúc này, Võ Chí Dũng cúi đầu dịu dàng hôn lên khuôn mặt tuấn tú ửng hồng của Diệp Phong, phần eo dũng mãnh lay động trước sau, côn thịt ngang tàng ra vào cơ thể anh, ma sát thật nhanh tràng bích đang mấp máy, chu đáo thương yêu lỗ nhỏ chẳng biết thẹn, để bên trong xuất ra càng nhiều dịch ruột non, mỗi lần ra vào đều mang theo chất lỏng trắng mịn.

Càng gần tới cao trào, lỗ nhỏ càng co chặt.

-Anh trở nên thật chặt.

Võ Chí Dũng thích nhất là làm Diệp Phong lúc sắp cao trào, lỗ nhỏ mút hắn vô cùng chặt khiến hắn nhịn không được điên cuồng dồn sức mà đâm chọc, làm lỗ nhỏ Diệp Phong đến vang lên tiếng xì xì, nước bắn tung tóe.

-Sướng quá!

Cửa mình co lại quá chặt bị côn thịt cắm càng thêm mẫn cảm, phân thân căng phồng đến chẳng ra hình dạng. Diệp Phong kêu lên *** lãng muốn đạt cao trào:

-Thiếu… Còn muốn… A a… A… Cắm vào tôi thật mạnh…

Hơi thở dồn dập của Võ Chí Dũng phả lên mặt, Diệp Phong càng toát ra vẻ mê loạn, hai tay không biết được thả ra lúc nào bấu lấy lưng Võ Chí Dũng. Hai người mồ hôi ướt đẫm nằm trên bàn công tác, thân dưới gắn chặt làm loại hoạt động nguyên thủy nhất.

Bỗng nhiên, Diệp Phong cong người, hai chân còn quấn lấy eo Võ Chí Dũng gần như móc lại với nhau, mu bàn chân duỗi thẳng, ngón chân co quắp, nước mắt trên khóe mắt lăn xuống.

-Nha a —

Dương vật run run bắn tinh mà lỗ nhỏ của Diệp Phong vẫn đang bị côn thịt mạnh mẽ cắm xuyên, lại nhiều lần chọc tới điểm mẫn cảm.

-Đừng… Không muốn nữa… A a a…

Diệp Phong giãy giụa vô ích, bị Võ Chí Dũng liên tục thao đến khóc kêu bắn ra giọt dịch thể cuối cùng.

Ngực phập phồng bất định, thần trí còn hãm ở khoảng không sau cao trào, hai lần bắn tinh liên tục khiến Diệp Phong không còn chút sức lực, đến ngón tay cũng lười nhúc nhích. Thế mà Võ Chí Dũng còn chưa bắn lấy một lần, côn thịt cứng rắn vẫn còn cắm trong cửa mình anh.

-Diệp Phong thân yêu, giờ mới là bắt đầu thôi.

Câu nói nguy hiểm của người đàn ông nhấn anh tới vực sâu dục vọng vĩnh viễn.

Kính coong kính coong —

Chuông cửa kêu om sòm đánh thức Võ Chí Dũng. Hắn nhíu mày mở mắt, đập vào mắt là khuôn mặt an tĩnh của Diệp Phong, tóc mai mềm mượt vương trên mặt. Võ Chí Dũng nhịn không được chọc chọc mấy sợi tóc chẳng biết từ khi nào vểnh lên, khóe miệng đầy ý cười, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt người yêu.

Kính coong kính coong —

Mẹ nó! Rốt cuộc là đứa nào vừa sáng sớm đã phá giấc người ta như đòi mạng vậy!

Võ Chí Dũng trong lòng thầm mắng, chuông cửa cứ kêu mãi thế nào cũng đánh thức Diệp Phong mất. Hắn thật cẩn thận rút cánh tay đang gối dưới đầu Diệp Phong, cái chân đang gác trên đùi cũng bỏ ra rồi mau chóng xuống giường mở cửa.

-Anh họ, chào buổi sáng!

Điền Hân xinh xắn chu môi phàn nàn.

Vừa nhìn thấy em họ, Võ Chí Dũng đau đầu hỏi:

-Sao cô tới đây?

-Đương nhiên là về chuyện cái nhẫn kia rồi! Em muốn biết anh xử lý nó thế nào.

Đôi mắt đen như mực của Điền Hân ra sức nhìn vào trong nhà, nhưng thân hình cao lớn của Võ Chí Dũng đã che mất phân nửa tầm nhìn, cô chỉ mơ hồ thấy trên giường trong phòng ngủ có người đang ngủ.

Tuy đã biết chắc người trên giường là ai nhưng Điền Hân chỉ mới xem ảnh Diệp Phong trong điện thoại Võ Chí Dũng, về chuyện hôm trước căn bản không tính, lúc đó cô bị áp lực của anh họ dọa chạy mất rồi.

-Nhẫn anh giữ, cô không cần xử lý giúp anh nữa.

Võ Chí Dũng liếc mắt đã thấy ý đồ của cô em họ, cái ánh mắt hận không thể xuyên thấu qua người hắn để nhìn cho rõ phòng ngủ khiến hắn thật khó chịu.

-Anh họ, người ta còn chưa có ăn sáng đâu, dạ dày cũng sắp đói dẹp lép vào rồi. Anh nỡ đối đãi với em họ đáng thương như vậy sao?

Điền Hân giả vờ thương cảm nói.

Võ Chí Dũng nhìn không ra đáng thương chỗ nào, chỉ thấy cô kia ánh mắt cứ bay loạn tứ tung, hắn ôm ngực đứng chắn khiến Điền Hân không thể nghiêng người vào nhà, cảnh cáo nói:

-Nói nhỏ chút tôi cho vào nhà, anh ấy còn đang ngủ đấy, không được đánh thức anh ấy.

-A.

Điền Hân lộ ra biểu tình ‘bây giờ thì em đã hiểu’.

-Giờ em sẽ nói nhỏ, cho em vào đi!

Chỉ cần không đánh thức Diệp Phong, Võ Chí Dũng cũng sẽ không chặn Điền Hân ngoài cửa, tránh người để cô vào nhà sau đó nhẹ nhàng đóng cửa.

Rốt cuộc cũng có thể quang minh chính đại nhìn người yêu của anh họ, Điền Hân len lén cười, vậy mà Võ Chí Dũng lại xoay người đóng cửa phòng ngủ lại.

Là đứa em họ lớn lên cùng mình, Võ Chí Dũng cũng không khách khí, hạ giọng cảnh cáo:

-Cô ngoan ngoãn chờ anh làm bữa xong, đừng có tìm cách đụng tới Diệp Phong, hôm sinh nhật anh sẽ giới thiệu cho hai người làm quen, giờ không nên quấy rầy anh ấy ngủ.

-Anh họ thật nhỏ mọn.

Điền Hân nhỏ giọng lầm bầm.

Nếu là bình thường, Võ Chí Dũng sẽ giới thiệu cho họ quen nhau, thế nhưng hôm qua hai người ở phòng làm việc mất khống chế tới một lần cũng không thể xong được, hết giờ nghỉ trưa cũng không ngừng, dây dưa quên hết tất cả mà hôn môi làm tình, không nghĩ tới bất cứ chuyện gì khác.

Hồi tưởng lại lúc đó, giữa hai chân Diệp Phong toàn là dịch thể của hắn, dấu hôn đỏ trải rộng khắp người, bị hắn chà đạp thê thảm vô cùng, Võ Chí Dũng lúc này thấy may mắn làm sao lúc bọn họ làm có cởi đồ, nếu không, chỉ cần nhìn tây trang đầy nếp nhăn là rõ bọn họ đã làm cái gì.

Cả chiều hôm qua, Diệp Phong không rời văn phòng nửa bước. Đợi tới lúc tan tầm mọi người về hết, hắn lập tức chạy ào vào văn phòng ôm lấy người, đáp xe về nhà.

Thế nhưng, dáng vẻ Diệp Phong bị hắn làm tới bắn tinh rơi lệ khiến hắn không muốn khống chế chính mình chút nào. Võ Chí Dũng tâm tình thật tốt mặc tạp dề vo gạo nấu cháo, từ tủ lạnh lấy ra trứng gà với thịt xông khói. Hắn nấu trứng, kẹp thịt xông khói vào màn thầu, lại hâm nóng sữa bò, nếu ngại thiếu trên bàn còn có táo, muốn ăn thì tự lấy.

Nhìn bữa sáng bốc hơi nóng hổi, Điền Hân vừa ăn vừa ai thán:

-Anh họ, không nên hiền tuệ như vậy nha! Anh như thế bảo em sau này tìm bạn trai thế nào hả!

Võ Chí Dũng để lại một phần cho Diệp Phong, không khách khí nói:

-Chẳng liên quan đến tôi, cô ăn xong rồi mau lăn về nhà!

Điền Hân cứ nhìn chăm chăm phía cửa phòng ngủ. Cô chỉ muốn nhìn người yêu anh họ rốt cuộc là người như thế nào thôi. Nếu như không phải trên đường ngẫu nhiên gặp nhau, lúc anh họ mua nhẫn lại cứ chọn nhẫn nam khiến cô phát hiện có gì đó, có khi cô vĩnh viễn cũng không biết được anh họ lại yêu một người đàn ông.

Tuy lúc đầu đã bị dọa đến nhảy dựng nhưng năng lực tiếp thu của cô trước giờ đều rất tốt, hơn nữa đây lại người anh họ cùng cô lớn lên từ nhỏ, cô chọn ủng hộ anh.

Lúc rời đi, Điền Hân đột nhiên nói:

-Anh họ, người được anh yêu nhất định là người hạnh phúc nhất.

Võ Chí Dũng không phủ nhận.

Trở lại phòng ngủ, Võ Chí Dũng ngồi bên giường, nhìn Diệp Phong vẫn ngủ yên như cũ khiến hắn thấy lòng thật an bình. Hắn kéo chăn chui vào ổ chăn, cầm lấy bàn tay mang nhẫn của Diệp Phong.

Mười ngón đan chặt.

Thế giới này có mấy người cam nguyệt sống đời bình thường, thế nhưng Diệp Phong lại chỉ muốn cùng hắn hưởng hạnh phúc thật bình thường mà thôi.

– HOÀN –

Phiên ngoại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.