Khoa - Ma - Mộng Giới

Chương 55: Chương 55: Tân Thượng Mộc




Lúc này, tại một nhà thể chất ở Đông Thiên Quốc. Ba thành viên của Ngũ Hành Thượng đang ngồi trước một chàng trai trẻ có thân hình dong dỏng cao. Thượng Kim xoay xoay mấy thanh dao găm trong tay nhàm chán hỏi Thượng Hoả:

- Tên thư sinh này là người ông đặc biệt tuyển chọn đây sao, trông trả có vẻ gì nguy hiểm cả.

- Thật ra người là do Ngũ Hành Hạ chọn, ta chỉ có trách nhiệm thông báo và đưa hắn đến đây để mọi người khảo hạch mà thôi.

Thượng Hoả vừa trả lời xong thì cánh cửa phòng thể chất được đẩy ra, một thân hình với băng vải quấn đầy người bước vào. Thành viên còn lại của Ngũ Hành Thượng, người có hành tung bí ẩn nhất và hay đi muộn nhất- Thượng Thổ đã có mặt. Sau khi tất cả ổn định chỗ ngồi, Thượng Hoả mới cầm giấy đứng lên phát biểu:

- Kính thưa quý vị đại biểu, thưa hội nghị, hôm nay chúng ta... Cái quái gì mà nhiều chữ thế này! Dẹp, dẹp đi. Nói chung là hôm nay chúng ta đến đây để cùng nhau khảo sát năng lực của nhân tuyển cho chức Thượng Mộc. Luật lệ vẫn như cũ thôi, từng người lên khảo sát một, vượt qua tất cả bốn người chúng ta thì cậu trai đây chính thức là thành viên của Ngũ Hành Thượng. Nào, có ai có ý kiến gì không?

- Tôi, tôi. Để tôi kiểm tra trước cho- Thượng Thủy nhanh nhảu lên tiếng.

Nói rồi cô gái duy nhất trong nhóm đứng lên và bước về phía anh chàng thư sinh. Không biết cô nàng kiếm đâu ra một cặp kính trông rất tri thức đeo lên mắt, kết hợp với bộ đồ công sở trông cô chẳng khác gì một thư kí văn phòng ngày làm tám tiếng trong những công ty lớn cả. Cô bắt đầu đi vòng vòng quanh anh chàng ứng viên rồi hỏi những câu rất thông dụng như tên, tuổi, quê quán... Sau khi nghe ứng viên trả lời hết mọi câu hỏi, Thượng Thủy thoả mãn quay trở lại bàn bắt đầu ghi lại những thông tin cần thiết cho khỏi quên: tên-Tử Đằng, 19 tuổi, nội sư mộc hệ... Thượng Thổ ghé mắt vào đọc trộm rồi nhận xét:

- Ghi tường tận vậy làm gì? Đằng nào khi chết rồi cậu ta cũng thuộc về tôu thôi.

- Thì ít ra cũng phải có cái gì để khắc vào bia mộ cho khỏi trống chứ. Cậu nhìn xem, bia mộ của ai ở Ngũ Hành Thiên cũng chi chít chữ cả, có ai bị bỏ mặc đâu.

- Ừ, ngoài Ẩn Phong ra. Giờ anh ta làm hộ vệ riêng cho công chúa rồi.

- Hừ, đừng nhắc đến tên vong ân bội nghĩa. Tôi mà gặp được hắn thì, hừ hừ.

Khi cuộc trò chuyện ngắn kết thúc cũng là lúc Thượng Thủy viết xong ghi chú của mình. Cẩn thận cất quyển sổ vào cặp, cô ngước mắt nhìn đội trưởng gật đầu nói:

- Phần của tôi xong rồi, giờ đến lượt mọi người.

Thượng Hoả lắc đầu cười khổ, như thế này có chút quá là tùy tiện đi, rồi ông cất giọng hỏi Thượng Thổ và Thượng Kim xem ai là người tiếp tục. Thượng Thổ hăng hái xung phong, ngồi suốt từ nãy đến giờ làm hắn có chút ngứa tay ngứa chân. Thò tay vào túi lấy năm thanh dao găm, Thượng Kim quăng chúng lên cao. Năm thanh dao găm bay theo hình parabol lao xuống chỗ Tử Đằng, anh không né vì căn bản chúng đâm không trúng anh mà chỉ găm xuống sàn nhà nơi Tử Đằng đứng. Thượng Kim đứng lên quay quay cổ tay khởi động rồi bỗng nhiên biến mất, “điệu van tử thần” được tái hiện, từ những thanh dao găm đen nhánh cắm xung quanh Tử Đằng Thượng Kim đột ngột xuất hiện rồi lao xuyên qua anh. Điệu van chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, sau vài giây Thượng Kim đã biến trở lại chỗ ngồi kết thúc khảo hạch. Giữa sân tập Tử Đằng vẫn đứng đó, nhưng với năm thanh dao găm cắm lần lượt vào cổ, tim, bụng, lưng và gáy; vẫn giữ khuân mặt không biểu cảm, Tử Đằng đưa tay rút từng thanh dao găm một ném xuống đất; trên những thanh dao găm chỉ dính một ít chất lỏng màu đỏ, vết thương cũng không phun máu mà từ từ khép lại. Thượng Thổ chép miệng nói: Anh bạn này cũng quá ít máu đi, mấy con gà tôi nuôi còn nhiều máu hơn đấy. Thượng Hoả gật gù: có vẻ đội sẽ có thêm một người sống dai nữa rồi. Thượng Kim sau khi thu lại mấy thanh dao găm thì lẩm bẩm: mấy tên hệ mộc toàn là một lũ khó giết. Thượng Thủy vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, có vẻ cô đã dự liệu được khả năng của anh chàng ứng viên này từ trước rồi. Thượng Hoả vỗ vỗ vai Thượng Thổ rồi nói:

- Đến lượt anh đấy, nhớ khảo hạch kĩ càng vào nhé đừng như vai người kia.

Thượng Thổ gật đầu đồng ý rồi bình tĩnh bước đến đứng đối diện với Tử Đằng rồi kết ấn, hai cỗ quan tài có hai vạch đỏ phá sàn phòng tập trồi lên dựng bên cạnh Thượng Thổ. Nắp quan tài bật mở hai cỗ quỷ thi bước ra, là hai cỗ quỷ thi Thượng Thổ dùng ở rừng ma hải hơn tháng trước. Quay sang Tử Đằng, Thượng Thổ khách khí nói:

- Anh bạn, chuẩn bị bắt đầu rồi. Có vũ khí gì rút ra đi, không thì không kịp đâu.

Tử Đằng lắc đầu nói: không cần, cả cơ thể tôi là vũ khí rồi. Thượng Thổ nghe vậy gật đầu rồi đi đến trước hai cổ quỷ thi giật hai lá bùa xuống rồi chỉ vào Tử Đằng trước mặt ra lệnh: giết hắn. Quỷ thi mặc trường bào sau khi nghe lệnh liền giơ cả hai tay về phía trước hướng vào mặt Tử Đằng, vô số boomerang từ ống tay áo bay ra bắn về phía anh. Nhờ tiên liệu từ trước lên Tử Đằng kịp thời lui về sau tránh thoát một mạng, ánh mắt hờ hững như trước thay bằng sắc bén, anh hít một hơi sâu rồi vận nội lực. Sau khi vận nội lực cơ bắp toàn thân bắt đầu cuồn cuộn nổi lên, y phục căng đầy như sắp rách, từ người dong dỏng cao chỉ sau một hơi thở Tử Đằng đã biến thành một người đàn ông vạm vỡ với cơ thể săn chắc. Thượng Thổ ngạc nhiên kêu lên: ồ, nội năng phụ thể, lâu lắm mới thấy có người dùng. Nội năng phụ thể là một môn công pháp cao cấp của riêng nội sư hệ mộc, để luyện được nó nội sư hệ mộc phải ép hết nội năng trong cơ bắp của mình ra ngoài rồi phong bế không cho nội năng từ kinh mạch khác tràn vào. Cơ bắp cùng kinh mạch phải luôn ở trong tình trạng khô kiệt nội năng, lâu dần dẫn đến tình trạng “háo” nội năng. Khi chiến đấu nội sư sẽ cởi bỏ phong bế tăng nhanh tốc độ lưu chuyển nội năng, cơ bắp cùng hệ thống kinh mạch ngay lúc này sẽ được lấp đầy trực tiếp đẩy sức mạnh của nội sư lên trên mức đỉnh phong trong một khoảng thời gian. Tuy mạnh là vậy nhưng thời gian khổ luyện do phong bế quá dài cùng với nguy cơ tiềm ẩn có thể phá hoại cơ xương khớp nên ít nội sư dám dùng công pháp này. Quỷ thi mặc đồ samurai lúc này cũng đã rút kiếm lao vào trận chiến khi thấy quỷ thi mặc trường bào đang vận nội lực thu boomerang lại. Cho dù nội năng phụ thể có mạnh nhưng cũng không thể giúp Tử Đằng tay không đối cứng với đao kiếm được, anh bị samurai kia bức lùi lại khá xa khỏi chỗ cũ. Đang ở thế công bỗng quỷ thi dùng kiếm lách người sang bên làm Tử Đằng bất ngờ, chưa kịp phản ứng lại thì vô số boomerang đã lao về phía anh. Bất đắc dĩ Tử Đằng phải dựng khiên nội lực lên vừa đỡ vừa lui, tuy chống chọi được cuộc tập kích bằng boomerang nhưng anh cũng đã ngốn khá nhiều vào việc duy trì khiên chắn. Không để Tử Đằng có thời gian hồi phụ kiếm sĩ samurai đã cầm kiếm lao vào, một tia tức giận xuất hiện trong mắt Tử Đằng, anh vận nội năng vào chân nhanh chóng lao đến áp sát kiếm sĩ rồi dùng tay bẻ cổ hắn. Một tiếng “rắc” khô khóc vang lên, ném cái xác sang một bên Tử Đằng hờ hững bước tới chỗ quỷ thi mặc trường bào. Bỗng một tia linh cảm xấu xuất hiện trong đầu, anh vội vàng né người sang một bên thành công tránh được cú chém của cỗ quỷ thi dùng kiếm, Thượng Thổ từ xa nói vọng đến: Cẩn thận đấy, quỷ thi của tôi không dễ chết thế đâu. Bên này quỷ thi mặc trường bào đã đưa tay lên hướng về phía Tử Đằng, thấy vậy anh chàng liền giẫm chân mạnh một cái xuống đất, tức thì hàng loạt dây leo màu tìm mọc lên kết lại thành một bức tường thành công chặn lại cơn mưa boomerang đang phóng tới. Thượng Thổ ở xa thấy vậy thì ồ lên thích thú: bản ngã chi tâm lại là tử đằng à, thú vị đấy.

Đợt mưa boommerang vừa dứt thì Tử Đằng cũng đã phá tường lao đến, thấy vậy quỷ thi dùng kiếm vội vàng xông lên chặn lại. Khoảng cách giữa Tử Đằng và quỷ thi mặc trường bào vẫn còn quá xa trong khi đó quỷ thi trường kiếm lại cứ quấn chân, bực mình Tử Đằng đẩy bật quỷ thi samurai ra rồi đấm thẳng về phía quỷ thi trường bào. Cú đấm vừa tung ra, cả cánh tay Tử Đằng biến thành những sợi dây leo màu tím khổng lồ lao đến cuốn chặt lấy cỗ quỷ thi ở xa. Sau khi trói chặt những sợi dây leo tự động tách rời khỏi cơ thể Tử Đằng, từ chỗ bả vai những sợi dây leo nho nhỏ mọc dài ra quấn quýt bện lại với nhau thành hình cánh tay, chỉ mất ít giây cánh tay bằng dây leo biến đổi thành một cánh tay lành lặn bằng da bằng thịt. Thượng Kim tròn mắt ngạc nhiên quay sang hỏi Thượng Hoả:

- Thí nghiệm nội năng hoá tế bào? Không phải công trình nghiên cứu này đã bị dẹp bỏ hơn hai mươi năm trước rồi sao?

Thượng Hoả gật đầu trả lời:

- Đúng vậy, có lẽ đây là mẫu vật may mắn duy nhất còn sống. Bên Ngũ Hành Hạ có vẻ đã bỏ nhiều tâm sức tìm người cho chúng ta đấy.

Giải quyết xong một quỷ thi Tử Đằng lao vào quỷ thi tiếp theo, nhẹ nhàng né cú chém anh nhanh chóng áp sát đối thủ rồi tung một cú đấm thẳng ngực. Cú đấm mạnh đến nổi xuyên thủng ngực quỷ thi, từ trong ngực những sợi dây leo nhanh chóng tuôn ra bao phủ rồi trói chặt nó lại. Rút tay khỏi lồng ngực, Tử Đằng bình tĩnh quay qua Thượng Thổ mà nói:

- Những cỗ quỷ thi này bị tử đằng phong ấn rồi, nếu không có tác động bên ngoài chúng sẽ không bao giờ thoát ra được đâu.

Thượng Thổ hoàn toàn không quan tâm đến hai cỗ quỷ thi giờ đã trở thành bụi cây kia mà vỗ tay khen ngợi:

- Làm khá lắm, không hổ là người được đội trưởng tuyển chọn. Cơ mà chưa xong đâu, đấy chỉ là khởi đầu thôi.

Nói rồi Thượng Thổ lại tiếp tục kết ấn của uế thổ quỷ thi, một chiếc quan tài được triệu hồi trồi lên khỏi mặt đất, trên nắp quan tài có ba vạch màu đỏ tươi. Một cỗ quỷ thi gầy gò, cao lêu nghêu bước ra khỏi quan tài, Thượng Thổ bước tới giật lá bùa trên trán quỷ thi xuống rồi chỉ về phía Tử Đằng rồi ra lệnh: giết hắn. Quỷ Thi nhận được lệnh liền hít sâu một cái, cơ bắp toàn thân theo cú hít căng phồng lên biến cỗ quỷ thi từ một cái xác khô cao gầy thành một lực sĩ khổng lồ toàn thân cơ bắp, cao to như Hulk. Bất ngờ quỷ thi gồng người lao đến húych thẳng vào Tử Đằng ở phía xa, cú húc quá nhanh làm Tử Đằng chỉ kịp vào thể thủ để đỡ. Lực của cú lao đến mạnh đến nỗi đẩy Tử Đằng bắn thẳng ra ngoài rồi trượt dài xuống sàn tập. Không dừng lại, quỷ thi toàn thân cơ bắp nhảy lên không nắm chặt hai tay, gồng người đập mạnh xuống chỗ Tử Đằng đang nằm bên dưới. Một tiếng “ùynh” vang lên, cả phòng tập rung chuyển nhẹ,ở trung tâm va chạm đất đá vỡ vụn, sàn nhà nứt toác như hình mạng nhện. Tử Đằng lúc ngồi dậy đã vận sẵn lực vào chân lên may mắn thoát được một mạng. Quỷ thi không tiếp tục tấn công mà tiến đến đứng đối diện Tử Đằng, tuy Tử Đằng sau khi phụ thể cũng được coi là cao lớn, nhưng khi đối diện anh cũng chỉ đứng đến vai của tên quỷ thi vai u thịt bắp này. Cả hai cứ thế đứng gườm gườm nhìn nhau, Thượng Thổ từ xa nói vọng với Tử Đằng:

- Giới thiệu với cậu, đây là một trong những quỷ thi lâu đời nhất của tôi đấy. Anh chàng này luyện nội năng phụ thể từ nhỏ, có bản ngã chi tâm là hắc thiết khô mộc.

Không thèm để ý đến lời Thượng Thổ, Tử Đằng cùng quỷ thi lao vào chọi nắm đấm với nhau. Sau năm sáu cú, tay phải của Tử Đằng không chịu được lực phản chấn hoá thành dây leo rồi vỡ vụn, anh và quỷ thi cùng lui lại hồi sức. Từ chỗ tay cụt những sợi dây leo màu tím mọc ra tết thành hình cánh tay, chẳng mấy chốc cánh tay phải phục hồi lành lặn như chưa có chuyện gì xảy ra. Tử Đằng tiếp tục lao vào đối thủ, lần này không dùng cứng đối cứng nữa mà anh dùng võ thuật. Bằng vào tốc độ và kỹ thuật anh dễ dàng lấn lướt đối thủ, nhưng chỉ sau chục chiêu bằng cơ thể vượt trội quỷ thi dễ dàng đưa cuộc chiến trở về thế cân bằng rồi lấn át Tử Đằng bằng những đòn liên hoàn quyền nhiều như mưa và nặng như núi. Vận nội lực vào chân, Tử Đằng nhanh chóng lui lại dứt khỏi cuộc giao tranh, xương cốt ở hai cánh tay do va chạm quá nhiều đã gần như là nứt vỡ, những dây leo màu tím nho nhỏ tiếp tục tràn ra bao phủ cánh tay chỉ sau vài giây hai cánh tay đã phục hồi như cũ. Tử Đằng nhíu mày nhìn quỷ thi to lớn trước mặt, đối thủ này khó nhằn hơn hai quỷ thi kia rất nhiều; xét về lực lượng nó ăn đứt anh, so về quyền pháp thì Tử Đằng nhỉnh hơn, nhưng với đống cơ bắp dày cộp kia làm tấm chắn, quyền cước bình thường chẳng thể nào xuyên qua nổi mà gây tổn thương. Tử Đằng lại tiếp tục lao tới quỷ thi, sức mạnh cơ bắp không phải là tất cả với anh, Tử Đằng còn có vũ khí đặc hữu của mình. Lách người tránh cú đấm của đang hướng tới mình, Tử Đằng đập mạnh xuống dưới sàn nơi quỷ thi đang đứng, lập tức vô số dây leo mọc lên quấn vào chân tên khổng lồ, thấy quỷ thi định bỏ trốn Tử Đằng tiếp tục vận nội năng khiến càng nhiều dây leo quấn vào chân hắn. Quỷ thi thấy vậy liền giơ tay định giật đứt đống dây leo đang bám vào chân, tức thì một bụi dây leo ở phía khác mọc lên tóm lấy cánh tay khổng lồ của nó mà kéo giật lại. Tận dụng cơ hội, Tử Đằng nhảy lên tay hoá thành những sợi dây leo khổng lồ túm lấy cánh tay còn lại của quỷ thi rồi kéo vòng ra sau cổ, thành công trói chặt tứ chi của nó. Không dừng lại, Tử Đằng tiếp tục nhảy lên vai quỷ thi rồi dùng nắm đấm nện uỳnh uỳnh vào đầu nó- nơi duy nhất không được đống cơ bắp bảo vệ. Nhưng nện chưa được chục cú thì quỷ thi gầm lên một tiếng vang trời, chỉ thấy Tử Đằng như một cái bịch rách bắn thẳng ra ngoài cùng với đống dây leo lằng nhằng. Quỷ thi vẫn đứng đó, giờ cả hai tay khổng lồ của nó đã chuyển thành màu đen bóng như kim loại với những móng vuốt sắc bén như dao biến đổi từ những ngón tay. Với bộ vuốt này quỷ thi dễ dàng xé rách những sợi dây leo bám vào người đồng thời tặng cho đối thủ một trảo chí mạng.

Tử Đằng giờ đang nằm bệt dưới sàn, bay mất cánh tay phải, ngực và bụng gần như bị cắt lìa ra làm mấy phần bởi cú trảo của quỷ thi, những sợi dây leo nho nhỏ màu tím đang mọc ra làm nhiệm vụ của nó là gắn những phần bị xé toạc ra với nhau. Anh nằm đó thản nhiên nhìn cỗ quỷ thi đang lừng lững bước về phía mình, bất chợt Tử Đằng đưa cánh tay còn lại hướng về quỷ thi rồi nắm chặt tay lại. Ngay lập tức quỷ thi khụy xuống, vô số dây leo nhọn hoắt, to bằng cổ tay phá bụng nó mà tuôn ra, không chỉ thế từ mắt, miệng, mũi... cũng có những dây leo màu tím chen nhau tràn ra ngoài rồi quấn quanh cả cơ thể quỷ thi; nhìn từ xa bây giờ quỷ thi chẳng khác gì bụi cây leo màu tím khổng lồ cả. Thấy quỷ thi đã bị giải quyết, Tử Đằng thở phào nằm ngửa ra sàn chờ hồi phục, vừa nãy trong khi nện cật lực vào đầu quỷ thi, anh đã bí mật nhồi một hạt giống tử đằng vào người nó qua đường mũi, để khi xuống bụng nó sẽ phá tan cơ thể ra từ bên trong, đó mới là quân bài bí mật của Tử Đằng. Thượng Hoả ngồi ở xa quan sát thấy một màn lật kèo ngay phút chín mươi thì vỗ tay khen ngợi, rồi quay sang hỏi Thượng Thổ xem hắn có tiếp tục không, Thượng Thổ nghe vậy ngần ngừ đáp:

- À, ừm. Tiếp nữa thì hơi quá, như vậy chắc là đủ rồi. Hạt giống này còn có thể phát triển mạnh hơn nữa, vùi dập ngay từ đầu có chút lãng phí.

Đội trưởng nghe vậy thì gật đầu rồi quay sang Tử Đằng đang nằm bẹp dưới đất nói:

- Nghỉ ngơi cho hồi phục đã nhé anh bạn. Thử thách của tôi không đơn giản đâu.

Nói rồi ông quay sang Thượng Thủy ra hiệu cho cô đến chữa trị cho Tử Đằng. Tuy để nguyên thì anh chàng này vẫn có thể hồi phục được, nhưng đợi hồi phục đến phong độ đỉnh cao thì mất khá nhiều thời gian, Thượng Hoả có chút không chờ được.

Nửa tiếng sau.

Cả đội năm người Ngũ Hành Thượng rủ nhau đi ăn, đúng hơn là năm người rưỡi tính cả cỗ quỷ thi đang xách theo Tử Đằng đang cháy xém với cơ thể chỉ còn đầu với nửa thân trên. Thượng Hoả vừa đi vừa cười ha hả hứa chiêu đãi mọi người nhân dịp nhóm có thêm thành viên mới. Thượng Thổ quay đầu lại chép miệng nhìn khu nhà tập phức hợp đa năng giờ chỉ còn lại một nửa và đang cháy rừng rực thì thầm kêu phiền phức, Thượng Hoả lúc nào cũng “cháy” hơi bị thái quá, lần này lại phải gọi điện nhờ đội Ngũ Hành Hạ xử lý hộ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.