Trước mặt quang cầu màu xanh lam như mặt trời lớn kia, cơ thể Khương Dự cơ hồ nhỏ bé như một hạt bụi.
Hắn bỏ đi những điểm sáng như sao băng kia, để mặc chúng bay qua người.
- Dù sao bắt những điểm sáng này là những thông tin Khoa học kỹ thuật cũng chỉ dựa vào vận may còn không bằng đi tới quang cầu to lớn kia nhìn xem, nói không chừng có thể phát hiện ra cái gì đó.
Hắn chuyển động thân thể tinh thần của mình hướng quang cầu đi tới.
Ở trong không gian trống vắng này, thời gian cảm giác dài dằng dặc, Khương Dự như một hạt bụi từ xa xa hướng về một mặt trời đi tới, lại thường xuyên cố gắng tránh né từng lưu tinh hướng hắn bay tới, để không bị đẩy ra khỏi địa phương kỳ quái này.
…
- Kháo…
Khương Dự đang nằm trên giường bỗng nhiên ngồi thẳng lên, đang lúc mơ mơ ngủ ngủ tỉnh lại.
- Ta bị bao vây…
Ánh mắt hắn ngu ngu, nhớ tới hoàn cảnh lúc trước của mình có chút không cam tâm.
Hóa ra hắn cách cái quang cầu lớn rất gần, đột nhiên xung quanh liên tục xuất hiện cả đống điểm sáng lưu tinh, phong bế con đường của hắn, để hắn không một chỗ trống để né tránh.
Trong lòng một trận bất đắc dĩ.
- Được rồi, chỉ có thể để lần sau đi, ta cũng không tin không tới gần được quang cầu lớn ngươi sờ một cái.
Cảm nhận thêm được thông tin Khoa học kỹ thuật hiện ra trong đầu, không bắt đầu đọc lên:
- Tên: Áo tàng hình
- Cấp bậc: Khoa học kỹ thuật cấp hai.
- Người phát minh: Ignotus Peverell (19 tuổi)
- Hiệu quả: Có khả năng ẩn thân tuyệt hảo, làm biến mất thân hình đồng thời còn có thể ngăn cách mùi cùng âm thanh. (Ignotus Peverell là một cuồng ma nhìn lén, rất yêu thích nhìn trộm việc riêng tư của phụ nữ, đồng thời hắn cũng một thiên tài. Vì thỏa mãn đam mê bản thân, trong phòng thí nghiệm của chính mình chế tạo một loại tài liệu đặc thù, phát minh ra áo tàng hình.
- Phương pháp chế tạo:…
Đọc xong thông tin Khoa học kỹ thuật trong đầu, Khương Dự thần sắc trở nên trịnh trọng, sau đó lộ ra mẻ mặt mừng như điên.
- Thật sự là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh.
Áo tàng hình nha, có thứ này, việc trộm đồ vật còn không trở nên dễ dàng sao.
Càng làm Khương Dự hài lòng là, cái “Áo tàng hình” này không phức tạp như “Vòng tay thông minh”, chỗ khó chỉ là loại tài liệu đặc thù cùng quá trình chắt lọc.
Mà điểm này đối với Khương Dự có năng lực đặc thù mà nói, ngược lại càng đơn giản. Tối da chỉ tốn hai ngày thời gian là hắn có thể nghiên cứu ra cùng triệt để chế tạo ra.
Về phần cái gì gọi là “cuồng ma nhìn lén”, Khương Dự vứt luôn ra sau đầu, dù sao mấy cái người ngoài hành tinh này, thằng nào mà chả là thiên tài chứ.
Nhi đồng cũng thế, ông già cũng thế, tên biến thái cũng vậy.
…
Việc chế tạo “Áo tàng hình” so với Khương Dự đoán còn thuận lợi hơn nhiều, chỉ qua thời gian một đêm liền xong.
Cũng bởi vì trong tài liệu Khoa học kỹ thuật nói rất rõ ràng kết cấu của tài liệu đặc thù, khiến cho sản phẩm Khoa học kỹ thuật lần này có độ hoàn thành rất cao.
Nếu như nói mấy sản phẩm Khoa học kỹ thuật trước kia chỉ hoàn thành năm sáu thành, như vậy cái “Áo tàng hình” này chí ít có chín thành.
Hôm nay, Khương Dự khoác “Áo tàng hình” lên người, nhưng không có đi kho lưu trữ, mà có ý định ra tay đối với các phòng Hỏa luyện thất ở bốn khu.
Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù có áo tàng hình, nhưng chỗ kho chứa đó như trước trộm cũng không quá thuận tiện, muốn dùng con “Kiến khiêu vũ” để đưa sợi tơ vào rất phiền toái.
Nhưng ở trong Hỏa luyện thất lại bất đồng.
Bởi vì trong Hỏa luyện thất có áo nham thạch nóng chảy, nhiệt độ trong phòng so với phía ngoài cao hơn nhiều, đại đa số mọi người trong lúc chế tạo đều mở rộng cửa để cho không khí lưu thông.
Mà điều này hoàn toàn giúp cho Khương Dự.
Bằng vào áo tàng hình, hắn chỉ cần nghênh ngang đi vào, thừa dịp người ở bên trong lúc chế tạo không chú ý tới, liền vụng trộm Hỏa luyện thiết ở bên cạnh là được rồi.
Cũng không cần nhiều, mỗi gian Hỏa luyện thất chỉ cần một khối là được. Ở hỏa luyện vực, có bốn khu, mấy nghìn Hỏa luyện thất, hoàn toàn đủ cho hắn trộm, chỉ cần thừa dịp người ta không chú ý, sẽ không bị phát hiện.
…
Khương Dự mặc “Áo tàng hình” bắt đầu đi từ khu Đinh.
Chọn một cái Hỏa luyện thất, lặng lẽ đi vào, tuy “Áo tàng hình” có thể ngăn cách âm thanh nhưng hắn còn thật sự không dám làm cho âm thanh phát ra.
Một tên hán tử cơ bắp đang luyện Hỏa luyện thiết, hắn đã làm xong mười khối, tốc độ rất nhanh, Hỏa luyện thiết vừa hoàn thành được hắn để ở một bên trên mặt đất làm lạnh.
Hỏa luyện thiết vừa hoàn thành cũng không thể trực tiếp để vào nhẫn Tu di được, nếu không chất lượng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Khương Dự lén lút đi vào bên cạnh chỗ Hỏa luyện thiết, đem tay có đeo nhẫn Tu di tới gần một khối vừa được làm lạnh trong đó.
Thu lại…
Khối Hỏa luyện thiết liền biến vào trong nhẫn Tu di của Khương Dự, sau đó hắn liền rời đi.
Sau khi Hán tử cơ bắp kia vừa chế tạo xong một khối Hỏa luyện thiết, nhìn lại, cảm giác giống như có cái gì không đúng, tựa hồ như thiếu cái gì đó.
Nhưng không khí nóng bức, để hắn không suy nghĩ nhiều, lại bắt đầu chế tạo Hỏa luyện thiết.
Khương Dự sau khi trộm tới một khối Hỏa luyện thiết lại tiếp tục đi tới chỗ khác.
Trong Công điện, tu vi mọi người phần lớn đều là Dịch cảnh đỉnh phong, hoặc thấp hơn, hắn cũng không cần lo lắng những người này bởi vì thiếu một khối Hỏa luyện thiết mà không hoàn thành được nhiệm vụ.
Sau khi đi dạo một vòng khu Đinh, trong tay hắn đã có gần năm trăm khối Hỏa luyện thiết, thời gian đã tới trưa.
Hỏa luyện thất ở khu Đinh tất nhiên không chỉ năm trăm cái, muốn đếm ra phải hơn ngàn, nhưng có một số chủ nhân của Hỏa luyện thất rất cẩn thận, đem Hỏa luyện thiết đặt ở trước mặt, một khi làm lạnh xong liền để vào nhẫn Tu di, khiến cho Khương Dự không có chút cơ hội nào.
Nhưng dù như thế, thu hoạch của hắn cũng rất đầy đủ.
Mà hành vi của Khương Dự, mặc dù có “Áo tàng hình” không có người nào phát hiện, nhưng luôn có một số người sẽ chú ý tới số lượng Hỏa luyện thất của mình không đúng, nhưng bọn hắn lại không biết nguyên nhân là gì.
Thế là, tại hỏa luyện vực, một sự kiện quái dị sau đó truyền ra, làm cho một nhóm người nghị luận, mọi người cũng bởi vậy cẩn thận Hỏa luyện thiết do mình làm ra, không có tùy tiện như trước.
Nhưng tất cả đều là chuyện phát sinh sau này, khi đó Khương Dự đã sớm thu đủ Hỏa luyện thất, không tiếp tục “hành nghề” nữa.
Buổi chiều, Khương Dự lại tiếp tục “hành nghề” của mình, một nhà lại một nhà.
- Ah, là con hàng này!
Khương Dự cẩn thận tiến vào một gian Hỏa luyện thất, phát hiện người đệ tử bên trong đúng là người lúc trước đưa lên bảo vật cho thằng đầu trọc để được phân tới khu Bính.
- Hắc hắc, lúc ta bị phân tới phòng số một khu Giáp ngươi lại còn cười trên nỗi đau của ta, lại còn khoe khoang Hỏa luyện thất của ngươi nữa chứ, ta “đua” của ngươi nhiều hơn một chút.
Khóe miệng Khương Dự lộ ra một tia cười xấu xa.
Là người có chút mang thù, hắn không có đạo lý không xử đẹp gia hỏa này.
…
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, lại đến thời gian nộp lên nhiệm vụ. Ai có thể hoàn thành sớm nhiệm vụ đều đã giao, rồi rời đi hỏa luyện vực.
So sánh với ngày đầu tiên, lần này lưu lại thật sự rất ít người, chỉ có hai ba người, Tráng hán đầu trọc hoàn toàn ức hiếp đám rác rưởi này như hôm trước
Chỉ là, trong ba người này lại có người đệ tử đã tặng cho hắn trọng bảo, để cho Tráng hán đầu trọc có chút kinh ngạc.
- Thật là một phế vật, ngay cả Hỏa luyện thất khu Bính cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ
Hắn từ lạnh một tiếng.
Nhưng Tráng hán đầu trọc không biết là lúc này tên đệ tử tặng cho hắn trọng bảo trong lòng sụp đổ không thôi.
Hắn cảm thấy mình bị trúng tà rồi, rõ ràng luyện nhiều Hỏa luyện thiết như vậy, kết quả cuối cùng vẫn chưa tới bốn mươi khối.
Xế chiều hôm nay, không biết tại sao, hắn chỉ cần quay người lại, Hỏa luyện thiết để dưới đất để làm lạnh cứ không hiểu sao liền biến mất.
Cuối cùng thậm chí hắn đem Hỏa luyện thiết đặt ở trước mắt nhìn chằm chằm, nhưng chỉ cần hắn hơi nháy mắt một cái, Hỏa luyện thiết liền biến mất không thấy đâu nữa, còn có mấy khối Hỏa luyện thiết còn chưa có làm lạnh xong cũng bị như vậy.