Công điện hỏa luyện vực có bốn khu: Giáp, Ất, Bính, Đinh, được sắp xếp dọc theo dòng sông nham tương nóng chảy.
Bọn người Khương Dự theo Tráng hán đầu trọc đi bộ vào phía trong.
Nhiệt độ xung quanh theo lối đi vào càng ngày càng cao, toàn thân Khương Dự đã mồ hôi đầm đìa.
- Bính khu bên kia, đi vào đi.
Tráng hán đầu trọc đột nhiên chỉ một phòng nói.
- Vâng, vâng…
Người đệ tử bị gọi vào cúi đầu khom lưng đáp trả.
Hành động như vậy làm cho Tráng hán đầu trọc rất chi là hưởng thụ. Bình thường mặc dù là đệ tử được đưa tới, có thái độ này rất ít, trừ phi là lần đầu tiên tới đều tương đối cung kính.
Khương Dự thầm mắng một tiếng không có cốt khí, nhưng lại lo lắng cho bản thân bị đưa tới phòng số 1 khu Giáp, không biết sẽ là tình huống gì.
Rất nhanh, lại đi tới một khoảng cách nữa. Tất cả nhưng người đưa lễ đều được đưa tới khu Ất, nhiệt độ của nơi này so với khu Bính cao hơn, cho dù là những người đệ tử có tu vi cao hơn cũng bắt đầu chảy mồ hôi, còn toàn thân Khương Dự đều có chút nóng lên.
Cuối cùng số đệ tử còn lại đều bị là chưa đưa tặng lễ đều là tới khu Giáp.
Mấy tên lần đầu tiên tới Công điện đều ở trong đó, Tráng hán đầu trọc đối với những người này sắc mặt đương nhiên sẽ không tốt.
- Đi nhanh lên, phía trước chính là khu Giáp.
Tráng hán đầu trọc hừ lạnh một tiếng.
Bốn khu vực có Hỏa luyện thất càng sắp xếp phía trước, cách sông dung nham càng gần, nhiệt độ cũng càng cao, đầu khu Giáp nhiệt độ đã vượt qua một trăm độ C rồi, nguyên nhân đây là có trận pháp bảo vệ.
Rất nhanh, khu Giáp tới rồi.
Các đệ tử vừa bước vào nơi này trong nháy mắt liền biến sắc, thân thể như đặt mình vào trong lò lửa, vội vàng vận dụng linh lực ngăn cản, bên ngoài thân thể nhiệt độ mới bị chặn lại.
Khương Dự cũng cắn răng vận khởi linh lực ít ỏi trong người, mới cảm giác thân thể dễ chịu một chút, nhưng linh lực tiêu hao rất nhanh.
Trong nhóm người, tu vi hắn thấp nhất, cường độ nhục thân cũng là yếu nhất, nếu như không phải lần đột phá Phàm cảnh tầng hai mang tới tẩy mao phạt tủy, thân thể của hắn sợ là không bao lâu sẽ bị ninh chín.
Nhưng nếu như không có linh lực bảo vệ, hắn ở chỗ này cũng giống vậy không kiên trì được bao lâu.
Nhìn thấy vậy, Tráng hán đầu trọc ở bên cạnh trong lòng cười lạnh không thôi
Bọn gia hỏa ngây thơ này thật sự cho rằng nhiệt độ của khu Giáp chỉ dựa vào một chút linh lực liền có thể chống cự được hay sao, chờ tiến vào Hỏa luyện thất bắt đầu hỏa luyện, xem các ngươi có dễ chịu không.
Về phần tên Phàm cảnh tầng hai kia, ngay cả nhiệt độ bên ngoài đều không chịu nổi, mạch thứ Tám của Thiên Chú thành thật sự là xuống dốc rồi, chỉ có thể tìm được đệ tử như vậy cho đủ số.
- Chỉ cần là phòng trống các ngươi tùy tiện vào đi. Về phần ngươi…
Hắn lạnh lùng nhìn Khương Dự rồi chỉ về một hướng.
- Trông thấy gian phòng nhỏ phía xa nhất kia không? Đó là của ngươi.
Nói xong, Tráng hán đầu trọc liền xoay người rời đi.
Hoàn cảnh nơi này liền đủ để hành hạ chết tên đệ tử mạch thứ Tám này, không cần hắn hao tâm tổn trí.
Khương Dự mang theo một tia lo lắng bất an đưa mắt nhìn lại…
Một phòng nhỏ, lẻ loi tro trọi xây trên một khối đá đen, cách đó không xa có một ao nham tương dài năm mét.
Nham thạch nóng chảy đang ùng ục phun ra từng khối bong bóng, từng cỗ nham thạch nóng chảy từ bên trong chảy ra, theo rãnh trên mặt đất chảy vào trong căn phòng nhỏ, rồi lại chảy ra, lại tiếp tục chảy xuống Hỏa luyện thất khác.
Cái phòng số một khu Giáp này, không chỉ là cách ao nham tương gần nhất, còn là nơi đầu nguồn nên hấp thu nhiệt lực cũng cao nhất.
Khương Dự bống nhiên nuốt nước miếng một cái.
Tráng hán đầu trọc lúc này đã ly khai, hơn mười đệ tử nhìn nhau, sau đó trong nháy mắt tản ra, đi về mấy cái Hỏa luyện thất cách ao nham thạch xa nhất mà đến.
Bọn đã được phân tới khu Giáp, đó là không có cách nào thay đổi, chỉ có thể dùng sức đi tranh một chuyến những Hỏa luyện thất có nhiệt độ thấp nhất, cũng có đệ tự tương đối thông minh buông tha cho phòng xa nhất, đi đến phòng xa thứ hai.
Về phần Khương Dự thì đang khóc không ra nước mắt, từ lúc mới bắt đầu, hắn cũng không có lựa chọn khác.
Mảnh không gian của khu Giáp này, ánh lửa đỏ gột rửa, chiếu rọi bốn phía, có thế nhìn thấy không khí vặn vẹo, giống như đang ở trong một không gian không ổn định vậy.
Khương Dự chịu đựng nóng bỏng, hướng Hỏa luyện thất của mình đi tới.
Trong thân thể linh lực tiêu hao rất nhanh, vì để có thể kiên trì lâu hơn một chút, hắn chỉ có thể làm chậm dần linh lực tiêu hao, nhưng tương ứng, thân thể lại càng nóng hơn một chút, hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Đẩy cửa Hỏa luyện thất ra, một cỗ khí tức nóng bỏng đập thẳng vào mặt hắn, Khương Dự trong lòng giật mình, vội vàng tăng cường linh lực vận chuyển, mới đưa được phần nóng bỏng này ngăn ở bên ngoài thân thể.
- Móa, nóng như vậy, luyện cái rắm gì.
Tráng hán đầu trọc đã sớm rời đi, xung quanh lại không có ai khác, Khương Dự lúc này mới không chút kiêng kỵ lớn tiếng phàn nàn.
Trong Hỏa luyện thất, một cái ao nhỏ chứa nham tương ở giữa, một cái giá kim loại ở sát bên cạnh, phía trên có hai chiếc búa lớn, đầu búa được bao phủ trong nham tương bị đốt đỏ hồng, nhưng cán búa vẫn màu đen như cũ.
Bên cạnh có một bệ đá hình vuông cao nửa người, trên bề mặt bằng phẳng có một hốc lõm vào trong.
Những cái này chính là công cụ để luyện Hỏa luyện thiết.
Hỏa luyện cũng là công việc không dễ dàng gì, cho dù là Dịch cảnh một ngày phải hoàn thành năm mươi khối Hỏa luyện thiết cũng không nhẹ nhõm tý nào, bình thường những đệ tử lần đầu đến sẽ lập tức khởi động, để tránh việc không hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng Khương Dự lúc này lại hoàn toàn không có quan tâm nhiệm vụ Hỏa luyện thiết tý nào.
Bởi vì hắn không thể vào được…
Trong này nhiệt độ hơn một trăm độ, không phải chỉ dựa vào nhục thể có thể chịu đựng được, nhất định phải dùng linh lực để bảo vệ. Nhưng từ tình hình bây giờ mà xem, hắn chỉ có Phàm cảnh tầng hai, linh lực không thể chịu qua mấy phút.
Lúc này linh lực của hắn cũng đã tiêu hao gần một phần ba.
Khương Dự ngồi xếp bằng, vận chuyển “Hấp khí công”, thử hấp thu linh lực xung quanh, đồng thời ở ngoài cơ thể linh lực bảo vệ cũng không dám buông bỏ.
Bình thường mà nói, vừa tu luyện vừa bảo trì linh lực bảo vệ là rất khó khăn, hắn cũng chỉ muốn nếm thử một chút, lại không nghĩ tới lại dễ dàng thành công như vậy.
Từng cỗ linh khí từ mặt ngoài của da tiến vào linh mạch, chuyển hóa thành linh lực, bù vào linh lực tiêu hao. Một lúc sau, linh lực tiền hoàn toàn khôi phục. Linh lực khôi phục lại tiếp tục cung cấp cho Khương Dự chống cự cái nóng bên ngoài, hình thành một vòng tuần hoàn.
Khương Dự cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tráng hán đầu trọc tự cho nhiệt độ cao là có thể hành hạ hắn tới chết, nhưng cứ như vậy dễ dàng bị giải trừ.
Lúc này hắn lại bắt đầu suy nghĩ đến một sự kiện: cái thằng đầu trọc này không có đạo lý nào cứ như vậy nhằm vào hắn ah, còn có vụ Dư sư huynh kia nữa. Cùng với việc có thằng tại Trúc lâu muốn kéo hắn xuống nước, cuối cùng buộc hắn không thể không khiêu chiến Rương vạn cách.
Hắn hoài nghi mình có phải mất trí nhớ hay không, lúc nào lại đắc tội nhiều người như vậy. Cứ có cảm giác sau lưng có người cố ý giở trò quỷ vậy.
Nhưng Khương Dự nhất thời cũng nghĩ không ra nguyên do gì, cuối cùng chỉ có thể vứt nó ra sau đầu.
Trong Hỏa luyện thất, Khương Dự lúc này đang xem xét phương pháp chế tạo Hỏa luyện thiết nhận từ trong tay những người kia.
Hỏa luyện thuật: Lấy “Hỏa luyện chùy” hấp thu lực lượng nham tương nóng chảy, thông qua quá trình đập nện quặng kim loại đem lực lượng rót vào…
Khương Dự nhíu mày nhìn xem, Hỏa luyện thuật này lại thông qua man lực đập nện để tạo ra Hỏa luyện thiết, đập càng dùng sức, lục lượng hỏa lực rót vào càng nhanh, nói chung, chỉ cần đập vừa đủ một trăm lẻ tám lần là có thể tạo ra một khối Hỏa luyện thiết hợp cách.
Đây thật là không có hàm lượng kỹ thuật đi!
Khương Dự trong nội tâm phát sầu, hắn chỉ có cánh tay, bắp chân bé xíu có thể thật sự đánh ra một trăm lẻ tám trùy sao?
Nhưng giờ phát sầu cũng vô dụng, ở đây cũng không có người tới giúp hắn làm, vẫn phải thành thành thật thật đi vào cái giá đựng “Hỏa luyện chùy” kia.
“Hỏa luyện chùy” có đầu cùng chuôi dùng hai loại tài liệu khác nhau chế tạo ra, đầu búa dùng vật liệu là Thiên Trầm Thiết có thể hấp thu đại lượng nhiệt lượng mà không bị mền đi, chuôi búa thì dùng Vân Thạch có khả năng cách nhiệt rất tốt.
Hai tay nắm chuôi búa, Khương Dự dồn hết sức lực mới lảo đảo đem “Hỏa luyện chùy” giơ lên.
Trong lòng hắn kinh hồn bạt vía, nhìn đầu búa đỏ bừng đang run nhè nhẹ, hắn thật sự sợ mình mất thăng bằng, cái búa này liền rơi xuống nện cho hắn một phát. Hắn không phải biến thành “Bánh in Khương Dự” hay sao.:))