Khoa Kỹ Luyện Khí Sư

Chương 46: Chương 46: Vòng tay thông minh




Thanh niên công tác gầm thét, cho thấy bản thân không làm chuyện này, mà là tự Khương Dự bản thân nhận lấy.

Nhưng lý do thoái thác của hắn lại chả có ai tin, bởi vì vụ này không hợp lẽ thường tý nào, chỉ cần là người bình thường thì chẳng ai lại đi nhận nhiêm vụ phải chết cả.

Trong lòng hắn đặc biệt ủy khuất, nhưng việc hắn thật sự làm thì cũng thôi đi, đằng này lại bị oan uổng ah, lại vì cái thằng Khương Dự này cõng đáy nồi.

Hắn cắn chặt môi, khuôn mặt tuấn lãng của hắn đã đen rồi lại nhăn như đít khỉ, vô cùng khó coi.

Cuối cùng, Tống trưởng lão lên tiếng, tự mình nhận nhiệm vụ thì tự mình giải quyết, nói bóng nói gió là muốn hắn thay Khương Dự hoàn thành nhiệm vụ này. Càng để cho hắn xuýt chút nữa phun ra ngụm máu.

Nhận nhiệm vụ là không thể nào hủy bỏ đó, cho nên hắn chỉ có thể tự nghĩ biện pháp đem nhiệm vụ này hoàn thành.

Nhưng nhiệm vụ lại được ghi trên lệnh bài của Khương Dự, cuối cùng ban thưởng đều là của Khương Dự cả, điều này càng cho hắn biệt khuất không thôi, cảm thấy mình mất cả chì lẫn chài.

Cuối cùng, Khương Dự nhận hai nhiệm vụ rèn đúc tinh thiết, chỉ cần hoàn thành hai ngàn khối là được, còn nhiệm vụ thứ ba sẽ được Thanh niên công tác thay hắn hoàn thành.

Đối với điều này Khương Dự tự nhiên là vui mừng hớn hở, mồ hôi là do người khác đổ, nhưng thành quả lao động lại được mình nhận, loại cảm giác này phải nói là sảng khoái, trong lòng hắn là vạn lần cảm tạ vị Tống trưởng lão này, người tốt siêu bự ah.

Ra khỏi Nhiệm vụ đại điện, hắn vẫn không quên nháy mắt đối với Thanh niên công tác, một bộ dương dương đắc ý, để thằng đó tức giận không thôi.

Tống trưởng lão đối với điều này coi như không thấy, hắn nhìn Thanh niên công tác bên cạnh, lạnh lùng nói ra:

- Đừng quên nơi này là Nhiệm vụ đại điện, không phải là lãnh địa của mạch thứ Ba các ngươi.

Trong con mắt của Thanh niên công tác bỗng co rụt lại, vội vàng cúi đầu xuống vô cùng cung kính, nhưng trong ánh mắt lại toát ra điều ủy khuất, tràn đầy vẻ không cam lòng.



Ở nơi nào đó trong Thiên Chú thành, có một ngôi nhà bằng trúc được bao xung quanh cũng toàn cây trúc xanh biếc, có một nữ tử yểu điệu, khuôn mặt được che khuất bởi một tấm lụa xanh mỏng mông lung, đang điều chế Thanh trúc tửu.

- Ngươi nói có người lấy được sáo trúc ngắn rồi sao?

Âm thanh thanh thúy an nhiên truyền ra

Tiểu Trúc cô nương đứng ở một bên gật đầu nhè nhẹ.



Khương Dự trở lại chỗ ở của mình, liền bắt đầu dùng năng lực đặc thù để chế tạo tinh thiết. Hiện tại tinh thần lực của hắn đã thăng cấp nên hiệu suất chế tác liền siêu việt hồi trước. Đại khái trong vòng một phút có thể hoàn thành một khôi tinh thiết phổ thông.

Hai ngàn khối, chính là hai ngàn phút, cũng chính là hơn ba mươi giờ.

Điều này cũng là do hắn mang năng lực đặc thù, nếu là đệ tử khác của Thiên Chú thành, cho dù là Dịch cảnh cũng phải dùng thời gian gấp bội mới hoàn thành được.

Từng khối tinh thiết được hắn chế tạo tốt, thuận tay ném ở trong góc tường, mấy giờ sau, tinh thần lực của hắn hao tổn bó lớn, cảm thấy một tia mệt mỏi mới dừng lại nghỉ ngơi một chút, thẳng đến khi tinh thần lực khôi phục lại bắt đầu chế tạo, đến khi hoàn thành khoảng bốn trăm khối thì dừng lại.

Còn vài ngày nữa mới hết tháng, hắn không cần phải vội vã.

Thời gian còn lại bị hắn dùng để chế tạo một thứ Khoa học kỹ thuật mới, là do mấy ngày trước đó hắn từ trong Trái tim Khoa học kỹ thuật lấy được.

Tên: Vòng tay thông minh

Loại hình: Phụ trợ sinh hoạt

Cấp bậc: Khoa học kỹ thuật cấp hai

Người phát minh: Tập đoàn truyền thông Sony

Hiệu quả: Dụng cụ hỗ trợ sinh hoạt hằng ngày. Lưu trữ thông tin, truy cập Internet, chơi game, chụp ảnh,….

Phương pháp chế tạo:…….

Không sai, thứ được gọi là “Vòng tay thông minh” kỳ thật chính là điện thoại di động thông minh trên địa cầu, đây được xem như là dụng cụ sinh hoạt vạn năng ah.

Còn người phát minh cũng không phải là một người, mà chính là một tập đoàn chuyên nghiên cứu khoa học. Vật như vậy không phải một người nào có thể đơn độc chế tạo ra. Dù sao chức năng đa dạng như vậy phải cần rất nhiều người mới có thể hoàn thành.

Mà vật liệu chế tạo “Vòng tay thông minh” cũng rất nhiều, mặc dù đều là các vật liệu phổ biến, nhưng quá trình xử lý lại thập phần cẩn thận, đặc biệt là bộ lưu giữ lại không thể mắc sai lầm.

Hôm nay Khương Dự cũng nếm thử việc chuyển hóa tài liệu ra, việc chế tạo linh kiện thì cần tập luyện từ từ mới có thể dẫn tới thành công.

Thứ này không giống với các thứ Khoa học kỹ thuật trước kia, yêu cầu chế tạo cần công nghệ cao hơn, điều này chính là khảo nghiệm trên phương diện rèn luyện của Khương Dự.

Đem nắm trong tay một phần tài liệu, trong mắt Khương Dự lóe lên một phần tâm tình kích động, từ khi hắn đạt được Trái tim Khoa học kỹ thuật tới nay, cung không biết tại sao đối với phương diện Khoa học kỹ thuật bắt đầu cảm thấy hứng thú, sinh ra dục vọng muốn chế tạo các sản phẩm Khoa học kỹ thuật.

Chẳng lẽ ta muốn trở thành một nhà khoa học vĩ đại? Tự sướng một câu, Khương Dự lại đem tâm tư chuyển đến việc chế tạo “Vòng tay thông minh“.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã tới cuối tháng, nhiệm vụ rèn đúc tinh thiết của Khương Dự đã hoàn thành, một đống lớn các khối tinh thiết bị chồng chất ở góc tường.

Tay phải hất lên, một đoàn ánh sáng trắng hiện lên, tất cả các khối tinh thiết trên đất đều bị hắn đưa vào bên trong nhẫn Tu di

Ngay lập tức, sắc mặt hắn tái đi.

- Kháo, hơi trang bức quá rồi.

Đưa nhiều khối tinh thiết vào trong nhẫn Tu di như vậy liền trực tiếp làm cho linh lực của hắn tiêu hao hầu như không còn.

Nhiệm vụ đại điện, nơi đây vẫn như cũ người ra vào tấp nập, người giao nhiệm vụ cũng nhiều, Khương Dự xô đẩy một hồi, rốt cục đến phiên hắn.

Lần này nhân viên công tác cũng không phải là vị Dư sư huynh kia, mà đổi một người mới, cũng là đệ tử trẻ tuổi, chỉ là trên thái độ có hơi chút lười nhác, cứ thỉnh thoảng ngáp một cái, không chút kiên nhẫn giao tiếp xử lý nhiệm vụ.

Khương Dự đem một đống lớn tinh thiết đưa ra ngoài, nhiệm vụ công tác kiểm tra đại khái một phen, kết luận hợp cách coi như hoàn thành.

- Vị sư huynh này, nhiệm vụ thứ ba của ta hoàn thành rồi sao?

Hắn hướng nhân viên công tác hỏi

- Nhiệm vụ thứ ba…

Vị nhân viên công tác này mặc dù không kiên nhẫn, nhưng vẫn vì Khương Dự mà kiểm tra một phen.

- Phụng dưỡng Tiểu Tượng Tôn…thất bại.

Mang theo giọng điệu mệt mỏi, nói xong hắn lại không kiên nhẫn đi xử lý chuyện khác.

Khương Dự nhất thời không có kịp phản ứng

- Thất bại rồi sao? Vậy là sao?

- Dư Nguyên đi hầu hạ Tiểu Tượng Tôn, nhưng không có làm người ta thỏa mãn, bị một cước đạp cho trọng trương, bây giờ còn đang ở nhà thương kìa.

- Ách, cái này…

Khương Dự ngu luôn, không nghĩ tới nhiệm vụ này lại nguy hiểm như vậy, hắn cảm thấy không khỏi may mắn, còn tốt mình không đi.

Nhưng ngay lập tức, hắn lại nhớ tới nhiệm vụ phụng dưỡng Tiểu Tượng Tôn thất bại, cũng mang ý nghĩa ba cái nhiệm vụ cơ sở của hắn cũng thất bại.

- Tốt rồi, nhiệm vụ thất bại, bây giờ ngươi cũng không có thời gian hoàn thành, chuẩn bị đi Công điện báo tin đi.

Nhân viên công tác mới đến còn nói thêm.

Nghe vậy, Khương Dự đầu còn mơ hồ.

- Đợi một chút, sư huynh, xin cho ta cơ hội lần nữa, ta sẽ làm tốt.

Khương Dự vội vàng nói theo.

- Tốt, đừng đáng ghét như vậy, còn một canh giờ nữa mới hết tháng, ngươi xem đó mà làm đi.

Cần gì phải tuyệt tình như vậy, Khương Dự sắc mặt đau khổ, một canh giờ làm sao đủ, dù tìm được một nhiệm vụ coi như đơn giản nhất cũng không thể hoàn thành ah.

Hắn lắc đầu, cuối cùng chỉ có thể cam chịu số phận.

Không nghĩ tới hắn vậy mà thất bại bởi nhiệm vụ cơ sở. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi oán trách cái tên Dư sư huynh kia, chỉ một cái nhiệm vụ thôi mà cũng không hoàn thành, lớn đến thế rồi còn vô dụng như vậy.

Hắn còn thậm chí phỏng đoán, có phải tên họ Dư kia cố ý để nhiệm vụ thất bại hay không để hại hắn.

Lúc này bên trong một nhà thương nào đó, Dư Nguyên trong lòng sụp đổ, hắn một thân bị quấn vải trắng như xác ươp, nằm trên giường không thể động đậy, chỉ có thể dùng hai mắt mà nhìn trần nhà.

Chỉ có thể dùng một chữ “thảm” để mô tả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.