Ngày hôm sau tất cả các báo chí đều ùn ùn đưa tin về Mạc Sinh Bạch, có vài tiêu đề đọc xong thật sự không biết nên khóc hay cười. Ví dụ như:
‘Kinh ngạc, màn song ca đồng tính luyến ái của Đại thần’
‘Sốc! Người yêu thần bí của Mạc Đại thần chính là Tổng tài F.S!’
‘Tổng tài F.S lưu luyến si mê Mạc Đại thần, tình trường phong lưu hóa ra chỉ là tung hỏa mù?!’
‘Mạc Đại thần thâm tình hát tặng, nghi vấn dùng để níu kéo người yêu đã thay lòng đổi dạ!’
‘Nghi vấn chuyện tình cảm xuất hiện người thứ ba, mục đích Đại thần hát tặng là gì?’
…
Mấy cái tên này, thật là làm cho người ta không khỏi cảm thán trí tưởng tượng của cánh phóng viên ngày nay thật sự quá phong phú.
Càng làm cho Mạc Sinh Bạch vui vẻ chính là quản lý Chu Minh cũng không gọi điện làm phiền hắn, có lẽ lần trước đề cập đến chuyện hợp đồng đã làm cho y rối loạn đến mức không rảnh nghĩ đến chuyện khác.
“Alo? Ai vậy?”
“Đại thần, em là bạn trai của anh đây!”
“Thẩm Lưu Bạch, cậu đừng làm phiền tôi nữa. Tuy rằng tôi có thể chấp nhận nam, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tôi là gay. “
“Nhưng mà, không phải anh đã nói anh sẽ suy nghĩ sao?” Thẩm Lưu Bạch có chút suy sụp.
“Kết quả suy nghĩ của tôi chính là chúng ta không có khả năng.”
Giọng điệu lãnh đạm lại xa cách làm cho tâm Thẩm Lưu Bạch không khỏi trầm xuống “Anh chưa thử thì làm sao biết được? Mạc Sinh Bạch, anh lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ đã không có người thân. Anh quá mức thành công, khoảng cách quá xa, cho nên anh không có bạn bè. Chẳng lẽ anh sống một mình nhiều năm như vậy không cảm thấy cô đơn sao? Thật sự không muốn tìm một người ở bên cạnh mình sao?”
“Đúng, những gì cậu nói đều là sự thật.”
“Em không có ý đồ gì cả, em sẽ là một người yêu tốt nhất, tuy rằng lần đầu tiên gặp mặt làm cho anh có cái nhìn không tốt về em. Nhưng, chúng ta có thể thử mà!” Thanh âm Thẩm Lưu Bạch chua xót “Trước cứ thử xem, nếu anh thật sự cảm thấy không thích hợp, chúng ta sẽ tách ra, được không? “
Mạc Sinh Bạch im lặng, rất lâu sau mới nói “Chờ sau khi tour diễn của tôi kết thúc rồi nói.”
“Được!” Chỉ cần không từ chối ngay thì vẫn còn hy vọng.
Thẩm Lưu Bạch mới vừa nói chuyện điện thoại xong, liền nghe thấy hai tiếng gõ cửa. “Mời vào.”
Người tới mặc tây trang Armani màu đen, mày kiếm mắt sáng, anh khí bức người, chính là người vừa mới đạt được giải thưởng Kim Hoa, Tạ Diệp – Tạ Ảnh đế.
“Sao cậu lại đến đây? Mới vừa nhận được giải thưởng, không phải đang bận rộn sao?” Thẩm Lưu Bạch không biểu lộ gì nhìn về phía người kia.
Tạ Diệp tùy ý mà ngồi ở chiếc ghế đối diện bàn làm việc của Thẩm Lưu Bạch “Nếu tôi còn không đến, không phải Thẩm tổng sẽ tìm đến người khác sao?”
“Cậu đừng rảnh rỗi quá mà gây chuyện, giải Kim Hoa cũng đã đến tay, đừng không biết cái gì gọi là đủ!”
“Thẩm tổng đây là đang cảnh cáo tôi?” Tạ Diệp nhướng mày.
“Không phải cảnh cáo.” Thẩm Lưu Bạch vẻ mặt phiền chán “Là uy hiếp. Cậu đi theo tôi lâu như vậy, muốn đạt được thứ gì cũng đã đạt được, đừng tự làm mình mất mặt!”
“Thẩm tổng thật sự rất nhẫn tâm!” Tạ Diệp cảm thán một câu “Nếu tôi nói, Thẩm tổng, tôi thích anh thì sao?”
“Lời này nói ra cậu không cảm thấy buồn cười sao? Sự hiểu biết của cậu đối với giới giải trí này còn chưa nhiều bằng tôi đâu.”
“Thẩm tổng, ” Tạ Diệp chỉ chỉ ngực “Nơi này không biết nói dối. Lúc nó đối mặt với anh, nhịp đập không thể nào bình thường.”
“Nó thế nào cũng không liên quan đến tôi, bây giờ tôi không có tâm tình cùng cậu nói chuyện yêu đương. Tôi cho rằng chúng ta đã cắt đứt rất sạch sẽ.” Thẩm Lưu Bạch cười “Cậu đối với tôi cũng có chút hiểu biết, làm một người thông minh, cậu phải biết cậu nên muốn gì, đúng không?”
Tạ Diệp sắc mặt tái nhợt “Tôi còn có việc gấp, không quấy rầy Thẩm tổng.” Bước chân rời đi thật trầm ổn, giống như không gì có thể tác động đến nội tâm kiên định của hắn.
Thẩm Lưu Bạch xoa trán, người yêu cũ gì gì đó thật phiền phức! Lại nói, Mạc Đại thần còn chưa yêu ai bao giờ! Đột nhiên nhớ tới bộ dáng người nọ ở trên giường, hoa cúc liền căng thẳng, y thật sự là lần đầu tiên bị đè đó! Nhưng mà, nhưng mà, kỹ thuật của hắn sao lại tốt như vậy? Chẳng lẽ là thiên phú dị thường? Mặt y lập tức không thể khống chế mà ửng đỏ, Đại thần nhà y sao lại hoàn mỹ như vậy chứ!!! Áp lực quá lớn, lỡ như Đại thần chướng mắt y thì phải làm sao bây giờ?
Thẩm Lưu Bạch ẩn danh ở trên mạng đăng một bài post: Lầu chủ thích một nam nhân rất hoàn mỹ, nhưng hắn nói hắn không phải là gay (bổ sung: chúng tôi đã XX), lầu chủ còn có hi vọng theo đuổi được nam thần không?
Bài post rất nhanh đã có trả lời.
Tôi là gay sợ ai chứ: Làm cũng làm rồi, tiếp tục theo đuổi đừng để ý chuyện khác!
Gọi tôi là chồng: Lầu chủ là công hay thụ vậy? Là thụ thì thêm số QQ [1] của tôi đi, 178xxxxx
Làm thụ thật phong lưu: Nếu nam thần đã không cần thì lầu chủ đến với tôi đi. Của lầu chủ lớn không vậy? Số Momo[2] của tôi là 740xxxxx. Tôi lúc nào cũng rảnh! Moah moah >3<
[1]+[2] QQ và Momo đều là hai mạng xã hội lớn ở TQ, chuyên dùng để chat
Gay chết hết đi: Lầu chủ bị điên à, người ta đã nói không phải là gay rồi, còn níu kéo cái gì! Bởi vì đám gay chết tiệt các người, con gái mới rơi vào hoàn cảnh như bây giờ. Các người có biết chúng tôi không những phải giành giật bạn trai với đám con gái khác mà còn phải coi chừng bạn trai bị đám gay các người cướp mất có biết bao khổ sở không hả? Biết không hả?
Đồng tính là chân ái: Lầu trên đi chết đi! Lầu chủ cứ mặc kệ cô ta. Nếu hai người đã làm, vậy nam thần của cậu cũng không thật sự là trai thẳng. Cố lên, chúc hai cậu hạnh phúc!
Đồng tính là chân ái too: Tôi là tiểu công của lầu trên. Năm đó cậu ấy không ngại khó khăn một lòng một dạ theo đuổi, cuối cùng thành công bẻ cong tôi, chúng tôi bây giờ rất hạnh phúc. Lầu chủ theo đuổi người ta nhất định phải cố gắng, dùng thật tâm của cậu làm hắn cảm động. Chúc các cậu hạnh phúc!
Dùng sức nào: Nhìn bài post có nhiều bình luận như vậy, tôi cảm thấy lầu chủ vẫn cần tôi cho một biện pháp vừa có hiệu quả nhanh vừa thực dụng. Lầu chủ chưa từng nghe qua à? Làm tình, làm tình, từ làm đến yêu luôn. Rảnh rỗi thì cùng nam thần nhà cậu ba ba ba thêm vài lần thì vấn đề gì cũng được giải quyết. Lầu chủ không cần cảm ơn tôi đâu!
Hoa cúc của Thẩm Lưu Bạch lại căng thẳng, nam thần khẳng định không thể tiếp thu được việc bị y đè!!! Không lẽ số của y đành phải nằm dưới thật sao? Hoàn toàn xem nhẹ đến việc việc lúc đó y bị hắn đè đến vui thích cỡ nào.
Lại nhìn thêm vài trả lời phía dưới, phần lớn đều là hẹn tình một đêm, nên y cũng đơn giản không thèm xem tiếp.
Làm sao để đạt được trái tim nam thần? Việc đầu tiên tất nhiên là phải luôn xuất hiện trước mặt nam thần để tăng cảm giác tồn tại chứ sao! Cầm lấy điện thoại nội tuyến gọi cho thư ký hạ một mệnh lệnh cứng rắn, nội dung đại khái là “Bản Tổng tài gần đây có việc, bảo Hứa tổng trở về thay tôi. Cái gì? Hắn ta ở Hawaii có việc chưa về? Cô nói cho hắn biết tôi phải đi giải quyết việc chung thân đại sự, bảo hắn ngay lập tức cút về đây. Cứ như vậy đi.”
Khi buổi biểu diễn cuối cùng của Mạc Sinh Bạch kết thúc, trời đã vào đông. Suốt 10 buổi diễn, đi qua 4 quốc gia, 10 thành phố, Thẩm Lưu Bạch vẫn luôn có mặt ở hàng ghế đầu, cùng fans cầm lightstick vẫy đến điên cuồng, khi buổi diễn lên đến cao trào, cũng cùng fans khóc đến rối tinh rối mù, cùng fans không để ý đến cổ họng mà hét lớn em yêu anh. Thẩm Lưu Bạch cảm thấy tất cả đều đáng giá, nam thần đã tặng cho y một hộp kẹo ngậm thông họng đó, thật sự là một bước tiến cực lớn!
Chỉ là có đôi khi tên quản lý của nam thần cứ lộ ra vẻ mặt táo bón nhìn y, làm cho Thẩm Lưu Bạch rất muốn bước tới tẩn cho hắn ta vài cú.
Lúc này Thẩm Lưu Bạch đang vô cùng vui vẻ, bởi vì y rốt cục cũng tiến được tới bước vào thăm nhà Mạc Đại thần. Nhà không lớn, lấy màu vàng nhạt làm chủ đạo, sạch sẽ thanh lịch. Trong không khí tràn ngập hơi thở của nam thần, Thẩm Lưu Bạch cảm giác mình hạnh phúc đến mức sắp bay lên trời rồi.
“Cậu uống gì?”
“Giống anh là được.”
Mạc Sinh Bạch nhìn y, xoay người rót hai ly nước lọc “Bởi vì phải bảo vệ cổ họng, bình thường tôi chỉ uống cái này.”
“À tốt, em rất thích uống nước lọc!” Nói xong mạnh mẽ uống một ngụm lớn, làm mình xém chút nữa bị sặc. Không khỏi ở trong lòng tự mắng một câu ngu ngốc. Quả nhiên chỉ số thông minh của người đang yêu đều biến thành âm!
Thẩm Lưu Bạch lén nhìn qua, phát hiện khóe môi người đối diện đang nhếch lên một độ cung khả nghi.
“Cậu khẩn trương cái gì? Tôi cũng không ăn cậu!”
Nhưng mà em rất muốn ăn anh. Tất nhiên lời này Thẩm Lưu Bạch không dám nói ra.
“Không phải nói chỉ đi lên uống ly nước sao, hiện tại nước cũng uống rồi.” Ý là cậu đi nhanh đi.
“Nhưng mà, nhưng mà” Thẩm Lưu Bạch vội vàng vận chuyển đầu óc linh hoạt của y, muốn mau chóng bịa ra một cái lý do thích hợp, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy khung cảnh trắng xóa bên ngoài “Nhưng mà, hiện tại tuyết rơi rất lớn”, còn thuận tiện lấy tay chỉ cửa sổ.
“À.”
Trời ạ, à là có ý gì chứ! Là bảo y mau về đi sao? Không thể nào!
“Vậy ở lại đi.”
“A?” Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Thẩm Lưu Bạch nhất thời không kịp phản ứng.
“Đây không phải là chuyện cậu mong muốn sao?” Mạc Sinh Bạch biểu tình cười như không cười “Khí thế lúc trước nói muốn quy tắc ngầm tôi đi đâu rồi?”
Thẩm Lưu Bạch xấu hổ cười “Xin lỗi mà.”
“Không cần, dù sao đi nữa” Mạc Sinh Bạch cố ý dùng ánh mắt quét qua cái mông tròn của y “Tôi cũng không thiệt gì, không phải sao?”
Cúc hoa lại trở nên căng thẳng “Trời tối rồi, em đi tắm rửa trước.”, dứt lời chạy trối chết.
Đem nước tắm chỉnh đến độ ấm thoải mái, đứng dưới vòi hoa sen thoải mái mà hưởng thụ từng dòng nước ấm áp phủ lên người, lại nghĩ đến việc Mạc Sinh Bạch hiện giờ chỉ cách y một cánh cửa, cơ thể lập tức trở nên khô nóng, thứ dưới thân trực tiếp ngẩng đầu. Đang muốn lấy tay an ủi, đột nhiên sau tai truyền đến một thanh âm trầm thấp quyến rũ “Tôi giúp cậu.”
“A!” Thẩm Lưu Bạch hoảng sợ.
Trong phòng tắm có hơi nước bốc lên, nhưng Thẩm Lưu Bạch vẫn thấy rõ Mạc Sinh Bạch cũng đang trần trụi như y. Dù đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể gần như hoàn mỹ của hắn, Thẩm Lưu Bạch vẫn không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước bọt.
“Sao vậy? Cậu không muốn?”
Làm sao có thể? Chẳng qua, Thẩm Tổng tài có chút không được tự nhiên, thanh âm cũng nhỏ như muỗi kêu. Nhưng Mạc Sinh Bạch vẫn nghe rõ ràng câu nói kia “Anh nhẹ một chút…”, vì thế cười vô cùng yêu nghiệt, ngữ khí cũng trở nên thâm tình “Yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm cậu đau.” Thẩm Lưu Bạch lập tức mềm nhũn.
Một đêm không mộng mị.