Khoái Xuyên Chi Tra Công Chỉ Nam

Chương 135: Chương 135: Phiên Ngoại: Tố chất nghề nghiệp của hệ thống 2




Hành động của Lục Thận Hành tự tiện cướp lấy hệ thống khiến cho tổng bộ chú ý, nhưng anh lại dựa vào virus xâm nhập cơ sở dữ liệu, vì thế giới sắp vặn vẹo mà làm bộ mặt hoàn mỹ giả dối, đồng thời cũng lừa gạt bộ điều tra tuần tra hệ thống đang ở khắp nơi trong không gian.

Chỉ là khi anh quay đầu lại nhìn toàn bộ thế giới, mới phát hiện cốt truyện giống như hoàng hoa khuê nữ bị chà đạp đến hư hỏng, nơi chốn đều tồn tại lỗ hỏng cùng BUG. Lục Thận Hành đem hết toàn lực đi điều tra rốt cuộc từ ở một nơi nào đó lấy được virus, nhận được kết quả này khiến cho anh giật mình.

Là ở thế giới cuối cùng này, cũng là thế giới thứ mười virus phiêu tán tới đây, mà hiển nhiên virus lại ở trong thế giới thứ mười này.

Đến tận đây, Lục Thận Hành phải thúc thủ vô thố.

Lục Thận Hành không nghĩ tới chính là, tuy rằng cốt truyện đã rối tinh rối mù, thậm chí xuất hiện tình huống công thụ đảo điên, nhưng thang điểm HE lại có thể tăng 100, cũng thuận lợi cho bọn họ rời đi thế giới thứ nhất.

Đương nhiên, vì không cho Tô Cẩn Ngôn diện mạo, cũng vì duy trì toàn bộ thế giới hài hòa ổn định hơn, phòng ngừa hắn làm ra sự tình khác người nào nữa, Lục Thận Hành dùng hết năng lượng hướng dẫn đến áp chế BUG không biết từ đâu xuất hiện, lấy trí nhớ của cậu toàn bộ tiêu trừ hết.

Tất cả những thứ này đều là gạt ký chủ đáng thương lại đơn thuần của anh.

Nguyên bản chức trách của hệ thống chỉ có ba việc: Bảo vệ thân thể ký chủ an toàn, đối với nội dung cốt truyện tiến hành 180 độ không góc chết nghiên cứu truyền lại cho ký chủ, vì ký chủ cung cấp bàn tay vàng.

Tới khi vào tay Lục Thận Hành, chức trách của hệ thống có ba việc đều gộp lại thành một, đó chính là: Vì hoàn thành nhiệm vụ không tiếc bất cứ giá nào.

Kỳ thực anh đã sớm chán ghét với thế giới vô tận, thời gian dài đằng đẵng, luân hồi vòng đi vòng lại. Tựa như một vị thần nhận chức trách quá lâu cũng sẽ cảm thấy vô vị, Lục Thận Hành sau một hai lần công lược thất bại, thể xác và tinh thần rất mệt mỏi, cũng không tiếp tục nghĩ từng cái giả thuyết trong luân hồi nữa.

Cho nên khi làm hệ thống Lục Thận Hành bị bức bách đến từ “Chính mình” trong không gian song song làm hoàn thành nhiệm vụ, anh nông nóng hi vọng chờ đợi, nhìn đến độ HE từ từ tăng lên, trong lòng Lục Thận Hành nảy lên hi vọng trở về càng lúc càng lớn.

Nhưng không nghĩ tới, “Hắn” đến từ thế giới song song kia lại không muốn làm con rối nghe lời, thời điểm ở thế giới thứ ba, ký chủ liền làm hành động, chứng tỏ lập trường rằng hắn không hề bị khống chế, bị áp bách, bị uy hiếp.

Hắn cắt ra cổ tay chính mình, lấy cái chết để chứng minh ý chí, coi như muốn lại một lần luân hồi nữa cũng không muốn làm sự tình mà mình không muốn.

Điều này làm cho Lục Thận Hành ý thức được, tuy rằng kết thúc mười lần chung kết luân hồi đi chăng nữa, anh có thể thoải mái bỏ rơi công tác hệ thống, hưởng thụ trở lại thế giới hiện thực lạc thú, nhưng anh lại không rõ Lục Lê đến từ thế giới song song sẽ như thế nào. Cũng làm anh ý thức được, hiện tại từng bước ép bức hành vi sẽ khiến hắn căm hận hệ thống thì có khác biệt gì.

Thời điểm ở thế giới thứ tư, Lục Thận Hành làm ra hành động. Anh cố tình đem ký ức ký chủ làm cho hỗn loạn, muốn từ bên trong nguyên bản biến Lục Lê thành chỉ có thể ỷ lại cảm tình vào phụ phẩm.

Lục Lê ở thế giới song song đem cốt truyện của mười thế giới hoàn thành, hắn gặp phải kết cục Tô Cẩn Ngôn ngăn trở xe cho mình, mà không phải Lục Thận Hành đem Tô Cẩn Ngôn kéo đến trước người mình, vì hắn ngăn trở xe.

Lục Thận Hành lấy trí nhớ của chính mình đưa cho Lục Lê, những lần anh ngược đãi Tô Cẩn Ngôn, từng bước một bức Tô Cẩn Ngôn đến phát điên đưa ký ức này cho Lục Lê lòng dạ nhân từ, mục đích là muốn cho Lục Lê đối với diện mạo Tô Cẩn Ngôn không biết BUG này dỡ xuống phòng ngự.

Thành quả không tệ.

Tuy rằng lấy kết cục bi kịch mà chấm dứt, nhưng Lục Thận Hành rõ ràng biết, Lục Lê đã đối với BUG không biết đến từ đâu kia có cảm tình. Triền tình cổ mất đi hiệu lực, võ công khôi phục chính là minh chứng tốt nhất.

Thế giới thứ năm, Lục Thận Hành làm trầm trọng thêm, thừa thắng xông lên. Anh dựa vào thiết lập Lục Lê làm bác sĩ cùng nội dung cốt truyện, lấy đi ký ức đã từ lâu đi theo ký chủ, để ký chủ đối với cảm tình của BUG không biết đến từ đâu sẽ càng trở nên mãnh liệt hơn.

Lục Thận Hành thừa nhận, anh là người dẫn đường không hề sai, nhưng hết thảy toàn bộ đều do chính Lục Lê tự mình lựa chọn. Anh chỉ là người dẫn đường đưa ra ý kiến mà thôi, còn lại tất cả liền dựa vào hướng hành động của ký chủ mà tới.

Đến thế giới thứ bảy, Lục Thận Hành phát hiện Lục Lê không bình thường. Trên thực tế, sau khi anh can thiệp ký ức Lục Lê, anh bắt đầu từ từ phát hiện ký chủ “Không bình thường”.

Lục Lê từ trước cho đến bây giờ không phải loại người có tính chiếm hữu dục mãnh liệt đến thế, mà khi nhìn hắn kéo cổ áo cha nuôi, ánh mắt đen thâm trầm kia tràn ngập chấp niệm, Lục Thận Hành mới rõ ràng cảm giác được đây là phương thức Lục Lê biểu đạt tình cảm chính mình.

Lục Lê chính là Lục Thận Hành, Lục Thận Hành chính là Lục Lê.

Chỉ là Lục Lê ngụy trang quá tốt, hắn đã sớm thích người kia, nhưng lại một mực đến chết cũng không thừa nhận. Hắn rõ ràng có thể nói những câu có thể giải quyết mọi chuyện tốt hơn, nhưng cố tình tính cách lại vô cùng bướng bỉnh. Rõ ràng trong lòng hắn khó chịu như sóng tràn bờ đê, cũng chỉ đơn thuần ngoài miệng nói “Em muốn đánh gãy chân anh”.

Này cùng với tính cách Lục Thận Hành hoàn toàn không giống nhau, nhưng ở một phương diện khác lại phá lệ phù hợp.

Đối diện với chính mình, Lục Thận Hành có như thế nào đi chăng nữa tâm cứng rắn đến đâu cũng dần dần mềm nhũn.

Trên thực tế, nguyên bản mục tiêu vẫn luôn là nhiệm vụ cùng công lược anh sẽ hỏi Lục Lê “Anh có nguyện ý lưu lại thế giới này không?”, cũng chứng minh sự nhẹ dạ của mình.

Lục Thận Hành ý thức được BUG không biết đến từ đâu kia đã sớm không thể nói là BUG nữa, phải gọi là người xâm nhập vào từng thế giới, sự tình đã vô pháp nghịch chuyển.

Trải qua từng thế giới, người xâm nhập càng ngày càng lớn mạnh. Nguyên bản Lục Thận Hành có thể phong ấn lại hết thảy ký ức của cậu, nhưng theo thời gian trôi qua, khi anh cùng Lục Lê hoàn thành rời đi công lược đi đến thế giới tiếp theo, hết thảy ký ức trong thế giới trước đều trở lại trong đầu chủ nhân.

Điều này cũng dẫn đến Lục Thận Hành không thể tiêu hao nhiều năng lượng để đánh đổi, áp chế ký ức người xâm nhập vào thế giới.

Ở thế giới thứ chín sau khi hoàn thành công lược, Lục Thận Hành biết, hiện tại sức mạnh của anh không thể sánh bằng so với người xâm nhập. Thế nên khi tiến vào thế giới thứ mười, anh bị cưỡng chế giải trừ mối quan hệ với Lục Lê, nhưng lại trói chặt ở trên người một người khác.

Người kia là Lâm Hữu.

Cũng chính là Tô Cẩn Ngôn ở thế giới song song cùng với Lục Lê

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.