Khoái Xuyên Chi Tra Công Chỉ Nam

Chương 114: Chương 114: Thế Giới Thứ Chín – Cậu là tiểu M bé nhỏ của tôi




Đợi khi ý thức Lục Lê thanh tỉnh, còn chưa kịp mở mắt ra, liền nghe bên tai truyền đến, tiếng thở dốc triền miên, âm thanh rên rỉ vô hạn cùng với tiếng thân thể va chạm.

Anh còn chưa kịp ngẫm nghĩ, hạ thân truyền đến khoái cảm chiếm cứ tư tưởng, môi lưỡi ẩm ướt hầu hạ dương vật anh hưng phấn, liên tục phát sinh âm thanh dâm mỹ liếm láp cũng làm cho Lục Lê khoái cảm đến đỏ mắt. Anh không kìm lòng được ngẩng cao đầu, nắm lấy tóc đen thanh niên trước người, chìm đắm bên trong biển tình dục vọng.

“Thế giới mới đã hoàn thành, tui hiện tại đem tin tức cơ bản đưa cho anh.”

Âm thanh hệ thống đột nhiên truyền tới bên tai anh, Lục Lê sợ hết hồn, một cái giật mình kia khiến cỗ nhiệt ẩm ướt bắn vào bên trong cổ họng thanh niên.

Quỳ trên mặt đất thanh niên trên mặt né qua một tia thống khổ, có điều vẫn là cau mày, hầu kết hơi động, đem chất lỏng tinh đàn nuốt vào trong.

Lục Lê vội vã nhấc quần lên, sau khi tiếp thu tin tức cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Mẹ nó cái mối quan hệ kỳ hoa gì đây.

Lục Lê ánh mắt nhanh chóng đảo qua những thân thể trắng toát nằm trên mặt đất, có 3P, chơi tập thể, roi nhỏ, lồng sắt, dạy dỗ… Tam quan vỡ nát rơi xuống tại chỗ Lục Lê biểu thị ngày hôm nay thực sự là mở mang tầm mắt.

Lục Lê không đành lòng nhìn thẳng, bên tai anh không chỉ có âm thanh cực lớn trên màn ảnh GV truyền tới tiếng rên rỉ, bên cạnh mọi người vui đùa âm thanh khó nghe, hoàn cảnh u ám không ngừng vang lên tiếng roi da dạy dỗ càng nâng lên hứng thú tầm hoan mua vui đến mọi người.

“Triệu… Triệu tổng, sao anh lại dừng lại?”

Lục Lê quay đầu nhìn lại, liền thấy sắc mặt ửng hồng, rõ ràng là một nam nhân được điều giáo. Cậu nằm sấp quỳ trên mặt đất, trên cổ tay buộc lại cà vạt hai tay chắp ở sau lưng, phía sau cậu đồng dạng nam nhân trần truồng đè lại eo cậu, nhanh chóng ra vào.

Một bên còn đánh vào mông cậu, ô ngôn uế ngữ sỉ nhục cậu, nam nhân không chỉ không có xấu hổ, càng trở nên hưng phấn, hạ thân cậu càng thêm cứng rắn, cho tới khi không nhẫn nại được dùng hai chân kẹp lại cọ sát vào.

Đúng là quỷ mà, bệnh thần kinh.

Vừa nhìn thấy vậy, chỉ có anh cùng thanh niên quỳ trên mặt đất còn bận quần áo, giống như không phù hợp với hoàn cảnh.

Nam nhân thấy câu hỏi của chính mình không được anh đáp lại cũng không thèm để ý, nằm rạp hướng về phương hướng của anh bò lại đây, bàn tay thuận thế ám muội vuốt lên mắt cá chân thanh niên quỳ trên mặt đất, thở hổn hển nói: “Có muốn con chó này cùng em chơi một chút? Chịch em hay chịch cậu ấy, sao cũng được… Ư, chậm một chút…”

Ở sau lưng cậu động tác nam nhân ra vào liên tục nghe được cậu rên rỉ, tốc độ càng thêm nhanh, bên tai âm thanh hỗn độn nhiều vô số kể, Lục Lê vẫn có thể nghe được tiếng nước dâm mỹ cùng âm thanh bạch bạch.

Thanh niên được chạm căm ghét nhíu mày, hai tay để ở bên người không khỏi nắm chặt thành quyền. Nhưng cậu chỉ ẩn nhẫn cúi đầu, chịu đựng nam nhân bị cưỡng hiếp chạm vào mình.

Bên trong party chỉ có dâm dục không có lý trí, các chủ nhân đem tính nô chính mình giao cho những người khác vui đùa cũng là chuyện thường xảy ra.

Lục Lê không có dự liệu trước, Triệu Dư không ngừng thẳng tắp nhìn chằm chằm thanh niên không buông tha người, lúc này còn có gan dạn dĩ muốn cùng anh tiến hành trao đổi, có đều bị Triệu Dư cho một lời từ chối.

Anh vẫn chưa hoàn toàn dạy dỗ xong sủng vật, làm sao có thể cho những người khác nếm trải mùi vị đầu tiên cho được.

Cũng khó trách thanh niên tóc đen khiến người khác mơ ước, khuôn mặt cậu còn lộ ra nét ngây ngô của lứa tuổi học sinh, ăn mặc đơn giản áo lông cùng quần, vớ trắng không dính một hạt bụi, xem ra chính là người rất ưa sạch sẽ.

Tuy rằng trước lúc đó cậu bị giam tiến vào trong lồng sắt dạy dỗ nửa tháng, nhưng một thân tri thức đọc sách ngông nghênh lạnh lùng vẫn chưa dứt bỏ, mắt kính gọng đen con ngươi đen vẫn còn giấu diếm sắc thái quật cường.

Ai lại không muốn nhìn thấy một người lạnh lùng như vậy phát sinh tiếng thở dốc mê người, phun ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, lắc đầu gào khóc nói “Chủ nhân tha em”.

Lục Lê đem khóa kéo bên hông kéo lên, xem xét thanh niên một chút, dùng mũi giày nhẹ nhàng đá đá cậu, nói rằng: “Đi thôi.”

Đêm party mới bắt đầu không lâu liền muốn rời khỏi, thanh niên tóc đen hơi nghi hoặc một chút, càng nhiều là thở phào nhẹ nhõm.

Cậu không nhìn bên cạnh nam nhân âu yếm dâm loạn, vội vã dời đi đầu gối quỳ đến mất cảm giác, đi đến giữa đường giống như nhớ ra cái gì đó, liền quỳ xuống thẳng tắp.

Lục Lê cũng muốn hỏi cậu làm cái gì thế, thấy thanh niên tóc đen trên mặt né qua lúng túng, nội tâm đấu tranh tư tưởng rất lâu, hít một hơi thật sâu, vẫn quỳ trước người anh.

Lục Lê không rõ vì sao, trơ mắt nhìn cậu cúi thân xuống, đi tới hạ thân chính mình, hàm răng ngậm lấy khóa kéo quần tây, thế anh kéo lên.

Trời đất, mình quên kéo khóa quần.

Lục Lê mặt đỏ tới mang tai, anh che giấu khụ một tiếng, cầm lấy cổ tay thanh niên kéo cậu đứng lên, nhanh chân đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài, mới phát hiện đây là hội sở cực kỳ to lớn, mà bọn họ mở party hội sở ở tầng cao nhất, bên ngoài còn có bảo vệ canh gác ở hai bên. Nếu như không có thiệp mời, dĩ nhiên không thể vào được.

Đây là biện pháp bảo vệ cơ mật.

Lục Lê vừa ra khỏi cửa liền dạt tay thanh niên ra, đưa tay đút vào trong túi quần, cẩn thận hồi tưởng lại thế giới kỳ hoa này.

Đây là một cố sự S công đem thụ dạy dỗ thành M.

Thế giới này công là Triệu Dư, bề ngoài ra vẻ đạo mạo là một ông chủ xí nghiệp có danh tiếng, trên thực tế dị thường là kẻ siêu S. Anh rất thích dạy dỗ người khác thành M, tuy rằng sẽ không chân chính làm tình trên thân thể bọn họ, nhưng mỗi lần tiến hành dạy dỗ xong, về mặt tâm linh tâm hồn như được gột rửa. Anh làm không biết mệt, dạy dỗ M là cuộc sống lạc thú chính mình.

M thụ chính là Nam Thù, sinh viên đại học danh tiếng F thị, mẹ cậu khi còn bé đã mất, nhưng lại có người cha yêu bài bạc lại nghiện hít heroin. Bởi vì ba cậu không kiếm được đủ tiền không trả nổi lãi suất cao, ở trước cửa nhà cậu bị đánh thừa sống thiếu chết, không còn con đường nào khác muốn Nam Thù kiếm tiền cho ông, cùng đường mạt lộ được Triệu Dư chú ý, hứa hẹn thế cậu trả hết nợ nần, đồng thời giúp cậu tốt nghiệp đại học.

Nhưng tiền đề là, bọn họ phải ký năm năm hợp đồng, hơn nữa trước kỳ hạn ước định, bất luận Triệu Dư lấy ra yêu cầu gì quá đáng, Nam Thù đều phải phục tùng vô điều kiện.

Hiện tại nội dung tiến vào quỹ đạo nửa tháng sau, Triệu Dư ban đầu dạy dỗ Nam Thù gặp phải thanh niên hết sức phản cảm chống cự, vì lẽ đó anh không thể không dùng đến những đạo cụ kia, bắt đầu khai vị ăn sáng.

Lột sạch quần áo Nam Thù, ở trên cổ cậu cột xích lại, bên ngoài lồng sắt phủ tấm vải đen che chặt chẽ không cho ánh sáng chiếu vào. Trừ ăn cơm cùng đi ra ngoài vệ sinh cá nhân, Nam Thù nửa tháng qua hầu như ở trong lồng sắt vượt qua.

Đây là vì để nô lệ không phục tùng trở nên thuận theo nghe lời. Để nô lệ không nghe lời phải hiểu, chính mình chỉ là một con chó thấp hèn, chỉ có chiếm được chủ nhân thương hại, mới từ trong bóng tối vô tận thoát đi ra ngoài.

Đồng thời, Triệu Dư còn vì Nam Thù truyền một chút phim GV, nô lệ phải làm sao hầu hạ chủ nhân, đem tư tưởng Nam Thù hoàn toàn biến đổi.

Nhưng Triệu Dư không nghĩ tới chính là, Nam Thù mạnh mẽ vượt qua nửa tháng, trong thời gian này không nói tiếng nào, chứ đừng nói chi câu cầu xin tha thứ.

Trùng hợp ngày hôm nay có đêm party, là dịp để Nam Thù va chạm xã hội, nhìn những nô lệ khác ngoan ngoãn nghe lời, Triệu Dư rốt cục đem Nam Thù từ trong lồng sắt phóng ra.

Từ cầm cố hành động, thanh niên bị cướp đoạt thị lực cùng thính lực từ trong phòng đi ra, rõ ràng cùng với trước đây không giống nhau —— cũng có thể nói là vẻ bên ngoài có chút biến hóa.

Triệu Dư không cho người bên ngoài cởi quần áo, nhất thời vui mừng cùng nhẹ dạ, cũng không cho Nam Thù cởi quần áo, liền đeo vòng cổ chó vào.

Ngay lúc Nam Thù lần thứ nhất quỳ xuống, dùng môi lưỡi hầu hạ Triệu Dư, thì Lục Lê lại đây.

Vừa nghĩ tới chính mình tự tay đem thanh niên dạy dỗ thành M, mấy phút trước còn không biết SM là gì Lục Lê càng nghĩ càng đau cả đầu.

Anh ngồi trên ghế tài xế cầm tay lái, đột nhiên hạ thân bị một bàn tay bao trùm lại, nhẹ nhàng nắn bóp, ý đồ muốn dương vật của anh lần thứ hai thức tỉnh.

Lục Lê bị cậu sờ cả người run lên, tay lái lệch đi, suýt chút nữa liền đụng vào thân cây bên cạnh. Anh quay đầu nhìn về phía vẻ mặt thanh niên nhàn nhạt, một câu cậu muốn làm gì liền nuốt xuống dưới.

Anh nhớ lại Triệu Dư xuất hiện ở trước cửa đối với Nam Thù nói, ngày hôm nay nhất định phải làm cho anh “Tận hứng” mới được, như vậy mới có thể miễn bị nhốt vào bên trong lồng sắt trừng phạt.

Hiển nhiên, Nam Thù cho rằng ngày hôm nay anh vẫn chưa có tận hứng.

Thanh niên thấy anh đem xe chậm rãi ngừng lại, mím môi, đem dương vật từ từ cứng lên nắm trong tay, buông xuống con ngươi, lông mi che lại con ngươi cậu. Chậm rãi cúi đầu, hàm răng kéo khóa kéo lần thứ hai lôi xuống.

Lục Lê cự tuyệt nói: “Dừng lại.”

Nam Thù quả nhiên ngừng lại, cậu ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn về phía Lục Lê.

Lục Lê mệnh lệnh: “Đem khóa kéo kéo trở về.”

Nam Thù lại cúi đầu, hàm răng đem khóa kéo một lần nữa vì anh kéo lên.

Lục Lê tát cậu một cái, nói rằng: “Tôi để cậu làm như thế sao? Tự chủ trương? Cậu có tư cách này à?”

Nam Thù cúi đầu, nhẹ giọng áy náy nói: “Xin lỗi, chủ nhân.”

Cái âm thanh lâu lắm rồi mới nghe được cảm thấy rất mới mẻ, Lục Lê cảm thấy hứng thú nhướn mày, ra lệnh: “Nói lớn lên, tôi không nghe thấy.”

Nam Thù môi mân thành độ cong quật cường, cậu bỏ xuống tự tôn, lặp lại: “Xin lỗi, chủ nhân.”

Lục Lê lúc này mới thỏa mãn, anh đạp cần ga, xe liền như tiễn rời cung bay ra ngoài, cũng không lâu lắm liền đến trước một tòa biệt thự, lái xe tiến vào.

Nam Thù đi theo phía sau anh tiến vào cửa phòng, đi tới huyền quan, cậu dẫn đầu đi đến phía trước Lục Lê, cởi giầy, lộ ra đôi vớ thuần trắng. Đi tới trước kệ để giày, dùng miệng ngậm lấy dép nhấc lên, đặt ở bên chân Lục Lê.

Đãi ngộ này… Thật sự là…

Lục Lê bị động tác của cậu làm trợn mắt ngoác mồm, anh hỏi hệ thống: “Triệu Dư thích làm như thế này sao? Tại sao tao có cảm giác Nam Thù mới là kẻ có bệnh vậy?”

Hệ thống thâm trầm nói: “Người trẻ tuổi, thế giới này anh không hiểu sự đợi quá nhiều.”

Lục Lê đối với nó xì một tiếng.

Ngay lúc anh đang suy tư, Nam Thù quỳ hướng về anh tiến lại gần, đầu gối cậu ở sàn nhà bằng gỗ va chạm vào nhau phát sinh tiếng vang trầm trọng, cúi thân xuống dùng miệng ngậm giày da Lục Lê, tuy rằng không quá thuận lợi, nhưng vẫn đem giày anh cởi ra.

Lục Lê nhìn lưng cậu uốn lượn, thanh niên hầu như muốn nằm rạp xuống đất, nội tâm anh tuôn ra khoái ý vặn vẹo.

Hơn nữa khoái ý này so với lúc làm tình còn muốn thoải mái.

Mẹ nó, cái so sánh quần què gì thế này.

Giờ anh chỉ muốn phá hủy cái thiết lập nhân vật này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.