Cố Thiên Vũ chậm rãi mở mắt, cô cảm giác cả người không còn sức lực, thân mình nhẹ như bông.
Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy, Cố Thiên Vũ có một chút mơ hồ.
Cô thử nhấc nhẹ cánh tay lên, thế nhưng thân thể dường như mềm như cọng mì sợi, cuối cùng cũng chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi thân thể bình phục được một chút khiến cho cô có cảm giác khác lạ, Cố Thiên Vũ bắt đầu tiếp thu cốt truyện của thế giới này.
Thì ra đây là một thế giới rất coi trọng lực lượng quân sự, tuy rằng người lãnh đạo tối cao của quốc gia này là tổng thống, nhưng thực tế người nắm giữ quyền lực lại là nam chính Tịch Duyên.
Tịch Duyên không những là quan chỉ huy tối cao của quân đội, mà còn là một vị thiếu tướng tuổi trẻ tài cao, quyền lợi có một không hai trong thế giới này.
Hiện tại chủ nhân của thân thể này tên là Hải Đường, cũng chính là vợ của Tịch Duyên.
Thật ra là do ba của Hải Đường là cấp dưới của ba Tịch Duyên, vì cứu lão tướng quân mà lừng lẫy hy sinh, cho nên lão tướng quân vì bù đắp cho nàng, một lòng mong muốn nàng gả cho Tịch Duyên.
Hải Đường rất thích Tịch Duyên, cho rằng gả cho hắn chính là bắt đầu của hạnh phúc.
Thế nhưng, sau khi gả cho Tịch Duyên, cũng chả làm được....con mẹ gì cả, bởi vì căn bản hắn chưa từng chạm qua nàng, có thể nói rằng bọn họ kết hôn đã hơn một năm nhưng chưa từng sinh hoạt vợ chồng bao giờ.
Tịch Duyên không chỉ không thích Hải Đường, mà hắn còn mắc bệnh sạch sẽ đến mức biến thái, không thích cùng bất kì phụ nữ nào qua lại.
Đương nhiên trong thế giới này, nữ chính Thẩm Tích Tích lại không thuộc phạm vi “bất kì phụ nữ nào”
Bởi lẽ từ khi gặp được Thẩm Tích Tích, bệnh sạch sẽ của Tịch Duyên lập tức có chuyển biến tốt, không những không khó chịu khi cùng phụ nữ tiếp xúc, mà ngược lại còn giống con chó đói lâu ngày nhìn thấy bánh bao thịt, một đêm bảy lần vẫn cmn không đủ no.
Là người vợ danh chính ngôn thuận của Tịch Duyên, Hải Đường rất hận Thẩm Tích Tích, cho nên thường xuyên tìm Thẩm Tích Tích kiếm chuyện.
Nhưng Hải Đường không biết rằng nàng càng làm như vậy càng khiến Tịch Duyên chán ghét hơn,bắt đầu ép bức nàng ký đơn ly hôn.
Bởi vì vẫn còn tình cảm với Tịch Duyên, Hải Đường trước sau vẫn không chịu từ bỏ thân phận nữ chủ nhân của Tịch gia.
Hơn nữa Tịch lão tướng quân lại thâp phần thích Hải Đường, thậm chí còn uy hiếp Tịch Duyên nếu ly hôn liền cắt đứt quan hệ cha con.
Cho nên dù Tịch Duyên không muốn, cũng không dám bức Hải Đường ly hôn, chỉ là thái độ đối với nàng càng ngày càng không tốt, thường xuyên nói móc Hải Đường một phen.
Thế giới này là xoay quanh Tịch Duyên cùng Thẩm Tích Tích đi, đương nhiên cũng sẽ không vì một pháo hôi như Hải Đường, mà khiến cho Thẩm Tích tích luôn chịu danh phận một tiểu tam.
Vào lúc quan hệ giữa Hải Đường và Tịch Duyên lâm vào bê tắc, đối thủ một mất một còn của Tịch Duyên, đệ nhất độc ác đại BOSS trong thế giới này, đem Hải Đường cùng Thẩm Tích Tích bắt đi.
Tịch Duyên đương nhiên không có khả năng nhìn người phụ nữ mình thương bị bắt mà mặc kệ, liền tự mình dẫn quân đi cứu Thẩm Tích Tích trong tay đại BOSS.
Hải Đường không như nữ chính mệnh tốt như vậy, nàng chết trong lúc hai bên giao tranh.
Mà cái chết của Hải Đường đều do một tay Tịch Duyên tạo thành, nàng bị hắn túm qua làm bia vì Thẩm Tích Tích mà đỡ một đạn.
Ba của nàng vì cứu ba Tịch Duyên mà hy sinh, nàng không chỉ không được Tịch Duyên tôn trọng, mà hắn còn vì người phụ nữ khác lúc nào cũng lăng nhục, gây khó dễ cho nàng.
Càng đáng buồn hơn chính là, Tịch Duyên cư nhiên vì người phụ nữ mình yêu mà hại chết nàng, nói nàng không hận mới là lạ.
Cho nên nguyên chủ có hai nguyên vọng, thứ nhất, nàng không muốn chết, càng không muốn vì Thẩm Tích Tích đỡ đạn.
Thứ hai, nàng muốn đem đôi cẩu nam nữ đó ngược đến chết đi sống lại, khiến cho bọn họ nếm một chút thống khổ mà mình đã chịu đựng.
Đối với nguyện vọng của Hải Đường, Cố Thiển Vũ có thể lý giải, nhưng cũng tỏ vẻ nhiệm vụ này có chút khó khăn.
Chương 2:
Với địa vị của Tịch Duyên trong thế giới này, Hắn muốn bóp chết cô cùng với bóp chết một con kiến cũng chẳng khác nhau là mấy, kêu nàng đi ngược Tịch Duyên, nhiệm vụ này không có khả năng hoàn thành đi.
Hơn nữa, hiện tại cốt truyện đã phát triển đến khúc Hải Đường bị đại BOSS bắt cóc, Cố Thiển Vũ có cảm giác mơ hồ về việc hoàn thành nguyện vọng thứ nhất của thân chủ.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, thì cốt truyện kế tiếp chính là Tịch Duyên cứu Thẩm Tích Tích, sau đó cô thành kẻ chết thay cho Thẩm Tích Tích.
Chết tiệt, vừa tới thế giới này đã bị bắt cóc, Cố Thiển Vũ thiệt tình cảm thấy chính mình thực đau trứng.
Cố Thiển Vũ chưa kịp nghĩ nhiều, thân thể lại ập đến một trấn mệt mỏi,, cô cảm giác mí mắt chính mình như bị ngàn cân đè nặng, khiến cô có cảm giác muốn ngủ tiếp vậy.
Không cần nghĩ, đây khẳng định là đại BOSS đã tiêm thuốc tê liệt thần kinh cho Hải Đường.
Khốn nạn...
Cố Thiển Vũ cuối cùng không chịu được mệt mỏi, nặng nề ngủ thiếp đi.
Không biết ngủ bao lâu, Cố Thiển Vũ bị người đánh thức.
Vừa mở mắt lên liền thấy một người mặc bộ vest đen.
Người nọ lớn lên cường tráng, vạm vỡ, trên mặt không có biểu cảm gì, vừa thấy thì biết đây là nhân vật bảo tiêu đánh đấm linh tinh.
“Nhanh lên, thiếu gia tìm cô.” Người đàn ông lạnh nhạt mở miệng.
Cố Thiển Vũ nhíu mày một chút, thiếu gia trong miệng người này, hẳn là người bắt cóc Thẩm Tích Tích đi.
Cô giật giật thân mình, không nghĩ tới ngủ như vậy nhưng cảm giác không tệ, sảng khoái hơn khi trước rất nhiều.
Tuy rằng thân thể vẫn mềm như sợi bông không có nhiều sức lực, nhưng là so với vừa rồi tay chân mềm yếu đỡ lên không ít.
Cố Thiển Vũ đi theo tên bảo tiêu kia ra khỏi phòng.
Hành lang trải thảm thật dày, đi lên dường như chẳng khác gì đang đi trên đám mây vậy, càng khiến cho Cố Thiển Vũ vốn dĩ không có nhiều sức lực, cảm giác mình như phiêu phiêu vậy mà đi.
Bảo tiêu dẫn cô đến một căn phòng, sau đó bản thân liền lui ra.
Cố Thiển Vũ cũng không để ý đến pháo hôi này rời đi, nhanh chóng liếc mắt đánh giá căn phòng này một chút.
Căn phòng này thực xa hoa, tấm thảm trong căn phòng này còn tinh xảo hơn cái bên ngoài hành lang, bức tường cũng treo bức họa phù điêu không kém phần sang trọng và quý giá.
Giữa phòng đặt một chiếc bàn ăn thật dài, mặt trên là khăn trải bàn trắng tinh khôi, điểm xuyết mang theo giọt sương hoa bách hợp, thoạt nhìn cổ điển tao nhã lại lãng mãn không kém.
Lực chú ý của Cố Thiển Vũ đều phóng tới đồ ăn trên bàn, thực phong phú, vừa nhìn liền khiến người ta vô cùng muốn ăn.
Cố Thiển Vũ vừa đói vừa cạn lời, là một vai phụ, Đại BOSS hình như được ưu đãi hơi bị tốt?
Ngay khi Cố Thiển Vũ không chịu đựng được sức hấp dẫn của mĩ thực, muốn đi qua ăn uống thỏa thích, thì cửa phòng đột nhiên mở ra.
Một đôi tuấn nam mĩ nữa xuất hiện, ánh sáng chiéu vào bọn họ khiến cô muốn mù mắt chó luôn rồi.
Người đàn ông trên người là bộ vest trắng, nút thắt trên áo sơ mi không chút cẩu thả, được thắt một cách tỉ mỉ, không khiến người khác khó chịu, ngược lại còn lộ ra ý tứ tà mị kiêu ngạo.
Ngũ quan hắn thâp phần xinh đẹp, chính là vẻ đẹp phi giới tính, khóe miệng cười như không cười, quả thật đẹp không cần mạng.
Mà người phụ nữa bị hắn ôm eo, sắc mặt cũng không tốt đẹp mấy. Một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nhăn đến nỗi không khác giẻ lau bị vắt khô là mấy, đáy mặt tràn đầy không tình nguyện.
Cố Thiển Vũ nhìn bọn họ ngẩn người.
Người đàn ông này hẳn chính là đại BOSS hắc ám Dung Luật, còn người phụ nữ trong lòng hắn không ai khác là nữ chính thế giới này đi – Thẩm Tích Tích.
Chết tiệt, hai người kia nhanh như vậy đã thông đồng cùng nhau đến rồi ư?
Thấy Dung Luật ôm eo thân mật với Thẩm Tích Tích như vậy, Cố Thiển Vũ liền cảm thấy nực cười.