Khoáng Thế Kim Sinh

Chương 41: Chương 41




CHƯƠNG 40

Edit: Tiêu Lan

Beta: Eugen

Âu Dương Ngoạt sau khi ăn bữa sáng xong thì ngồi trên sô pha trong phòng khách, ôm một ly ca cao xem tivi.

“Lên lầu thay quần áo, lát nữa ta dẫn ngươi đi ra ngoài.” Âu Dương Thần Tu không biết làm gì trên máy laptop đột nhiên nói.

“Được, chờ một lát.” So với quần áo trong tủ, cậu càng thích mặc áo tắm thoải mái này hơn.

Bên ngoài, bầu trời trong xanh, ánh nắng tươi sáng, thời tiết rất thích hợp đi chơi. Hai cha con Âu Dương Thần Tu lái xe đến Thiệp Cốc.

Thiệp Cốc Nhật Bản là nơi lưu hành đủ mọi thứ giải trí, cũng là nơi tụ tập những người trẻ tuổi. Nơi này cũng là thiên đường của các học sinh vào ngày nghỉ, giữa người đến kẻ đi tuỳ ý có thể thấy được những thanh niên thiếu nữ ăn mặt rất model.

Lứa tuổi Âu Dương Ngoạt chiếm đa số ở đây, một khi cậu thấy thích cái gì đó Âu Dương Thần Tu liền dẫn cậu tới xem. Nhưng mà đi dạo mấy tiếng đồng hồ, ngoại trừ đồ ăn vặt cùng thức ăn ngọt ra thì những thứ khác cậu không thèm liếc mắt một cái. Âu Dương Thần Tu nghĩ có lẽ cậu đến đây chỉ vì đồ ăn vặt.

Trong một cửa hàng kem cao cấp, chờ Âu Dương Ngoạt ăn xong hai ly kem chocolate, Âu Dương Thần Tu mới mở miệng: “Phía trước là công ty của Âu Dương Sóc, muốn đến xem không?” Hắn lấy khăn tay giúp Âu Dương Ngoạt lau kem dính trên khoé miệng.

Không nhắc tới Âu Dương Sóc thì không sao, nhắc tới là Âu Dương Ngoạt nổi giận đùng đùng: “Muốn.” Buổi sáng khi chuẩn bị ra khỏi nhà, cậu tìm máy chơi game mà hôm qua Âu Dương Thần Tu mua cho, kết quả là không tìm thấy, hỏi An Húc Nhiên mới biết, hoá ra là Âu Dương Sóc sáng sớm đã mượn mang đi.

Đi theo Âu Dương Thần Tu vào đại sảnh sang trọng.

“Xin lỗi ngài, xin hỏi ngài có hẹn trước không?” So với Âu Dương Ngoạt gương mặt con lai trung tính xinh đẹp thì Âu Dương Thần Tu có gương mặt tuấn mĩ càng có lực hấp dẫn hơn. Làm cho cô gái phụ trách quầy lễ tân hai mắt chớp cũng không chớp, nhìn chằm chằm Âu Dương Thần Tu.

“Cô gọi điện thoại kêu Âu Dương Sóc lăn xuống đây trả máy chơi game cho tôi.” Âu Dương Ngoạt đứng bên cạnh bỗng nhiên phát ra một câu.

Âu Dương Thần Tu chỉ có thể cười, xem ra lần này Âu Dương Sóc thật sự chọc tới tiểu Ngoạt nhi của hắn. Bình thường luôn xa cách người khác, hôm nay lại có thể vì một cái máy chơi game mà nói chuyện với nhân viên lễ tân. Xem ra tâm tình không tốt đây.

Nhìn người trước mặt dám mở miệng gọi thẳng tên giám đốc của mình như vậy, làm cô rất tò mò không biết bọn họ rốt cuộc là ai. Giám đốc tuy rằng ngày thường đối với mọi người rất hoà nhã, nói chuyện thì cợt nhã không đứng đắn, nhưng mà trong giới ai cũng biết, nếu chọc giận hắn thì sẽ không có kết quả tốt. Bình thường ở đây mọi người đối với giám đốc đều khiêm tốn lễ phép, người này tuy mới gặp lần đầu tiên, nhưng tỷ lệ là người không tầm thường.

Do dự một lúc mới lấy điện thoại bấm dãy số văn phòng Âu Dương Sóc. “Cô cứ dựa theo lời Ngoạt nhi mà nói với Âu Dương Sóc.” Âu Dương Thần Tu ý bảo cô cứ nói như vậy.

Vị tiểu thư quầy lễ tân rất không tự nhiên đem lời của Âu Dương Ngoạt nói lại cho người bên kia đầu dây nghe không sót một chữ nào, sau khi nói xong không bao lâu thì Âu Dương Sóc liền xuất hiện tại đại sảnh tầng trệt.

Chào hỏi Âu Dương Thần Tu xong liền chuyển hướng sang Âu Dương Ngoạt luôn mặt lạnh bên cạnh. “Ai nha ~ ~ tiểu Ngoạt nhi, chỉ mượn đồ một chút thôi không cần tức giận như vậy chứ, cháu tới đây tìm chú làm chú thật vui nha.” Nghe hắn xưng hô với Âu Dương Thần Tu, cô lễ tân rất giật mình sau đó là vẻ mặt hiểu rõ.

Không hài lòng nửa câu, Âu Dương Ngoạt cũng không để ý tới gã trêu chọc trực tiếp đi vào vấn đề chính. “Máy chơi game của tôi đâu?”

“A, trong phòng làm việc của chú. Hơn nữa, tiểu Ngoạt nhi đâu cần nóng vội như vậy, nếu đến đây thì ngồi chơi một chút đi. Đúng không, lão ca?” Đang cảm thấy đi làm thật nhàm chán, lại nghe Âu Dương Ngoạt tới tìm, cái này không thể nghi ngờ là giải toả buồn phiền trong lòng hắn a. Âu Dương Sóc làm sao có thể dễ dàng để cho ốc đảo trong lòng chạy mất.

Đi theo Âu Dương Sóc vào thang máy lên lầu bốn, chỗ này là nơi huấn luyện người mới. Bởi vì hai cha con Âu Dương Ngoạt có bề ngoài bắt mắt cùng với giám đốc đại giá quang lâm, làm cho những người đang huấn luyện cùng nhân viên công tác đứng bên cạnh đều nhìn chăm chú.

Âu Dương Ngoạt khẽ nhíu mày, không kiên nhẫn nói với Âu Dương Thần Tu: “Ta không muốn ở đây.” Nơi nhiều người như vậy, cậu thật sự không thích chút nào.

“Vâng vâng vâng, tiểu thiếu gia của tôi, tiểu nhân lập tức mang người rời đi.” Âu Dương Sóc bắt chước giọng điệu của người hầu trong tivi nói.

Năm tầng đầu tiên là phòng tập thể hình và phòng nghỉ ngơi. “Tiểu Ngoạt nhi nếu thích, lát nữa có thể ở đây chơi một chút rèn luyện kỹ năng.” Đủ loại dụng cụ tập thể hình muôn màu muôn vẻ như vậy, hy vọng có thể hấp dẫn được ánh mắt Âu Dương Ngoạt, để cậu sau này có thể đến đây nhiều hơn, giúp hắn xua đi thời gian đi làm nhàm chán.

Cũng không có biểu tình gì, Âu Dương Ngoạt đi vào một phòng tập thể hình gần đấy, nhấc chân tung một cước thật xinh đẹp, chân dùng sức mười phần, trên bao cát lập tức thủng một lỗ. “Trả máy chơi game cho tôi.” Nói miệng với hắn căn bản là vô nghĩa, Âu Dương Ngoạt chỉ có thể dùng bạo lực biểu hiện cậu đã nhẫn nại tới cực hạn.

“Hảo hảo hảo, chú biết, đã biết, đến phòng làm việc của chú đi, chú trả máy chơi game lại cho cháu.” Hết cách, ai kêu tên tiểu tử không đáng yêu này là Âu Dương Ngoạt mềm cứng đều không ăn. Ốc đảo của hắn a.

Thấy một màn vừa rồi, Âu Dương Thần Tu đứng một bên trầm mặc.

Động tác kia của Âu Dương Ngoạt rất nhanh, sức bật kinh người trên chân thì khỏi phải nói. Loại thân thủ gọn gàng lưu loát này không thể luyện tập một ngày hai ngày là được. Nhưng mà hắn nhớ trước kia Âu Dương Ngoạt có một thời gian học thủ đạo, nhưng không bao lâu thì bỏ ngang. Như vậy hôm nay là xảy ra chuyện gì? Trên người Âu Dương Ngoạt rốt cuộc che giấu bao nhiêu bí mật mà hắn không biết?!

Hai chú cháu đi phía trước căn bản không hề chú ý tới Âu Dương Thần Tu đi phía sau bọn họ ánh mắt đột nhiên thay đổi.

Bởi vì buổi tối phải đến nhà Âu Dương Sóc dự tiệc, cho nên hai cha con Âu Dương Thần Tu cũng không định về nhà mà ở công ty đợi đến giờ tan tầm. Âu Dương Ngoạt yên lặng ngồi trong văn phòng Âu Dương Sóc chơi game. Có một lúc Âu Dương Thần Tu đột nhiên rời đi nhưng sau đó lập tức quay lại.

Sáu giờ là thời gian Âu Dương Sóc tan tầm. Ba người cùng nhau rời công ty lái xe đến nhà Âu Dương Sóc.

Âu Dương Thần Tu để xe ở bãi đỗ xe cách công ty Âu Dương Sóc một khoảng khá xa, đi bộ cũng mất mười phút, vì vậy hai người dứt khoát bỏ đi quyết định này. Hai người cùng ngồi lên xe thể thao màu đỏ của Âu Dương Sóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.