Năm 2008, Yoon Yi Rim chính thức vào công ty SM, trở thành một thực tập sinh giống Jung Soo Jung và Kim Jong In.
Ban ngày thì đi học, khi tan học thì tới công ty tập luyện, bởi vì Yoon Yi Rim lớn lên từ nhỏ ở Trung Quốc cho nên cô được giảm bớt một khóa tiếng Trung, vì vậy cô có thể giành nhiều thời gian hơn để luyện tập vũ đạo.
Lúc này Lee Tae Min đã cùng bốn thành viên khác tiến hành hình thức huấn luyện bí mật để chuẩn bị ra mắt.
Hôm nay, Yoon Yi Rim cũng tập luyện như thường ngày xong, chuẩn bị trở về ký túc xá, đột nhiên thấy một phòng luyện tập truyền tới cuộc đối thoại bằng tiếng Trung, hình như là một cô gái đang gọi điện thoại.
“Chúng ta đã từng ước định, anh nói anh sẽ chờ em cơ mà.”
“Tháng trước em trở lại quay MV «Any Dream», lúc đó chúng ta còn gặp nhau, bây giờ xa cách đã trở thành vấn đề giữa chúng ta rồi sao? Tốt thôi, chúng ta vẫn nên làm bạn thì tốt hơn.”
Yoon Yi Rim nhìn thấy một cô gái tóc dài mặc quần áo thể thao ôm đầu gối khóc. Cô đột nhiên nhớ đến năm ngoái Jung Soo Jung nói với mình công ty mang một mỹ nữ từ Trung Quốc tới, tên là “Tống Tiền”.
Còn nhớ lúc ấy, mình liền trợn trắng mắt, ‘Tống Tiền’ là cái quỷ gì, nhất định là Jung Soo Jung phát âm tiếng Trung không đúng nên đọc sai tên của người ta.
Yoon Yi Rim yên lặng đi tới trước mặt cô gái kia, khuỵu chân ngồi ở bên cạnh cô.
Yoon Yi Rim chép miệng, suy tư trong chốc lát, quyết định dùng tiếng Hàn hỏi:
“Chị, chị làm sao vậy?”
Chỉ thấy cô gái đó ngẩng đầu lên thật chậm rãi, trên mặt còn nước mắt, nhưng không thể che giấu được vẻ đẹp của cô. Mái tóc đen cột sau ót, không có dấu vết nhuộm qua, khiến người ta cảm giác như tiên nữ hạ phàm.
Cô gái bình ổn trong chốc lát, khống chế tâm tình lại, nói:
“Chị không sao, khóc chút là tốt rồi.”
Yoon Yi Rim nghe tiếng Hàn bập bẹ không lưu loát của cô nên càng xác định cô chính là thực tập sinh đến từ Trung Quốc kia. Cho nên cô dùng tiếng Trung hỏi:
“Chị chính là thực tập sinh tới từ Trung Quốc sao?”
“Đúng vậy!”
Cô kinh ngạc hết sức, không ngờ ở SM lại có một cô bé nói tiếng Phổ Thông lưu loát như vậy nói chuyện với mình. Tới đây gần một năm, trừ những khi thỉnh thoảng thấy anh Hàn Canh, đây là lần đầu tiên cô nghe được tiếng mẹ đẻ quen thuộc.
Cô ngây người trong chốc lát, lập tức dùng tiếng Trung trả lời Yoon Yi Rim:
“Đúng thế, năm nay chị mới đến công ty làm thực tập sinh, tên chị là Tống Thiến, sinh năm 87, là người Thanh Đảo-Sơn Đông, trước kia từng học ở Học viện múa Bắc Kinh.”
“Wow, chị nhìn chẳng giống 21 tuổi chút nào, em còn tưởng chị bằng tuổi với Soo Jung. Em tên là Yoon Yi Rim, năm ngoái mới trở về từ Hàng Châu, Trung Quốc, em là con lai Trung – Hàn nha.”
Dưới sự cởi mở của Yoon Yi Rim, Tống Thiến quên đi cảm giác khó chịu vừa rồi, mỉm cười.
“Rột, rột, rột.”
A, tập luyện thời gian lâu như vậy, cô đói bụng quá.
Tống Thiến nghe tiếng bụng kêu của cô bé ngồi đối diện liền biết Yoon Yi Rim đói bụng rồi, cười nói với cô:
“Đi thôi, chị dẫn em đi ăn.”
“Thật tốt quá!”
Yoon Yi Rim vừa đi vừa nói chuyện phiếm với cô, trò chuyện thời gian ở Trung Quốc, sau đó đi tới một cửa tiệm ddeokbokki.
Lúc này Yoon Yi Rim mới biết, người vừa nói chuyện với Tống Thiến chính là mối tình đầu của cô ở Trung Quốc, cũng là người mà cô thích đến 5 năm.
Nhưng khi gần tốt nghiệp, cộng thêm việc Tống Thiến buông việc học đến Hàn Quốc phát triển, sau này kết quả là họ đã không cùng một thế giới nữa rồi, còn không bằng dứt bỏ sớm một chút.
Ngày thứ hai, mới vừa vào công ty.
“Chào buổi chiều, Yi Rim à!”
Yoon Yi Rim nghe thấy giọng nói dễ nghe gọi tên mình, cô quay đầu lại, thấy cô gái khí chất hôm đó đang cười, cũng vui vẻ chào hỏi lại:
“Chị Thiến Thiến, chào buổi chiều!”
Thật may mắn, cho dù phát sinh chuyện gì, cô vẫn còn là một Tống Thiến tỏa sáng như ánh mặt trời.
Tháng 5 năm 2008, công ty Hàn Quốc SM chính thức tuyên bố ra mắt nữ nghệ sĩ Tống Thiến làm người mẫu quảng cáo cho Spris hợp tác cùng diễn viên-ca sĩ Lee Joon Gi. Hơn nữa cô cũng sẽ xuất hiện trong MV «Replay» của SHNee.
Ngày 25 tháng 8 năm 2008, công ty Hàn Quốc SM ra mắt nhóm nhạc nam SHNee bao gồm 5 thành viên : Lee Jin Ki (Onew), Kim Jong Hyun, Kim Ki Bum (Key), Choi Min Ho, Lee Tae Min. Ra mắt mini-album «Replay».
“Anh Tae Min, chúc mừng anh ra mắt.”
“Ha ha, Yi Rim à, đã lâu chúng ta không gặp rồi, lúc em vào công ty, anh cũng đang bắt đầu huấn luyện bí mật, sau này anh sẽ giới thiệu các anh trong nhóm cho em biết, các anh ấy rất tốt với anh.”
“Đối xử tốt với anh là đương nhiên rồi, từ lúc ra mắt lịch trình hẳn bề bộn lắm phải không anh?”
“Mặc dù lịch trình nhiều, nhưng nghĩ đến việc rốt cuộc cũng được debut, anh cảm thấy tràn ngập lực lượng.”
Yoon Yi Rim phảng phất thấy được Lee Tae Min ở đầu tin nhắn bên kia đang giơ nắm đấm làm ra dáng vẻ tràn đầy lực lượng.
“Chừng nào xong việc anh sẽ tìm em, các anh gọi anh rồi, anh phải chạy lịch trình.”
“Vâng, oppa fighting!”
--- ------
“Chị Thiến, MV thật daebak! Anh Tae Min là bạn thân của em đó, chị ở trong MV rất đẹp, em rất hâm mộ, em cũng muốn lớn lên thật nhanh.”
“Rim à, cố gắng lên, tập luyện cho tốt, sau này cũng sẽ tới lượt em.”
Kể từ khi cô và chị Thiến thân hơn, chị liền trực tiếp gọi Yi Rim là Rim, nguyên nhân vì ngắn gọn dễ gọi.
“Yi Rim à, sắp đến giờ rồi, chúng ta đi học thôi.”
Jung Soo Jung tới ký túc xá của Yoon Yi Rim, ném cho cô một ly trà sữa, Yoon Yi Rim lập tức cầm lấy, đeo ba lô lên vai, kéo Jung Soo Jung đi tới công ty, sau đó chia ra hai người chia ra hai hướng đi về lớp C và lớp A.
Yoon Yi Rim đang làm khởi động, sau đó nghiêng đầu nhìn thấy một cậu bé quen thuộc. Yoon Yi Rim trợn to mắt nhìn người trước mặt:
“Trà sữa sô cô la!”
“Trà sữa sô cô la!”
Hai miệng đồng thanh, sau đó cậu bé kia xấu hổ sờ đầu một cái, dùng tiếng nói mềm nhũn đáng yêu nói:
“Lại gặp nhau rồi, tớ tên là Oh Se Hun, sinh năm 94, mới tới công ty ngày hôm qua.”
“Tớ tên là Yoon Yi Rim, thì ra Se Hun còn lớn hơn tớ, tớ sinh năm 96, mới tới công ty cũng không lâu.”
“Vậy sao? Vậy Yi Rim phải gọi tớ là anh nha.”
Cậu nhóc đối diện xấu hổ cười nói, ánh mắt cong thành ánh trăng rằm.
“Aigoo, tớ không muốn, cậu cũng không cao hơn tớ bao nhiêu.”
Yoon Yi Rim ngạo mạn lắc đầu một cái, bởi vì bé trai trưởng thành chậm hơn bé gái cho nên cậu nhóc trước mắt đúng là vẫn còn rất nhỏ, thậm chí còn không cao hơn Yoon Yi Rim nửa cái đầu.
Bởi vì trước kia Yoon Yi Rim từng luyện tập ba lê và dương cầm cho nên cả người lúc nào cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn qua trông rất cao.
“Được, được, được, Yi Rim, sau này chúng ta hãy hòa thuận nha.”
“Được rồi, Se Hun.”
Sau thời gian nghỉ giải lao, là giờ huấn luyện khẩn trương.
Kết thúc một ngày, Yoon Yi Rim vừa định cầm ba lô của mình lên liền nhìn thấy Oh Se Hun đi về phía mình, nói:
“Yi Rim à, tớ muốn đi uống trà sữa, cậu đi với tớ được không?”
“Được thôi, vừa lúc tớ cũng muốn uống.”
Vì vậy hai người liền đi xuống lầu cùng nhau. Tại khúc quanh không ngờ thấy người quen:
“Soo Jung à!”
“Jong In à!”
“Se Hun à!”
“Yi Rim à!”
Bốn người liền phì cười, thì ra tất cả đều quen biết nhau, Oh Se Hun là bạn trung học năm nhất của Kim Jong In.
“Soo Jung à, em và Se Hun định đi uống trà sữa, chị và Jong In muốn đi chung không?”
“Được thôi!”
Sau đó, vốn ba người Yoon Yi Rim, Jung Soo Jung, Kim Jong In, hiện tại thành bốn người Yoon Yi Rim, Jung Soo Jung, Kim Jong In, Oh Se Hun chơi thân với nhau.
Thỉnh thoảng vào cuối tuần, còn thêm cả Kim Won Eun, năm người sẽ cùng nhau đi ăn thức ăn ngon, chơi đùa, trò chuyện,…
Tháng 9, DBSK comeback, mang theo «Mirotic» trở về thập phần cường thế, fanclub phá kỷ lục Guinness với con số 800.000 thành viên. Đông Phương Thần Khởi quét ngang Hàn quốc thậm chí là toàn bộ Á Châu một lần nữa.