Khoảnh Khắc Dưới Mưa

Chương 2: Chương 2




Trở lại với nhân vật Lâm Anh. Những thằng chai sạn như hắn thì nó cũng gặp nhiều rồi. Phí sức, nó chẳng bao giờ để thời gian vì những thằng vô công rỗi nghề như vậy.

Nó về lớp và lẳng lặng tiến đến bàn mình. Lớp nó hình như đang nhốn nháo chuyện gì đó… kệ, nó vẫn cắm cúi vào cuốn sách chẳng cần quan tâm…

- Giới thiệu với các em, đây là bạn học mới đến lớp chúng ta. Các em cho 1 tràng pháo tay!!!

- Xin chào các bạn. Tớ tên Lệ Nhi, mong các bạn giúp đỡ.

Sau 1 tràng pháo tay và những lời bàn tán rầm rộ, cô chủ nhiệm lên tiếng:

- Nào, Lệ Nhi, em chọn chỗ ngồi đi.

Cô nàng đảo đảo mắt tìm kiếm.

- Thưa cô….em sẽ ngồi trước bàn bạn ấy, Lâm Anh!!!

Câu nói của Lệ Nhi vừa dứt thì cả lớp cùng đồng thanh “Ồ” lên 1 tiếng.

Lâm Anh giờ mới ngước mặt lên nhìn. Hai cặp mắt đối diện nhau, Lệ Nhi vẫn mĩm cười tinh quái nhìn nó, giống như là 1 ý đồ đã sắp đặt trước. Còn nó, khuôn mặt biến sắc rõ rệt, máu trong người nó dồn hết lên mặt làm nó đỏ tái, cặp mắt nó ánh lên như hai con dao sắc nhọn đang lao về hướng Lệ Nhi.

Cả lớp im bặt, hết nhìn nó rồi đến nhìn cô bạn mới hết sức tò mò….

- Em quen với Lâm Anh à? – Cô chủ nhiệm cũng hơi bất ngờ, nhưng lại ko để mất thêm thời gian của lớp – Thôi em về chỗ ngồi đi!

Nó cũng nhanh chóng lấy lại trạng thái ban đầu, rồi lại tiếp tục cắm cúi vào sách, nhưng trong lòng thì rất khó chịu…

Hết tiết học.

Nó nghĩ mình nên đi xuống căn tin uống 1 chai nước có ga để bớt nóng trong người, dù sao nó cũng chẳng muốn nhìn mặt Lệ Nhi trong lúc này.

Theo thói quen, nó chọn một góc khuất ở căn tin vừa uống nước vừa dán mắt vào sách.

- Hi! Chào Ấy, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, đúng là duyên thật đấy.

Uh duyên, vô duyên thì có. Nó chẳng buồn ngước lên nhìn, sắc mặt lạnh như tiền.

- Ấy chăm chỉ học vậy sao, hay Ấy làm gia sư cho tôi đi??? – Hắn gãi gãi sau gáy, hơi xấu hổ – Nói thật với Ấy, tôi học dở lắm, nhất là môn Văn, à ko, môn Lịch Sử chứ… hì hì, nói chung môn nào tôi cũng chỉ số 50% thôi, ấy mà đồng ý làm gia sư cho tôi thì tốt quá ^^

- ….

- Thôi được, xem như Ấy ko trả lời là Ấy đã đồng ý. Tôi quyết định ngay bây giờ tôi sẽ nhận Ấy làm gia sư của riêng tôi !!!!! Ấy cố gắng làm tốt bổn phận của mình nhé!!!!!

Và thế là hắn hí hửng quay lưng đi, mặc kệ đối phương nghĩ thế nào. Hắn là vậy, nói là làm và phải làm cho bằng được….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.