Vậy mà…
…cái ngày định mệnh đó, cái ngày thay đổi cuộc đời nó, thay đổi cả con người nó…
Cái ngày học hôm đó mưa gió ầm ầm, mây đen che kín cả bầu trời. Nó hối hả
chạy nhanh vào lớp, mặc dù có mặc áo mưa nhưng nó vẫn ướt hết nửa
người.
Ko chỉ thời tiết lạ, mà đến lớp nó cũng lạ. Mọi người
hình như đang bàn tán sôi nổi về chuyện gì đó, mãi sau nó để ý mới thấy, tất cả các cặp mắt đều hướng về phía nó…
Rồi nó nghe gì mà
…”thư tình”….gì mà… “hotboy” …cái gì đó… Nó đang ngơ ngác ko hiểu gì thì một đám girl trường nó kéo đến, đứng trước mặt nó…rồi nhìn nó….bất
chợt…
Bốppppppp .p..pp…
Một cái tát như long trời lở đất giáng vào mặt nó, quá bất ngờ nó vẫn chưa thể có phản ứng nào khác…
- Sao hả??? Để xem mày có dám chơi ngông nữa ko???
- Mày đúng là ko biết trời đất là gì, mày nghĩ mày là ai hả??? – Một con khác trong đám lên tiếng.
- Ui dào, nhìn cái tướng của nó kìa. Thế mà cũng bày đặt yêu hotboy ….hhahaha…
Hhhahahahha….
Rồi cả lũ cùng hùa nhau cười, các lớp khác xôn xao chạy ra xem, đứng vây kín cả hành lang…
Sau 1 hồi nó mới hoàng hồn lại, nó đưa tay lên che phía má bị tát, ngây thơ nhìn tụi nó.
- Các bạn là ai??? Các bạn nói gì tôi ko hiểu???
- Còn giả vờ nữa à? – Con cầm đầu lên tiếng – Trong trường này ai mà
chẳng biết mày viết thư trên mạng của trường tỏ tình với anh Quân chứ!!! …Mày muốn nổi tiếng hay là mày ko biết xấu hổ mà bày đặt làm ba cái trò đấy???… Anh Quân dù có mờ mắt đi chăng nữa cũng ko bao giờ thích cái
loại con gái như mày, mỡ đấy mà húp nhá!!!
Mọi người xung quanh ném con mắt khinh khi vào mặt nó, chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán…
- Các bạn nói lại xem nào!!! Cái… cái gì cơ… mạng gì cơ???
- Này! Mày ko biết hay mày giả bộ ko biết hả??? Tao tưởng mày gan bằng
trời nên mới dám viết thư cho anh Quân chứ, thế mà bây giờ dám làm lại
ko dám nhận, hứ??
Nó ko hiểu cái gì hết… thật sự chuyện này là thế nào…. Viết thư ư? Tỏ tình ư??? Anh Quân??? Quân…!
Nó chợt nghĩ ra cái gì đó… nó đưa mắt nhìn Lệ Nhi, con bé giật mình tỏ vẻ sợ sệt tránh ánh mắt của nó….
Thế là nó đã hiểu… nhưng tại sao….