Chu Nam Trạch nhớ rõ nhân vật chính sẽ thức tỉnh siêu năng lực vào ngày sinh nhật, tiếp theo là mấu chốt cốt truyện: Phản dame một thằng nhà giàu, để lại ấn tượng tốt trong mắt nữ chính số 1.
Theo thiết lập trong game, nhà họ Chu là dòng họ giàu có tại Bắc An phồn vinh. Nhà cũ thuộc kiểu kiến trúc lân viên, còn nhà mới thì dạng trang viên, nên tiệc sinh nhật được tổ chức với quy mô lớn.
Trưới tối đó, họ hàng thân thích hai bên đều đến ở lại. Ban ngày là thời gian cho gia đình, tối đến mới mở tiệc cho người ngoià cùng dự.
Đến lúc đó, nhiệm vụ chính của Chu Nam Trạch là phát biểu cảm nghĩ, sau đó là thời gian để các bậc tiền bối bàn chuyện làm ăn và vũ hội, không liên quan đến cậu.
Làm một công dân với chủ nghĩa hiện thực, Chu Nam Trạch hơi hồi hộp. Sau đó đếm chưa tới 100 con cừu thì ngủ mất tiếp.
Ngày hôm sau, Chu Nam Trạch mở to mắt, tay chống giường nhảy xuống, vội vàng muốn chiêm ngưỡng dị năng hệ lửa của mình. Nhưng chân vừa chạm đất liền thấy có gì đó kỳ lạ.
Mấy cái thứ màu lam nhạt đang ngoe nguẩy trước mặt cậu là gì vậy?
Cậu bước tới trước cái gương lớn bên góc phòng, chưa được hai bước đã bổ nhào xuống đất. Trọng lượng cơ thể hỗn loạn, giống như có thứ gì đó đang kéo cậu lại vậy. Sức mạnh này không ngừng thay đổi, làm cậu đi một bước thôi cũng khó.
Để tao đi! Tao muốn soi gương!
Suy nghĩ vừa bật ra trong đầu thì đột nhiên bị một lực đẩy tới trước hơn mười mét, quỳ đúng ngay trước gương. Vừa ngước mắt lên cậu đã ngây người.
Cơ thể cậu bị một lớp màng xanh trong suốt bao lấy, từ đó mọc ra những xúc tu, có to có nhỏ ngọ nguậy giữa không trung.
Chu Nam Trạch:???!
Không thể nào, không phải! Sao tự dưng biến thành quái vật xúc tu? Mình hiếm khi ra ngoài nhưng trời cao chứng giám mình thật sự không xem ba cái thứ kỳ lạ đâu! À trừ lần một cô gái đưa cho mình ấn phẩm thiếu niên xúc tu mác 18R...
Đệt, chẳng lẽ mình bị ám ảnh sâu vậy sao... Mình đâu xài hệ thống XP lỗi cũng có phải loại dâm dật cặn bã đâu đmmmm! Kíu pé pé không muốn làm quái vật xúc tu!!!
Muôn dòng suy nghĩ chạy qua trong đầu, cuối cùng gộp lại thành một câu mà mọi đứa trẻ khi đói hay gặp vấn đề gì đó đều nói...... Một câu châm ngôn có thể áp dụng trong mọi tình huống:
“—— mẹ!”
Nghe thấy tiếng gọi thảm thiết của con trai mình, Cấu Tứ Y đang kiểm tra lại quy trình bữa tiệc hôm nay.
Bà đã qua tứ tuần nhưng nhìn còn chưa đến 30, sống trong nhung lụa bao năm làm dấu vết của thời gian chẳng thể đọng lại trên khuôn mặt bà.
Bà luôn cảm thấy đứa con trai Chu Nam Trạch của mình thua thiệt so với con cái nhà khác. Không biết có phải trước năm 3 tuổi, bà bận việc công ty không hay về nhà nên đứa trẻ này tự lập hơn chị gái nó hồi nhỏ. Trầm tĩnh, tự tin, không khóc không đòi cái gì.
Nghe bảo đây là biểu hiện của vấn đề tâm lý nên Cấu Tứ Y rất quan ngại.
Vậy nên tiếng kêu của Chu Nam Trạch chưa dứt, bà đã chạy như bay đến.
Mở cửa, nhìn thấy con trai quỳ trên sàn thẫn thờ nhìn gương thì không khỏi khiếp sợ. Hay là gặp phải bắt cóc?
“Con sao vậy?”
Bà tiến lên ngồi xổm xuống, tay đỡ bả vai cậu kiểm tra xem con mình có bị thương không, sau đó cảnh giác nhìn bốn phía và dẫn dị năng đợi hành động.
Chu Nam Trạch ngẩng đầu, ánh mắt hoang mang: “Mẹ, con biến thành Slime xúc tu ma quái rồi......”
Cấu Tứ Y:???
“Con nói thật, con biến thành quái vật xúc tu rồi......”
Cấu Tứ Y ngó trái ngó phải: “Con quáng gà? Hay nằm mơ?”
Chu Nam Trạch chỉ vào phía sau: “Mẹ coi bao nhiêu xúc tu kìa, còn có màu xanh biển nữa!”
Cấu Tứ Y khó hiểu nói: “Có gì đâu con ——”
Lời còn chưa dứt bà đã cảm nhận được một sức mạnh đang ép lên cơ thể mình. Thầm cả kinh, bà giữ vững cơ thể, vui mừng nói:
“Tiểu Trạch thức tỉnh siêu năng lực rồi hả con?”
Chu Nam Trạch nhìn xúc tu tứ phía, mặt mũi đau khổ: “Mẹ không thấy thật sao?”
Cấu Tứ Y hoang mang lắc đầu: “Thấy gì đâu con.”
Không ngờ bà vừa nói vậy thì khuôn mặt tinh xảo của con trai thêm nhăn nhó.
Chỉ nghe cậu lẩm bẩm một mình: “Không thấy thì không phải càng có vấn đề sao......”
Cấu Tứ Y: “......”
Rất nhanh chóng Chu Nam Trạch đã bị mẹ đưa tới viện nghiên cứu siêu năng của Bắc An, nhờ một người bạn của mình kiểm tra thử.
Ông chú đeo kính gọng vàng văn nhã nghe hai người thuật một hồi bèn kinh ngạc.
“Chờ tôi đi lấy máy kiểm tra.”
Lúc trở lại ông đang lẩm nhẩm gì đó làm Chu Nam Trạch lo lắng bồn chồn.
Ê lỡ họ muốn giải phẫu xúc tu mình thì sao......
Ông chú cầm tay cậu đặt lên máy kiểm tra, Chu Nam Trạch nhìn đường chỉ số cứ tăng, trong chốc lát đã vượt đỉnh.
Làm một người chơi có thâm niên, đương nhiên cậu biết ý nghĩa của chuyện này.
Cấp bậc tiềm năng là những mức hạn của năng lực. Từ F đến 2S, đỉnh máy kiểm tra là cấp 2S. Bình thường khó mà đạt đến lượng sức mạnh như tiềm năng dự đoán. Đương nhiên vẫn không thiếu đủ loại kỳ ngộ hay là thuốc bổ trợ giúp vượt qua cấp tiềm năng được được đoán trước đó.
Chỉ số mà vượt qua cực hạn có nghĩa đây là dị năng cấp 3S được bổ sung trong ản update mới. Chỉ có duy nhất hai người có tiềm năng đạt đến cấp 3S, mà trước mắt người duy nhất là Trầm Mặc – trùm mới [ Kẻ thao túng điện từ].
Thăng cấp, mỗi 3S đều sẽ có sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Chắc cy là cái máy này hỏng rồi.”
Chu Nam Trạch tỉnh bơ nói.
Ông chú và mẹ hoàn toàn không nghe lọt. Cấu Tứ Y hét chói tay, giựt luôn cái máy kiểm tra nghía đi nghía lại sợ chỉ số là giả.
Còn ông chú thì kích động đến nỗi tay cũng run bần bật, mò nửa ngày mới lấy ra được cái điện thoại.
“Viện trưởng, ngài đến đây nhanh lên! Máy kiểm tra trị số dị năng vượt giới hạn rồi! Đúng đúng...... Ai? Con trai nhà học Chu, cái thằng nhóc kia đó!”
“Này...... Hai người bình tĩnh chút đã......”
“Bố nó? Tiểu Trạch thức tỉnh dị năng rồi. Đúng rồi, chúng em vừa kiểm tra ở chỗ Tần Bạch xong, vượ giới hạn.”
“Ba! Dị năng của Tiểu Trạch vượt giới hạn!”
“Mẹ! Tiểu Trạch nhà mình phá kỷ lục!”
“......”
“Không ngờ...... Xúc tu lại là dị năng cấp 3S!”
Chu Nam Trạch che mặt.
“Xúc tu gì vậy?”
Một giọng nói ôn hòa vang lên từ phía sau, Chu Nam Trạch xoay người đã thấy một người phụ nữ tao nhã. Áo blouse trắng khoác trên người không vương một hạt bụt, túi áo bên ngực có kẹp mắt kính, phía trên là bảng tên và chức danh.
Là viện trưởng.
Viện trưởng nghe cậu học trò Tần Bạch nói xong bèn bật cười.
“Có biết vì sao cấp 3S được gọi là loại dị năng nguy hiểm không? Bởi thứ chỉ vừa được phát hiện này tồn tại ở mọi thể, lại không dễ điều khiển.”
“Mọi thể?” Chu Nam Trạch tò mò hỏi. Trong trò chơi không miêu tả chi tiết lắm.
“Nói đơn giản là hễ nghĩ đến cái gì thì nó sẽ tồn tại ở thể đó.”
Chu Nam Trạch: 〒▽〒 cho nên...... Mình mới là người có vấn đề.
Cấu Tứ Y sốt ruột nói: “Thế còn xúc...... Không phải, dị năng của Tiểu Trạch là gì ạ?”
Viện trưởng cầm cái máy như nhiệt kế kiểm tra cho Chu Nam Trạch lại một lần nữa, sau đó để cậu đi vào máy chụp x quang toàn thân......
Nửa tiếng sau bà mới xác định được giả thiết, mắt lập lòe ánh mừng nói rõ từng chữ một:
“Được xưng tụng là dị năng có thể tiếp cận gần với bản chất nhất: Thao túng từ trường.”
“Vl ảo ma......” Chu Nam Trạch thầm rơi lệ trong lòng.
Lăn lộn một hồi, tiệc sinh nhật hôm nay cũng chẳng mấy thành công.
Về nhà, Chu Nam Trạch đột nhiên nhớ ra gì đó, đoạn hỏi Cấu Tứ Y: “Mẹ, lúc mẹ hỏi viện trưởng về dị năng của con ấy, mẹ kêu con là gì?”
Cấu Tứ Y mất tự nhiên ho lấy lệ, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Là Tiểu Trạch chứ gì nữa con.”
Chu Nam Trạch ấm ức lắc đầu, giọng điệu chém đinh chặt sắt dịu xuống: Con không tin.
“Mẹ kêu con là xúc tu, con nghe rồi.”
Cấu Tứ Y: “Thôi mà con, tại mấy người kia......”
“Mấy người kia?”
Cấu Tứ Y hết cách, đưa điện thoại cho con trai: “Vào nhóm gia đình đi.”
Chu Nam Trạch nhận lấy, mở ra WeChat phiên bản dị giới, lướt tìm avatar “Người một nhà tương thân tương ái”, nhấn mở xem cuộc trò chuyện hôm nay.
Chị: @vănsy, mới sáng sớm mà làm gì ồn ào thế?
Tôi: Hình như Tiểu Trạch thức tỉnh dị năng rồi, nó bảo nó biến thành quái vật xúc tu nên em đưa tới chỗ Tần Bạch kiểm tra thử.
Chồng:?? Con anh biến thành cái gì cơ??
Chị:??
Anh rể:??
Ba:??
......
+n dấu hỏi.
Cậu lướt tới cuối, đang đọc dở thì chị gái gửi tin ny tới.
Con gái: Con quyết định rồi. Từ giờ trở đi thằng em con tên là Tiểu Xúc. Không thì A Xúc, Xúc Xúc, mọi người chọn một đi.
Chồng: Có lý.
Chị: Chúc mừng Tiểu Xúc đạt dị năng cấp 3S nha!
Anh rể: Chúc mừng Tiểu Xúc đạt dị năng cấp 3S!
Ba: Chúc mừng Tiểu Xúc đạt dị năng cấp 3S!
......
Chu Nam Trạch: “......”
Không thân ái.
Sau khi trở về phòng cậu mới nhớ tới lời viện trưởng nói “ Đơn giản là hễ nghĩ đến cái gì thì nó sẽ tồn tại ở thể đó”, ngồi trước gương mằn mò xúc tu của mình.
Chu Nam Trạch nghĩ dị năng từ trường cứ như dạng khoa học viễn tưởng màu mè ấy. Kiểu từ một con Bot xông lên đầu tuyến?
Mười tiếng trôi qua, sức cùng lực kiệt nằm liệt dưới sàn, đã tiếp thu.
Trong mười tiếng này, cậu đã có thể thay đổi được hình dạng xúc tu, phóng to phóng nhỏ; biết được cái lớp màng xanh xanh như slime kia là lớp phòng hộ; điều khiển dị năng cơ bản, cầm nắm đồ vật... Ai thấy tiến độ này cũng phải khen một câu thiên tài.
...... Nhưng xúc tu vẫn hoàn xúc tu.
Giờ cậu chỉ may mắn vì không có mấy cái bảng thông báo trong game. Chu Nam Trạch tìm thấy cái vui trong cái khổ mà nghĩ, nếu có bảng thông báo thì không chừng nó sẽ ghi như này:
【 Thao túng từ trường 】 ( Ver xúc tu)
Cấp bậc tiềm lực: SSS
【 Note 】 A Trạch không cần đọc nhiều sách vở.
Cậu bò lên giường nhắm mắt, kết thúc một ngày sinh nhật hỗn loạn.
Chẳng hay ngày mai có gì đang đợi chờ.