Hôm nay tôi đi học buổi sáng đấy mn ạ. Buổi tối hôm qua thì Khoa cột dây giày giùm tôi. Mà sao khuya qua lại nằm mơ thấy tôi tình tứ với Danh vậy????
- Thủy, cô gọi kìa - con Hạnh ngồi sau lưng tôi nó gõ một cái chát vào lưng khiến tôi ê ẩm
- Dạ thưa cô - tôi bật dậy
- Nãy giờ em có nghe cô nói gì không? - cô Nhài dạy môn sử ( 8 ) hỏi tôi
- Dạ thưa cô đang nói về vấn đề kinh tế của nước Pháp ạ - may cho tôi là con Băng nó ngồi bàn trên chỉ vô phần Kinh tế nước Pháp nhắc tôi.
- Được, vậy em trả lời câu hỏi đi
- Thưa cô ban nãy lớp ồn quá em không nghe rõ ạ - quả thực thì lớp tôi lúc nào cũng ồn hết... nhưng ngầm thôi, thầy cô vô lớp dạy chúng tôi không ai rõ là ai làm ồn nên đành bó thôi..
- Được, em hãy trình bày về nền Kinh tế - Chính trị nước Pháp vào sau năm 1870? - cô Nhài đang làm khó tôi đây. Đây là câu hỏi khó vì các bạn trước trả lời theo sách mà cô vẫn bảo sai. Họ chú tâm thế còn không biết thì nói gì là tôi.
- Thưa cô vào sau năm 1870, nền kinh tế nước Pháp bị tụt xuống hàng thứ 4 trên thế giới.... - mà cô Nhài là giáo viên mới nên làm sao mà biết được tôi chuyên sử (^_^). Từ năm lớp 4 đến giờ điểm sử của tôi luôn là 10. Năm lớp 6 tôi 10 phẩy còn năm lớp 7 bị 9,8 do cái tội nói chuyện bị trừ điểm
Cô há hốc mồm kinh ngạc rồi ậm ừ cho tôi ngồi xuống. Ôi thoát khỏi cái cảnh xuống phòng thầy uống trà rồi vui quá...
____________________________________
Lúc ra chơi chúng tôi hay thường xuống căn tin ngồi ăn trưa lấy năng lượng...
Nói là xuống ăn chứ đi 10 - 11 đứa thì chỉ có 7 -8 đứa gì ăn thôi. Không phải là không có tiền mà là lười ăn.
Tôi thuộc dạng lúc có tiền thì không muốn ăn và lúc muốn ăn thì không có tiền. Nhưng mà lần nào xuống cũng uống chực sting của tụi con Băng, cn Quyên...
Hôm nay là thứ ba, mà thứ ba lớp 9a5 ( lớp của Khoa) có tiết học ngoại khóa ngay trước căn tin.
Vừa bước hết cái cầu thang là gặp ngay cái bản mặt của nó đang nhìn đám chúng tôi.
Nghĩ đến diễn cảnh hôm qua tôi ngại gần chết.
Ngồi cầm cây bánh nabati ăn mà cứ lâu lâu tôi lại quay sang nhìn Khoa.
Ai dè lại có người bắt gặp cảnh tượng này mới đau.
Cái đứa bắt gặp được là Liên, nó là bạn thân kiêm luôn em gái tôi. Nó học trường Nguyễn Tất Thành, tôi học Tân Hòa ( bịa tên trường ạ) . Hôm nay nó qua đây để gặp thầy tôi bàn chuyện gì gì á không rõ.
Mà về đến nhà nó hỏi tôi. Nó với tôi ở chung nhà vài bữa á nên tối nó nhầy tôi kể nó nghe chuyện. Biết thoát không khỏi tôi kể tất tần tật cho nó nghe.
Nghe xong nó bảo:
- Hình như lần nào chị nằm mơ xong thì mấy tháng sau giấc mơ thành sự thật đúng không?
- Ờ đúng thiệt, mà chắc vụ này không thành thật đâu
- Sao biết?
- Thằng Danh với chị làm gì có chuyện quen nhau. Vã lại con Băng cũng có quen biết gì thằng Khoa đâu
- Cứ từ từ đã - nó nở nụ cười tinh ranh nói với cái giọng y như rằng nó sẽ đúng á... Ghét ghê...
_____________________________________
9pm
Tôi đang tính đi tắm thì bỗng cái điện thoại yêu dấu nó rung.
Hoài Danh đã vẫy tay chào bạn
Thấy vậy tôi vẫy tay chào lại luôn, thấy nó nhập tin nhắn lâu quá nên tôi mặc kệ đi tắm luôn ( nó nhập khoảng chừng 30s)
Tắm xong bước ra ngoài, tôi thắc mắc lí do nó nhắn tin với tôi. Nó không sợ con Dương nghen hay sao hở ta?
Vô phòng cầm điện thoại tôi thấy nó gửi cho tôi hai tin. Mở ra đọc....