“Ta làm gì tất nhiên tự ta biết, nhưng mấu chốt là ngươi nói ta khuỷu tay quẹo ra bên ngoài là như thế nào? Ta chỗ nào không hướng về Lương gia?”
“Ngươi đem thịt heo về nhà mẹ đẻ! Làm hại Đại Lang bị thương còn chưa đủ sao?” Lý Tiểu Ngọc càng nói càng cảm thấy chính mình có lý, “Nếu tâm ngươi hướng về nhà mẹ đẻ, cha bệnh một cái thì hấp tấp phải đi về, vậy ngươi còn lưu lại nơi này làm cái gì!”
Lương Đại Lang đem Bạch Lê Hoa bảo vệ ở phía sau.
“Bạch Ngọc Lan nói nhạc phụ ta sinh bệnh, xuất phát từ hiếu đạo chúng ta mới đi xem, còn thịt heo là mua cho nhà chúng ta, đem tới Bạch gia chính là lòng heo, ngươi còn gì không đồng ý?”
Sắc mặt của hắn không thế nào tốt, hiển nhiên là tức giận.
“Đồ vật ở trong phòng bếp, ngươi muốn đi xem hay không?”
Lương Nhị Lang nhìn Lý Tiểu Ngọc, lại nhìn Lương Đại Lang, nhanh như chớp chạy vào bếp, một lát sau lại chạy ra, vẻ mặt kinh hỉ, “Thật sự nha, có thịt ba chỉ, còn có dầu, thật nhiều đồ đó!”
Lý Tiểu Ngọc hung hăng trừng mắt liếc Lương Nhị Lang.
Lương Đại Lang căng mặt, “Béo Nha tự lấy bạc của mình mua đồ dùng trong nhà, mọi người cùng nhau ăn và sử dụng, vậy ngươi nói nàng khuỷu tay quẹo ra ngoài chỗ nào?”
Từ khi đầu óc Béo Nha khỏe, trong nhà bỗng nhiên đều có thức ăn mặn, nếu là trước kia thì nghĩ cũng không dám nghĩ.
Lương Đại Lang trước nay đối xử với mọi người nhàn nhạt, rất ít khi thấy hắn có cảm xúc gì, lúc này lại lộ ra mặt mất hứng, Lý Tiểu Ngọc vẫn có chút chột dạ, nàng nói: “Kia… Dù cho không có việc này, cha nàng ta động thủ cũng không đúng!”
“Tiểu Ngọc, Bạch lão gia động thủ cũng không phải ý của Béo Nha, nàng…”
“Ta thế nào?” Lý Tiểu Ngọc hỏi lại, “Chính ngươi ngẫm lại, có phải từ khi nàng khỏe lên, cha liền bị bệnh hay không? Đại ca bị thương? Nương té xỉu? Tiếp theo đến phiên ai? Chàng hay là ta? Lúc này mới được mấy ngày đã khắc người như vậy, về sau cái nhà này của chúng ta còn muốn hay không!”
Không nói thì không sao, vừa nói như vậy, không khí trong nháy mắt liền trở nên kỳ quái.
Thật lâu sau, Lương Nhị Lang mới nhỏ giọng nói: “Đây đều là ngoài ý muốn mà……”
“Ngoài ý muốn? Nghĩ nàng ta lợi hại sao? Sạch sẽ thì sẽ không có đồ vật hiếm lạ (hổ), biết chữa bệnh, nấu ăn, đi đường còn tình cờ nhặt thỏ với gà rừng, nói không chừng chính là bị yêu nghiệt bám vào người!”
“Lý Tiểu Ngọc!”
Lương Đại Lang hét to một tiếng, giữa trán nổi gân xanh, hiển nhiên nổi giận!
Từ “Yêu nghiệt” này có thể nói là thực nghiêm trọng, dù cho không có thiên tai, người nếu cõng trên lưng cái danh này thì sẽ bị treo lên cây, thiêu cháy, nghiền xương thành tro.
Béo Nha dù sao cũng là nương tử của hắn.
Huống chi, nàng chưa từng có lỗi với Lương gia, ngược lại từ khi khỏi bệnh, thì vẫn luôn lao động vì Lương gia.
Mặc kệ là thịt hổ hay là đất trồng rau, dù là sắc thuốc hay nấu ăn, đều là vì Lương gia.
Nhưng hiện tại, nàng cư nhiên bị nói như vậy.
Biểu tình Lương Đại Lang quá mức dọa người, quả thực giống như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.
Lý Tiểu Ngọc không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, may mắn Lương Nhị Lang chắn ở trước mặt nàng nói, “Đại ca, đàn bà này miệng đê tiện, ngươi đừng so đo với nàng.”
Lý Tiểu Ngọc tuy rằng không phục, nhưng ngay lúc này cũng không dám nói thêm cái gì.
Lương Đại Lang nhắm mắt lại, bình phục một chút tâm tình, lại mở lần nữa thì vẻ mặt bình thường lại.
Chỉ là, lời nói lạnh lẽo trên môi nói ra: “Nếu ngươi nói nương tử ta là yêu nghiệt thì đưa chứng cứ ra, nếu không đừng trách ta vô tình!”
Thật hú hồn cái bà Tiểu Ngọc này, đúng là cực phẩm mà! ლ(¯ロ¯”ლ)