Editor: LacYen1012
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
——————
Thời gian còn lại sau khi đại hội thể thao bị hủy bỏ cuối cùng cũng được các tiết học chui vào chỗ trống, đổi thành luyện đề.
Trông mong sao trăng, trông mong mặt trăng nhanh nhanh mọc lên, cố gắng vượt qua nào, mặc dù đại hội thể dục thể thao ngâm canh, nhưng kỳ nghỉ cũng thích hợp giải tỏa mất mát của mọi người.
Năm nay chế độ học của Lâm Dương biến thái vô cùng.
Liên tục trọ ở trường hai tuần, sau đó nghỉ cuối tuần kéo dài ít hơn một ngày.
Mỗi lần Giang Yểu về nhà đều vội vã làm này làm kia, cảm giác mông còn chưa ngồi nóng ngày thứ hai lại phải đến trường học.
Lần này Giang Yểu giống thường ngày, dự định đi siêu thị lân cận mua chút đồ thiết yếu và đồ ăn vặt cho đỡ thèm.
“Phía nam thành phố mới mở siêu thị, mẹ nhận được rất nhiều phiếu ưu đãi, con đến đó mua đi.”
Lúc gần khi ra khỏi cửa, mẹ Giang Yểu gọi lại, nhét rất nhiều giấy phiếu màu sắc khác nhau vào tay cô.
Nhà Giang Yểu lệch về phía đông chút, phía nam cách nhà một đoạn, Giang Yểu báo cho mẹ rồi phóng xe điện đi mất.
Giang Yểu ở thành nhỏ gọi là Lâm Thành, chiếm diện tích không lớn, vị trí địa lý lại rất tốt.
Phía nam có nhân công trồng một mảnh vườn hoa lớn, bên đường có mọc hoa dại, mùa xuân đến hoa mọc lên liên miên.
Phía tây là biển, đường ven biển yên ả, nên làm địa điểm du lịch thắng địa thì không sai.
Đầu mùa thu, có loài hoa đã buông đầu xuống, nhưng vẫn còn loài cố chấp ngóc cái cổ lên, nở rộ tỏ sự kiêu ngạo của mình.
Siêu thị mới mở có nhiều phong cách.
Hai bên cửa đều là hoa bốn mùa, thời tiết bây giờ mà vẫn còn tươi tốt, tràn đầy sức sống.
Sau khi tiến vào, Giang Yểu mở phiếu ưu đãi mẹ đưa ra, chọn ra cái có thể dùng mua được đồ cô muốn.
Cuối cùng Giang Yểu mới lúng túng lẻn đi đến khu bán băng vệ sinh, dự định mua một chút để dự phòng.
Vốn dĩ mua loại vật dụng riêng tư này Giang Yểu đã không quen, cho nên cô mới tận lực giảm cảm giác tồn tại xuống.
Nhưng là trời không chiều ý người, Giang Yểu vừa mới bắt đầu xem, một nhân viên bán hàng liền đi gần.
“Tiểu cô nương, em vừa rồi nhìn cái này rất tốt, rất mềm mại, chúng ta có bản mẫu cho em xem một chút?”
Giang Yểu lắc đầu: “Không cần không cần.”
“Tiểu cô nương HP nhiều hay không?”
“Bình thường có vận động dữ dội sao?”
“Tiểu cô...”
Giang Yểu không nghe được những vấn đề xấu hổ này, tùy tiện cầm một cái lên chạy tới quầy thu ngân.
Nguyên nhân Giang Yểu chạy trối chết cũng không riêng gì không chịu được nhân viên bán hàng, chủ yếu là cô trông thấy người đứng ở quầy thu ngân kia ——
Tiểu Bạch.
May mà lúc này lượng khách không nhiều, thu ngân khách hàng cũng ít, lúc Giang Yểu chạy đến quầy thu ngân, nơi đó cũng chỉ có một mình cậu.
Thế là Giang Yểu liền đứng ở phía sau, có cơ hội tới gần cậu.
Cởi bở đồng phục mang thường ngày, cậu mặc một chiếc áo phông trắng bình thường, cái quần màu đen và giày chơi bóng màu trắng, sạch sẽ không nhuốm bụi trần.
Trên sống mũi vẫn như cũ mang gọng kính vàng, nhưng ở góc độ của Giang Yểu góc độ vừa vặn có thể nhìn thấy góc nghiêng, cặp mắt kia nhìn một cái không sót gì.
Dáng dấp phạm tội, hàng mi dài và môi được cong thành một vòng cung nhất định, có thể khiến bao cô gái cũng phải ghen tị.
Môi có chút nhếch lên, nhìn không ra giờ phút này cậu đang suy nghĩ gì.
Không biết có phải hay không là ảo giác của Giang Yểu, giống như cậu hướng về phía cô liếc qua.
Chỉ cái này thôi nhưng làm Giang Yểu kích động.
Nhưng, thần tiên hạ phàm luôn luôn muốn độ kiếp.
“Tiểu soái ca, gần đây chúng tôi đang tổ chức một sự kiện cho nhãn hiệu đồ lót này. Gói thứ hai giảm giá một nửa. Xin hỏi ngài có cần không?”
Thu ngân nói một câu kéo hoa si Giang Yểu về thực tại, bỗng nhiên hướng thu ngân viên trong tay xem xét ——
Thình lình cầm một bao đồ lót hơi mờ đóng gói.
Ở mép trên của gói hàng, hình như viết ZackW cái gì, Giang Yểu không thấy rõ.
Bởi vì ánh mắt của cô sớm đã bị gương mặt của cậu hút mất hồn.
—————
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
_ Chân Thành Cảm Ơn_