Tiệc trăm ngày của Mãn Mãn được lo liệu ở một khách sạn ven sông, quy mô không lớn, chỉ mời người nhà, bạn thân.
Hiện tại Giang Nhược coi như có quan hệ cộng sự với Phương Dã, quan hệ cá nhân cũng thường xuyên thân thiết, thêm nữa, trước đây Lục Hoài Thâm cũng từng có tình nghĩa qua lại với người ta, bởi vậy vợ chồng Phạm Đông Trăn và Phương Dã cũng nhận lời mời mà đến.
Hai vợ chồng chỉ dẫn theo con út cùng tiến vào, Quý Lan Chỉ hỏi Phương Dã: “Phạm Du lại đi rồi?”
Phương Dã nhắc tới đứa con riêng kia thì khổ tâm không nói ra được.
Bao năm nay bà ta coi nó như con đẻ, mọi chuyện đều nghĩ cho nó, bây giờ nó lại vì một người phụ nữ hai bàn tay trắng, thậm chí coi nó như công cụ mà muốn đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, thậm chí nhiều lần mở miệng làm tổn thương bà ta.
Mấy tháng trước Phương Dã mời Giang Nhược ăn cơm, mục đích đơn giản là để cho Phạm Du thấy rõ bộ mặt thật của Giang Chu Mạn, để nó ý thức được, Giang Chu Mạn chẳng qua là muốn lợi dụng nó thôi.
Ai ngờ xong việc Phạm Du thế mà lại bảo, cam tâm bị cô ta lợi dụng.
Sau đó, Phạm Đông Trăn cũng đã nổi giận, biết thằng này không dứt khoát được, trực tiếp cắt đứt nguồn kinh tế của nó.
Phạm Du cũng không phải phú nhị đại ăn chơi trác táng bình thường, bản thân làm sự nghiệp cũng có chút thu nhập, duy trì cuộc sống vốn có thì không thành vấn đề, nhưng nếu muốn bảo anh ta lấy của mình ra trợ giúp nhà họ Giang, vậy không thực tế.
Về sau Giang Chu Mạn đã biết, quay người liền chia tay anh ta luôn. Phạm Du bị ma ám, cứ một hai nói là một tay Phương Dã tạo thành cục diện hiện tại, làm Giang Chu Mạn thất vọng về gia đình anh ta.
Phương Dã khi đó liền cho anh ta hai cái tát bảo anh ta tỉnh táo lại đi, “Làm đàn ông mà đến nông nỗi này, mày không ngại mất mặt hả.”
Sau đấy Phạm Đông Trăn đã nhốt con trai ông ta hai tháng, trông có vẻ bình thường rồi, sau khi Giang Cận và Giang Vị Minh vào tù, anh ta cũng không hề nhắc đến Giang Chu Mạn gì nữa.
Kết quả cái người Giang Chu Mạn cũng rất không biết xấu hổ, trước khi đi đã gọi một cuộc điện thoại cho Phạm Du, tiết lộ mình định đi Mỹ, khóc lóc ỉ ôi nói sau này chỉ sợ không còn cơ hội gặp mặt nữa, trước đây sợ nhà họ Giang liên lụy anh ta cho nên mới lựa chọn chia tay, nếu sau này đã chẳng còn cơ hội gặp lại, có mấy lời vẫn muốn nói rõ ràng với anh ta, là em yêu anh.
(Buồn nôn thế chứ lị