CHƯƠNG 15 PN1: 10 VỞ KỊCH NGẮN
[Liên quan đến tên gọi]
Ngôn Hành: tại sao tên của tôi là tài tử đại nhân?
Kỷ Tử Mân: bởi vì phải phối hợp với danh hiệu hoàng tử điện hạ, địa vị lại không thể cao hơn tôi, cậu không biết là tên của chúng ta đổi lại sẽ càng chuẩn xác à? Cậu rất có vẻ như không có tài nghệ gì…
Ngôn Hành: tôi biết tính bằng bàn tính, Taekwondo, piano, đã từng diễn thuyết, các loại giấy khen đọc diễn cảm, viết văn, thi đấu tra từ điển, thi hợp xướng, thi phát minh… dường như vẫn còn, nhưng tôi không nhớ rõ.
Kỷ Tử Mân: xin lỗi tôi chỉ biết vẽ tranh.
[Liên quan đến học tỷ]
Kỷ Tử Mân: nói! Hai người quen nhau thế nào!
Ngôn Hành: chị ấy là học muội của anh trai tôi, mời chị ấy làm gia sư cho tôi ba năm cấp ba…
Kỷ Tử Mân: Mẹ, học luật còn ra tay với vị thành niên!
Ngôn Hành: bọn tôi chỉ tới bước ba (vuốt ve thân thể), không tiến đến bước cuối cùng…
Kỷ Tử Mân: nhưng cậu cũng không ra tay với học muội và cô rùa biển, chẳng lẽ cậu là —
Ngôn Hành: ừ… (blush)
Kỷ Tử Mân: (ngồi xổm góc tường) trời ạ, vậy mà tôi lại cướp đi đời xử nam của cậu ta! Được rồi, dù sao cậu ta cũng nhận được xử nữ của mình, coi như hòa. Ý? Nói như vậy xử nữ của cậu ta cũng vẫn còn, như vậy chẳng phải là… Hắc hắc hắc.
[Liên quan đến Tinh Tử]
Kỷ Tử Mân: Kiều Hải Tinh, lai bốn dòng máu, biết nói nhiều ngôn ngữ, thân cao 170cm, cân nặng bốn mươi tám, ba vòng 32C, 24, 34, dựa vào shop bán hàng online mỗi tháng thu nhập bình quân mười vạn… Có bạn trai không? Không có, chồng ngược lại có một tên.
Ngôn Hành: cậu ấy kết hôn rồi?
Kỷ Tử Mân: đúng vậy, tôi chưa nói à? Nghỉ hè năm cậu ấy lên năm ba đã đến nước F đăng ký, tôi còn làm phù dâu.
Ngôn Hành: phù dâu?
Kỷ Tử Mân: (sợ) tôi nói là phù rể, nói nhầm ha ha…
Kiều Hải Tinh: cho nên tôi theo Diana đến nước F làm việc có thể đoàn tụ với ông xã! Anh ấy á, là người mẫu hàng đầu Diana huấn luyện, bọn tôi nhất kiến chung tình, tư định chung thân, tuy so ra kém câu chuyện của ba mẹ Tiểu P, nhưng cũng rất lãng mạn… (bla bla bla)
Kỷ Tử Mân: đừng hỏi nữa, rất khủng bố.
[Liên quan đến chủ quán]
Ngôn Hành: nghe nói anh ấy có quá khứ huy hoàng.
Kỷ Tử Mân: chậc chậc, tôi nghe nói chủ quán nghỉ học giữa cấp ba, bỏ ra ba tháng chinh phục toàn bộ lưu manh khu đông, còn được lão đại hắc đạo mời vào hội, chỉ có điều từ chối!
Đồng sự Tiểu Mễ: tôi nghe nói là chủ quán từ cấp hai đã đi bán, còn khiến phu nhân thị trưởng cùng phu nhân nhà tài phiệt nào đó vì anh ấy mà ra tay tàn nhẫn, khi đó anh ấy mới mười lăm tuổi! Sau khi chuyện vỡ lở anh ấy cầm chi phiếu x ngàn vạn trốn tới đây!
Đồng sự Đông Đông: không, tôi nghe nói là anh ấy thật ra là con riêng của chủ tịch tập đoàn nào đó, mẹ bị đại phu nhân hãm hại, vì báo thù anh ấy đồng thời dụ dỗ bố, anh trai cùng đối thủ công ty, thành công khiến công ty phá sản, khi đó anh ấy mới có mười ba tuổi.
Ngôn Hành: mấy người… thật bát quái. (cậu đã từng là một trong những chủ đề bát quái đấy, đập)
Tề Bạch: ha ha.
[Liên quan đến Ngôn Hâm]
Kỷ Tử Mân: chị gái cậu rất nữ tính, không giống cảnh sát chút nào!
Ngôn Hành: tốt nghiệp thủ khoa khoa giám định nghiên cứu đại học cảnh sát trung ương, Taekwondo, đai đen Karate, từng ở lớp tuyển tu đánh bại tất cả bạn học, giành được phong hào ‘hoa hồng đen’. Lần trước hợp tác điều tra với tổ hình sự vụ giết người hàng loạt, dùng thân dụ địch, một giây trước khi phạm nhân động thủ đã ra tay vặn gãy cánh tay đối phương, đá gãy ba chiếc xương sườn cùng xương bắp chân —
Kỷ Tử Mân: dừng! Tôi hiểu rồi.
Ngôn Hâm: Tiểu Hành nói sai rồi, gãy năm chiếc xương sườn chứ!
[Liên quan đến luyến đệ (muội) tình kết]
Ngôn Duệ: tôi không có luyến đệ tình kết.
Tề Bạch: vậy sao? Vậy là ai không đợi được em trai học bổ túc về, gọi điện cho tôi cầu cứu tìm người?
Ngôn Duệ: muộn hơn bình thường mười phút, lo lắng là rất bình thường.
Tề Bạch: vậy sao? Vậy là ai sau khi nhìn thấy em trai nhận chocolate của nữ sinh, gọi điện thoại mật báo cho phụ huynh đối phương cùng giáo viên chủ nhiệm lớp?
Ngôn Duệ: tuổi nhỏ như vậy đương nhiên không thể yêu đương!
Tề Bạch: vậy sao? Vậy là ai như đồ biến thái, lúc em trai vừa lên năm nhất cấp hai đi đến trường, vụng trộm đi theo phía sau theo dõi?
Ngôn Duệ: tôi sợ sẽ có phần tử bất lương không có mắt bắt nạt em trai tôi!
Tề Bạch: sự thật chứng minh Taekwondo của em anh không phải luyện không.
Ngôn Duệ: cút! Sao cậu cứ âm hồn bất tán vậy!
Ngôn Hành: chả trách em vẫn cảm thấy có người luôn nhìn em, hóa ra là anh… (lùi xa ba bước)
Ngôn Hâm: Tiểu Hành, chị còn khoa trương hơn, nói ra sẽ dọa em đấy.
Ngôn Duệ: Tiểu Hâm xinh đẹp như vậy, sao anh có thể để những tên nam sinh thối kia ngấp nghé em… Này, đợi đã, hai đứa đừng đi! Anh chỉ quá lo lắng cho hai đứa thôi, thật đấy!
[Liên quan đến tình sử phong lưu của hoàng tử]
Ngôn Hành: Tử Mân, tôi có thể hỏi… Cậu đã hẹn hò với bao nhiêu người rồi không?
Kỷ Tử Mân: chỉ có cậu! Đối tượng tôi nghiêm túc hẹn hò như vậy, chỉ có cậu.
Ngôn Hành: thật tốt quá.
Kỷ Tử Mân: (giơ tay chữ v)
Ngôn Hành: như vậy không nghiêm túc hẹn hò thì sao?
Kỷ Tử Mân: …
[Liên quan đến người mới người cũ gặp gỡ]
Học tỷ: hóa ra em là tình nhân của A Hành, cuối cùng nhìn thấy em rồi.
Kỷ Tử Mân: chúc mừng chị kết hôn, chúc anh chị hạnh phúc.
Học tỷ: ha ha, đương nhiên phải hạnh phúc, nếu không hạnh phúc chị đỉ đành quay về tìm A Hành.
Ngôn Hành: học tỷ, xin chị đừng nói lời này sẽ làm người ta hiểu lầm.
Chú rể: Christine, anh sẽ khiến em với con hạnh phúc, xin đừng rời xa anh… Ô…
Học tỷ: ngoan ngoan, chỉ cần anh vĩnh viễn yêu em thương em, sao em nỡ bỏ đi chứ?
Chú rể: ô ô…
Kỷ Tử Mân & Ngôn Hành: hóa ra chị ấy vừa ý kiểu này…
[Liên quan đến người mới người cũ gặp gỡ 2]
Học tỷ: kỳ thật A Hành có một thói quen xấu, thứ càng yêu thích càng không nỡ lấy ra cho mọi người nhìn. Cho nên muốn gặp được em thật không dễ dàng, chị phải năn nỉ rất lâu mới khiến cậu ấy đồng ý dẫn em đến buổi hẹn đấy!
Kỷ Tử Mân: ồ? (liếc về phía Ngôn Hành) vậy cậu nên khai báo rõ ràng từng cái với tôi, hừ hừ.
Ngôn Hành: quả nhiên tôi không nên cho hai người gặp mặt… (xoa trán)
[Liên quan đến diễn đàn đại học T]
A: tôi đã sớm hoài nghi giữa hai người có mập mờ rồi!
B: lầu trên đừng đánh rắm nữa! Qua lại của bọn họ ở trường học căn bản là không! (quan sát đã lâu)
C: tôi hiếu kỳ hai người họ ai 1 ai 0… Thuần khiết là đi ngang qua.
D: nhất định là tài tử công! Dáng người của hoàng tử khoa nghệ thuật kia dù không tệ, nhưng khuôn mặt kia thì đúng kiểu bị đè!
E: nói không chừng là mỹ công cường thụ ấy! Gần đây tôi rất mê loại này! Tài tử thoạt nhìn rất cấm dục, nhất định là trung khuyển thụ! Manh chết tôi rồi!
F: hủ nữ xin tự trọng… Tôi không có ý kiến với đồng tính luyến ái, nhưng công khai thái quá khiến người không thoải mái ==
D: Các người khác phái luyến công khai đi trên đường thì được, một tí đồn đãi đồng tính luyến ái đã không chịu nổi. Xin đừng phân biệt đối xử!
(F cùng D cấu véo lẫn nhau, lược qua)
C: tôi nghe nói bọn họ biết nhau ở quán cafe Tương Thân đấy… (lần nữa đi ngang qua)
M: cầu chân tướng! Cầu ảnh chụp! Cầu yêu sách!
H: tôi tan nát cõi lòng…
O: sao tôi lại nghe nói là cái người khoa nghệ thuật ooxx với người khác ở WC bị khoa luật nhìn thấy, hai người liền có gian tình?
S: tôi nghe nói Kỷ suýt nữa bị xe đụng, Ngôn đi qua cứu cậu ấy một mạng, hai người nhất kiến chung tình…
N: đều không phải! Là Ngôn Hành bị bạn gái đá, Kỷ Tử Mân thấy cậu ấy đáng thương mới hẹn hò với cậu ta hiểu chưa!
A: phiên bản đúng là quá nhiều… Rốt cuộc cái nào mới là thật?
X: nghe nói bọn họ muốn tới nước B kết hôn.
E: thế thì quá là nhanh luôn!
S: không phải mới cùng nhau ra nước ngoài học sao?
B: du học cùng kết hôn có thể tiến hành đồng thời, dù sao hai người họ có tiền (ngoáy mũi)
H: sao không có ai chú ý tôi tan nát cõi lòng…
B: thất tình không phải chỉ một mình cậu, cầu an ủi mời đến nơi khác.
Kỷ Tử Mân: cậu cảm thấy chúng ta có nên đăng một bài làm sáng tỏ?
Ngôn Hành: không cần.
Kỷ Tử Mân: cũng đúng… Nhưng câu cậu vừa thêm vào dọa tôi rồi! Cứ nói tốt nghiệp là được rồi, kéo theo cái này làm gì!
Ngôn Hành: để mọi người biết cậu thuộc về tôi, cảm giác rất tốt.
Kỷ Tử Mân: … Tùy cậu, cậu vui vẻ là được rồi.
Ngôn Hành: ừ, tôi rất vui vẻ.
(kéo đèn)