Editor: Chiêu Tiên
Beta: Chiêu Tiên
***
【 Đã nói là không được gọi tôi là Bé Ngốc mà! 】Tiếng con nít ngây ngô nỗ lục ra vẻ nghiêm túc vang lên.
Là một hệ thống mới vào nghề, thời gian một ngày nó xuất hiện bên cạnh ký chủ không được nhiều, sau khi biết chuyện ngày hôm qua, lại đọc cốt truyện thêm một lần, lông mày sầu ra chữ bát (*).
(*) Chữ bát trong tiếng Trung được viết như vậy nè 八. Trông khá sầu.
Chuyện vai phản diện bệnh kiều Tô Đào bị theo dõi tập kích, cốt truyện vốn dĩ không xảy ra!
Tô Đào luôn là người đi theo dõi và uy hiếp người khác!
Tô Đào nằm liệt trên chiếc giường được cậu lót mềm mại, đói bụng đến mức gầm gừ mới chịu bò dậy.
Cậu đã nghèo đến cạn kiệt lương thực, tính rót chút nước ấm để uống lót bụng, không ngờ trên bàn trong phòng bếp lại phát hiện ra một đống loại cơm hộp được đóng gói kỹ lưỡng.
Từng mùi từng vị đều đầy đủ, đủ một bữa tiệc lớn, chỉ cần bỏ vào lò vi sóng hâm nóng vài phút, rất phù hợp với người lười như cậu.
【 Đây là viên đạn bọc đường của tên biến thái đó! Cậu tỉnh táo một chút đi! 】
Bé Ngốc hóa thành mèo con, ngồi xổm trên vai Tô Đào đang chảy nước miếng, nắm lấy lỗ tai cậu.
【 Tốt xấu gì lúc trước cậu cũng từng là một phú ông hàng tỉ đô, bây giờ sao lại trở thành người không có tiền đồ như thế này! 】
“A ——”
Tô Đào cầm đũa gắp một miếng thịt bò lớn hơi nóng vừa thơm vừa cay đưa qua, bé mèo đột nhiên không kịp đề phòng bị nhét vào đầy miệng, nháy mắt cảm nhận được vị thơm tê cay của miếng thịt, ngạc nhiên mở to hai mắt.
【 Ngon, ngon quá!! 】
Hưởng thụ xong viên đạn bọc đường của tên biến thái tặng, Tô Đào quý trọng bỏ những hộp khác vẫn chưa động vào tủ lạnh, một người một mèo bụng no căng tròn, nằm trên giường phơi nắng.
“Chỉ cần đừng cầm dao uy hiếp tôi, còn liếm rất thoải mái.”
Bé mèo mở to hai mắt, tức giận đạp một chân vào Tô Đào, châm nến vì ký chủ không có liêm sỉ nhà mình.
“Tôi nghiêm túc mà, dù gì thì tôi cũng thích đàn ông, nhưng trước khi thành niên vẫn chưa tìm thấy đối tượng mình thích, sau khi thành niên... Không, tôi đã ở một chỗ với cậu.”
Cho nên nói tiếp, đây là lần đầu tiên khai trai trong cuộc sống ngắn ngủi của cậu.
Trước khi thành niên, cậu và những người thân nuôi nấng cậu sống cùng một tòa nhà, không liên quan tới nhau, cuộc sống quá mức bình thường.
Cùng ngày thành niên, một luật sư tìm đến cậu, nói cho cậu biết hóa ra ba mẹ cậu đặc biệt giàu có, để lại cho cậu di sản kếch xù, có thể kế thừa ngay lập tức.
Sau đó, Tô Đào bị người trông coi xe của cậu đâm chết.
Hệ thống Bé Ngốc ngồi xổm bên cạnh nhặt thi thể, mới mở miệng đã đem ngọn nguồn sự việc nói hết, Tô Đào nghĩ cũng thấy có lý, nên đã ký hợp đồng.
Cậu sẽ xuyên thành nhân vật phản diện bệnh kiều trong tiểu thuyết, nhiệm vụ là tận lực chia rẻ nam nữ chính, thời hạn thấp nhất của mỗi nhiệm vụ thế giới là một tháng, sau khi hoàn thành có thể lựa chọn rời khỏi.
Một người một thống đều là người mới vào nghề bắt tay lên đường, sau khi đọc qua cốt truyện, quyết định dùng phương pháp của các tiền bối lâu năm, đi theo cốt truyện.
Vì thế, ba ngày trước, chuyện thứ nhất sau khi Tô Đào xuyên qua đó chính là theo dõi nam chính Cố Dục tan học về nhà.
Không sai, nguyên chủ yêu thầm nữ chính, vì đề phòng nam nữ chính lâu ngày sinh tình, muốn ép nam chính ưu tú, quyết định theo dõi chụp lén để uy hiếp hắn!
Hơn nữa đã thực hiện được một đoạn thời gian.
Tô Đào theo dõi ba ngày, bởi vì nghèo nàn, không có tiền bắt xe, theo dõi xong còn phải từ khu dân cư chỗ Cố Dụ trở về nhà.
Chân cậu đi muốn gãy luôn rồi, nhưng trong điện thoại di động một bức ảnh chụp cũng không có, cũng không tìm được bất cứ khuyết điểm nào trên người Cố Dục.
Thành tích người ta hàng năm đều đứng đầu toàn trường, lại có một khuôn mặt đặc biệt đẹp trai, thờ ơ còn biết lễ phép, nhìn thế nào cũng thuộc dạng hàng đầu!
Làm gì có khuyết điểm nào chứ!
Ba ngày trời đi bộ, Tô Đào cảm thấy năng lượng vận động một tháng đã dùng hết rồi.
“Hôm nay tôi bị tổn thương, tôi muốn ở nhà nghỉ ngơi, không muốn đi trường học!”
【 Nhưng dựa theo cốt truyện, hôm nay cậu phải gửi phong bì uy hiếp Cố Dục. 】
Tô Đào móc trong túi ra gia sản từ trên xuống dưới chỉ còn đúng 18 tệ 5 hào (**), lâm vào trầm tư.
(**) 18 tệ 5 hào là hơn 65 VNĐ một xíu á.
Cái gọi là gửi phong bì uy hiếp, là đem ảnh chụp lén của Cố Dục in ra, cho vào một phong bì, từ dưới đáy khe hở cửa nhà Cố Dục ném vào.
Nhưng mà bây giờ ngay cả tiền in ảnh chụp cũng không có, một người một hệ thống lâm vào trầm tư.
【 Khụ khụ, tóm lại đến trường học trước đã, sau khi tan học nói tiếp. 】