Không Muốn Gặp Chàng

Chương 2: Chương 2




Một lần nửa mở mắt, nàng nhất định khiến những kẻ hại nàng đau khổ, tình yêu nàng dành cho hắn đã bị hận thù chôn vùi rồi. Nực cười nhỉ, sau khi nàng chết hắn cho khởi binh chiếm nước nàng, còn một bí mật nữa, muội muội nàng không phải con ruột của phụ hoàng mà là con của một quý phi với một tên cấm vệ. Cuộc đời thật bất ngờ nhỉ, nàng lại trọng sinh vào thân xác của một vị quý phi thất sủng bị nhốt vào lạnh cung, nhìn vào trong gương vị quý phi này tên là Dương Nguyệt Lan, từng là người nàng bắt quỳ xuống xin lỗi nàng vì vô ý đỗ trà lên y phục nàng, Dương Nguyệt Lan này có vẻ đẹp rất thanh thuần, nhưng tâm địa độc ác nên bị hắn giam vào đây, nàng nhất định phải thoát ra khỏi lãnh cung u tối này.

- Qúy phi_Nô tì từ ngoài đi vào

- Có chuyện gì?_Nàng nhíu mày, nô tì này từng là người khinh thường nàng hùa theo Dương Nguyêt Lan đây mà.

- Thưa, hoàng thượng mời người đến tẩm cung_Nô tì cung kính nói

- Được_Nàng lạnh nhạt trả lời, cùng nô tì rời khỏi lạnh cung u ám này.

Tẩm cung.

- Tham kiến hoàng thương, Dương quý phi đã tới_Nô tì hành lễ với hắn

- Lui_Hắn vẵn dán mắt vào đóng sổ sách, không quan tâm đến nàng, nô tì đi ra chỉ còn nàng và hắn.

- Gặp ta, ngươi không hành lễ_Hắn ngước lên nhìn nàng, tại sao ánh mắt đó lại quen đến vậy.

- Tham kiến hoàng thượng_Nàng hành lễ theo ý hắn

- Bình thân_Hắn phất tay uy quyền không hổ danh là hoàng đế một nước hùng mạnh

- Không biết hoàng thượng có chuyện gì mà triệu kiến thần thiếp đến đây_Nàng lạnh nhạt nói, nghe giọng nói của nàng hắn nhíu mày, giọng nói này giống như giọng nói trước lúc chết của hoàng phi Mộc Luân, nhưng người này là Dương Nguyệt Lan

- Có chuyện mới triệu kiến nàng được sao?_Hắn nói giọng nói không bao giờ có tia ấm áp, chỉ có hoàng hậu Liên Nhi mới có được

- Thiếp không dám_Nàng cúi đầu nói, hình như nước mắt nàng đang dâng lên, tại sao nàng hận hắn mà tại sao lại đau lòng khi hắn nói thế.

- Hừ, ngồi đi, ta có chuyện muốn nói_Hắn hừ lạnh, hắt mặt lại chiếc ghế bằng gỗ quý kế bên, hiểu ý nàng cẩn trọng ngồi xuống.

- Xin hoàng thượng nói_Nàng nói

- Ngươi biết hoàng phi đã chết_Hắn hỏi

- Vâng

- Ngươi muốn ngồi vào vị trí đó chứ_ Hắn hỏi tiếp, bất ngờ hắn nói muốn nàng vào vị trí hoàng phi sao, suy đi nghĩ lại nếu ngồi vào vị trí đó nàng chỉ thua hắn và hoàng hậu, cũng không lỗ

- Nếu được, thì thiếp sẽ nghe theo hoàng thượng_Nàng nói.

- Tốt, từ nay ngươi là hoàng phi của ta, bây giờ về tẩm cung của ngươi đi_Hắn nói, nô tì lúc nãy lại vào đưa nàng đi, nhìn theo bóng dáng nàng hắn cảm thấy có gì đó rất quen

~~~END~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.