Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 210: Chương 210: Bị anh nói lời sáo ngữ




“Không cần lo chuyện vi phạm hợp đồng, anh sẽ cử người giải quyết ổn thỏa”

Anh dường như mọi lúc đều có thể đoán trúng tâm tư cô, Diệp Vãn Ninh mỉm cười với anh, “Tổng giám đốc Lục biết thuật đọc tâm à?” “Ừ, chuyên dùng để đọc tâm em...

Gò má Diệp Vãn Ninh khẽ ửng đỏ, anh của bây giờ và anh của mấy năm trước quả là khác nhau một trời một vực! Sự thương xót và chiều chuộng của anh, mỗi một thời khắc cô đều có thể cảm nhận được! Cô không kìm được thầm nhéo cánh tay mình, đau mà... nếu không cô thực tưởng rằng tất cả mọi thứ chẳng qua chỉ là một giấc mộng!

Kase mặt mày méo mó, “Cậu chủ, thực khiến cho đám ế như chúng tôi ngưỡng mộ đó!” “Ngưỡng mộ à?” Lục Thừa Tiêu cong khóe miệng, “Đã tiếp xúc nhiều người mẫu như vậy, cũng không chọn một người khiến cậu quý mến đi, theo đuổi người ta, chắc không làm khó cậu được. “Mấy cô người mẫu đó đâu xinh đẹp bằng cô Ninh Y được!” Kase không thể không thừa nhận, cô gái ở trước thực sự xinh đẹp không thể bì được. “Thu lại ánh mắt kia của cậu, đừng để tôi tóm được!” Về phương diện này, nếu như một người đàn ông rất độ lượng, vậy thì anh ta chắc chắn không yêu người con gái đó! Rất xin lỗi, anh lại không có sự độ lượng đó!

Mấy người nhân viên ở bên cạnh không ngờ tổng giám đốc Lục được đồn đại ở bên ngoài là lạnh lùng vô tình, lại có thể tươi cười nhiều lần với người mẫu danh tiếng Ninh Y như vậy. “Vậy em đi với nhân viên trường quay đi thay đồ trước đây.

Lục Thừa Tiêu khẽ gật đầu, sau đó Diệp Vãn Ninh đi cùng với mấy nhân viên về phía hậu trường, hình thể của cô và Lạc Vận Nhi không hơn kém nhau là mấy, nhưng cô lại càng thon thả gợi cảm hơn. Nhóm nhân viên nhìn thấy Diệp Vãn Ninh đã thay xong trang phục, đều không kìm được mà bật ngón tay cái tán thưởng cô! “Đúng là quá đẹp mà!” Bọn họ vốn tưởng rằng Lạc Vận Nhi mặc bộ trang phục này đã đẹp đến ná thở rồi, nhưng không ngờ cô lại còn đẹp đến mức không thể hình dung! “Trang phục lần này phân ra làm mấy bộ, có cao quý tao nhã, có thanh xuân xán lạn, còn có sự năng động của ngày hè, bây giờ xem ra, cô Ninh Y đúng là có thể chinh phục được mọi loại phong cách! So wonderful!” “Cám ơn, tôi cũng không tốt đến mức như mọi người nói mà. Diệp Vãn Ninh lập tức bày tỏ lời cám ơn với nhân viên trường quay, liền sau đó bày ra nụ cười ngọt ngào, “Chúng ta đi thôi” “Vâng, để tôi giúp cô. “Cám ơn ạ”

Người nhân viên giơ tay nhấc tà váy cho Diệp Vãn Ninh, khoảnh khắc cô giẫm lên bãi cỏ, đuôi váy trắng tinh khiết tôn lên vóc dáng hoàn mỹ của cô, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều ngây ngốc hết cả... sững sờ ngắm nhìn... cả bãi cỏ đều yên tĩnh khác thường! “Đẹp quá đi mất!” “Thực sự rất đẹp!”

Kase lập tức hoàn hồn lại, chuyền Lục Lục cho cô, “Vất vả cho cô rồi, cô Ninh Y

Diệp Vãn Ninh lắc đầu, dựa theo căn dặn của mấy người nhân viên, tạo dáng pose theo chỉ định, bày ra nụ cười ngọt ngào, Lục Lục lười nhác nằm trong lòng cô ngủ thiếp đi.

Từng bộ ảnh này đến bộ ảnh khác được chụp xong, Diệp Vãn Ninh cũng lộ rõ vẻ mệt mỏi, từ phong cách cao quý tao nhã đến thanh xuân xán lạn rồi lại ngày hè năng động, ba bộ ảnh này, cũng đủ gần hai trăm tấm! Hoàn thành hoàn toàn với chỉ hai tiếng đồng hồ, hơn nữa đều là chất lượng cao, cô trước nay chưa từng lập tức đảm nhiệm lượng công việc lớn như vậy!

Nhưng ngày hôm nay, chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, cô đã dốc hết nhiệt huyết làm việc, hoàn thành hơn trăm tấm ảnh chất lượng cao! “Buổi tối em còn phải trình diễn show thời trang cao cấp được mọi người chú ý, vốn trợ lý nói với em những mẫu trang phục có chút vấn đề kia đã được giải quyết ổn hết rồi, cô ấy nói may mà có anh, cám ơn anh.” Cô vừa nhận được điện thoại của trợ lý, công ty đã nhận được lễ phục mà Lục Thừa Tiêu cử người đưa đến.

Trước đây trang phục của tận mấy show đều được để cùng trong một căn phòng, nhưng không ngờ chỉ trong một đêm đã bị người ta hủy hết không còn sót lại gì!

Công ty đã sớm bận đến mức quay mòng mòng, dùng hết khả năng khôi phục và thiết kể từ đầu!

Nhưng trang phục của mấy show gần nhất chắc chắn không kịp sửa chữa và may mới rồi, đúng vào lúc công ty không biết phải làm thế nào, là Lục Thừa Tiêu bỏ ra nhiều tiền thuê các nhà thiết kế lừng danh chỉ trong một đêm đã thiết kế ra những bộ lễ phục tinh tế nhất, đồng thời tiến hành phục chế lại những trang phục bị hư tổn, chỉ dùng khoảng thời gian không đến năm tiếng đồng hồ, đã hoàn thành xong tất cả trang phục cần phải trình diễn trong show đêm nay và show của thứ hai tuần sau!

Lục Thừa Tiêu mỉm cười, “Không bằng cho anh chút lời cảm ơn có tính thực tế đi.”

Diệp Văn Ninh chớp đôi mắt đẹp, “Lời cám ơn thực tế?” “Ví dụ như... tiếp xúc thân thể” Lục Thừa Tiêu đưa cô rời khỏi trường quay, vừa ngồi vào trong xe, anh liền lập tức đưa ra yêu cầu của mình. “Như thế nào... mới tính là tiếp xúc thân thể? Như vậy có tính không?” Cô giơ đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng chạm vào ngón tay thon dài của anh. “Tiếp xúc thân thể mà anh muốn, không phải là cái này!” Anh duỗi tay kéo cô vào lòng, rồi áp lên đôi môi ngọt ngào của cô, tùy ý quấn quýt, không ngừng hấp thu sự ngọt ngào của cô, giống như nhà thám hiểm trong sa mạc đang khao khát được thưởng thức dòng suối trong mát... “Ưm... Tiêu... Diệp Vãn Ninh giơ tay chống lên bờ ngực đang không ngừng đè ép cô của anh, lòng bàn tay to lớn của anh dần dần tiếp xúc với da thịt trơn trượt mềm mại, anh cong lên một nụ cười tà ác. “Không... không được, ưm... tối nay còn có show... ưm... Cô bị nụ hôn của anh làm cho trời đất xoay chuyển, không dễ gì mới có thể giữ lại chút ít lý trí cự tuyệt yêu cầu của anh lúc này, “Hơn nữa không phải rất nhiều người đều nói à, dễ dàng chiếm được, thì nhất định không phải thứ tốt nhất!” “Thực sự chỉ có lý do này thôi sao?” Bí mật trên người cô càng ngày càng nhiều, anh cũng càng thích tìm hiểu... anh luôn cảm thấy cô đang ẩn giấu từng từng lớp lớp bí mật...

Anh cũng cảm thấy cô luôn đang sợ hãi gì đó... dường như đang dồn hết sức che đậy thứ gì... anh không tin trên thế giới này sẽ có người giống hệt nhau đến vậy, vì thế anh bắt buộc phải kiểm chứng nghi hoặc trong nội tâm mình. “Chẳng nhẽ tổng giám đốc Lục không phải là người có mới nới cũ à?” “Chưa từng” “Đừng nói chắc nịch thế. “Ninh Ninh còn biết thí dụ cụ thể liên quan đến chuyện anh có mới nới cũ à?” Anh là con hồ ly giảo hoạt, lời của anh bây giờ chính là đang muốn bẫy cô! Anh chưa hề từ bỏ sự nghi ngờ của mình, anh điều tra về cô, hiển nhiên cũng luôn dành sự yêu thương và chiều chuộng cho cô.

Diệp Vãn Ninh có hơi buông lỏng mở miệng nói: “Tổng giám đốc Lục, cô Lạc và vợ cũ của anh không phải là ví dụ à?” Nghĩ đến bản thân từng phải chịu sự tổn thương, cô sao có thể không hận, sao có thể không oán trách được chứ? Chính vì yêu anh, mới bị anh làm tổn thương sâu nặng, thương tích đầy mình! Tổn thương đến mức đến cả ý nghĩa và dũng cảm sống tiếp cũng không có!

Lục Thừa Tiêu nghe ra được trong lời nói của cô còn mang theo ý châm biếm, anh không tức giận, chỉ ngắm nhìn chăm chú vẻ hơi phẫn nộ và rối loạn trên gương mặt cô lúc này...

Khả nghi, cô vẫn rất khả nghi!

Diệp Vãn Ninh lập tức nhận ra bản thân đã bị người đàn ông giảo hoạt này đưa vào tròng, vừa nãy cô quá lơ là không phòng bị, “Xin lỗi anh, em không nên nói những lời đó, mọi người đều đồn đại như vậy, em mới... xin lỗi anh” Cô vội vã muốn dùng hết năng lực chống chế, nhưng cảm thấy bản thân lại càng cố che đậy thì càng bị lộ tẩy!

Anh tỉnh bơ như không, “Anh đưa em đến hội trường show.”

Diệp Vãn Ninh gật nhẹ đầu, “Phiền anh rồi. Quan hệ giữa bọn họ dường như đang trở nên xa cách... có phải là ảo giác của cô không?

Nếu như anh không phải là người có mới nới cũ, vậy thì sẽ không vì cô dựa vào thân phận là Ninh Y xuất hiện mà lạnh nhạt với Lạc Vận Nhi như thế!

Năm đó anh yêu thương cô ta như thế nào, thậm chí không tiếc ép cô uống bát thuốc kia, dù rằng là Cố Vũ Xuyên lừa gạt, vậy anh cũng có phần quá nhẫn tâm, đến mức hiện giờ cô vẫn cảm thấy mình như đang giao thiệp với một con hồ ly giảo hoạt, con hổ hung dữ và con béo nhanh nhẹn!

Diệp Vãn Ninh tiến vào hội trường sàn catwalk tiến hành chuẩn bị, Lục Thừa Tiêu không hề đi theo cô cũng không đi đến nơi nào khác, mà lái xe đến một nơi trước nay anh chưa từng đến!

Chiếc siêu xe đậu ở trước cửa trung tâm quản lý tòa nhà cao cấp.

Lục Thừa Tiêu gọi một cuộc điện thoại, ngay lập tức người phụ trách của tòa nhà đã vội vã đi đến trước mặt Lục Thừa Tiêu.

Sự hoài nghi của anh đối với Ninh Y đã không phải là ngày một ngày hai, bắt đầu từ lúc khó mà điều tra được đầy đủ tư liệu của cô, anh liền biết cô đang tận lực che giấu điều gì đó! Huống hồ cảm giác ôm cô quả thực rất giống với cô ấy, hơi thở của cô khiến anh quen thuộc muốn phần, thêm nữa... trên thế giới này sao có thể xuất hiện người giống nhau như tạc tượng được cơ chứ?

Đặc biệt là câu nói mà cô đã lỡ miệng thốt ra ngày hôm nay, nếu như không phải là người rất hiểu anh, sao có thể biết được chuyện tình cảm giữa anh và Diệp Văn Ninh không hề tốt đẹp như đồn thổi? Sao có thể biết được Lạc Vận Nhi là kẻ thứ ba xuất hiện sau khi bọn họ đã kết hôn?

Đây quả thực không thể không khiến anh nổi lên nghi ngờ! “Cốc cốc... Người phụ trách cẩn thận gõ lên tấm cửa kính của chiếc siêu xe.

Lục Thừa Tiêu liền bước xuống khỏi xe, ném chìa khóa xe cho nhân viên bãi đậu xe của tòa nhà cao cấp đang ở bên cạnh, rồi đi về phía phòng làm việc với người phụ trách. Vẻ điển trai tuấn mỹ cùng với vóc dáng cao thẳng của anh thu hút không ít ánh mắt và tiếng xuýt xoa.... “Tổng giám đốc Lục, mời vào. Tiến vào phòng làm việc xong, người phụ trách ton hót nở nụ cười, “Không biết tổng giám đốc Lục muốn uống gì?” “Không cần phiền thế đâu.”

Người phụ trách rất thức thời phân phó thư ký ở bên cạnh: “Ai cũng không được phép đến quấy rầy tôi và tổng giám đốc Lục trò chuyện, đi đi” “Vâng” Thư ký soải bước đi ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại.

Đợi thư ký rời đi xong, người phụ trách lại khép nép lên tiếng hỏi thăm anh, “Tổng giám đốc Lục đến đây, là muốn tìm hiểu cái gì ạ?”

Anh đi thẳng vào vấn đề, hỏi người phụ trách, “Chỗ ở của cô Hạ, Hạ Nghi Tâm là ở đây à?” “Hạ Nghi Tâm... cô Hạ... Người phụ trách lẩm nhấm, “Tổng giám đốc Lục, xin đợi một lát. Người phụ trách lập tức gọi điện thoại nội bộ, cử người nhanh chóng điều tra.

Qua hồi lâu, người phụ trách tiếp cuộc điện thoại vừa vang lên, nhận được tin tức xác thực, “Vâng, cô Hạ đúng là sống ở đây, hơn nữa đã ở đây được năm sáu năm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.