Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 140: Chương 140: Chuyện cắt giảm nhân sự




Diệp Vãn Ninh nhấc mắt nhìn ra, không ngờ là các chú các bác cùng nhau đến đây. “Lục phu nhân, mấy ngài đây nói là họ hàng của cô. Vì để đảm bảo an toàn, y tá điều dưỡng tự mình đưa bọn họ đến. “Ừ, cô đi ra trước đi.” Diệp Vãn Ninh biết, các bậc cha chú bình thường đều rất yêu thương cô đến đây tìm cô nhất định là có việc.

Cô bảo y tá rời đi xong, nhìn các chú các bác xách túi to túi nhỏ vào thăm mình, cô lên tiếng lần nữa: “Chú, dượng, các bác, tìm Vãn Ninh có chuyện gì không ạ?” “Văn Ninh... Chú mở miệng đầu tiên, “Tập đoàn Diệp Thị chỉ trong một đêm như bị cho một mồi lửa... trở thành sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Đế Thịnh, đây đều là chuyện các chủ không ngờ đến “Còn không phải vì là tên Vương Đống Nhiên kia! Nếu như đổi thành anh trai, đầu xuất hiện loại chuyện này?”

Hiển nhiên... họ không biết chuyện Vương Đống Nhiên liên kết với Lâm Vận Cầm làm hại Diệp Hằng Thiên “Chú bớt nói hai cầu đi, bây giờ không phải lúc để nói cái này!” Dầu rằng họ đều ôm một bụng lửa giận với Vương Đồng Nhiên, nhưng ở trong hoàn cảnh bây giờ không phải là lúc kể lể ai đúng ai sai, “Chuyện đã thành như thế này rồi, có mắng hắn ta thêm nữa cũng không có cách cứu vãn sự thực này!”

Chú dời tầm mắt lên người Diệp Vãn Ninh lần nữa, bác cả cũng mở miệng theo sau: “Văn Ninh, bây giờ tập đoàn phải đối mặt với việc cắt giảm nhân sự toàn diện, đặc biệt là tầng quản lý cấp cao như các bác, sẽ bị loại trừ toàn bộ.” Đây là tin tức bọn họ vừa nhận được sáng nay.

Cuối cùng chuyện cô từng lo lắng vẫn cứ đến...

Diệp Vãn Ninh không ngờ rằng tốc độ xử lý của Lục Thừa Tiêu lại nhanh như vậy! “Hai tháng sau, sẽ chính thức công bố danh sách cắt giảm nhân viên!” Tập đoàn Diệp Thị đang vì chuyện đổi chủ mà xao động rối ren, bây giờ... không phải là lúc cắt giảm bọn họ! Nhưng hai tháng sau, tập đoàn Diệp Thị đã đứng vững lại, bọn họ nhất định sẽ bị sa thải! “Tiểu Ninh, cháu cũng biết, mỗi nhà đều dựa vào các bác kiếm tiền, nếu bác không còn nguồn thu nhập, bác gái cháu và mấy đứa trẻ trong nhà phải làm thế nào?” “Đúng thế, Văn Ninh... các bác là trụ cột trong nhà, trụ cột thì phải đi ra ngoài kiếm tiền, nếu đột nhiên không còn nguồn thu nhập... thì cả nhà phải hít gió để sống mất! Mợ cháu mấy ngày trước còn nói, trường học lại bắt nộp học phí rồi, nếu như bị sa thải... đừng nói là học phí, tiền sinh hoạt cũng trở thành vấn đề!” Chú lại tiếp lời, vẻ mặt đáng thương đến cực độ, nhìn Diệp Vãn Ninh chằm chằm, “Văn Ninh, ngày thường các chú cũng đối xử với cháu không tệ, hy vọng cháu có thể giúp các chủ các bác! Nếu quả thực không được... chú, chủ quỳ xuống xin cháu!”

Quỳ?

Diệp Vãn Ninh lập tức kinh hãi, giơ tay dìu chủ chuẩn bị quỳ xuống, “Không được đâu ạ! Chú ơi, chủ nhanh đứng lên, nhanh đứng lên! Dưới đầu gối đàn ông có báu vật, không thể dễ dàng quỳ đâu ạ, vì thế chủ nhanh đứng lên!” “Công việc cũng mất rồi, nguồn thu nhập cũng không có chủ đầu còn quản được dưới đầu gối đàn ông có bầu vật hay không!” Bọn họ không muốn bị cuộc sống dồn ép! Nói cho cùng chi tiêu của mỗi nhà đều rất lớn, nếu như đột nhiên mất đi công việc, hậu quả đúng là không dám tưởng tượng! Diệp Vãn Ninh cắn chặt môi dưới, khó xử nhìn các chủ các bác... “Chú, bác muốn Vãn Ninh phải làm gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.