Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 147: Chương 147: Đúng là quá kỳ lạ




**********

“Trước khi anh nỗ lực khiến em thích anh, anh phải trả lời ba câu hỏi của em” Hạ Nghi Tâm nở nụ cười. “Đừng nói là ba câu, ba mươi câu anh cũng sẽ trả lời hết những cái mà mình biết!” “Liên quan đến Lạc Vận Nhi, Lạc Vận Nhi có phải là La

Vân Nhi không?” Đây là câu hỏi đầu tiên của cô. “Ừ” Kỷ Trình Hạo gật đầu, “Nghe nói cô ta đã khôi phục lại trí nhớ, tỉnh lại xong còn tố cáo với Lục Thừa Tiêu năm đó Diệp Vãn Ninh đã đẩy cô ta vào dòng nước như thế nào, đã hại cô ta như thế nào... “Đồ đàn bà mặt dày!” Hạ Nghi Tâm phẫn nộ bất bình lên tiếng, rốt cuộc là ai đẩy ai? Ai hại ai? Rõ ràng là cô ta hại Văn Ninh! Bây giờ lại còn đổ tội lên đầu Văn Ninh, ả đàn bà này rốt cuộc còn chút ít lương tâm nào không? “Đừng kích động, kích động sẽ ảnh hưởng sức khỏe” Nhìn dáng vẻ đáng yêu lúc giận dữ của cô, Kỷ Trình Hạo không kìm được cười lên an ủi. “Vậy... con của Vãn Ninh, rốt cuộc là chuyện gì?” “Cái này anh cũng không rõ lắm.” Mặc dù anh và Lục Thừa Tiêu là tình nghĩa anh em sống chết có nhau, nhưng có những việc anh cũng không rõ ràng cho lầm, “Anh chỉ biết đứa bé đã không còn nữa rồi.” “Chuyện này em cũng biết!” Hạ Nghi Tâm tỏ thái độ rất xấu nhìn anh, tin tức của chuyện này được phong tỏa rất nhanh gọn, nhưng vẫn có tin tức được truyền ra ngoài, tập đoàn Đế Thịnh đã dùng hết sức lực ép nó xuống! Nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng được “Nghe nói là Thừa Tiêu... anh cũng chỉ là nghe nói!” “Anh nói là cái tên khốn kiếp kia tự tay giết con của mình?” Hạ Nghi Tâm tức giận hầm hầm lên tiếng. Kỷ Trình Hạo nghiêm túc gật đầu, chuyện anh biết cũng chỉ có từng này, “Hình như là thế.” “Khốn kiếp! Quá khốn kiếp! Em phải đi tìm anh ta nói cho ra lẽ, anh ta sao có thể đối xử như thế với Văn Ninh, với con anh ta, đó là con anh ta đó! Cho dù anh ta muốn báo thù cho ả kia, không! Đây căn bản không phải là bảo thù, Vãn Ninh chưa hề làm hại La Vân Nhi!” Hạ Nghi Tâm nổi trận lôi đình muốn xông thẳng đến tập đoàn Đế Thịnh làm cho ra nhẽ, may mà Kỷ Trình Hạo nhanh chóng ôm cô vào lòng. “Em bình tĩnh trước đã... Kỷ Trình Hạo lập tức vỗ về Hạ Nghi Tâm. “Em phải bình tĩnh như thế nào? Văn Ninh chính là bạn thân nhất của em!”

Nhìn bộ dạng tức giận hầm hầm của cô, tích cách chân thật của cô, anh rất thích, Kỷ Trình Hạo nở nụ cười, “Anh biết, nhưng em nghe anh nói xong đã

Hạ Nghi Tâm gật đầu đồng ý, “Được được, anh nói đi, cho anh thời gian ba mươi giây!” “Em có biết tại sao tập đoàn Tinh Xuyên bị thu mua không? Chính vào trước một ngày bị thu mua, cũng chính là ngày Văn Ninh mất con, Cổ Vũ Xuyên đã đến tìm Thừa Tiêu, nói đứa bé là của Cổ Vũ Xuyên hằn! Dáng vẻ chắc như đinh đóng cột khiến người khác khó mà không tin được! Hơn nữa trước đây Vẫn Ninh cũng ở bên Cổ Vũ Xuyên nhiều lần, thời đại học cũng thế, em nói xem... Thừa Tiêu là người đàn ông ngông cuồng tự đại, sao có thể nhẫn nhịn được loại chuyện này?” “Cổ Vũ Xuyên đến tìm Lục Thừa Tiêu?” Hạ Nghi Tâm từng nghe Diệp Văn Ninh nhắc đến người này, nghe nói anh ta là một người đàn ông nho nhã lễ độ! Cô không hề hiểu biết gì về anh ta, chỉ là biết được một ít chuyện từ trong miệng Văn Ninh, anh ta đúng là có chăm sóc cho Văn Ninh ít nhiều!

Nhưng sự việc lần này... đúng là quá kỳ lạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.