Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 200: Chương 200: Giá cả trong lòng




**********

“Lục Thừa Tiêu, anh biết anh đang làm gì không?” Hai gò má cô đỏ ửng, thở gấp trong lòng anh, “Anh như thế... tôi sẽ trở thành kẻ địch của tất cả mọi người.”

Lục Thừa Tiêu không nhịn được cười lên, sau đó nhìn khuôn mặt hồng hào xinh xắn của cô chăm chú, “Nếu đã quyết định trở thành người phụ nữ của anh, anh nghĩ em cũng đã có cách đối đãi với kẻ địch rồi chứ?” “Lục Thừa Tiêu, anh là đồ đáng ghét!” Trong lời nói của cô mang theo ít giọng điệu hờn dỗi, khiến ý cười bên khóe miệng Lục Thừa Tiêu càng sâu hơn. “Anh sẽ trả giá trên trời cho em, chỉ cần em nói ra con số trong lòng em” Lục Thừa Tiêu nói nhỏ bên tai cô, dưới con mắt của người ngoài, vào lúc này bọn họ là đang thân mật khiến người khác đố kỵ và ngưỡng một “Con số mà tôi mong muốn? Vậy tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ càng.” Diệp Vãn Ninh rời khỏi vòng tay Lục Thừa Tiêu, hướng về phía anh cười tươi, “Tổng giám đốc Lục, anh ăn hết mất son của tôi rồi” Diệp Văn Ninh tùy ý kiếm cớ: “Tôi phải đi trang điểm lại, còn về giá cả mà anh vừa nói, có thể cho tôi thêm thời gian suy nghĩ cẩn thận không?” “Đương nhiên. Lục Thừa Tiêu gật đầu đồng ý. Chỉ cần là thứ cô muốn, không phải là muốn sư tử đá mở miệng, thì Lục Thừa Tiêu anh đều có thể thỏa mãn hết tất cả!

Diệp Vãn Ninh để lại một nụ cười hàm ý sâu xa, khế nhảy mắt với Lục Thừa Tiêu, sau đó đi về phía nhà vệ sinh.

Chỉ cần là nơi cô đi qua, những tiểu thư quyền quý kia nhất định sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ vào cô. Nụ hôn vừa nãy, gây nhiễu loạn không hề nhỏ! Hiện giờ cô chỉ có một thân một mình, vì để duy trì bữa tiệc kết thúc tốt đẹp, vì để duy trì hình tượng của bản thân, cô dùng hết khả năng nhẫn nhịn tất cả.

Cô tiến vào nhà vệ sinh không một bóng người, lấy điện thoại ra gọi cho Kỷ Trình Tân. “Trình Tân, tớ quả thực không có cách nào ở lại tiếp nữa, tớ muốn rời khỏi hội trường sớm hơn dự định.

Kỷ Trình Tân nhận được điện thoại của Diệp Vãn Ninh đang đúng chuẩn bị tiến hành cuộc họp, anh lập tức bỏ xuống hết mọi công việc trong tay, sau đó lên tiếng: “Gặp được anh ấy rồi à?” “Ừ, gặp rồi! Diệp Vãn Ninh trả lời đúng sự thực, xác nhận bốn bề không có người xong, cô lại mở lời tiếp: “Anh ấy rất quá đáng, lại xem tớ là món đồ được treo bảng giá!”

Kỷ Trình Tân không nhịn được cười khổ, chỉ cần cô hạnh phúc là được, mọi sự cố gắng của anh đều do anh cam tâm tình nguyện! “Vậy cậu không thể tha cho anh ấy được! Phải lừa gạt anh ấy một khoản lớn! Dám xem cậu là món đồ, đúng là ăn phải gan hùm mật gấu mà!” Kỷ Trình Tân ở đầu bên kia điện thoại trêu chọc Diệp Vãn Ninh, rồi lại lên tiếng: “Cậu muốn rời đi thì cứ rời đi, không cần phải báo cáo với tới Cậu có quyền tự do!” Cho dù cô đang là tiêu điểm trong hội trường, cô vẫn có quyền được rời đi trước, hơn nữa ngày mai cô còn có buổi trình diễn catwalk, vẫn là nên về sớm để nghỉ ngơi!

Diệp Văn Ninh gõ bàn tính trong lòng, “Đó là đương nhiên! Chắc chắn không thể bỏ qua cho người đàn ông ngoại tình trong hôn nhân!” “Hahaha, có cần tớ đến đón cậu không?”

Cô lập tức lên tiếng: “Không cần đầu không cần đâu, cậu bận việc của cậu nhé, không cần lo cho tớ” “Thực sự không cần?” Thực ra anh không yên tâm... không hề yên tâm chút nào. Cô vẫn kiên trì: “Thực sự không cần đâu!” “Vậy... được thôi… cậu trở về cẩn thận nhé, đến nhà nhớ phải nói với tớ. “Được, ok!” Ngắt máy xong, cô chuẩn bị rời khỏi hội trường bằng cửa sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.