Về đêm, dưới ánh đèn chiếu rọi, chiếc BMW dừng trước cửa khách sạn Baibei.
Nhân viên phục vụ cẩn thận mở cửa xe, Diệp Vãn Ninh soải bước chân tao nhã bước xuống xe... các ông trùm ở bên cạnh không ngờ là sẽ nhìn thấy hình bóng cô ở buổi lễ khánh thành này. “Nhìn kìa nhìn kìa, là cô Ninh Y!” “Không ngờ cô ấy cũng đến đây. “Đúng là may mắn mà, trước đó giá vé cửa buổi ký tặng của cô ấy còn bị đầu cơ lên sáu chữ số, tôi có móc tiền ra cũng không mua được, không ngờ hôm nay lại được nhìn thấy người thật, đúng là rất xinh đẹp! Đẹp đến không thốt ra lời, không hình dung được!” “Nếu như có thể lấy được cô ấy làm vợ, cả đời này cũng đáng!” “Quá đẹp, tôi phải chụp vài tấm” Mấy ông trùm móc điện thoại xịn ra thi nhau chụp Diệp Vãn Ninh không ngừng.
Diệp Văn Ninh vừa bước xuống xe liền nghe được tiếng huýt sáo từ mấy người đàn ông kia, cô luôn giữ nụ cười hoàn mỹ trên đầu môi từ đầu đến cuối, thực ra cơ mặt cô đã căng cứng rồi! Nhưng không còn cách nào khác... nói cho cùng buổi lễ cắt băng khánh thành này cũng là một trong số lịch trình của cô, nếu đã là công việc, thì phải nghiêm túc hoàn thành nó. “Đẹp quá, cô Ninh Y
Người phụ trách khách sạn Baibei soải bước lên phía trước, muốn giơ tay ôm lấy Diệp Vãn Ninh, nhưng bị cô nhanh trí trốn được. “Chào anh, anh Vương.
Ông Vương nhìn thấy dáng vẻ cảnh giác của Diệp Văn Ninh, hứng thú đối với người phụ nữ này càng tăng thêm, lập tức cười xán lạn, “Chào cô, cô Ninh Y” Ông ta chủ động giơ tay muốn bắt tay với cô, cô và cái cô người mẫu Tây Lệ kia hoàn toàn là hai kiểu tính cách khác nhau, Tây Lệ chỉ mong sao có thể dính lấy ông ta, nhưng cô lại thận trọng hơn nhiều! Muốn chiếm được cô, tuyệt không phải là chuyện dễ dàng!
Diệp Vãn Ninh sao có thể không nhìn ra tâm tư của ông Vương này… trong đám đàn ông cứ mười người thì có chín gã đều muốn giở trò đồi bại! Nếu cô không có những phương pháp trốn tránh nhanh trí và năng lực bảo vệ bản thân, e rằng cô cũng không thể tiếp tục lăn lộn trong giới người mẫu này nữa! “Anh Vương, em chúc khách sạn Baibei khai trương tốt lành, làm ăn phát đạt!” Diệp Văn Ninh vẫn mỉm cười, khó mà tránh khỏi nói những lời khách sáo... có điều nhìn ông
Vương tràn ngập ý đồ xấu, Diệp Vãn Ninh hiển nhiên rất không thích! Khách sạn Baibei... bại trận bại trận, cái tên khách sạn như vậy sao có thể kiếm được tiền?!
Ông Vương cười không khép nổi miệng, cười toe toét trên khuôn mặt bóng loáng, “Hahaha, nhờ lời tốt lành của cô Ninh Y, không biết đợi lát nữa có thể chụp chung tấm hình được không? Cô Ninh Y là con phượng hoàng trong giới thời trang hai năm gần đây, không biết tôi có được sự vinh dự này không?” “Hôm nay anh Vương là nhân vật chủ chốt của khách sạn Baibei, chụp ảnh chung là đương nhiên rồi ạ” Lúc Diệp Vãn Ninh thẳng thắn thì không hề ngượng nghịu! Nhưng cô thực sự không muốn có khoảng cách quá gần với người đàn ông này. “Hahaha, cô Ninh Y, mời vào, mời vào!
Nhân viên phục vụ đồng thời cũng bị diện mạo xinh đẹp của Diệp Văn Ninh làm cho đứng hình, cung kính tiến lên phía trước, ra hiệu nói: “Cô Ninh Y, xin mời đi bên này. “Cám ơn” Ninh Y và Hana cùng tiến vào hội trường lễ cắt băng, cô vừa đi từ thảm đỏ vào khách sạn, mọi tầm mắt ở bên trong đều đổ dồn vào cô.
Khuôn mặt khi không cười của cô càng tôn thêm vài phần mỹ cảm lạnh lùng. “Chị Ninh Y, đều đang nhìn chị đó..” Hana thấp giọng nhắc nhở Diệp Vãn Ninh.
Lúc này, Diệp Vãn Ninh mới bày ra nụ cười lần nữa, khế gật đầu chào hỏi với mọi người, sau đó ngồi vào chỗ đã điền sẵn tên cô. Vừa mới ngồi xuống, Diệp Vãn Ninh lập tức thở phào một hơi, cuối cùng cũng kết thúc những màn giả dối khách sáo kia! “Chị Ninh Y, chị mệt rồi à?” “Mệt, đúng là rất mệt.” Diệp Văn Ninh nhỏ giọng trả lời câu hỏi của Hana, hội trường huyên náo, cho dù có không ít ánh mắt đổ dồn vào cô, nhưng căn bản không thể nghe được cô và Hana đang nói những gì. chút.” “Chị Ninh Y, chúng ta cách xa cái ông Vương kia ra “Em cũng nhìn ra ý đồ xấu của ông ta à?” Lịch trình của cô được sắp càng lúc càng dày đặc, trước đây cũng có rất nhiều gã đàn ông mang ý đồ xấu, nhưng... đều không thể hiện rõ như cái ông Vương kia.
Hana gật nhẹ đầu, giọng điệu chán ghét: “Vừa nhìn cái bộ dạng kia của ông ta liền biết không phải người đường hoàng gì, đã là người hơn năm chục tuổi rồi, còn muốn trâu già gặm cỏ non!”
Diệp Vãn Ninh bị giọng điệu và biểu cảm cổ quái của
Hana chọc cười, “Em nói có lý, vì thế... đợi lễ khánh thành kết thúc, chúng ta chuồn đi đi!” “Hả? Chuồn đi?”
Diệp Vãn Ninh gật nhẹ đầu, “Dù sao tiền cũng nhận rồi, chị cũng đã xuất hiện ở lễ khánh thành, chị Ni chắc chắn sẽ không trách chúng ta đâu! Vì thế vừa kết thúc chúng ta ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách!”
Hana đồng ý gật đầu, “Quả thực nên lén rời đi, cái tên già kia còn muốn chụp ảnh chung đấy! Nói không chừng là muốn bắt luôn chị Ninh Y” Giới làm ăn kinh doanh thì có mấy người là người tốt? Thế nên người đời mới gọi là gian thương! Cái bản mặt dê xồm của ông Vương kia đã bán đứng ông ta từ lâu! “Vậy cứ quyết định thế nhé, chị đi ra ký tên lên tấm áp phích trước đây, em ở đây đợi chị một lát.” Diệp Vãn Ninh lập tức đứng dậy đi về phía nhân viên công tác, vào lúc cầm lấy bút chuẩn bị ký tên, bỗng có một luồng ánh sáng khúc xạ lên gò má cô... tia mắt cô quét về phía không xa kia, nhìn thấy một con dao sáng loáng!
Cô lập tức vội vã ký tên, đợi đến lúc cô ngẩng đầu lên, đã không thấy tung tích của người đàn ông kia nữa!
Diệp Vãn Ninh nhíu mày bình tĩnh suy nghĩ, chẳng nhẽ... không chỉ đơn giản là cắt băng khánh thành! Ở đây không phải là trung tâm thành phố, mà hơi gần với vùng ngoại ô, một khi xảy ra chuyện gì... cũng không thể gây nên sự chú ý ngay lập tức!
Càng nghĩ càng cảm thấy lần cắt băng khánh thành lần này không được bình thường, có ai mà tiến hành khánh thành vào buổi tối? Không tránh khỏi có phần kỳ lạ! Lúc đó cô vẫn chưa chú ý đến điểm này, nhưng bây giờ... cô càng cảm thấy trong hội trường này ẩn giấu nguy cơ giết người!
Cô ngồi lại vào ghế của mình, nhỏ giọng nói với Hana ở bên cạnh: “Hana, nếu như lát nữa có xảy ra chuyện gì, nhớ phải đi theo một nhóm người lớn, không được hành động đơn độc, biết chưa?” “Chị Ninh Y, sao đột nhiên chị lại nói vậy?” Hana sửng sốt, tò mò nhìn Diệp Vãn Ninh, “Chẳng nhẽ sẽ có chuyện gì xảy ra à?”
Diệp Vãn Ninh cười lắc đầu, “Sao có thể chứ... Hana, em đừng nghĩ nhiều, chị chỉ nói thế thôi, em bảo tài xế đến đón chúng ta sớm đi, đúng tám giờ đợi ở cửa.