Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 107: Chương 107: Một phần ký ức




**********

Chương 107 MỘT PHẦN KÝ ỨC

Hạ Nghi Tâm nhân lúc đợi đèn đỏ, lập tức gọi điện thoại cho anh trai mình.

Điện thoại vừa được kết nối, Hạ Nghi Tâm lập tức lên tiếng: “Anh, em có việc cần anh giúp. “Chỉ cần em gọi cho anh thì không có chuyện gì tốt, nói đi, lần này lại bắt anh thu xếp hậu quả gì giúp em?” Hạ

Trạch vừa tan làm những vẫn chưa rời khỏi phòng làm việc tập đoàn Hạ Thị. “Hihi, anh à, anh đến bãi đậu xe tầng ngầm của trung tâm thương mại đón một người đi.” “Đến bãi đậu xe tầng ngầm đón người?” Hạ Trạch hơi ngây ngẩn, hỏi ngược lại em gái xác nhận mình không nghe nhầm! “Vâng, không sai đâu ạ! Chính là đến bãi đậu xe tầng ngầm!”

Hạ Trạch hỏi dò: “Đón ai?” “Chính là anh em tốt của anh, Kỷ Trình Hạo.” Hạ Nghi Tâm nói thẳng nói thật, còn luôn cười hihi mấy tiếng. Cảm giác lái siêu xe đúng là khác biệt “Trình Hạo sao lại ở trong bãi đậu xe tầng ngầm?” “Anh, anh không cần hỏi nhiều như thế đâu, anh nhanh đi đón anh ấy đi, nhớ mang theo chai nước lọc cho anh ấy, em nghĩ chắc anh ta cần dùng đấy!” Hạ Nghi Tâm vừa nói xong, cũng không cho anh mình cơ hội truy hỏi, lập tức cúp ngang điện thoại, đợi đèn đỏ chuyển thành đèn xanh xong, cô nhấn ga lái về phía căn hộ tọa lạc ở trung tâm thành phố của mình. “Alo? Alo? Nghi Tâm?” Con bé này lại bày ra trò gì đây? Đang yên đang lành sao phải mang nước suối đi? Cho dù Hạ Trạch cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng vẫn là làm theo lời em gái nói mang theo chai nước suối, lái xe đi về phía bãi đậu xe tầng ngầm của trung tâm thương mại.

Khoảng chừng mười mấy phút sau, anh dạo một vòng trong bãi đậu xe, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho bạn thân hỏi tăm tích của cậu ấy, thì nhìn thấy Kỷ Trình Hạo đang đứng bên cạnh chiếc mini quen thuộc.

Anh lập tức lái xe vào sát, sau đó đi xuống xe.

Hạ Trạch khó hiểu đi về phía bạn thân đang dựa lên chiếc mini, “Cậu và Nghi Tâm rốt cuộc là đang chơi trò gì?” “Trạch?” Kỷ Trình Hạo không ngừng chảy nước mắt, từ lúc nãy đến bây giờ căn bản vẫn chưa chịu ngừng! “Đương nhiên là tớ, cậu sao thế?” Hạ Trạch phát hiện

Kỷ Trình Hạo có điểm không bình thường.

Kỷ Trình Hạo không kịp giải thích ngay lập tức, lập tức lên tiếng nói: “Đừng nói nhiều nữa, cậu có mang nước đến không?” “Nước?” Đúng là bị Nghi Tâm đoán trúng, bây giờ cậu ấy đúng là cần nước thật? Hạ Trạch đi qua ghế lái phụ, lấy chai nước suối ra chuyền cho Kỷ Trình Hạo, “Đang yên đang lành sao lại cần nước? Cậu sao thế? Khát à?” “Không phải! Còn không phải do em gái cậu! Dùng bình xịt hơi xịt tớ... đừng nói nhiều nữa, nhanh đưa nước cho tớ!” Kỷ Trình Hạo vừa chạm được chai nước, lập tức vặn nắp chai, sau đó rửa sạch đôi mắt đến bây giờ vẫn còn cay xè của anh ta, “Phù... Anh thở phào một hơi, sau đó mới cất lời nói: “Tốt nhất là đừng để tớ nhìn thấy cô ấy, nếu không tớ sẽ!” “Cậu tốt nhất là chú ý lời nói của mình, dáng vẻ hung ác hiện giờ của cậu, là muốn làm gì em gái tớ đúng không?” Người làm anh như anh đương nhiên là sẽ giúp em gái mình. “Tớ! Tớ làm gì cô ấy hả? Người bị cô ấy xịt bình xịt hơi vào là tớ đấy!” “Như tớ biết được, chắc là cậu đã đắc tội với Nghi Tâm, có phải đã nói gì không nên nói rồi không?” Hạ Trạch đưa bạn thân ngồi vào trong xe, sau đó khởi động động cơ, chuẩn bị đưa bạn thân về. “Tớ chỉ nói cô ấy một câu màn hình phẳng, cô ấy có cần dùng nguyên cả bình xịt xịt tớ không hả?” Kỷ Trình Hạo đã rửa nước rồi nhưng vẫn không ngừng chảy nước mắt.

Hạ Trạch buồn cười nhìn phản ứng của cậu ta, rút tờ khăn giấy chuyền cho cậu, “Đừng khóc nữa, lau đi.” Kỷ Trình Hạo lập tức phản bác: “Tớ khóc hồi nào? Đây là tác dụng từ bình xịt hơi của em gái cậu!”

Hạ Trạch không kiềm được cười lên, “Hahaha... đây là tự tạo nghiệt thì không thể sống, biết rõ là em gái tớ không dễ chọc, mà vẫn cứ đối đầu với nó, dùng bình xịt xịt cậu là đã nương tay với cậu rồi đó, có lẽ lần sau nó sẽ trực tiếp đổi thành công cụ khác.” “Đổi, đổi công cụ khác?” Kỷ Trình Hạo ngây ngẩn, người anh muốn theo đuổi rốt cuộc là loại phụ nữ gì đây?

Hạ Trạch cười nói: “Không sai, nó sẽ trực tiếp dùng máy phun nước áp lực cao phun cậu bay lên!”

Kỷ Trình Hạo biết suy đoán của Hạ Trạch là có căn cứ, thực sự chọc giận cô ấy, có lẽ cô sẽ thực sự lấy máy phun nước áp lực cao phun anh bay lên trời, ai bảo anh không có chuyện gì cứ thích trêu chọc, đùa giỡn với cô chứ? Có điều cho dù thế nào, anh thực sự rất thích cô gái này!

Nói tóm lại, Kỷ Trình Hạo anh chắc chắn sẽ theo đuổi được cô, lần này anh đã hạ quyết tâm rồi, quyết không lùi bước!

Hạ Nghi Tâm nhanh chóng trở về căn hộ độc thân cao cấp, cô dừng xe ở chỗ đậu xe của mình, sau đó đi thẳng về phía cửa tòa nhà. “Văn Ninh, sao đột nhiên lại đến tìm tớ? Bây giờ đã sáu giờ rồi đấy, trời cũng tối rồi!” Hạ Nghi Tâm chào hỏi bạn thân.

Diệp Vãn Ninh gấp gáp mở lời: “Tớ có việc gấp tìm cậu.” “Đi lên trước rồi nói, ở bên ngoài lạnh!” Hạ Nghi Tâm ấn dấu vân tay, đi thang máy cùng với Diệp Vãn Ninh lên lầu chín.

Đến khi đi vào trong căn hộ, Diệp Vãn Ninh mới mở lời nói: “Nghi Tâm, có một số chuyện tớ hy vọng cậu đừng giấu tớ.

Nhìn nét mặt nghiêm túc của cô, Hạ Nghi Tâm thầm kêu có chuyện không hay rồi! Có phải là cô ấy đã biết cái gì rồi không?

Diệp Vãn Ninh rút bản in từ email từ trong túi mang bên người ra, chuyền cho Hạ Nghi Tâm, “Chuyện du lịch tốt nghiệp, thật sự giống với như điều tra à? Tớ thực sự là Hung thủ giết người sát hại La Vân Nhi?” “Cái, cái này là từ đầu ra! Đây đều là chuyện bịa đặt, không hề có chuyện này!” Hạ Nghi Tâm cắn chặt hàm dưới, chuyện này nhất định không thể nói cho Vãn Ninh biết. “Đây là tư liệu điều tra từ văn phòng thám tử, không thể sai được, Nghi Tâm, không có bức tường nào có thể chặn được gió, cậu vẫn luôn giấu tớ, hôm nay... xem như là tớ cầu xin cậu, nói cho tớ biết chuyện này đi.”

Nhìn vẻ mặt thành khẩn yêu cầu của bạn thân, Hạ Nghi Tâm tỏ ra vô cùng khó xử, “Nhưng... Văn Ninh... đây đều đã trôi qua rất lâu rồi, không cần thiết phải nhắc lại đâu.”

Diệp Vãn Ninh rất kiên trì, “Nhưng tớ muốn biết, nó là một phần trong ký ức của tớ, tớ không muốn đánh mất phần ký ức này” “Nhưng những gì cần nói, tớ đều nói hết rồi, cậu cũng biết hết rồi mà!” Hạ Nghi Tâm ý đồ lừa gạt để qua được cửa ải này. “Nhưng cậu lại giấu tớ nguyên nhân và kết quả của sự việc này! Tớ chỉ muốn biết được chân tướng sự việc, tớ rất cuộc có phải là 'Hung thủ giết người' hại chết La Vân Nhi hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.