Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 226: Chương 226: Ngoại trừ anh, cũng sẽ không có người thứ hai




“Tiêu, không phải anh đang họp à?” Dời micro đi, cô hỏi thăm Lục Thừa Tiêu, lời vừa thốt lên, liền nhìn thấy ý cười bên khỏe mỗi anh càng sâu hơn, anh giơ tay khế nựng cắm dưới cô, tiến lại gần và cảm nhận hơi thở của CÔ... “Bọn họ đều rất có hứng thủ đối với quan hệ của chúng ta, chúng ta cần phải giải đáp cho họ, em nói đúng không?” “Hả?” Diệp Văn Ninh khẽ chớp đôi mắt đẹp, có chút sững sờ, có chút băn khoăn, có chút khó hiểu, nên... nên giải thích như thế nào? Chẳng nhẽ thực sự phải nói cho bọn họ biết cô là được anh dùng giá trên trời bao nuôi sao?

Anh nhìn ra cách nghĩ của cô, cười nhẹ một tiếng: “Ngốc quá. Sau đó, anh cúi đầu hôn cô, trước mặt tất cả mọi người....

Toàn thể hội trường náo động.

Nhóm nhà báo nhốn nháo giơ máy ảnh lên không ngừng chụp lại, cảnh tượng như vậy hiển nhiên phải chụp thật nhanh! Đây là tin sốt dẻo đó!

Trong hiện trường, chỉ có hai người mặt đã xám ngoét lại từ đầu đến cuối....

Lạc Vận Nhi giận dữ hừ lạnh một tiếng, xoay người bước nhanh ra khỏi hội trường, tiếp tục ở lại tình cảnh như vậy, cô ta sẽ khó mà nhẫn nhịn được lửa giận! “Cô Lạc, bây giờ chúng ta phải làm gì?” Ông bầu Lý Tường biết hiện giờ Lạc Vận Nhi đang trong cơn giận dữ! “Nhanh chóng đi đến lịch trình tiếp theo!” Lạc Vận Nhi nổi nóng gầm lên, sau đó cô ta khẽ lẩm bẩm: “Ninh Y, khuôn mặt này của cô giống con đàn bà đê tiện kia y xì đúc, kết cục của cô cũng sẽ thảm hơn so với cô ta! Dám cướp của tôi! Cô cứ đợi đấy!”

Trong hội trường, cánh nhà báo vẫn đang cảm thấy rất chấn động đối với hành động của Lục Thừa Tiêu, mấy năm này, Lục Thừa Tiêu chưa từng hôn người phụ nữ của mình ở một nơi công khai!

Chuyện này quả là có sức bùng nổ! Người đàn ông vừa trở lại thành anh chàng độc thân kim cương, bây giờ lại bị tóm gọn rồi đúng không?

Vưu Mỹ và Hana không che nổi ý cười, trong tiếng sôi sục nhốn nháo, Vưu Mỹ nhỏ giọng nói với Hana, “Hana, chúng ta giống như hai con kỳ đà vậy... “Đúng thế, còn là loại kỳ đà cản mũi..” Hana và Vưu Mỹ lập tức đứng dậy lùi ra sau mấy bước, vẫn là không nên quấy rầy họ mới tốt!

Anh đã hôn đủ rồi, mới thả cánh môi ngọt ngào của cô ra, liền sau đó lên tiếng với micro ở bên cạnh, “Liên quan đến quan hệ giữa tôi và Ninh Ninh, mọi người cũng đã rõ rồi chứ” Lời vừa ném ra, Lục Thừa Tiêu bế ngang Diệp Văn Ninh lên.

Sau đó bế cô đang bị thương đi vào phòng nghỉ của khách sạn...

Cánh nhà báo hiển nhiên là không từ bỏ cơ hội này, lập tức bám theo sau chụp hình lia lịa!

Cho đến khi Lục Thừa Tiêu bế Diệp Văn Ninh tiến vào trong căn phòng cô vẫn nghỉ ngơi ngày thường, nhóm phóng viên mới bị chặn lại ở bên ngoài “Xem ra, tin tức ngày mai lại thêm một nội dung bùng nổ rồi” Vưu Mỹ cười phì một tiếng... “Bùng nổ? Nội dung bùng nổ cái gì?” Hana khó hiểu nhìn Vưu Mỹ. “Haha, anh Triệu, anh nói xem có phải ngày mai sẽ thêm một tin tức bùng nổ không?” Vưu Mỹ dùng tay huých Triệu Đào ở bên cạnh.

Triệu Đào liếc xéo Vưu Mỹ, sau đó cười lạnh lên tiếng: “Không biết.” Nói xong, anh ta xoay người rời đi, để lại Vưu Mỹ và Hana khó hiểu nhìn nhau. “Anh Triệu làm sao thế nhỉ?” Vưu Mỹ cảm thấy vô cùng nghi hoặc, hỏi thăm Hana ở trước mặt.

Hana khẽ nhún vai, “Không rõ lắm, dù sao mỗi lần có tổng giám đốc Lục ở đây, anh ta đều có biểu cảm như vậy, tớ cũng cảm thấy kỳ quái” Hana đối với sự thay đổi như chong chóng của Triệu Đào cũng cảm thấy rối như tơ vò, “Chắc là không thích tổng giám đốc Lục nhỉ?” “Có thể đấy, dù sao anh Triệu cũng đẹp trai, nhưng so với tổng giám đốc Lục... vẫn là kém xa “Đúng thế” Hana đồng ý với ý kiến của Vưu Mỹ, “Hơn nữa tổng giám đốc Lục sự nghiệp thành công. thực sự rất tài giỏi! Chị Ninh Y ở bên anh ấy, đúng là trai trải gái sắc, rất xứng đội đó!”

Vưu Mỹ đồng ý gật đầu, “Ừ, thực sự rất xứng đôi, hoàn toàn có cảm giác couple!”

Trong phòng nghỉ, cô được anh thả xuống chiếc giường lớn, tiếng huyên náo ở bên ngoài vẫn văng vẳng bên tại.... “Anh làm như vậy... sẽ không mang lại phiền phức cho anh chứ, vốn dĩ em là được anh trả giá cao bao nuôi không phải à?” Anh lại dám xem cô thành loại đàn bà tùy tiện là có thể bao nuôi được, Diệp Vãn Ninh vừa nghĩ đến đấy, lửa giận lại bốc lên ngùn ngụt! “Chẳng nhẽ không phải là ai ra giá cao cũng có thể mua được em à? Bây giờ anh thay đổi chủ ý rồi, anh phải ra cái giá trên trời nuôi em cả đời” “Có ai bá đạo như vậy chứ?” Ai nói ra giá cao thì sẽ chiếm được cô? Đây chỉ là một chiêu thức đối ngoại của công ty mà thôi! Chính bởi vì có rất nhiều ông trùm không biết tốt xấu tìm đến cửa, chị Ni là bị ép bất đắc dĩ mới đưa ra hạ sách này! “Ngoại trừ anh, cũng sẽ không có người thứ hai. Lục Thừa Tiêu nói nghe đơn giản nhẹ nhàng, nhưng anh đã sớm điều tra, cái gọi là bao nuôi chỉ là một cái cớ mà thôi, anh biết không phải một người tùy tiện nào đó cũng có thể bao nuôi được cô, nhưng anh chính là thích trêu chọc cô, chính là thích nhìn biểu cảm vừa tức giận lại bất đắc dĩ như bây giờ của cô, thực sự rất đáng yêu!

Diệp Văn Ninh ơi Diệp Vãn Ninh, sao trước đây anh không phát hiện ra em lại đáng yêu như thế nhỉ?

Lục Thừa Tiêu không kìm được giương khóe miệng, ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn thẳng vào cô khiến hai gò má cô ửng hồng. “Đừng, đừng nhìn em như thế..” Diệp Văn Ninh vừa mới ngẩng đầu, liền cảm nhận được trước mặt tối đen một mảnh, “Ưm... ưm... không.” “Ninh Ninh, nhìn anh!” Anh thả cánh môi ngọt ngào của cô ra, thúc ép cô nhìn thẳng mình.

Cô có chút chột dạ nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh chăm chú.

Lục Thừa Tiêu càng chắc chắn hơn, cô có thể thay đổi tất cả, nhưng không có cách nào thay đổi ánh mắt cô nhìn anh, giống như anh nhìn thấy ánh mắt trong vắt kia ở trong căn cứ bí mật....

Anh cúi đầu chặn lại cái miệng nhỏ đang lẩm bẩm như muốn nói gì của cô lần nữa, tất cả những lời nói tiếp theo đều bị nụ hôn nồng nhiệt của anh nuốt xuống lại...

Lục Thừa Tiêu cong khỏe miệng cười tà ác, giơ tay cởi quần áo cô, “Ưm... Anh cố ý nghiêng người, phà khí nóng vào vành tai cô: “Anh bảo em ở trong phòng nghỉ đợi anh, em lại tự ý rời đi, còn bảo thư ký chuyển lời thay, em nói đi, anh có nên đánh mông em thật mạnh không? Hử?” “Em..” Diệp Văn Ninh đỏ mặt, cô có thể giải thích mà! Cô bỗng ngẩng đầu lên, dường như nhìn thấy được thứ tình cảm sâu nặng chân thành trong đôi mắt sâu thẳm của anh, trái tim cô mạnh mẽ dao động... là cô nhìn nhầm phải không?

Bốn bề tràn đầy hơi thở nam tính của anh, vây chặt lấy cô, loạn hết rồi... giây phút này cô đều loạn hết rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.