Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 132: Chương 132: Tập đoàn bị thu mua




**********

Chương 132 TẬP ĐOÀN BỊ THU MUA

Kỷ Trình Tân lái xe về biệt thự, vừa dừng xe, liền nhận được điện thoại của cấp dưới. “Tổng giám đốc Kỷ. “Hôm nay tôi nghỉ phép. Kỷ Trình Tân rõ ràng là không muốn bị hỏi về việc của tập đoàn ngày hôm nay, dẫu sao tập đoàn vẫn còn anh trai của anh mà đúng không?

Người đàn ông kia dồn dập lên tiếng: “Tổng giám đốc Kỷ, không phải là chuyện của tập đoàn, là chuyện của tập đoàn Diệp Thị anh bảo tôi chú ý đến trước kia, tập đoàn Diệp Thị xảy ra chuyện rồi.” “Tập đoàn Diệp Thị xảy ra chuyện? Chuyện gì? Là vào lúc nào?” “Chuyện được tuyên bố vào mười phút trước, tập đoàn Diệp Thị và tập đoàn Tinh Xuyên đồng thời tuyên bố đã bị tập đoàn Đế Thịnh thu mua. “Hừ... quả nhiên là do anh ta làm. Ngoại trừ Lục Thừa Tiêu, ai có thể trong vòng khoảng thời gian một ngày ngắn ngủi, đã thu mua hai tập đoàn tung hoành trong thương trường hơn mười năm? “Anh tiếp tục để mắt đến hành động tiếp theo, sao đó bảo lại cho tôi.” “Vâng, tổng giám đốc Kỷ

Ngắt điện thoại xong, Kỷ Trình Tân mặt mày u ám, anh không ngờ Lục Thừa Tiêu sẽ thực sự đuổi cùng giết tận như vậy! “Lục Thừa Tiêu, anh cũng thật nhẫn tâm! Chuyện này không truyền đến tai Vãn Ninh mới lạ!” Kỷ Trình Tân lộ rõ vẻ rầu rĩ, rốt cuộc là nên làm thế nào? Chẳng nhẽ giấu được ngày nào hay ngày đó? Đây rõ ràng không phải là kế lâu dài.

Kỷ Trình Tân soải bước đi vào biệt thự, đợi người làm chuẩn bị món cháo nấu thịt bò.

Trong phòng bệnh, Diệp Vãn Ninh nhìn thắng người phụ tự ý xông vào phòng bệnh.

Cô không ngờ vị khách không mời mà đến này sẽ đến đây! “Chắc chắn cô cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao tôi lại xuất hiện ở đây, đúng không?” Lạc Vận Nhi kiêu ngạo liếc Diệp Văn Ninh, cũng là thông qua thuộc hạ của Lang Hiệu điều tra, cô ta mới biết được Diệp Vãn Ninh ở đây! “Chuyện này thì có gì kỳ quái!” Diệp Vãn Ninh nhìn Lạc Vận Nhi, lạnh nhạt lên tiếng: “Đồ bệnh nhân trên người cô chính là lý do tốt nhất. “Diệp Vãn Ninh, nghe nói cô không giữ được đứa bé?” Lạc Vận Nhi hoàn toàn là đến cười trên nỗi đau người khác!

Diệp Vãn Ninh chỉ nhấc mắt nhìn Lạc Vận Nhi, không hề lên tiếng cãi lại, không ngờ cô không lên tiếng lại khiến cho Lạc Vận Nhi tiếp tục được đẳng chân lân đằng đầu. “Sao cô không nói gì? Thân mang thai tám tháng nói không còn là không còn, cũng thực đáng tiếc!” Lạc Vận Nhi cong khỏe môi cười lên, “Tôi đúng là vẫn đang nằm viện, nhưng biết được phòng bệnh của cô, cô cảm thấy một bệnh nhân thì có thể nghe ngóng ra à?” “Cô muốn nói gì?” “Người ngay thẳng thì không nói lời vòng vo” Lạc Vận Nhi bây giờ đương đắc ý biết bao nhiêu, “Trước đây cô đối xử với tôi thế nào, tôi đều nhớ rõ ràng hết, tôi sẽ trả lại cho cô cả gốc lẫn ngọn” “Trước đây cô là gieo gió thì gặt bão thôi!” “Gieo gió gặt bão? Diệp Vãn Ninh, mùi vị bị vu cáo hãm hại có dễ chịu không? Mùi vị bị Lục Thừa Tiêu ép uống thuốc cảm thấy như thế nào?” Lạc Vận Nhi nói mát, từ đôi mắt ngậm ý cười của cô ta có thể nhìn ra được sự châm biếm. “Tất cả, đều do cô tự biên tự diễn?” “Đoán đúng rồi.” Lạc Vận Nhi dựa lên cánh cửa, lộ ra nụ cười đắc ý với Diệp Vãn Ninh, “Tôi dùng một đứa con đổi lấy tính mạng đứa con và địa vị của cô, cô nói xem... ai mới là người thắng cuộc chân chính?” “Cô đúng là độc ác! Đến ngay cả tính mạng con mình cũng không màng! Cô quả thực quá tàn độc rồi!” Về phương diện này, Diệp Vãn Ninh không thể không khâm phục” thủ đoạn ngoan độc của Lạc Vận Nhi, cô ta quả đúng là ả đàn bà độc địa, vì để đạt được mục đích của mình, không tiếc tự tay giết đi con của mình! “Đứa bé này đối với tôi mà nói cũng chỉ là một sự phiền toái!” Lạc Vận Nhi cười lạnh, “Không có nó... vừa hợp ý tôi”

Nghe ngữ khí trong lời nói cô ta, Diệp Vãn Ninh suy đoán... đứa bé này không chín thì mười không phải là của Lục Thừa Tiêu “Diệp Vãn Ninh, anh Thừa Tiêu sớm muộn gì cũng lỵ hôn với cô, bởi vì đối với anh ấy, cô không còn giá trị lợi dụng gì nữa.

Diệp Vãn Ninh khinh thường cười lên, “Tôi chưa từng có giá trị lợi dụng gì với anh ấy, bởi vì tôi không có chỗ nào để anh ấy có thể lợi dụng. “Ồ? Thế à? Trước đây cô vẫn là cô chủ của tập đoàn Diệp Thị, nhưng bây giờ cô... đã mất hết tất cả!” “Cô nói gì... tập đoàn Diệp Thị như thế nào rồi?” Diệp Vãn Ninh vừa mới tỉnh lại không hề biết chuyện gì đã xảy ra! Cô có chút kinh hãi nhìn Lạc Vận Nhi vênh vang tự đắc. “Cô còn chưa biết nhỉ? Thực tội nghiệp quá!” Lạc Vận Nhi tiến lên mấy bước, hai tay ôm trước ngực nhìn Diệp Vãn Ninh vẫn đang rất yếu ớt, nhìn dáng dấp của cô, như bị giày vò mất đi nửa tính mạng! Bây giờ lại xảy ra chuyện này! Cô ta đúng là rất vui sướng trong lòng! “Rốt cuộc cô đang nói gì! Cô nói rõ đi!” “Được thôi, vậy tôi cũng cố mà nói cho cô biết! Vào mười mấy phút trước, tập đoàn Diệp Thị đã bị thu mua rồi, ở trên thương trường, đã không còn bốn chữ tập đoàn Diệp Thị nữa!”

Diệp Vãn Ninh bàng hoàng, như bị sét đánh giữa trời quang.... “Cô biết là ai đã thu mua tập đoàn Diệp Thị không?”

Lạc Vận Nhi nhấc tay đánh một cái bạt tại vào mặt Diệp Văn Ninh, “Là anh Thừa Tiêu!” Đi đôi với một tiếng “Bốp.. lớn, lời của Lạc Vận Nhi cũng được thốt ra, sau đó bắt đầu cười ngất ngưởng, “Đúng là thảm hại mà! Diệp Vãn Ninh, cô không phải là đối thủ của tôi, mãi mãi không phải l

Lạc Vận Nhi giơ tay đẩy Diệp Vãn Ninh xuống giường, Diệp Vãn Ninh vừa mới trải qua cuộc phẫu thuật vùng bụng... cơ thể rất yếu, căn bản không có sức để đánh trả lại!

Đúng là anh ấy... là anh ấy thu mua tập đoàn Diệp Thị... là anh... tất cả đều là anh làm hết

Trái tim vốn dĩ đã bị xé rách thành trăm mảnh, bây giờ giống như là có người lấy chân giẫm nghiền vụn! “Bịch... một tiếng lớn, Diệp Vãn Ninh ngã xuống mặt sàn...

HỒ, quên nói với cô, học trưởng của cô... sợ rằng kết cục còn thê thảm hơn cô.” Lạc Vận Nhi hung ác giẫm lên người Diệp Văn Ninh, nhìn bộ dạng cô đến sức trói gà cũng không có, Diệp Vãn Ninh giơ tay muốn phản kháng, nhưng lại không có nổi một ít sức lực! “Học trưởng tốt của cô, không biết bây giờ đã bị vứt ở ngoại ô hoang vu nào rồi! Tập đoàn Tinh Xuyên và tập đoàn Diệp Thị đồng thời tuyên bố với bên ngoài đã bị thu mua vào hôm nay, đương nhiên... người thu mua chính là tập đoàn Đế Thịnh, cũng chính là anh Thừa Tiêu! Diệp Vấn Ninh, cô không ngờ đến đúng không? Chuyện này e rằng đã nhốn nháo hết cả thành phố T thậm chí cả toàn thế giới rồi, con rể thu mua công ty của bố vợ, mới lạ biết bao mà! Đừng nói tôi vui mừng, đến ngay cả những thiên kim tiểu thư và quý phu nhân vốn không vừa ý với việc bay lên cành cao biến thành phượng hoàng là cô cũng đều đang vui sướng khi thấy cô gặp họa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.