Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 196: Chương 196: Treo giá?




**********

“Lục Lục à, con đã thành người mẫu nhí rồi đó!” Thím Lý giơ tay sờ lên cái đầu nhỏ của Lục Lục, khó tránh khỏi thở dài một hơi: “Haiz... Lục Lục, có phải con vẫn rất nhớ thiếu phu nhân không?” “Meo... meo... Ba năm này, Lục Lục cũng đã được ba tuổi rưỡi, bây giờ nó vẫn chưa có thay đổi gì, nó luôn lạnh lùng chỉ thích nằm trên chiếc ghế dài mà trước đây Diệp Vãn Ninh vẫn luôn ngủ trưa mỗi ngày, có lúc nó sẽ lười nhác nằm phơi nắng cả ngày ở trên đó. “Thím Lý..” Tiểu Ngư nhìn thím Lý đang bế Lục Lục cảm thán, cũng thở dài theo một hơi, “Thím Lý, thiếu gia quay về rồi” “Thiếu gia?” Thím Lý sửng sốt, Lục Thừa Tiêu đã sớm dọn ra khỏi đây, không ngờ hôm nay sẽ đột nhiên trở về! “Còn có một tin tức chấn động nữa, thiếu gia có tin đồn tình ái rồi ạ!” “Là với cô Lạc à?” “Không không, không phải!” Tiểu Ngư lập tức lắc đầu phủ nhận, “Là với cô ấy, người mẫu nổi tiếng Ninh Y” “Đưa ra đi, thím không muốn xem, dù sao cũng không phải là thiếu phu nhân.” Thím Lý không hề có ý muốn xem, bế Lục Lục xoay người muốn rời đi.

Tiểu Ngư nhanh chóng kéo thím Lý lại, tò mò hỏi thăm: “Đây chẳng nhẽ không phải là thiếu phu nhân ạ?” “Cháu, cháu nói gì? Thiếu phu nhân?” Thím Lý lập tức ngẩng đầu nhìn Tiểu Ngư, sau đó nhìn tờ báo trong tay cô bé, thực sự là giống với thiếu phu nhân như hai giọt nước, “Người mẫu nổi tiếng... Ninh Y... đây không phải là thiếu phu nhân sao? Tại sao lại giống hệt thiếu phu nhân như vậy!” “Cháu cũng cảm thấy tò mò, thím Lý, thím nói xem trên đời này thực sự có người tương tự đến thế ạ? Không, không phải là tương tự, mà quả là giống y xì đúc! “Đúng là giống như hai giọt nước. Thím Lý cũng cảm thán nói. Người làm lập tức chạy về phía hai người họ, “Thím Lý, chị Tiểu Ngư, thiếu gia trở về rồi. “Thiếu gia?” Tiểu Ngư và thím Lý đều ngây ngẩn, họ đều không ngờ Lục Thừa Tiêu sẽ về lại biệt thự “Nhanh nhanh, nhanh đi xem thử!” Thím Lý và Tiểu Ngư chạy nhanh đến cửa, nhìn thấy xe của Lục Thừa Tiêu đang được lái vào. “Thiếu gia, cậu về lại rồi ạ.” “Dạo này mỗi ngày đều phải quét dọn phòng ngủ chính.” Lục Thừa Tiêu vừa xuống xe, đã lập tức phân phó thím Lý. “Vâng, thiếu gia, mỗi ngày đều có quét dọn.” “Đặc biệt là phòng ngủ chính, những bày biện và đồ dùng cũ đều không được phép thay đổi, chọn ra mấy người nhanh nhẹn hoạt bát quét dọn, còn có đồ dùng phụ nữ trong phòng thay đồ, ngày mai sẽ có người đến thay hết, thím Lý đặc biệt để mắt đến nhé, đừng để bọn họ làm loạn phòng ngủ chính.” Lục Thừa Tiêu cũng không rõ tại sao, rõ ràng là chỉ cần một củ điện thoại, nhưng anh lại khăng khăng tự mình chạy đến một chuyến. “Vâng, thím đã nhớ cả rồi, thiếu gia” “Ừ” Lục Thừa Tiêu cong khỏe môi, người phụ nữ đó... cho dù em là Diệp Vãn Ninh hay là Ninh Y, em không chạy thoát đâu! Mặc dù bây giờ anh còn chưa dám chắc chắn cô rốt cuộc có phải là Vãn Ninh hay không, nhưng trực giác và vô số dấu vết mách bảo anh, cô đúng là Vãn Ninh! Chính là cô!

Danh tiếng của siêu mẫu Ninh Y triệt để được vang dội ở thành phố T, hoàn thành thành công màn trình diễn trong cuộc họp báo Hạ Thị, hơn nữa còn xuất sắc chấn động tất cả mọi người có mặt ở đó!

Giống như buổi lễ chúc mừng ngày hôm nay, từ lúc cô xuất hiện trước cửa, cô chính là tiêu điểm được muốn người đổ dồn vào!

Lạc Vận Nhi ôm cánh tay Lục Thừa Tiêu, vô cùng không vui, vốn tưởng tiêu điểm nên là cô ta! Nhưng hiện giờ phần lớn đã bị Diệp Vãn Ninh giành đi mất!

Hạ Nghi Tâm thấy Kỷ Trình Hạo nhìn đám người mẫu chăm chú nửa ngày trời, không vui giơ tay nhéo lên đùi anh... trợn ngược mắt với anh, “Anh đang nhìn cái gì đấy? Tổng giám đốc Kỷ của em” “Không, không có gì!” “Vậy à? Anh đã ngắm chằm chằm mấy cô người mẫu mới nửa ngày rồi đấy nhé!” “Anh sao có thể bỏ mặc bạn gái xinh đẹp thế này không ngắm, lại đi ngắm đám người mẫu kia!” Kỷ Trình Hạo lập tức giơ tay vuốt nhẹ gò má Hạ Nghi Tâm, bắt đầu từ lúc nào, họ đã trở thành đôi tình nhân oan gia rồi?

Hạ Nghi Tâm chu cái môi nhỏ, nửa tin nửa ngờ. “Bé yêu, em đoán xem anh đang nhìn gì?”

Hạ Nghi Tâm nhún vai, bất đắc dĩ lên tiếng: “Nhóm người mẫu kia chứ gì. “Đương nhiên là không! Em không cảm thấy mấy cô người mẫu chưa nổi kia đều xem Lạc Vận Nhi làm trung tâm à?” Tay phải Kỷ Trình Hạo cầm lý rượu vang lắc vài vòng, “Em xem dáng vẻ bọn họ chào hỏi Lạc Vận Nhi kìa, hình như đều rất quen thuộc” “Không có lí nào được, mấy cô người mẫu kia đều thuộc dưới trướng THEONE, chắc hẳn phải thuộc một công ty với Ninh Y, bây giờ sao lại quen biết Lạc Vận Nhi của Phàn Đế được?” Hạ Nghi Tâm cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu. “Bây giờ không ngừng có kịch hay, không thể không xem mà!” Kỷ Trình Hạo chỉ một lòng muốn xem kịch hay, nhìn dáng vẻ đắc ý của anh, Hạ Nghi Tâm giơ tay thụi mạnh anh một cái, “Kịch hay cái gì? Anh còn muốn xem kịch không mua vé đúng không?” “Bé yêu... anh sai rồi... Kỷ Trình Hạo lập tức xin lỗi, “Đều là lỗi của anh, không có kịch, không có kịch gì cả! Không xem kịch nữa, đi về nhà ngắm em!” “Mồm mép tép nhảy, chuyện của đám người mẫu không liên quan đến chúng ta!” Nhưng với tư cách là bạn thân, vẫn nên nhắc nhở Diệp Văn Ninh phải đề phòng với người bên cạnh

Nhân lúc Kỷ Trình Hạo và Lục Thừa Tiêu cùng với mấy ông trùm lớn bàn bạc chuyện làm ăn, Hạ Nghi Tâm lập tức trốn sang một bên gọi điện thoại cho Diệp Văn Ninh. “Chị Ninh Y, chuông điện thoại chị reo kìa, là chị Nghĩ Tâm gọi đến”

Diệp Văn Ninh lập tức đón lấy điện thoại từ trong tay Hana, ẩn nút nghe: “Nghi Tâm, ừ... cái gì? Được, tớ biết rồi, ừ ù, tớ sẽ chú ý, cậu đừng lo cho tớ, nhanh về lại bên Kỷ Trình Hạo đi, đừng bị anh ta nhìn thấu đấy” Diệp Văn Ninh thấp giọng trả lời điện thoại của Hạ Nghi Tâm đầu dây bên kia.

Cúp máy xong, cô giao lại điện thoại cho trợ lý.

Cách đó không xa, mấy người doanh nhân đang trò chuyện, sôi nổi dùng ánh mắt háo sắc nhìn Diệp Văn Ninh. “Các ông nhìn người phụ nữ kia đi, đẹp không?” “Siêu mẫu Ninh Y, đương nhiên là xinh đẹp rồi! Cô ta là dựa vào mặt để kiếm cơm đấy.” “Đúng là thể mà!” “Các ông nói xem... ngủ cô ta một đêm, phải mất bao nhiêu tiền?” “Các người mẫu khác khoảng chừng nhiều nhất cũng một trăm hai trăm ngàn tệ? Người phụ nữ này... công ty TO đã tung tin rồi, cô ta là giá trên trời” “Giá trên trời?” Mấy gã đàn ông đều tỏ ra không tin, “Giá trên trời? Đó là bao nhiêu tiền? Hàng triệu hay là hàng tý?” “Ai mà biết được, nếu muốn mua cô ta, chắc phải khuynh gia bại sản mất?” “Người phụ nữ đó đáng tiền thế à?” Một người đàn ông kinh hãi lên tiếng. “Nhìn khuôn mặt cô ta đã không chỉ một trăm hai trăm ngàn rồi”

Mấy ông chủ lớn nhốn nháo gật đầu đồng ý. “Thật muốn biết người phụ nữ đó rốt cuộc là giả trên trời kiểu gì!” “Hahaha, loại phụ nữ như cô ta, sẽ luôn có người chia tay vì cô ta, các ông xem tổng giám đốc Lục tập đoàn Đế Thịnh đi, chúng ta so với anh ta, đúng là bì không kịp. Chắc anh ta có thể gánh vác được cái giá trên trời này?” “Có lý”

Mấy lời của nhóm ông chủ lớn bàn tán với nhau đều lọt vào tai Lục Thừa Tiêu... không ngờ người phụ nữ đó lại có giá trên trời? Cô lại treo giá bản thân như một món đồ vật? Đến ngay cả công ty chủ quản cũng treo giá cho cô? Cô rốt cuộc đã xem bản thân là thứ gì?

Nghĩ đến đấy, nắm đấm của Lục Thừa Tiêu càng nắm chặt hơn, nhìn Diệp Vãn Ninh một mình đi về phía nhà vệ sinh, anh liền tiến về phía trước bám đuôi theo.

Cô quả thực không chịu nổi những ánh mắt kia, mới quyết định đi vào nhà vệ sinh trốn một lúc, nhưng không ngờ đến vừa mới rửa tay đi ra khỏi nhà vệ sinh, liền bị người đàn ông này chặn đứng trước cửa! “Tổng giám đốc Lục..” Cô lập tức chỉnh đốn lại cảm xúc, hướng về phía anh nở nụ cười tao nhã, “Hôm nay tổng giám đốc Lục rất đẹp trai đấy! Bạn gái của anh chắc còn đợi anh nhỉ? Vậy không quấy rầy nữa, tôi cũng phải vào lại hội trường đây.” “Nóng ruột trốn tránh tôi như vậy? Là vì gì nhỉ?” “Trốn..” Diệp Văn Ninh sững sờ, “Tôi không trốn anh, tổng giám đốc Lục hiểu nhầm rồi”

Lục Thừa Tiêu sải bước tiến sát lại gần cô, nhìn chăm chú đôi mắt trong veo của cô, “Nghe nói chỉ cần ra cái giá trên trời, thì có thể mua được em?” Nhớ đến lời vừa nãy của mấy ông trùm, Lục Thừa Tiêu luôn cảm nhận được một bụng lửa giận, bọn hắn vừa nãy bình luận là người phụ nữ mà Lục Thừa Tiêu anh xem trọng, không... nên nói là người phụ nữ của anh! “Tổng giám đốc Lục có ý gì?” Diệp Vãn Ninh không ngờ anh sẽ nói ra lời đáng giận như vậy, “Ý của anh là, tôi là loại người mẫu dựa vào cơ thể kiếm tiền?” “Chẳng nhẽ không phải?” Anh thong dong nhìn cô. “Nếu tổng giám đốc Lục đã nghĩ như vậy, vậy tôi cũng không có gì để nói, làm phiền tránh ra.” Giọng điệu của Diệp Vãn Ninh cứng rắn, không ngờ xa cách ba năm... anh lại vẫn xem cô là loại phụ nữ đó, Diệp Vãn Ninh không nhịn được cảm thấy vô cùng nực cười, thì ra lúc anh bị thương gọi tên cô, sự dịu dàng của anh đều là giả! “Tôi mua em.” Lục Thừa Tiêu giơ tay bắt lấy cổ tay cô, ép cô vào giữa tường và cơ thể mình. “Anh mua... tôi?” Diệp Vãn Ninh lộ ra nụ cười nhạt, kiều diễm nhưng khinh thường, cô chưa bao giờ là một món hàng được treo giá, “Ngại quá, tổng giám đốc Lục, tôi không bán!” “Em không có chỗ để lựa chọn, tôi có thể trả nổi cái giá trên trời mà em muốn!” Lục Thừa Tiêu cúi đầu ngậm lấy môi cô, đưa cho một cái hôn nồng nhiệt, Diệp Vãn Ninh vốn không ngừng kháng cự dần dần tan chảy, mềm nhũn ở trong lồng ngực anh... “Tôi không muốn! Ưm... Lục... Thừa Tiêu... “Gọi anh là Tiêu!” “Đừng!” Cô cự tuyệt, giơ tay đẩy vòm ngực anh ra, “Ưm... cô, cô Lạc!” Diệp Vãn Ninh chú ý đến Lạc Vận Nhi đứng cách đó không xa, xem ra cô ta đã đứng nhìn được một lúc rồi....

Diệp Vãn Ninh nhanh trí lập tức nảy ra ý tưởng mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.