“ Bảo bối nhỏ con cũng vậy! “ Lê phu nhân xoa đầu cô trả lời.
“ Ừm, bảo bối của ba mẹ buổi sáng tốt lành nha! “ Lê gia chủ cưng chiều mà xoa đầu cô mà trả lời.
Lê Anh Thi cười thật tươi, và cả nhà ba người bắt đầu dùng bữa sáng, đến khi dùng xong đã là chuyện của nữa tiếng sau, sau đó Lê gia chủ sẽ đưa vợ mình đến bệnh viện rồi ông mới đến công ty.
Còn Lê Anh Thi thì chỉ quanh quẩn ở dinh thự, cô ích khi rời khỏi nhà trừ việc đi học hay là các buổi tiệc liên hoan đến thiết kế.
...----------------...
Nhưng cô cũng là một cô gái có đời sống khá khép kín, cho dù thân phận của cô có cao ngạo đến đâu cô cũng không có thể tiêu tiền như các tiểu thư khác.
Cứ như vậy mà cô ngồi xem TV về các bản tin mới nhất, nhưng những thứ đó cũng chỉ cung cấp cho cô chỉ một lượng thông tin của mỗi ngày.
Sau một lúc cô chán chê nên không xem tin tức nữa mà cô đã đến phòng sách, không chỉ có vậy mà hầu hết cô cũng sẽ dành cả ngày mà ở trong phòng sách.
Người làm đều quá quen thuộc với thời gian của tiểu thư nhà mình, cho nên họ chỉ cần canh thời gian và nhắc nhở tiểu thư dùng bữa dùng giờ là được.
Khoảng một lúc lâu sau thì điện thoại của cô lại reo lên, không cần nhìn cô cũng có thể bắt máy ngay.
“