Lê Anh Thi cứ vậy liền vén chăn ra đi vào phòng tắm rửa rồi mới đi xuống dưới nhà, lúc này cô cũng chỉ nhìn thấy quản gia và vài người giúp việc vẫn đang loay hoay với công việc của mình.
Đúng lúc này, Viên Hoa cũng đã từ ngoài cửa đi vào, vừa nhìn thấy cô liền đi đến cầu thang dìu cô đi xuống: “ Thiếu phu nhân, sau cô lại thức sớm thế? “
“ Tại tôi ngủ không ngon thôi. “ Lê Anh Thi được Viên Hoa dìu ngồi xuống ghế rồi nhìn xung quanh vẫn không thấy anh.
Viên Hoa vừa nhìn thấy hành động của cô liền đáp ngay: “ Người đang kiếm lão đại sao? Nếu kiếm lão đại thì Huy Gia đã đến Trương Thị từ sớm rồi! “
- ---------------
Lê Anh Thi nghe vậy cũng chỉ gật đầu, cô biết anh vẫn còn đang tức giận vì chuyện ốm nghén lẫn đứa nhỏ. Nhưng cô thật sự cũng không biết nên làm cách nào để anh không chú ý đến việc bản thân cô sẽ ốm nghén trước mặt anh.
Viên Hoa từ phòng ăn đi đến lên tiếng bảo cô: “ Thiếu phu nhân, đồ ăn đã được dọn ra bàn rồi. Cô vào ăn một ít đi. “
Lê Anh Thi chỉ gật đầu rồi đi vào phòng ăn để chuẩn bị dùng bữa, trong lúc cô đang dùng bữa thì ở ngoài cổng biệt thự có hai chiếc xe Lamborghini Aventador đã đổ ngay trước sân.
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) rất nhanh đã nhận ra được hai chiếc xe này của ai nên mới nhanh chóng dẫn đường, trong lúc vào phòng khách ông cũng lên tiếng hỏi: “ Bà chủ Trương, bà chủ Lê hai người đều đến thăm thiếu phu nhân sao? “
Mỹ Lệ nghe quản gia hỏi chỉ gật đầu đáp: “ Đúng vậy, con bé đâu? Vẫn chưa thức à? “
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) cũng rất nhanh trả lời thành thật trả lời câu hỏi của bà: “ Không ạ, thiếu phu nhân đã thức và đang được Viên Hoa giám sát trong suốt quá trình ăn uống ạ. “
Hai bà nghe xong chỉ gật đầu, sau đó nhanh chân đi vào bên trong biệt thự để thăm cô con gái của mình.
Khi hai người vừa bước vào đã không nhìn thấy cô ở phòng khách, rồi đến phòng ăn vẫn không hề thấy cô lúc này bà mới hỏi người làm bên cạnh đứng gần bà: “ Thiếu phu nhân đâu? “
Người làm đứng bên cạnh bà nhanh nhẹn đáp lại: “ Bà chủ Trương, thiếu phu nhân đang nôn nghén ở phòng tắm. Chúng tôi không dám lại gần Viên Hoa đang ở bên cạnh thiếu phu nhân đó ạ. “
Hai bà nghe xong liền gật đầu, nhưng Mỹ Lệ hiểu được sao trong câu trời của người làm không nhắc đến tên của anh. Còn Phương Huệ Lan có hơi nhíu mày khi không nghe đến tên con rể của mình.
“ Vậy Gia Huy không có phản ứng gì khi con bé nôn nghén à? “ Phương Huệ Lan hỏi.
Người làm nghe bà hỏi liền im bặt, không dám lên tiếng, thần sắc thì tái nhợt khi nhớ đến diễn cảnh đêm qua cửa ông chủ của một thân sát khí khi thấy thiếu phu nhân nôn nghén, không những vậy cô ta còn chứng kiến cảnh ông chủ bị thiếu phu nhân nhốt bên ngoài cửa phòng tắm.
Tức giận quá nên ông chủ lấy súng bắn ba phát ngay chốt cửa rồi đạp thẳng của đi vào.
“ Bà chủ Lê. “ Người làm dừng một lát liền nhỏ giọng nói: “ Không phải ông chủ không quan tâm thiếu phu nhân, chỉ là ngài ấy muốn thiếu phu nhân phá thai. Nhưng thiếu phu nhân nhất quyết không chịu phá thai nên hai người đang trong quá trình chiến tranh lạnh ạ! “
Phương Huệ Lan sau khi nghe xong bà cảm thấy rất tức giận, nhưng người làm đó vừa nói vừa dẫn hai người đến phòng vệ sinh nằm ngay bên cạnh phòng ăn.
Vừa nhìn thấy phòng vệ sinh bên cạnh bồn ăn, Mỹ Lệ liền hiểu lý do sau Trương Gia Huy lại muốn con bé phá thai.
Hóa ra là con trai bà không thể chịu đựng được khi thấy bảo bối nhỏ của mình chịu ốm nghén hay là không thể ăn được bất cứ món ăn nào.
Xem ra con trai bà thà hi sinh đứa bé để giữ vợ còn còn hơn để vợ mình vì ốm nghén để rồi bản thân mình phải đau khổ khi không thể giúp cô trong quá trình nôn nghén.
“ Đây là thành quả của thằng bé? “ Mỹ Lệ khoé môi giật giật nhìn toàn bộ phòng vệ sinh.
Người làm khi nãy liền gật đầu đáp: “ Đúng vậy ạ. Cánh cửa đó do ông chủ dùng súng bắn đó ạ. “
Phương Huệ Lan nghe lời người làm liền cảm thấy bản thân mình hình như phát sốt rồi, bà không ngờ chỉ là chỉ ốm nghén đã làm thằng nhóc đó không thể chịu nổi vậy những ngày tháng sau này chắc không chỉ là một cánh cửa này đâu há.
Bên trong phòng vệ sinh, Viên Hoa ngồi xổm bên cạnh cô để vuốt sống lưng giúp cho cô, để giúp cho cô đỡ khó chịu phần nào đó.
Tinh ý cô còn đưa ra ly nước ấm đến trước mặt cô, cô nhận lấy rồi nhấp một ngụm nước rồi phun ra.
“ Thiếu phu nhân, nếu như hôm nay cô đã mệt như vậy rồi thì đừng đến khách sạn của Vũ tổng nữa. “ Viên Hoa nhìn sắc mặt tái nhợt của cô lên tiếng khuyên ngăn.
Lê Anh Thi lúc này rất yếu ớt, chóng tay lên thành bồn để đứng dậy đáp lời: “ Không được, dù sao ở Pháp tôi cũng cần phải có thân phận mới để có thể giúp cho anh ấy. “
“ Nhưng… “ Viên Hoa muốn nói lại thôi, cô biết nếu muốn khuyên thiếu phu nhân nhà mình là chuyện còn khó hơn bảo cô ta đi đánh người đó.
Phương Huệ Lan và Mỹ Lệ đều đi vào bên trong để đỡ cô ra ngoài ngồi nghỉ ngơi dưỡng sức, cả hai bà mẹ vừa nhìn đến sắc mặt tái nhợt của cô cũng rất đau lòng.
Mỹ Lệ thấy vậy liền lên tiếng: “ Cô đi siêu thị mua giúp cho tôi vài hộp ô mai đi. “
Bà vừa dứt lời Viên Hoa đã đi đến trước bàn trà kéo từ trong học tủ ra lấy hộp ô mai đưa đến trước mặt cô Lê Anh Thi.
Cô nhận lấy trước sự ngỡ ngàng của hai bà mẹ, hai bà nhìn lại một vòng trong biệt thự liền thấy được chỗ nào cũng có để ô mai, mỗi chỗ đều có hai vị ô mai và nhiều hộp chua ngọt khác.
Đúng thật là con trai bà đã chuẩn bị cũng khá đầy đủ những thứ để giúp cho cô đỡ phải nôn nghén đây mà.