Nữa tiếng sau, xe BMW của anh cũng đã đổ trước cổng nhà Lê gia, quản gia vừa thấy liền chạy nhanh ra mở cửa cho hai người.
“ Tiểu thư mới về, Ông Trương mới tới ạ! “ Quản gia Châu vừa thấy hai người liền chào hỏi ngay.
Lê Anh Thi nhìn ông đáp: “ Anh Hai cháu về chưa? “
Quản gia Châu nghe cô hỏi liền đáp ngay: “ Ông chủ vẫn chưa về ạ! Tiểu thư cô cần gập ông chủ gấp sao? “
- ---------------
Lê Anh Thi nghe quản gia hỏi chỉ lắc đầu đáp: “ Không gấp! “
Nghe được câu trả lời của cô quản gia chỉ gật đầu, cô nhìn về phía anh mỉm cười đáp: “ Anh muốn về phòng nghỉ một lúc không? Khi nào ba mẹ và anh Hai về chúng ta sẽ xuống đón! “
Trương Gia Huy xoa bàn tay cô đáp: “ Cũng được! “
Dứt lời cô và anh đi lên tầng ba phòng ngủ của cô, Lê Anh Thi cũng đi đến tủ quần áo của mình lấy bộ quần áo sạch cho anh.
Anh nhận lấy bộ quần áo từ tay cô rồi đi vào phòng tắm rửa, Lê Anh Thi nhìn thấy anh vào phòng tắm thì cô cũng rời khỏi phòng để qua phòng sách.
Nữa tiếng sau khi anh tắm xong liền bước ra ngoài liền không thấy cô liền lo lắng không thôi, anh thấy vậy cũng lau khô tóc nhanh chóng rồi mới rời khỏi phòng để kiếm cô.
Lúc này ở dưới phòng khách anh nhìn thấy quản gia liền hỏi thì mới biết được cô ở trong phòng bếp nên mới đi vào xem sao.
Khi vào đến phòng bếp anh nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé của cô đang tỉa sẵn trái cây mà thở phào nhẹ nhõm.
Trương Gia Huy thấy vậy liền đi đến ôm lấy cô từ phía sau hôn lên gò má của cô một cái, Lê Anh Thi cảm nhận được cái ôm ấm áp từ phía sau lên tiếng hỏi: “ Sao thế? “
Anh nghe cô hỏi liền ôm chặt hơn rồi mới trả lời: “ Sao em đi xuống đây mà không nói với anh? “
Lê Anh Thi nghe anh nói liền ngước mắt lên nhìn anh nhẹ giọng đáp: “ Em không sao mà, chỉ là thấy anh tắm hơi lâu nên em mới đi xuống cắt ít trái cây đợi anh thôi! “
“ Lần sau không được như thế nữa! Biết không? Hửm? “ Trương Gia Huy cau mày mổ nhẹ lên môi cô một cái rồi trầm giọng nói.
Lê Anh Thi gật đầu đã hiểu rồi tiếp tục cắt hoa quả cho vào đĩa.
Trương Gia Huy vẫn ôm chầm lấy cô không rời đến khi nhìn lại bộ quần áo trên người cô liền cau mày đáp: “ Không còn sớm nữa, anh pha nước ấm cho em tắm nha! Còn những việc này cứ để cho người làm làm đi! “
Dứt lời anh không để cho cô có cơ hội phản bác liền bế cô theo kiểu công chúa trở về phòng, còn những người giúp việc và người làm điều nhìn thấy hai người mà cảm thấy đau lòng không thôi.
Tiếng lòng của họ lúc này chỉ là khóc không ra nước mắt.
Không bao lâu sau có hai chiếc xe Lamborghini Aventador và George Washington đã đậu ngay trong sân nhà.
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) vừa nhìn thấy chủ nhân của hai chiếc xe liền nhanh chóng chạy ra chào hỏi ngay: “ Lão gia, phu nhân và ông chủ mới về ạ! “
“ Ừm, mọi chuyện trong nhà vẫn tốt chứ lão Châu? “ Lê Anh Tuấn gật đầu nhìn một lượt hỏi quản gia.
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) hỏi gì đáp nấy liền gật đầu trả lời: “ Mỗi thứ trong nhà vẫn tốt thưa lão gia. “
Nghe được câu trả lời của ông Lê lão gia chỉ gật đầu rồi cùng với mọi người đi vào nhà.
Vừa vào đến phòng khách Phương Huệ Lan liền nhìn về phía cầu thang hỏi: “ Tiểu thư đâu rồi? “
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) đáp: “ Dạ tiểu thư đang ở trên lầu ạ! “
Phương Huệ Lan nghe vậy liền gật đầu hỏi tiếp: “ Con bé đó từ sáng giờ vẫn ở lì trong phòng sao? “
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy liền đáp: “ Dạ không phải đâu phu nhân, tiểu thư vừa mới đi học về cùng ông Trương, giờ họ đang ở trong phòng làm bài tập ạ! “
Nghe quản gia trả lời bà Lê lúc này mới mỉm cười, sau đó nhìn về phía chồng mình lên tiếng: “ Lão Lê, chúng ta về phòng tắm rửa đi rồi hãy kêu hai đứa nó xuống dùng bữa! “
Lê lão gia gật đầu rồi cùng vợ mình quay về phòng, chỉ có Lê Anh Quân từ lúc về đến giờ vẫn luôn trầm mặt, không nói một lời.
Đến khi nhìn thấy ba mẹ đã về phòng anh mới nhìn quản gia Châu ( xuyên quốc gia) một cách lạnh lẽo hỏi: “ Trước khi con bé về đây, con bé có biểu hiện gì lạ không? “
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe ông hỏi liền trả lời thành thật: “ Dạ có, lúc tiểu thư cùng ông Trương về đây thì tôi nhìn thấy sắc mặt của tiểu thư không được tốt lắm, hơn nữa vừa về đến tiểu thư liền hỏi ông chủ ngay. Không lâu sau thì tôi thấy tiểu thư một mình đi đến phòng sách khoảng hai mươi phút gì đó mới xuống dưới nhà, rồi dặn dò người làm nếu ông Trương có hỏi thì cứ nói tiểu thư đã ở phòng bếp là được! “
Nghe được câu trả lời anh càng đen mặt hơn, anh không ngờ rằng bệnh căn bệnh máu trắng đó phát tác nhanh đến mức anh không kịp thích ứng rồi.
“ Được rồi, những chuyện hôm nay chú không được để cho ba mẹ tôi biết có biết không? “ Lê Anh Quân lạnh giọng cảnh cáo khiến quản gia Châu ( xuyên quốc gia) sợ hãi mà gật đầu.
Dứt lời anh cũng về phòng tắm rửa rồi sẽ tìm cơ hội để đưa cô ra nước ngoài chữa trị.