(_ Sau mỗi chương bọn nó “hành” nhau là một chương ngắn cun cút _)
Editor: Khoai Lang
Qua Thiên Liệt hoàn toàn đem Tống Minh dấu hiệu, cự vật thành kết như trước vẫn ở bên trong Tống Minh.
Bởi vì thành kết, thân thể hai người hiện tại gắt gao tương liên, vô pháp tách ra. Thân hình Alpha rắn chắc đặt ở trên người Tống Minh, cánh tay chặt chẽ ôm vòng dưới thân Omega, thỏa mãn mà lại ôn nhu hôn trên gương mặt điểm điểm nước mắt, sau đó hôn qua chóp mũi đỏ bừng, một chút một chút hôn lên kia đôi môi đỏ sẫm thở dốc.
Tống Minh bị hôn đến “ngô” một tiếng, nước mắt vô lực theo hai má chảy xuống, hai tay của hắn buông lỏng, hai chân thon dài che kín vết roi không khỏi triền tại lưng nam nhân.
Thanh âm TV không biết từ khi nào đã ngừng, trên giường lớn truyền đến tiếng miệng lưỡi quấn quanh, còn có mơ mơ hồ hồ tiếng nức nở.
Qua một lúc lâu, Alpha lúc này mới vừa lòng buông ra đôi môi bị y làm sưng đỏ, con ngươi ám sắc nhìn khuôn mặt Omega che kín nước mắt thất thần, táo bạo trong lòng rốt cục bình tĩnh.
Giống như tuyên thệ, thanh âm của y trầm thấp mà lại ôn nhu: “Ta là của Alpha của ngươi, gọi ta là Liệt.” Sau khi nói xong lại hạ xuống một nụ hôn.
Tống Minh thở dốc, ánh mắt mê mang nửa ngày mới ngắm nhìn mặt nam nhân.
Nam nhân có một mái đầu màu đen nồng đậm, thái dương ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt góc cạnh ngũ quan phân minh không thể nói rõ đặc biệt xinh đẹp hoàn mỹ, chính là rất thâm thúy, thực anh tuấn, thực có ý vị của nam nhân, chỉnh thể khuôn mặt có một loại cảm giác lịch lãm thành thục khí phách.
Hắn có cặp lông mày đậm cùng ánh mắt xa cách so với người bình thường, nhưng dạng lại có vẻ phi thường thâm thúy.
Không biết là bởi vì chung quanh là màu đỏ sậm của giường, song mâu của nam nhân thậm chí có chút hồng sắc ở bên trong. Y như vậy nhìn xuống Tống Minh, chóp mũi có một vài giọt mồ hôi, vừa mới hôn qua bờ môi của y không phải rất mỏng, khóe môi còn mang theo một tia thản nhiên ý cười thỏa mãn.
Nhìn Tống Minh bị thao đến choáng váng, nửa ngày ngơ ngác nhìn y không nói lời nào, nam nhân chậm rãi nhíu mày, đôi mắt biến thâm, có một tia nguy hiểm chợt lóe qua, y rút một tay ôm eo Tống Minh lại, đưa tay nắm cằm Tống Minh lên, thanh âm trở nên trầm thấp.
“Như thế nào, bị thao choáng váng, còn không có nhớ ta là ai?”
Bởi vì động tác Qua Thiên Liệt rút cánh tay ra, tác hại là huyệt động Tống Minh bao trùm tính khí thật lớn thành kết cũng động một cái, kéo theo huyệt thịt mỏng manh bị chống đỡ, cao trào qua đi làm Tống Minh cảm nhận được cơn đau. Hơn nữa lúc trước bị roi quất, bên ngoài huyệt thịt mẫn cảm vô cùng làm Tống Minh nhíu mày, hốc mắt lại tràn ra nước.
“Đau quá..ân... Không nên cử động...” Giọng Tống Minh khàn đặc lại mang theo một chút tủi thân, hắn không tự chủ được dùng hai chân đem phần eo nam nhân quấn chặt, tiểu Tống Minh đè nặng bắp đùi nam nhân rắn, không cho nam nhân thành kết lại mang đau đớn đến cho hắn.
Qua Thiên Liệt bị động tác của Tống Minh thiếu chút nữa lại biến thành cầm thú, nhưng y nhìn đến Tống Minh thống khổ, liền nhịn xuống dục vọng, ôm Tống Minh lẳng lặng chờ y kết xong.
Bất quá trong quá trình chờ, y còn không quên tiếp tục thừa cơ uy hiếp Tống Minh.
“Bất động cũng được, vậy ta là ai.?_”
Tống Minh cắn môi, hãm lại nước mắt, một bên nhìn bức rèm, căn bản không nghĩ trả lời vấn đề này.
Nam nhân hơi hơi mị mắt, tay nắm cằm tăng thêm lực đạo, ngón cái tại môi của hắn ma xát, cạy mở bờ môi của hắn ra.
“Ân?”
“Ngươi là... là Alpha của ta, Liệt...”
Phi! _!! Cái tên biến thái này dám dùng roi da đánh hắn, còn mạnh mẽ mở khoang sinh sản lần thứ hai dấu hiệu hắn, nhưng lại còn dùng súng chỉ vào đầu hắn, một Omega bình thường đều không có khả năng thừa nhận loại biến thái này là Alpha của mình, hắn lại càng không thể thừa nhận!
Nhưng sợ bị đánh Tống Minh chỉ có thể khuất nhục ngoài miệng ngoan ngoãn trả lời, trong lòng lại xoát đạn tạc mao mắng nam nhân.
Điều này cũng không kỳ quái, lúc này kẻ thức thời trang là tuấn kiệt. Tống Minh rất sợ đau, cũng không thích SM, lúc trước giãy dụa tức giận mắng mang đến hiệu quả là nam nhân lửa giận ngút trời lấy roi đánh hắn, sau đó mạnh mẽ ôm hắn, ngạnh sinh sinh đem hắn thao mở khoang sinh sản... Hắn hiện tại cả người đau nhức, huyệt sau càng là nóng rát, mà ngay cả trong bụng cũng là từng đợt ẩn ẩn đau.
Nếu hắn lại phản kháng hoặc là châm chọc khiêu khích, tuyệt đối sẽ bị như vậy một lần nữa! Nam nhân kia còn có súng, hắn thậm chí hoài nghi có phải hắn đã chọc vào một Alpha không đơn giản...
Rõ ràng lần trước Alpha này đem hắn vứt tại một cái nhà trọ, hiện tại vì cái gì còn muốn nói hắn quên y?!!! Chẳng lẽ không phải nam nhân biểu đạt vô tình? Sau đó hắn biết thời biết thế cũng vậy?
Tống Minh ngoan ngoãn, nguyên nhân lớn nhất còn là —— hắn nghĩ đến thời điểm nam nhân tại Beat cứu hắn, mắt cũng không nháy mấy cái liền giết chết mấy người... Alpha kia... Beta cùng hắn đến ước pháo Tiểu Trí bây giờ còn đang không rõ, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn, không dám lại kích thích nam nhân...
Nếu chọc giận nam nhân, hắn sợ Tiểu Trí vô tội cũng sẽ bởi vì hắn mà “ngỏm“... Vậy hắn cả đời cũng sẽ không an tâm! Dù sao Alpha cũng không biết hắn là ai, hắn hiện tại ngoan một chút, chờ nam nhân thả lỏng cảnh giác, hắn sẽ hỏi tình hình của Tiểu Trí, sau đó thừa cơ đào tẩu, làm y không thể tìm thấy hắn nữa!
(_ Như thế càng dễ “chớt” đấy_)
Qua Thiên Liệt như thế nào biết Tống Minh đang suy nghĩ gì, y thực vừa lòng lần thứ hai hôn môi Tống Minh, dùng lửa nóng đầu lưỡi dây dưa hắn.
Tống Minh bị nam nhân hôn nồng nhiệt, trong mắt mang lệ, lập tức bị nam nhân hôn đến mơ hồ, nhưng hắn có việc muốn hỏi, chỉ có thể liên tiếp ngô ngô ngô lắc đầu tránh né.
Alpha bất mãn cắn nhẹ vào lưỡi Tống Minh, môi dán bên trên môi Tống Minh thở dốc ma xát, con ngươi nhìn chằm chằm hai mắt hàm lệ của người dưới thân, “Ta khuyên ngươi, tốt nhất ngoan một chút.”
Bị nói như vậy, Tống Minh lập tức không dám động, ngoan ngoãn hé miệng, tùy ý đầu lưỡi nam nhân liếm lộng.
Mãi cho đến khi dương v*t nam nhân thành kết xong, y lúc này mới buông ra đôi môi bị hôn đến đỏ bừng, ngồi dậy đem vật kia rút ra.
Lập tức phía dưới phát ra một tiếng “Ba”, ngay sau đó, huyệt động Tống Minh cũng tùy theo trào ra một cỗ chất lỏng bạch trọc...
Nam nhân mâu sắc ám trầm nhìn chằm chằm huyệt khẩu đáng thương, che kín vết roi giống cái miệng nhỏ hồng hồng, liên tục mấp máy phun ra dâm dịch...
Qua Thiên Liệt hô hấp lập tức trở nên rất nặng... Nhưng cái chỗ này không nên ở lâu, y vẫn là mang Tống Minh đến một địa phương an toàn, rồi tiếp tục làm lần thứ hai đi...
Tầm mắt Qua Thiên Liệt từ nơi sưng đỏ của Omega, hướng đến vùng bụng bị y bắn đầy tinh dịch...
Y vẫn luôn muốn Omega mang thai một đứa nhỏ của y, như vậy hắn sẽ không dám câu dẫn Alpha hoặc là Beta nữa!
“Liệt...” Tống Minh nhìn dáng người thon dài cường tráng của Alpha hướng phía phòng tắm đi đến, vội vàng hãm trụ nam nhân.
Qua Thiên Liệt nghe được Tống Minh gọi y, hơi hơi nghiêng đầu lại, lộ ra mặt nghiêng cương nghị anh tuấn.
“Cũng không thể đem ta trói mãi được... Ta đau quá...” Tống Minh tận lực thừa dịp trong ánh mắt còn có nước mắt, làm ra một biểu tình đáng thương mà hắn cảm thấy thực ghê tởm.
Nam nhân nghe xong, lạnh lùng cười.
“Không được.”
Tống Minh trong lòng trong trở mình xem thường, khẳng định không được, bất quá hắn vẫn là tiếp thật cẩn thận hỏi.
“Kia, cái Beta kia... Đâu rồi_?... Có thể đem hắn thả ra không...?_”
Qua Thiên Liệt vừa mới xoay người chuẩn bị đi, nghe Tống Minh nói, cười lạnh, không nhanh không chậm xoay người lại, chậm rãi từng bước một, hướng Tống Minh bị trói ở trên giường đi qua.
Tống Minh nháy mắt đổ mồ hôi lạnh, không, không thể nào... Chẳng lẽ lại đến một lần?! Trên người của hắn đau quá, mông đau quá, hắn không muốn nữa! Nghĩ như vậy, tay chân hắn không khỏi đều giãy giụa lui lại một chỗ.
Hình dáng Alpha cương nghị anh tuấn thoạt nhìn phi thường lãnh khốc, ánh mắt của y giống như một con sói... Khóe miệng còn mang theo một tia cười lạnh...
“Hảo a... Còn có tâm tư quan tâm tiểu Beta kia, xem ra...” Nói xong, Alpha liền xoay người nhặt lên roi da nhỏ ném trên mặt đất hạ.
Tống Minh bị ngữ khí cùng động tác của y hù chết, nghĩ đến sẽ bị quất, bị thao lần nữa hắn cả người đều phát run...
“Không, không phải... Không cần...” Tống Minh muốn cắn rụng hắn đầu lưỡi, thảo!!! Hắn thật hối hận hỏi ra câu kia! Chính mình cũng tự thân khó bảo toàn vì cái gì muốn quan tâm người kia...
Ngay tại lúc Alpha cười lạnh cầm roi muốn đến bên giường.
Sau bức rèm, phát ra một tiếng “ưm” thấp thấp, Beta Tiểu Trí lúc trước bị Qua Thiên Liệt đánh bất tỉnh ném ra sau rèm lúc này đang dần tỉnh lại...
>>Hết chương 32<<
(_ Đoán xem anh Liệt sẽ làm gì tiếp_)