Không Thể Dấu Hiệu

Chương 45: Chương 45




Trong phòng ánh đèn hôn ám, không khí tràn ngập ái muội....

Hai người trên giường chặt chẽ gắn kết, nụ hôn nóng bỏng khó thể tách rời, miệng lưỡi dây dưa còn phát ra tiếng " tách tách"...

Tống Minh còn trong dư vị cao trào bị hôn đến mê man, bởi vì quá thoải mái, hắn cũng không quá cự tuyệt, cho đến khi cảm nhận được kết của tính khí trong hậu huyệt biến mất, mới đỏ mặt né tránh.

" Ô... Đủ rồi..."

Đôi môi vấn luôn hôn hắn, lúc này mới lưu luyến không nỡ mút mạnh đầu lưỡi hắn một cái, vừa nhẹ nhàng nhâm nhi đôi môi hồng hào mọng nước một lát, mới bỏ qua cho Tống Minh.

Tống Minh đỏ mặt thở dốc quay mặt đi, nhưng nhìn thấy sợ chỉ bạc thật dài khi hai môi người tách ra... ánh mắt nam nhân nóng bỏng nhìn hắn, chậm rãi vươn ra đầu lưỡi, liếm đi sợi chỉ bạc giữa môi hai người, một màn này khiến cho mặt Tống Minh càng đỏ hơn, nhịp tim cũng không tự chủ tăng nhanh, hai tay chống lên giường, run rẩy thử rời đi khỏi người nam nhân.

Hắn hiện tại đã thanh tỉnh, nhớ đến sau lưng nam nhân còn có viết thương, vậy mà hắn cư nhiên lại cùng nam nhân làm một pháo, hơn nữa lại là hắn chủ động... Còn dâm đãng như vậy... Trời ạ, hắn không muốn lại nhớ đến hình ảnh khiến hắn vô pháp nhìn thẳng lúc nãy nữa, hiện tại giải tỏa được dục vọng rồi, nên nhanh chóng tách ra, không nên ôm dính cùng một chỗ hôn môi...

Trong đầu Tống Minh hỗn loạn, thân thể còn cảm nhận được dư vị sung sướng sau khi cao trào, khẽ run rẩy, cảm nhận tính khí đang cắm trong hậu huyệt cua hắn có xu thế biến lớn, trong đầu trống rỗng gấp gáp nghĩ linh tinh.

Cố gắng nâng cao thắt lưng, muốn đem tính khí bán cứng đã thôi kết của nam nhân nhổ ra, eo của hắn mềm nhũn đến không thể tưởng tượng nổi, run rẩy không ngừng, hậu huyệt mẫn cảm bị thao đến sưng đỏ lúc này cảm giác càng trỏ nên rõ nét, đóng mở bao lấy cán côn th*t thô tráng.

Tính khí bán cứng đã bắn qua rốt cuộc trượt ra khỏi khoang sinh sản, lần nữa cố gắng nhấc lên bờ mông mẫn cảm run rẩy, từng chút một đem tính khí triệt để nhổ ra, Tống Minh lúc này mới nhẹ thở ra một hơi. Nhưng ngay sau đó, huyệt thị sưng đỏ luôn bị lấp kín bởi côn th*t hộc ra một cỗ d*m thủy bán trong suốt ướt dầm dề toàn bộ rơi trên bụng nam nhân...

khuôn mặt Tống Minh thoắt cái đỏ gay, cảm giác hậu huyệt giống như mất khống chế.... Khiến hắn cảm thấy cực kỳ xấu hổ, cố gắng co lại huyệt khẩu cơ vòng bị thao không thể khép lại được, nhưng huyệt khẩu sớm đã bị dương v*t thô to cùng với kết của Alpha chống đỡ đã có chút tê dại. Ngược lại lúc đóng mở còn hộc ra rất nhiều dịch thể.

Tống Minh đỏ mặt không dám nhìn biểu tình của nam nhân, chỉ nắm chặt lấy ga giường dưới tay, trong lòng mất thể diện châm biếm, thân thể Omega chảy nước, thật mẹ nó mất mặt...

Có điều hắn vừa nhanh tróng an ủi bản thân, cũng không thể trách hắn, đều là do nam nhân! Ai bảo y thụ thương còn làm mạnh bạo như vậy... Vết thương nứt ra cũng đáng đời!

Một tay chống lên tường, một tay đỡ lấy thắt lưng bủn rủn, Tống Minh khóe mắt hồng hồng thở dốc, đôi chân mềm nhũn khó khăn đi tới phòng tắm.

Sau khi cao trào toàn thân đêu mềm nhũn, mới đi được vài bước, liền cảm nhận được hậu huyệt vừa tê rần vừa xốp mềm, trong bụng cũng cảm thấy từng trận chướng đầy vừa chua vừa sót... Còn cảm nhận được dịch thể thuận theo hậu huyệt tê dại trượt xuống một đường giữa hai đùi... Có điều may mắn có vạt sườn xám che đi.

Tống Minh thở dốc bình ổn ngăn lại tâm trạng khó chịu muốn chửi đổng, bỏ đi bỏ đi, dù sao cũng không có ai nhìn thấy... Hơn nữa cũng trách bản thân hắn quá đói khát.... Không biết vết thương của nam nhân có bị rách ra hay không...

Nghic một lúc, vẫn là trước khi vào phòng tắm mở miệng hỏi một câu, thanh âm cũng cực kì khàn: " Cái kia, viết thương của anh... không sao chứ?"

Qua Thiên Liệt đã từ trên giường ngồi dậy, cởi ra áo sơ mi, vết thương sau lưng khó khăn mới cầm được máu quả nhiên lại chảy máu... hơn nữa còn chảy rất nhiều, toàn bộ miếng băng gạc lúc trước băng tốt đều bị máu tươi nhuộm đỏ...

Tống Minh vứa nhìn thấy lại chửi thề một câu, trông lòng thật loạn. nhưng khi tâm loạn khó tránh tự trách, dẫu sao cũng là hắn tự mình chủ động " cưỡi " nam nhân, muốn nam nhân ôm.. hiện tại ở tình huống này, Tống Minh vừa sợ vết thương của nam nhân nhiễm trùng, bệnh tình thêm nghiêm trọng khiing có biện pháp rời đi, xem ra thể chất Alpha cũng không cường mạnh như vậy...

Có điều hắn vừa nghĩ đến tình hình vừa nãy, mặt lại đỏ lên, Alpha cường hãm cũng không chịu được giày vò như vậy...

Chân tay luống cuống, Tống Minh ngay cả tắm cũng không yên, khập khiễng đi vào phòng tắm, tùy tiện cọ cọ xoa xoa thân thể, nghĩ nghĩ lại lấy khăn ướt đi ra, giúp nam nhân lau lau hạ thân ướt át bị hắn cưỡi đến rối tinh rồi mù, cũng không quản nhãn thần khác thường nóng bỏng kia của nam nhân, cường ngạnh khiến nam nhân không được cử động, hắn đi ra tìm người, tìm thuốc, túi thuốc lúc trước của nam nhân ở phòng khác.

Qua Thiên Liệt không nói chuyện, giống như ngầm đồng ý, chỉ nhẹ thở gấp nhìn hắn.

Cửa vừa mở, Ngoài cửa quả nhiên có người chờ họ, là Omega thanh tú cũng mặc sườn xám lúc trước đi ra từ căn phòng này, lúc này tóc giả của cậu đã thao ra, lộ ra tóc ngắn mướt mồ hôi, trên thân như cũ vẫn mặc bộ sườn xám không chỉnh tề đã bị làm cho nhăn nhúm kia, giữa cặp chân dài còn có dấu vết khả nghi dần dần trượt xuống....

Omega kia đang dựa vào tường thỏa mãn hút thuốc, nhìn thấy Tống Minh mở cửa, mắt híp lại tỉ mỉ đánh giá Tống Minh một lượt, trong miệng phun ra khói thuốc, lộ ra nụ cười dâm đãng đáng khinh ý " anh hiểu mà".

" Rốt cuộc xong chuyện rồi a, thời gian của các anh cũng thật là đủ dài a...." Omeg nói xong còn chớp chớp mắt, " ài, Có điều, Thao vào khoang sinh sản rồi mà, Alpha kia thành kết rồi đúng không, vậy cũng khó trách lâu như vậy mới tốt..." nói xong còn cười ám muội một chút.

"..." Tống Minh nhục nhã mặt lúc xanh lúc đỏ, xém chút đem cửa đập nát.

Nhìn thấy bộ dạng Tống Minh bị trêu chọc không nhẹ, Omega thanh tú cũng không đùa Tống Minh nữa, hút một hơi thuốc nói: " Được rồi, tôi đi tìm An Đát, các anh đợi một chút."

An Đát cũng biết tình huống của Qua Thiên Liệt, chưa đến một lát đã đến, Lúc đến còn mang theo hòm thuốc, giúp Qua Thiên Liệt bôi thuốc.

Tống Minh lúc này mới nhẹ thở ra, ngồi dựa lên chiếc giường đã đổi drap, mới ngồi lên đã xém chút nhảy lên.

Mông đau...

Mẹ nó, cảm giác chính là không tốt...

Tống Minh chỉ đành hơi nghiêng người, cố nén cảm giác hơi đau truyền đến từ sau huyệt, mắt hơi mở nhìn An Đát băng bó vết thương cho nam nhân.

Thủ pháp của An Đát so với chân tay lóng ngóng của hắn lúc trước không biết nhanh gọn gấp hắn bao nhiêu lần, một bên giúp nam nhân thoa thuốc một bên hạ thấp thanh âm nói chuyện cùng nam nhân.

" Những người kia đều đi rồi?"

" Đi rồi đi rồi, tôi sắp phiền chết rồi, rất nhiều khách đều khiếu nại, người có mối quan hệ lão nương khổ khổ cực cực lôi kéo đến đều bị chúng dọa chạy rồi, nếu không phải địa thế ở đây không tồi, lão nương sớm đã đổi một nơi khác rồi! Có điều ai bảo ở đây lại dưới sự kiểm soát cả họ chứ... May mà cuối cùng cũng đưa tôi một chút tiền, nếu không thì lão nương thật sự mất cả vốn lẫn lãi!"

Tống Minh nghe thấy người đã đi, thần kinh căng thẳng lúc này mới buông lỏng, hắn chậm rãi chớp mắt nhìn An Đát băng bó cho Qua Thiên Liệt, nghe hai người nói chuyện, mắt từ từ nhắm lại...

" Sớm để tôi băng bó cho anh khong phải là xong chuyện rồi à, làm đến hiện tại vết thương nứt ra..." băng bó xong An Đát thu thập hộp cứu thương nhỏ giọng than thở.

An Đát còn muốn nói cái gì, bị ánh mắt Qua Thiên Liệt ngăn lại, An Đát quay đầu nhìn thoáng qua Tống Minh đang ngủ,lại nhìn ánh mắt lộ ra dịu dàng khó phát hiện nhìn chằm chú Tống Minh của Qua Thiên Liệt, quả thực muốn thổ huyết, đây CMN là ban ngày ban mặt ở trước mắt cô tú ân tú ái!

thật là không thể ngờ đến người luôn máu lạnh vô tình trước mặt cô đã có Omega! Hơn nữa còn vì Omega của mình mà bị thương, trọng điểm là bị thương còn chơi đến là phóng túng! Chậc Chậc chậc, lại nhìn ánh mắt nhu tình như nước này... Người rơi vào tình yêu đều như vậy sao?!

Hai người không tiếp tục nói chuyện, chỉ yên lặng nhìn Tống Minh.

Đến lúc An Đát muốn ra ngoài, Qua Thiên Liệt đè thấp thanh âm mơ miệng, nói tiếng đức.

" Những người kia lai lịch thế nào, có tin tức gì không?"

An Đát đặt xuống hòm thuốc dựa vào cái bàn bên cạnh, Thanh âm cũng nhỏ như vậy dùng tiếng Đức lưu loát trả lời: " Tôi còn tưởng anh lâm vào ái tình không muốn hỏi tôi nữa..."

Biểu tình Qua Thiên Liệt không thay đổi, con ngươi buông xuống nhìn Tống Minh ngủ say.

Cười nhạo xong không có hiệu quả, An Đát cũng không tự tìm mất mặt nữa, " Những người hôm nay phân làm hai nhóm, một nhóm là bên Lăng gia quản khu vực này, còn lại chính là nhóm khi trước đuổi giết các anh, nghe nói là tiểu thiếu gia Lăng gia muốn liên hôn với Tạ gia."

" Lăng gia mặc dù quản khu này, nhưng chưa bao giờ huy động nhiều người như vậy tìm người, hơn nữa nghe khẩu khí những người Lăng gia hôm nay, không hắn là mệnh lệnh gia chủ Lăng gia tìm người, mà là một người khác"

Qua Thiên Liệt cau mày, nhãn thần trở nên phá lệ thâm trầm, còn có một tia sát ý rõ ràng xoẹt qua.

" Ai ya, nói ra Omega của anh lớn lên cũng không có tuyệt sắc như vậy, cũng không đủ xinh xắn, cũng không phù hợp với loại hình Omega bình thường, có thể khiến nhiều người tìm như vậy, còn có người muốn giết hắn... Omega này của anh, có lai lịch thế nào, rốt cuộc có gì tốt? Có thể khiến nhiếu người tìm hắn như vậy? Hửm? D?"

Qua Thiên Liệt Ánh mắt thâm Thúy nhìn chăm chú khuôn mặt anh tuấn trẻ tuổi, trong đầu nhớ lại lời Tống Minh khi trước nói với y...

" Anh biết... Tôi còn bị Alpha khác kí hiệu qua... Tôi không thể ngửi được mùi vị tin tức tố, tôi cũng không biết tôi rốt cuộc bị dấu hiệu hay chưa, có điều đây không phải trọng điểm, trọng điểm là khi Alpha khác đánh dấu tôi đều nói... Ngửi qua tôi chưa bị đánh dấu..."

Xem ra, Omega của y so với y tưởng tượng càng được săn đón...

Qua Thiên Liệt nghĩ, trong mắt xoẹt qua một đường sát ý lạnh băng.

Không quản họ là ai, người đến! giết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.