Không Thể Xem Thường Ngưu Tiểu Hi

Chương 1: Chương 1




Điều gì đang xảy ra đây?

Ngưu Tiểu Hi ngơ ngác, nhìn hai anh chàng đẹp trai bước ra từ chiếc xe hơi bóng bẩy, đang chặng trước xe mình, nhanh chóng đánh giá “Xe đẹp, sang trọng, người cũng thế quá đẹp, quá sang trọng mà lại đẹp giống nhau nữa nha”. Trong lòng thầm co giật. “Haiz!!! Sao dạo này Ngưu ta lại được vinh hạnh gặp gỡ với nhiều anh chàng đẹp trai thế này há… há…”

Nhưng chẳng đợi Ngưu Tiểu Hi cảm thán xong, thì hai đại soái ca đã ngay ngắn đứng trước mặt cô chìa tay ra giới thiệu. “Xin chào! Tôi là Mộ Phong và đây là Mộ Phàm đều là trợ lý CEO của tập đoàn Quang Đông, CEO của chúng tôi muốn gặp cô, đây là danh thiếp của tôi”.

>_

Á! Trợ lý CEO, tập đoàn Quang Đông? Cô hình như không quen ai làm CEO, mà CEO của tập đoàn Quang Đông lại càng không biết. Các người đẹp trai phong độ thế kia mà lại đi gạt người. Không đúng đàn ông càng đẹp trai thì càng dễ gạt người. Ngưu Tiểu Hi trong lòng thầm nhắc nhở chí nh mình “Mi không thể háo sắc, không được, nhất định không được tin bọn họ”.

Tiểu Hi nuốt nước miếng trả lời: “Haiz!! Thật xin lỗi, tôi không hề biết ai là CEO của tập đoàn Quang Đông. Vả lại, tôi cũng không có thời gian , mới sáng sớm thế này người ta còn chưa ăn sáng mà. Nhìn xem, nhìn xem hai cái giò cháo quẩy của tôi chỉ vừa mới mua thôi, tôi còn phải về nhà cất xe đạp nữa chứ. Gia tài quý giá của tôi là nó đấy”. Ngưu Tiểu Hi nói một tuôn, hụt cả hơi. “_____” “_____” (hihi : Ngưu Ngu Ngốc CEO là sóai ca đấy còn không mau đi, ở đó mà làm eo, haiz!!! Ngưu Tiểu Hi : cô mắng tôi là mắng cô đấy).

Mộ Phàm khinh thường liếc mắt nhìn Tiểu Hi, liền bị Mộ Phong trừng mắt “Cô ấy sau này sẽ thay thế tiểu Vy, cậu coi chừng thái độ của cậu đấy.”

Tiểu Hi chẳng nghe gì chuẩn bị đạp xe đi qua. “A! Vậy cô Tiểu Hi, khỏang 13h hôm nay, chúng tôi sẽ tới nhà đón cô được chứ” Mộ Phong nhã nhặn nói.

“Thôi, phiền quá tôi không đi đâu.” Mặc dù cũng bị bọn họ thu hút, nhưng cô không đến nỗi dại trai như thế đâu, mới gặp một lần đã đi theo người ta nha. Dù sao Ngưu Tiểu Hi cô rất có suy nghĩ nha. (hihi : đúng rồi cô có lập trường lắm lắm >___

Tiểu Hi nheo hai con mắt 3 độ rưỡi của mình suy nghĩ: anh ta nói đúng, nhìn họ vừa sang trọng, lại vừa đẹp trai thế kia, cần gì phải gạt cô. Huống chi, nhan sắc của cô cũng chẳng phải dạng quốc sắc thiên hương gì cho cam. Anh đẹp trai nói có lý nha. Vả lại, cô lớn thế này cũng không phải loại người ngu ngốc, không sợ bị gạt nha. Dù sao đến tòa nhà sang trọng kia tham quan cho biết thế nào là văn phòng của tập đoàn lớn cũng không sao.ha… ha… Xem như được tham quan miễn phí, lại còn được đi cùng hai soái ca nữa chứ.

Tiểu Hi nghĩ dù sao cô cũng không bị mất mát gì, đi một chuyến cũng không chết được “Vậy được, chiều gặp lại. Nhưng mà hai người biết chỗ tôi không?”

Mộ Phong vui vẻ đáp: “Ok! Chúng tôi đã biết, chiều gặp lại.”

Ngưu nhà ta cứ thế mà ôm bụng thắc mắc bỏ đi “Tại sao bọn họ lại biết mình nhỉ? Tại sao cả chỗ mình ở cũng biết luôn? Không lẽ mình có sức hấp dẫn vậy sao? hắc… hắc… Không ngờ Tiểu Hi ta cũng có ngày được thế này”. Tâm trạng Tiểu Hi bỗng nhiên rất tốt.

Sau khi Tiểu Hi đi khỏi, Mộ Phàm không thể nhịn được nữa phải thốt lên “Ngu ngốc!”

“Shit! Đã bảo không được nói thế. Cậu muốn chết à? Nói quen miệng, trước mặt Lạc Nguyên thì sao hả?” Không phải Mộ Phong không hiểu suy nghĩ của Mộ Phàm nhưng anh phải nghĩ đến cảm nhận của Lạc Nguyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.