Sau giờ ăn trưa theo đúng lịch trình Băng Tâm tiếp tục cùng Lăng Khiêm đến căn cứ Hoàng Khiêm làm việc . Nhưng lại khác một chút , tất cả dường như đã được Thiên Vũ hoàn tất chỉ còn phần ở phòng tập anh vẫn chưa kịp đến vì thế Băng Tâm cô thay thế Lăng Khiêm đến đó kiểm tra . Cô bước vào phòng qua cánh cửa điện tử , nhìn tổng quát một lượt rồi nhìn đồng hồ , Băng Tâm gật đầu mới 1h trưa mọi người chắc vẫn đang nghỉ ngơi .
“Tiểu thư cô đến đây có gì sai bảo “. Lưu Nghị bước từ xa đến trên tay cầm bộ đàm nội bộ , chắc là có người báo cho anh biết để đón tiếp Băng Tâm .
“Tôi đến đây để kiểm tra tiến trình phòng tập , theo thông báo trong 2 tuần nữa sẽ có kì kiểm tra sát hạch sáp nhập thêm hộ vệ cấp cao cho Hoàng Thị . Anh bảo họ hãy tập thật tốt vào , nếu không đậu sẽ bị loại rất thê thảm đó “. Băng Tâm mỉm cười nhẹ nhàng , cô biết sau kì thi đó những kẻ không xứng đáng với Hoàng Khiêm nhất định sẽ bị giải quyết nhưng cũng không có cách nào khác .
“Vâng , tôi đã tiếp nhận mệnh lệnh . “
“Mọi người đâu ???“.
“Họ vẫn đang nghỉ ngơi , thời khóa biểu 2 h sẽ tiếp tục “.Lưu Nghị trả lời cô . Băng Tâm chỉ ngật đầu rồi quay đầu trở ra , nếu mọi người vẫn đang nghỉ ngơi cô có thể đến sau , bây giờ quay lại văn phòng trước đã , nhưng cô bất chợt dừng lại khi nhớ ra điều gì đó
“Triệu Vân đâu , tôi muốn gặp cô ta “.
“Tiểu thư tha thứ , từ sáng đến bây giờ chúng tôi vẫn không thể tìm thấy cô ta “. Nghe đến Triệu Vân mặt Lưu Nghị biến sắc từ khi bắt đầu buổi tập đến giờ anh vẫn không thể kiếm được cô ta , rốt cuộc là ở đâu , nếu như bị cấp trên biết được thì sẽ rất tệ , bây giờ đã bắt đầu rồi .
“Tôi có mặt đây “. Triệu Vân trong trang phục luyện tâp hối hả chạy đến trình diện , cô khó khắn lắm mới có thể về đến đây kịp giờ như vậy , cứ tưởng bị Băng Tâm phát hiện thì mọi chuyện sẽ kết thúc .
“Cô đã đi đâu , có biết nội quy không hả “. Băng Tâm nhăn mặt , cô nhìn vậy thôi nhưng thực sự rất nghiêm khắc trong những việc này . Nhìn từ trên xuống dưới Băng Tâm nhẹ lắc đầu , đáng lẽ cô không nên quá sai lầm xin Lăng Khiêm cho cô ta vào đây .
“Tôi , sáng nay hơi mệt nên có đến khu y tế nghỉ ngơi một chút “. Triệu Vân vẫn giữ tư thế cuối đầu không dám nhìn lên Băng Tâm và Lưu Nghị . Hôm nay cô nhẫn nhịn cho Băng Tâm trách cứ nhưng sẽ không còn lâu nữa đến khi kế hoạch hoàn tất thì đừng trách tại sao Lữ Đồng cô đây độc ác .
“Lưu Nghị , anh phái người đến điều tra ở khu y tế xem có phải sự thật . Còn cô đi theo tôi “. Băng Tâm quay sáng anh ra lệnh rồi dẫn Triệu Vân đến phòng tập .
“Nếu cô đã hết mệt rồi , thì hôm nay tôi sẽ trực tiếp hướng dẫn cô luyện tập “. Băng Tâm đem xấp tài liệu và giỏ xách để xuống ghế ngồi, gỡ bỏ đôi giày và bắt đầu chiến đấu , cô rất không thích hạng người vô dụng nhất là những người được cô tiến cử , không thể để cô ta vì có sự giúp đỡ của Băng Tâm cô mà lên mặt tự kiêu , muốn làm gì thì làm được . ”Tiểu thư , tôi .... “. Triệu Vân sửng sốt , lần trước cô đã rất ngán ngẩm rồi .
“Mau lên “. Băng Tâm gằn giọng
Thế là cả hai bắt đầu luyện tập suốt 3 tiếng đồng hồ . Triệu Vân theo sự chỉ dẫn của các khóa học trước sử dụng môn vỗ cô thuần thục nhất để đối phó với Băng Tâm , môn Taekwondo . Nhưng làm sao có thể hạ được khi cô còn không chạm đến được Băng Tâm , trong suốt 3 tiếng đó 2 người như chơi trò mèo vờn chuột , Triệu Vân ê ẩm khắp ngưoif khi bị Băng Tâm dùng chính môn võ cô ưa thích quật ngã cô hàng chục lần như thế , cứ khi gần chạm đến gần Băng Tâm , Triệu Vận lại bị nắm cổ áo và té ngã một cách dễ dàng .
“Tiểu thư , tôi thật sự không chịu được nữa “. Triệu Vân thở hỗn hển vì mệt van xin.
“Không được dừng lại , mau đứng lên “. Băng Tâm nghiêm nghị đứng trước mặt Triệu Vân ra lệnh . Triệu Vân nuối hận ngậm ngùi đứng dậy tiếp tục trận đấu , nhưng cũng thật may mắn trong giờ phút cô kiệt sực nhất Trung Đăng lại đến nói với Băng Tâm .
“Tiểu thư , Lão đại muốn cô đến văn phòng của ngài “.
“Được , thay tôi giúp đỡ Triệu Vân thật tốt , không được lơ là . “. Băng Tâm liếc qua một lần Triệu Vân đang đứng rồi rời đi , nếu nhìn vào ai cũng nghĩ cô là đang hành hạ Triệu Vân nhưng không , sự thật cô ta được Băng Tâm đặc biệt huấn luyện để có thể đi vào nề nếp của một hộ vệ nữ xuất sắc .
Sau khi Băng Tâm rời đi Triệu Vân là Mạc Lữ Đồng cô ngồi bệt xuống đất thở mệt nhọc , thật là buổi tra tấn kinh khủng . Nắm tay cô siết chặt hơi thở dồn dập tức giận , đôi mắt tỏ ra sự căm ghét tột độ Triệu Vân thầm rủa “Băng Tâm , hãy đợi đến ngày tàn của cô đi , đến lúc đó đừng trách tại sao tôi tàn ác đến mức đó “.
“Lưu Nghị , việc tôi nhờ anh thế nào “. Băng Tâm đang cùng Trung Đằng và Lưu Nghị bước đến phòng của Lăng Khiêm .
“Như lời Triệu Vân nói , theo xác thực của bác sĩ thì cô ta có ở ban y tế “.
“Thế có kiểm tra camera an ninh không ???“.
“Không ạ , là hôm nay có kiểm tra bộ phận máy móc nên tất cả camera đều tắt cho đến chiều nay mới được mở lại “. Trung Đằng bước lên nói với cô
“Theo tôi biết là mấy loại camera sẽ được quay trong suốt 24 giờ , làm sao có thể tắt “. Băng Tâm dừng lại .
“Là vì không biết vì lý do nào , toàn bộ hình ảnh của Camera đề bị mất đi vì một loại vi rút chưa từng thấy , không thể sửa được nên đã thay toàn bộ camera ạ “
“Đáng nghi thật đấy “. Băng Tâm lẩm bẩm rồi lại bước , an ninh của Hoàng Khiêm rất chặt chẽ sao lại có thể bị vi rút xâm nhập , chẳng lẽ lại có nội giám trong đây sao , rất có thế là vậy . Băng Tâm cuối cùng cũng đến được văn phòng của Lăng Khiêm cô mở cửa bước vào cùng Lưu Nghị và Trung Đằng . Lướt qua một vòng thì chẳng có ai “Đâu cả rồi , chẳng phải gọi tôi đến đây sao ???”
“Bên này tiểu thư “. Lưu Nghị đưa tay về phòng một kệ sách lớn , đột nhiên có một tiếng động nhỏ cái kệ sách đó lập tức bị đẩy sang một bên , mở cửa dẫn 3 người vào bên trong , đi đến đâu đèn sáng đến đó , Băng Tâm nhìn một lượt rồi lại gật đầu , chắc chắn là căn phòng bí mật của Lăng Khiêm . Đi thêm một chút nữa thì rẽ trái rồi rẽ phải , cuối cùng thì dừng lại mở một cái cửa nhỏ cả 3 bước vào trong , là một căn phòng được thắp ít đèn đa số là sắc xanh đậm từ các thiết bị máy tính phát ra . Ở đó đã tụ tập đủ Lăng Khiêm , Thiên Vũ và cả Mỹ Nhi nữa , Băng Tâm ngạc nhiên hỏi. ”Mọi người tại sao lại tụ tập ở đây ???”
“Hệ điều khiển máy tính của Hoàng Khiêm đang bị ăn mòn dần dần , tất cả chuyên gia đều không thể nào xử lý được , nghe nói cậu rất giỏi chuyện này , cậu xem thử loại vi rút này đã từng thấy ở đâu “. Lăng Khiêm lo lắng đứng dậy từ khi ăn xong bữa trưa anh đã được Hàn Minh báo lại rằng hệ thống máy tính của Hoàng Khiêm bị ăn mòn . Băng Tâm gật nhẹ đầu rồi lại ghế ngồi nhìn bao quát tất cả màn máy tính tổng cổng có 15 chiếc , cô không thể kiểm soát được nó mỗi máy đều hiển thị một dạng mã khác nhau . Nhìn vào màn hình máy chủ đang cảnh báo và dãy số đang chạy rất nhanh trên màn hình , Băng Tâm lại mỉm cười ít ra cũng có chút manh mối , Đình Nhĩ đã bắt đầu hành động rồi , sao lại có thể đem loại vi rút cô đã từng học qua để xâm nhập vào hệ thống máy của Hoàng Khiêm chứ .
“Mỹ Nhi “. Băng Tâm gọi .
“Có vấn đề gì sao “. Cô đang đứng nhìn màn hình xung quanh và dãy số quen thuộc liên tục hiển thị trên các màn ảnh
“Cậu nhìn xem , chúng chính là loại vi khuẩn máy tính mã số ASS 9507 “.
“Có sao , đâu ???” Mỹ Nhi tiến lại gần màn hình hơn rồi mới phát hiện nó thực sự là ASS 9507. Nhưng cô thực sự rất dở môn công nghệ thông tin kiểu này , nói thật thì cô có thể nói là 1 hacker tồi nhất trong đám sát thủ đó “Đúng là vậy , nhưng loại này rất khó chữa , còn cần 1 nhóm người theo dõi cho đến khi máy tính của têm đầu xỏ nhả khói . Tớ thì không giỏi những chuyện này “.
“Không sao , tớ ở máy chính cậu 2 máy phụ .Những máy còn lại giao cho Lăng Khiêm , Thiên Vũ , Lưu Nghị , Trung Đằng và Hàn Minh . “ Băng Tâm bẻ khớp tay rồi bắt đầu gõ liên tục vào bàn phím máy tính . Cô vẫn cảm nhận được hơi ấm bàn tay của Lăng Khiêm đặt lên vai mình một cách cỗ vũ . “Anh yên tâm , nhất định em sẽ làm được “.
“Cũng không cần cố sức , anh tin em “. Lăng Khiêm hôn nhẹ lên trán Băng Tam rồi trở về chỗ ngồi , lần trước loại độc của ASS cô cũng giải được chỉ qua một đêm , thì chắc chắn lần này cô cũng sẽ làm được , anh tin điều đó.
“Lưu Nghị , cậu đến văn phòng của tôi gọi Hàn Minh đến đây “. Thiên Vũ nói , nếu ai chưa biết thì quả thực là uổng phí 1 tài năng như Hàn Minh , anh chính là hacker bậc thầy của đất nước này .
Ở một góc phòng của Mạc Lữ Đồng , cô mở màn hình laptop ra nhấn liên hồi vào nó , cô và Đình Nhĩ đang cũng lúc phản công lại sự chống trả của Hoàng Khiêm . Cô cứ tưởng là sẽ thành công phá hỏng được hệ thống của bang nhưng thật xui xẻo khi có người đang cố giải nó , một kĩ thuật cực tốt đến cô cũng khó mà phản công được .
“Thế nào rồi “. Từ trong bóng tối vẫn tồn tại một người nữa vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính nhưng chẳng mấy am hiểu về nó . Chính là chuyên viên ý tế , cứu chữa cho những người thuộc bang Hoàng Khiêm , đồng thời chính là tên phản bội .
“Im đi , đừng có mà hỏi nhiều như vậy “. Mạc Lữ Đồng giọng gay gắt mắng mỏ . Nếu như vừa rồi cô không mua chuộc hắn ta thì cũng tiêu rồi . Một tên chuyên viên y tế quèn có chút tài năng được đưa vào Hoàng Khiêm nhưng lại thiếu nhân cách ham tiền của , chỉ cần cho hắn chút tiền là xong chuyện . ”Được thôi “. Hắn ta gật nhẹ đầu bất cần rồi ra khỏi phòng , chỉ có chút tiền mà đã kiêu căng đúng là loại đàn bà khó ưa .
Tại phòng máy .
Băng Tâm và mọi người vẫn đang chăm chăm vào màn hình máy tính , dãy số vẫn liên tục nhảy trên màn hình một cách chóng mặt . Cả 2 bên vẫn không ngừng đối chọi nhau qua máy tính . Cuối cùng vào 6 h chiều vì quá mệt mỏi dường như tất cả đã ngừng đấu , Mạc Lữ Đồng đóng chiếc máy tính lại và bước ra ngoài khi có lệnh triệu tập của chỉ huy .
“Tạm ổn , tên đó đã chạy mất rồi “. Băng Tâm thở nhẹ nhàng dựa lưng vào chiếc ghế xoa thái dương đang hoa lên vì nhìn vào màn hình máy tính quá lâu . Kĩ thuật máy tính của cô vẫn chưa bị ăn mòn tuyệt đối .
“Mệt rồi sao ???“. Lăng Khiêm bước đến ngồi cạnh Băng Tâm hỏi thăm , anh không thích cô gái của anh làm việc mệt mỏi như vậy đã vậy còn là vì mục đích chung của Hoàng Khiêm .
“Em không sao , anh thấy em có giỏi không “. Băng Tâm mỉm cười , cô lắc đầu chỉ là hơi mỏi mắt thôi , một việc nhỏ nhoi như vậy chẳng lẽ cô không thể làm vì anh sao ??? Cũng rất thú vị khi không cần hoạt động chân tay chỉ cần ngồi một chỗ lướt tay trên bản phím cứ như là đàn trên dương cầm vậy rất thú vị . Để xem Lăng Khiêm anh còn dám nói sử dụng điện thoại nhiều không tốt , công nghệ điện tử của cô sử dụng hằng ngày không phải đã cứu Hoàng Khiêm một mạng lớn sao .
“Em đừng có mà đắc ý “. Lăng Khiêm mỉm cười điểm nhẹ lên mũi Băng Tâm , cô đã từ lúc nào tự kiêu như vậy thật đáng bất ngờ đó , nhưng thực sự thì anh có lòng khen cô , một sát thủ giỏi hầu hết tất cả , có phải ông trời thiên vị anh quá rồi không ???
“Chúng tôi chết rồi “. Thiên Vũ nhìn màn khoe ân ái đó mà lạnh người , có cần công khai như thế không , tất cả mọi người vẫn còn chưa ra khỏi phòng mà , “Thôi chúng ta đi “. Anh nắm tay Mỹ Nhi bước đi còn nghe anh thủ thỉ với cô rằng “Chúng ta có nên ân ái kín đáo hơn bọn họ không “.
“Anh...“. Mỹ Nhi đá thật mạnh vào chân Thiên Vũ mà bỏ đi , mặt cô đỏ lên cả rồi , tên đó đúng là vô sỉ nhất trên đời , cái tên chết tiệt này có lẽ về nhà cô sẽ cho anh một trận nhớ đời , ôi Thiên phu nhân ơi sao mẹ có thể sanh ra một người con tài đức vậy chứ. Mọi người cũng im lặng bước khỏi phòng , trên đường đi Băng Tâm vẫn luôn phân tích mọi chuyện đang xảy ra trong ngày hôm nay .
Gặp Đình Nhĩ , sau đó là cô gái bí ẩn kia . Về đến bang thì phát hiện Triệu Vân trốn tập , mối nghi ngờ của Băng Tâm đang dồn về duy nhất 1 hướng là Triệu Vân , tiếp theo đó là việc máy tính vị xâm nhập , nhưng máy tính của Hoàng Khiêm được quản lý chặt chẽ sao lại có thể xâm nhập được chứ trừ khi .... . Băng Tâm dừng lại
“Sao vậy “. Lăng Khiêm nhìn cô với vẻ kì hoặc
“Bang chúng ta đã có kẻ xâm nhập “. Cô nhìn Lăng Khiêm với vẻ lo lắng , chết thật cô lại không nghĩ đến điều này sớm hơn nữa .
“Cô gái ngốc , em nghĩ anh không biết điều đó sao“. Lăng Khiêm mỉm cười rồi xoa đầu Băng Tâm , anh từ lâu đã biết được điều đó , không phải là một tên lén lút mà chính là quang minh chính đại bước vào Bang để sắm vai nội gián ”Vậy anh đã biết là ai chưa ??“.
“Tạm thời thì chưa , nhưng chúng ta vẫn hãy đợi , đừng quá lo lắng “. Lăng Khiêm nắm tay Băng Tâm tiếp tục bước đi trên hành lang dài đến nhà xe để trở về ngôi nhà của họ , hôm nay tạm thời là như vậy . Mọi người thực đã vất vả rồi , bây giờ Doãn Băng Tâm cô mới hiểu để lãnh đạo một Bang lớn như vậy quả thực không hề dễ dàng , công việc lúc nào cũng liên tiếp nhau , nhưng tại sao Lăng Khiêm vẫn luôn ở bên cạnh cô , yêu thương chắm sóc cho cô thật tốt , trong khi dưới tay anh có rất nhiều kẻ hầu người hạ có thể thay anh hầu hạ cô .
Trên chiếc xe của Lăng Khiêm , Băng Tâm mệt mỏi nhìn lên bầu trời đem đầy sao sáng , gió thổi qua cửa xe trong lành mát dịu khiến cô quên sự mệt mỏi của ngày dài , chẳng biết khi nào cô đã nhắm nghiền đôi mắt thiếp đi vào giấc ngủ sâu . Lăng Khiêm nhìn sang cô rồi mỉm cười . Anh khẽ nói
“Băng Tâm , em đã vì anh mà vất vả nhiều rồi “. Chiếc xe đạu an toàn về đến gara của ngôi nhà rộng lớn . Lăng Khiêm bước vào nhà trên tay vẫn còn bế Băng Tâm đang say ngủ .
Trong mơ Băng Tâm cô thấy cơ thể mình dừng như rất ấm áp khi có một dòng nước nóng xả vào người , thoải mái chết đi được , có gì hơn khi sau tất cả vất vả vừa qua kết thúc là được ngâm mình trong bồn nước ấm như thế này . Lại còn có người xoa bóp cho cô nữa chứ , chắc chắn đây chính là Lăng Khiêm , Băng Tâm nửa tỉnh nửa mê cảm nhận cái cảm giác thoái mái hiếm có này . Thật là kẻ tham lam dám lợi dụng ăn đậu hũ của cô , sờ soạng lung tung , định diễn màn uyên ương hí thủy lần nữa sao ??? Băng Tâm cũng phối hợp rất tốt cô luồn tay qua cổ Lăng Khiêm trong khi anh lẫn thưởng thức cổ ngọc của cô , mút mát hương thơm thoang thoảng từ đó sau đó lại chuyển mục tiêu đến môi mỏng đang rên rỉ , hai người tiếp tục triền miền từ trong phong tắm không ngừng phát ra những âm thanh kích tình nhưng nhẹ nhàng ấm áp .
8h sáng Băng Tâm mệt mỏi mở đôi mắt lười biếng của mình ra , cô mỉm cười khi đột nhiên nhớ đến ngày hôm qua . Cảm giác đau nhức vẫn còn đó , cả chân tay cô đều dấy lến nỗi đau chua xót từ thể xác , đau vật vả , rốt cuộc là cô và Lăng Khiêm đã làm chuyển đó đến bao giờ mới thôi . Băng Tâm với cái gương nhỏ từ cạnh bàn nhìn vào cổ của mình , chi chít những vết hôn đỏ tím , cô thầm rủa tên đó không thể nhẹ nhàng với cô sao , có phải định không cho cô đi làm không ???? Nhắc đến đi làm mới nhớ chắc là anh đã đi trước mất rồi . Băng Tâm chọn một bộ kín cổ thay ra rồi mới xuống lầu .
“Tiểu thư , đây là thư thiếu gia nhờ tôi gửi cho cô “. Trần cảnh từ tốn bước từ bếp ra trong tay cầm một tờ giấy nhỏ với nội dung
“Anh đi làm sớm một chút , em có dậy trễ cũng đừng bỏ bữa sáng , nếu như anh biết em đến bang với cái bụng rỗng thì người làm trong nhà sẽ không yên đâu . Lăng Khiêm “ Băng Tâm nhăn mặt , Lăng Khiêm của cô từ khi nào lôi người giúp việc ra làm điểm yếu của cô vậy , ngay cả trong thư cũng không nói dễ nghe chút được . Sau bữa sáng đó , Băng Tâm cũng lập tức rời nhà đến Bang làm việc , như các bước bình thường , cô vẫn đi cho đến khi bị một tên đụng phải .
“Tôi xin lỗi , xin lỗi “. Kẻ đó không ngẩng mặt lên nhìn cô , lượm lặt đống đồ rớt xuống đất . Băng Tâm cuối xuống nhìn vào đống đồ , cô bất giác lượm được một sấp tài liệu , là tài liệu mật của Bang , tên này là ai ???? ”Cậu mau trả lời , ở đâu ra cậu lấy được thứ này “. Băng Tâm nắm áo hắn kéo lên nhưng , hắn lại lộ mặt tấn công Băng Tâm , cô vừa đánh vừa cố gắng túm lấy chiếc mặt nạ ra , một tên có thân thủ tốt như vậy có mấy ai bì được cô đâu ??? Băng Tâm dùng tay liên tiếp hướng về phía mặt đối phương khiến hắn giật lùi về sau và bị dồn vào mép tường . Cho đến khi lột được mặt nạ của hắn ta thì cô mới biết được đó là Đình Nhĩ thảo nào hắn lại có kĩ thuật tấn công tốt như vậy .
Bỗng dưng xung quanh Băng Tâm bắt đầu vang lên những bước chân rõ ràng , kem theo những tiếng gõ cộc cộc của thanh sắt . Xung quanh cô xuất hiện một nhóm sát thỉ mặc áo đen to khỏe , chúng lao đến cô như những con mảnh thú chết đói lâu ngày . Băng Tâm buông cổ áo Đình Nhĩ ra tiếp chiêu . Cô tập trung né tránh nhưng thanh sắt lớn hướng về cô mà không hề ra tay đánh người . Nắm lấy áo của tên bên cạnh che chắn cho mình , cô đỡ được một cú đánh trời giáng , Băng Tâm dùng gậy ông đạp lưng ông đối phó với chúng , cô cứ thế né tránh để bọn sát thủ đánh loạn xạ vào nhau máu chảy lay lán . Nhưng quả thực chúng rất đông .
“Chết tiệt , chúng quá đông , lại dám tấn công mình ngay trong Bang Hoàng Khiêm “. Băng Tâm lẫm bẫm . Đầu cô chật lóe sáng khi nhìn thấy chuông báo cháy , với tốc độ ánh sáng Băng Tâm bao tới nó , dùng thanh sắt đạp bể kính , diễn biến sau đó chính là tiếng kêu inh ỏi của nó vang lên gây sự chú ý cho mọi người tại nơi phát ra tiếng động , hộ vệ gần đó chạy đến giúp Băng Tâm giải vây với đám sát thủ áo đen , nhưng không may thay một lần nữa Đình Nhĩ lại biến mất một lần nữa .
“Băng Tâm “. Lăng Khiêm từ trong phòng máy chạy ra khi nghe tiếng chuông báo cháy . “Có chuyện gì xảy ra ???”
“Là người của Đình Nhĩ phái tới , muốn giết em . Cho nên bất đắc dĩ em mới bấm chuông “. Băng Tâm trả lời .
“Em làm đúng lắm “. Lăng Khiêm ôm chầm lấy Băng Tâm , nếu như cô không lanh lẹ bấm nút báo cháy có lẽ đã tong mạng rồi . Anh xoa nhẹ lưng cô an ủi rồi quay sang hộ vệ . “Đem bọn này đến phòng tra tấn , đánh đến khi nào chịu khai . Chiều nay tôi sẽ trực tiếp đến đó tra hỏi , nhất định không để tên nào chết trước khi tôi đến “. Nói rồi anh lại nắm tay Băng Tâm kéo một mạch đến phòng làm việc riêng của anh và chỉ để lại một câu nói
“Mọi người nhanh chóng hoàn thành công việc cuối cùng đi , sau khi máy tính sửa xong đến tìm tôi “.
Sau khi khóa cửa phòng lại Lăng Khiêm không nói gì cả lập tức kéo tay áo của Băng Tâm lên xem xét sau đó là phần lưng , chuẩn bị đến chân thì bị cô ngăn lại
“Lăng Khiêm , anh làm gì vậy ??”
“Để chắc chắn em có bị thương không ??” Lăng Khiêm tiếp tục vén váy cô lên , nghĩ đến đây lại cảm thấy tức điên lên , Băng Tâm nhà anh mặc váy đánh nhau thật sao , rốt cuộc đám kia đã thấy những gì . Nhìn sắc mặt của Lăng Khiêm cô lại mỉm cười , cô khéo anh lại ghế và giải thích
“Lăng Khiêm , anh có cần ghen đến vậy không . Thực ra em không có đá chân cao khi đánh nhau với bọn nãy đâu “ Cô sống với anh chỉ mới mấy tháng nhưng đã biết bang chủ anh nghĩ cái gì trong đầu . ”Thật không ???” Lăng Khiêm liếc nhìn cô vẻ đa nghi và nhận lại cái gật đầu chắc chắn của Băng Tâm . Anh thở nhẹ , ôm lấy cô thủ thỉ “Băng Tâm , em biết không .... Thực ra khi nhìn thấy em và đám sát thủ kia , Lăng Khiêm anh thực sự rất lo lắng cho em . và vô cùng tức giận khi cả căn cứ của Hoàng Khiêm cũng bị xâm nhập một cách trắng trợn như vậy . Nếu như em không nhanh nhẹn báo cho hộ vệ thì không biết anh bây giờ phải làm sao !!!” Những lời nói của Lăng Khiêm bộc lộ rõ tâm trạng bất an lo lắng đang lấn áp , đó không phải là cảm xúc của bang chủ Hoàng Khiêm khi gặp chuyện khó khăn , nhưng bây giờ nó lại được hình thành bởi vì Băng Tâm , cô khiến anh dần dần trở thành một còn người bình thường có đủ loại cảm xúc , khiến anh yêu thương khiến anh lo lắng .......
“Em biết chứ , thế nên em mới nhanh trí gọi cứu viện . Anh yên tâm đi , em sẽ không để mình bị thương đâu . Có được không ??” Băng Tâm nhìn vào mắt của Lăng Khiêm .
“Ừ “. Lăng Khiêm gặm môi Băng Tâm bắt đầu ăn ngấu nghiến , vị ngọt ngọt xâm lấn lấy khoang miệng của anh , khiến dây thần kinh não mê mẩn , chìm đắm trong hương vị nhẹ nhàng của tình yêu . Băng Tâm cũng vô cùng hợp tác quàng tay lên cổ anh chìm mình vào nụ hôn nhẹ nhàng mê đắm , lưỡi quấn quýt không rời , gặm nhắm cánh môi mỏng không thôi , những khoảng khắc bình yên chỉ hai người bên nhau âu yếm thật hiếm có giưã chiến trường sóng gió đang diễn ra . Ước mong cuộc sống sau này được hạnh phúc , mỗi ngày đều trôi êm ả , được bên nhau từng giờ quả thực rất xa vời . Đôi tay ma quái của Lăng Khiêm lại bắt đầu luồn vào váy Băng Tâm vuốt ve thớ thịt mịn màn trắng muốt , mân mê đến quần nhỏ kéo nó xuống dần . Băng Tâm từ trong cơn mê chợt tỉnh giữ tay anh lại
“Đây là nơi làm việc “.
“Là phòng riêng của anh , ai có thể ngăn cản “.
“Nhưng em.....“. Băng Tâm nhìn xung quanh phòng với vẻ e ngại
“Bên trong có giường “. Lăng Khiêm nói
“Nhưng .....” Băng Tâm lại ngập ngừng
“Đây là phòng cách âm , không ai nghe thấy đâu “. Lăng Khiêm không đợi cô chần chừ liền bế sốc cô lên , bước đến bên một cái tủ gỗ lớn đang đựng hồ sơ . “Bấm mật khẩu đi “.
“Mật khẩu là gì ???” Băng Tâm nhìn Lăng Khiêm vẻ mặt thắc mắc
“ngày em gặp anh , 23tháng10 lúc 18 giờ 9 phút “.
“Anh còn nhớ ???” Băng Tâm nhìn anh một cách bất ngờ , đến cô còn không để ý điều đó , tại sao anh lại nhớ đến như vậy
“Bởi vì em là người đặc biệt “. Lăng Khiêm đưa cô vào phòng bắt đầu màn ân ân ái ái . Lăng Khiêm lột áo vest ngoài nằm lên cùa của Băng Tâm , nam thượng nữ hạ tư thế nêu lên tất cả viễn cảnh sắp diễn ra . Lăng Khiêm tấn công đôi môi căng mọng của cô một cách đói khát , đưa lưỡi vào một cách thành thạo , mút mát hương vị nhẹ nhàng thơm tho của Băng Tâm , từng lớp áo trên người cô được trút hết nằm bất định trên thảm lót .
“A “ Băng Tâm khẽ rên lên khi vật cương cứng được đưa vào người , hơi thở nhẹ nhàng trở nên gấp gáp lên rất nhiều , tiếng rên rỉ kích tình vang vọng cả phòng mỗi khi nó tiến vào , tốc độ rất nhanh . “Lăng Khiêm , chậm thôi , em chịu không được “
“Ngoan , sẽ ổn cả thôi “. Lăng Khiêm mỉm cười dịu dàng xoa tóc Băng Tâm rồi tăng tốc nhanh hơn .
“Lăng Khiêm , dừng .....” Chưa kịp nói hết câu cô đã bị chặn lại bằng một nụ hôn mạnh mẽ , Lăng Khiêm dùng mỗi của mình chặn rời nói cô lại chỉ để âm thanh rên rỉ ủy mị phát ra . Hay tay cũng rất bận rộn xoa nắn bồng đào trước ngược Băng Tâm . Nó biến thành đủ thứ hình dạng dưới tay anh ......
Họ cứ thế triền miên cả một buổi sáng mùa xuân , chợt nhận ra thời gian trôi rất nhanh mới đây đã gần đến tết Nguyên Đán . Họ phải nhanh chóng giải quyết công việc thật nhanh để ân Tết một cách vui vẻ theo đúng phong tục của người Trung Quốc . Bên ngoài thì phát ra tiếng gõ cửa liên tục của Thiên Vũ và Mỹ Nhi
“Lăng Khiêm , bọn tôi đã thiết lập chương trình mới rồi “. Mỹ Nhi đứng ở ngoài lên tiếng gọi , cô và Thiên Vũ đã đứng gõ cửa một lúc nhưng không thấy động tĩnh “Kì lạ , Lăng Khiêm nói xong việc gọi anh ta “.
“Tốt nhất chúng ta nên về thôi “. Thiên Vũ đứng dựa vào vách tường bên cạnh cửa nhìn Mỹ Nhi một cách mê đắm
“Thiên Vũ , còn chưa hết ngày , anh lại muốn về ???”
“Em thấy Lăng Khiêm và Băng Tâm không ra tiếp chúng ta , thì có thể tự hiểu họ đang rất bận chuyện vợ chồng tâm sự “. Thiên Vũ vẫn không rời Mỹ Nhi mà nói một cách rất mờ ám .
“Được , vậy chúng ta tiếp tục đi làm thôi . Không nên phiền họ “. Mỹ Nhi nghe câu 'Bận chuyện vợ chồng' Khuôn mặt bất giác hiện lên vệt hồng . Cô xoay lưng bước nhanh trên hành lang , cô nên đi nhanh trước khi Thiên Vũ đuổi kịp , cô thừa biết anh đang có ý định gì với cô ngay lúc này .
“Mỹ Nhi , anh đã giao việc cho Hàn Minh xử lý rồi . Bây giờ chúng ta về nhà báo hiếu cho mẹ anh “. Thiên Vũ bước nhanh hơn kéo Mỹ Nhi ra bãi giữ xe
“Khoan khoan , báo hiếu gì ??“.
“Mẹ anh có một mong ước “
“Mong ước gì “
“Một đứa cháu “.
Nói rồi Thiên Vũ káo Mỹ Nhi chạy thẳng về nhà . Hôm nay tạm dừng ở đây , mọi người có thể nghỉ ngơi ngắn hạn trước khi cuộc chiến kế tiếp bắt đầu . Cậu truyện vẫn còn dài với những cuộc đấu tài đấu sức giữa những thế lực Hắc Bang đen tối ....