(Mười sáu)
Edit: Công Tử Tuyết
Lâm Di đang muốn lùi cơ thể ra sau để tránh, nhưng hai chân dài có lực của Chu Hạo vắt ngang qua hai bên cơ thể của anh, cho dù di chuyển nửa bước cũng không được.
Chu Hạo hôn nụ hoa xong, lại men theo xương quai xanh, đi lên trên cổ gặm cắn nhẹ nhàng, cơ thể ra sức giãy giụa, sau khi anh tìm được môi của Lâm Di thì điên cuồng xâm chiếm. Chỗ đỗ xe này không có ai, rất yên tĩnh, chỉ có tiếng vọng mút vào dâm mỹ nổi bật của Chu Hạo trong xe.
Lâm Di bị hôn, toàn thân không có sức, vốn tay chống đỡ trước ngực người đàn ông đã hoàn toàn không có bất kì tác dụng chống cự nào, ngược lại giống như nửa chống cự, nửa nghênh đón lại mềm mại đặt trên ngực người đàn ông.
“Bé cưng, em thật đẹp.” Nửa thân dưới của Chu Hạo cách lớp quần tây của Lâm Di nhún vài cái, lại đang hôn nhẹ nhàng trên môi Lâm Di một cái.
(Mười bảy)
“Anh nhìn cho rõ! Tôi là nam!!” Lâm Di còn muốn dùng sự giãy giụa cuối cùng, hiện tại anh đã không còn sức chống cự. Chu Hạo quá biết ve vãn rồi, thậm chí trong trạng thái mâu thuẫn lòng anh lại sinh ra tâm lí vui vẻ.
“Khéo thế, anh cũng vậy.” Bên Chu Hạo vừa kéo quần jean vừa kéo quần lót của Lâm Di xuống.
“Tôi là trai thẳng!!!” Lâm Di không phải người ngu, anh trơ mắt nhìn Chu Hạo thong thả kéo quần lót xuống, móc ra cây gậy lớn sung sức hừng hực. Nghĩ đến chuyện tiếp theo mình phải trải qua, Lâm Di sợ hãi khiến cho giọng lúc nói chuyện đều mang theo âm rung.
“Ah, trước kia anh cũng vậy.” Chu Hạo lạnh nhạt nói.
Sau đó anh không đợi Lâm Di mở miệng nữa, trực tiếp nâng đôi chân vừa dài vừa thẳng của Lâm Di gác trên vai mình, vùi đầu mà gặm cắn đôi mông trắng như tuyết phía trước.
(Mười tám)
Lâm Di cảm thấy thẹn nhưng không dám cúi đầu nhìn hình ảnh giữa hai chân mình, Chu Hạo vùi đầu hôn liếm lung tung khắp nơi giữa đùi của anh, sự vui vẻ sung sướng làm cho cả người anh phấn khích run lên: “Ừm ưm... Đừng...”
“Ha ha.” Chu Hạo tạm dừng lại động tác ngoài miệng, lấy tay quệt chất dịch từ tuyến tiền liệt chảy ra ngoài của Lâm Di: “Rõ ràng nơi này thoải mái đến chảy nước, đúng là khẩu thị tâm phi(1).”
Mặt Lâm Di nóng bừng tưởng chừng như có thể hấp chín một quả trứng gà, người đàn ông này nói không sai, đúng là anh sinh ra sảng khoái giữa loại ép buộc này. Thế nhưng anh cũng không muốn thừa nhận, không thể làm gì khác hơn là cứng đờ nói: “Tôi, tôi bị ép buộc, đây là anh cưỡng bức...”
Chu Hạo không nhịn được cười: “Rõ ràng em quyến rũ anh trước!? Em nói lại thử xem, cuối cùng là người nào dâm dê gửi ảnh cosplay cho anh, hở?”
Nói xong, thừa dịp lúc Lâm Di mặt đỏ tía tai bị nghẹn không trả lời được, lại vùi đầu vào mút cúc hoa giữa hai mông căng tròn.
(1) Khẩu thị tâm phi: Ngoài miệng nói là phải, trong lòng nghĩ là trái, chỉ sự dối trá.