Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 120: Chương 120: Hồng Điệp Trư




Lúc này Tiểu Huyết đã là yêu thú cấp hai hàng thật giá thật. Phệ Huyết Trùng thông thường ít nhất cũng bằng nắm tay. Tiểu Huyết lại là độc nhất vô nhị thân thể giáp cứng lớn hơn đầu người, nay đã đột phá cấp hai càng trở nên khủng bố. Màu đỏ huyết dịch càng trở nên nồng đậm, lục chi thì thô to như tay người, từng chiếc gai sắc nhọn hơn lưỡi dao đâm ra tứ phía.

Thân thể như thiết giáp đâm tới làm những cây to lớn chắn trước mặt lần lượt bị tông gãy đổ.

- Hửm Tiểu Huyết đã sinh ra linh trí không tệ, không ngờ dã tính lại thật sự kích phát.

Trần Duyên không nhịn được liền tăng tốc bám theo.

- Rít…rít…

- Đây không phải là tiếng kêu khi xung trận của Phệ Huyết Trùng sao, chẳng lẽ bọn chúng liền không nhịn được xông vào tranh giành.

Càng tiến lại gần, tiếng kêu quen thuộc lại dần rõ hơn.

- Thì ra là Hồng Điệp Trư.

Hắn không tốn một chút công sức liền nhận ra tiểu thú đang giằng co trước mắt. Hồng Điệp Trư yêu thú cấp hai Bính đẵng cực kì dễ nhận biết. Hình thể đứng ngang eo người mang trên mình màu hồng phấn nổi bật, nhưng thứ lại khiến chúng được đông đảo giới nữ tu yêu thích lại là đôi cánh bướm thay thế hai lỗ tai. Chúng chính là loại phấn hồng hạng nhất khiến các nàng tranh nhau sức đầu mẻ trán khi xuất hiện trên thị trường.

- Thật kì lạ, Hồng Điệp Trư lại giằng co cùng Tiểu Huyết.

Hắn nghi vấn cũng không phải điều khó hiểu, tiểu trư này vốn nổi tiếng là nhạy cảm đối với tiếng động xung quanh. Nếu chúng phát hiện có gì rụt rịt liền không chút chần chừ lẫn vào rừng sâu mặc cho đó là tồn tại mạnh mẽ hay yêu nhớt.

- Tiểu tử khoan hãy lộ diện.

Trần Duyên đang muốn ra tay hỗ trợ thì Chu Lão lại hiện ra ngăn trở.

- Hồng Điệp Trư vốn là loài hiền hòa không sai có điều ngươi thật sự nghĩ rằng có yêu thú cấp hai yếu kém sao?

Lời Chu lão liền đánh tỉnh hắn. Trần Duyên thật sự bị vẻ ngoài vô hại đánh lừa, mỗi sinh linh trong trời đất này nếu muốn tồn tại đều che giấu thủ đoạn đặc thù, nhất là yêu thú cấp hai lại càng không đơn giản.

Nhìn tới sinh linh bé nhỏ dễ dàng đánh ngã bất kì nữ nhân nào Trần Duyên căng mắt hòng muốn tìm ra chổ đáng ngờ.

- Không lẽ là đôi điệp sí kia.

Hắn có chút không khẳng định.

- Hừ lo nghĩ cũng không ít gì, ta muốn tận mục chứng kiến ngươi thủ đoạn cao minh tới đâu.

Trần Duyên hừ lạnh, từ trong túi trữ vật hắn lấy ra Thanh Nguyệt Cung.

- Hà hà hà lão bằng hữu lâu nay mới có dịp dùng tới ngươi.

Cầm đại cung trong tay khiến cảm giác thân thuộc ùa về. Tay phải cầm cung, tay trái kéo tên. Hơn một năm không được trui rèn khiến hắn có chút lạ lẫm, giữ tư thế hơn mười hơi thở cuối cùng song mục khóa chặt mục tiêu.

- Nhất Tiễn Xuyên Tâm.

Hắn thầm hét.

Tinh Thiết Tiễn chuẩn xác lao tới, nhưng sự thật trước mắt lại khiến hắn không thể tin được. Điệp sí mỏng manh như tấm lụa kia lại dễ dàng chặn đứng hắc tiễn.

Nơi trọng yếu bị kẻ khác ra tay tập kích khiến Hồng Điệp Trư thật sự phẫn nộ.

- Éccccccc.

Đôi điệp sí vỗ mạnh trong không trung kèm theo đó là một lớp bụi phấn vô hình vô vị bao phủ lấy đàn Phệ Huyết Trùng.

Một hồi sau ngoài trừ Tiểu Huyết còn khả năng đứng vững thì tất hàng ngàn Phệ Huyết Trùng bị tê liệt không thể nhúc nhích dù chỉ một chi.

- Rít….

Trông thấy đồng bạn bị hạ gục Tiểu Huyết điên cuồng rít gào, đôi kiềm sắc bén trước miệng mở rộng hết cỡ kẹp tới.

Không hỗ là yêu thú chuyên ẩn núp Hồng Điệp Trư tứ chi ngắn cũn mang theo thân hình nục nịch thoăn thoát né tránh khiến tất cả đòn đánh tới đều cắt vào hư không.

Nhìn thấy Tiểu Huyết chật vật như vậy trong khi đối thủ chưa hề ra tay chống trả cũng đủ để hắn hiểu rõ kết cục này cũng không mấy tốt đẹp. Nhìn xuống Tinh Thiết Tiễn trong tay Trần Duyên lắc đầu bất đắc dĩ.

- Có lẽ mũi tên này cùng Thanh Nguyệt Cung đã không thể đáp ứng được thực lực của ta được nữa.

- Ra đây đi Nhất Lục, Nhị Lục.

Đây đúng là cơ hội quý bằng vàng để hắn kiểm nghiệm uy lực của trận pháp Thái Cực Lưỡng Nghi Trận lên tồn tại cấp hai yêu thú.

Hữu thủ bạch sắc, tả thủ hắc sắc hắn dùng song thủ của mình cùng lúc đánh ra những hình thái kì ảo. Mọi việc nhẹ nhàng tựa như nước chảy mây trôi, hơn hai năm qua Trần Duyên chưa một ngày từ bỏ nhất tâm nhị dụng tu luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.