Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)

Chương 180: Chương 180: Màn kịch khép lại, Kim Đan đánh cuộc




Toàn trường không một kẻ nào phát ra tiếng động, âm thanh của lá cây rào rạt lúc này cũng trở nên vang dội lạ thường. Bên dưới không ít thiên tài sắc mặt tái nhợt, bọn chúng chỉ có thể nhìn lên nam nhân khẳng khái cùng lão quái vật kia đối mặt không hề có vẻ nhún nhường.

Ba tên tử bào đệ tử càng trở nên ngốc trệ, bọn hắn ngây người trong phút chốc. Không ngờ có ngày lại có thể tận mắt trông thấy diễn cảnh không tưởng này, một kẻ trấn áp quần hùng. Dù là bọn hắn kẻ nổi bật nhất năm xưa sợ rằng cũng không đủ dũng khí trước mắt những thiên tài đồng lứa nói lên những lời ngông cuồng kia.

- Lôi sư đệ, ngươi muốn phản bác ý kiến của ta.

Bị Trần Duyên sắc bén ánh mắt liếc nhìn Lôi Lâm cả người run lên bần bật, hắn hàm răng nghiến chặt, trên mặt không ngừng chuyển tím, khóe miệng chảy ra tia máu. Hắn đã bị dồn nén đến chân tường, bản thân bị vô vàn sĩ nhục, khinh thường nhưng lại không thể có lấy một chút dũng khí đứng ra cùng Trần Duyên đối trội.

- Lôi Linh Thể a, tiểu tử ngươi lẽ ra khi chào đời đã được tung hô là ông trời nhi tử, đáng tiếc thay lại không đúng lúc.

Bạch lão tiếc hận nhìn xuống một tên đại thiên tài bị dồn ép thập phần bi phẫn, hắn biểu hiện chính là nộ hỏa công tâm. Đương trường bị hỏa khí của chính bản thân gây ra thương thế.

- Tiền bối ý đã quyết tiểu bối liền không cưỡng cầu, vừa rồi trong lúc nóng nãy có nói ra điều gì bất kính, mong tiền bối rộng lượng tha tội.

- Ngươi có thể buông bỏ lão phu cũng khó lòng trách phạt, trở về đi thôi. Bách Niên Chi Chiến vẫn còn đang dang dỡ, các ngươi chỉ còn một tuần trăng để săn tìm yêu thú.

Trần Duyên bày ra là một con người cầm lên được liền bỏ xuống được càng khiến lão nội tâm bất nhất, lo nghĩ không biết lão ra tay cứu tên Lôi Lâm kia một mạng có phải là sai lầm hay không a.

Bữa tiệc chóng đến cũng chóng đi, mọi thứ đều đã được an bày chúng đệ tử không còn nguyên nhân để nán lại, phân tán ra khắp nơi. Dù không thể hoàn thành mục đích săn giết mười đầu yêu thú thì cũng không thể trắng tay trở về.

- Sư huynh, chuyện này sợ rằng sẽ để lại hệ lụy không hề nhỏ.

Bạch Long lo ngại cũng không phải là không có lí, Lôi Lâm đã mang danh là tông chủ đệ tử, nay lại có nhóm người thần bí lộ diện đứng ra bao che cho hắn. Những ngày tháng sau này của Trần Duyên tại Ma Kiếm Tông có khả năng nữa bước khó đi.

- Ha ha ha mọi thứ không nghiêm trọng như sư muội tưởng tượng đâu, ta sẽ có cách. Một điều trọng yếu ta muốn nói với các ngươi.

- Nếu không phải vạn bất đắc dĩ đừng ra mặt chống đối với tử bào tu sĩ, đồng thời những kẻ kia sẽ chào mời các ngươi gia nhập bọn chúng, tới lúc đó không cần do dự, trở thành tử bào đệ tử cơ duyên không thể bỏ qua.

Đối với tử bào đệ tử vấn đề Phong Ma Chân Nhân từng nhắc qua, nhưng hắn đối với bọn chúng cũng hoàn toàn mù tịt. Nhưng Trần Duyên lại đối với những tên thiên tài này vô cùng chú tâm, bởi lẽ hắn sư phụ cũng từng là một trong số bọn chúng.

Trên đình đài, ba tuần trăng mau chóng trôi qua. Thập đại trưởng lão một lần nữa đầy đủ góp mặt mong chờ những các nhân kiệt xuất lộ diện. Mỗi kì Bách Niên Chi Chiến diễn ra đều kéo theo đó là cực hạn ganh đua, nhiệt huyết tuổi trẻ không ngừng sôi sục. Hàng vạn Ma Kiếm Tông đệ tử đều đã tới thật sớm tìm cho mình một nơi quan sát thật tốt, muốn bản thân một lần chứng mục nhân chung chi long mới được sinh ra.

- Lão bát, ngươi đúng là càng già lại càng không có cốt khí. Tên tôn tử Ngô Thiên của ngươi vừa rời đi Cấm Địa chưa bao lâu mà ngươi đã bắt hắn đi. Không lẽ sợ chúng ta đối với một tên tiểu bối như hắn ra tay a.

- Đại Trưởng Lão không cần phải bóc mẻ ta, Ngô nhi thiên phú siêu quần được để mắt trở thành tử bào đệ tử. Ta không muốn bỏ lỡ thời cơ quý giá này làm chậm trễ hắn tiền đồ.

Bát trưởng lão yên vị trên mộc tọa không mấy quan tâm đại trưởng lão châm chọc. Lão nhanh chóng đem tôn tử trở về vì đã sớm được hắn báo lại, trong Cấm Địa vô tình tìm thấy một thứ có lai lịch không nhỏ. Vật này không tiện để người ngoài dây vào nên đã cố tính viện cớ trước khi những lão quái vật kia điều tra ra manh mối liền đem hắn đi.

- Nhị trưởng lão cho rằng kẻ nào sẽ nắm được khôi đầu Bách Niên Chi Chiến a?

Tam trưởng lão trước nay đối với phe phái không quan tâm đên, nhưng lão lại vô cùng có hứng thú những trò may rũi.

- Điều này không dễ nói trước, những tiểu tử kia có kẻ nào không mưu mô xảo trá, tận lực che giấu thực lực.

- Ta lại thấy khôi đầu kì này sợ rằng khó lòng thoát khỏi Ma Kiếm Sơn người.

Lục trưởng lão vốn là kẻ ít khi xuất hiện, hắn là kẻ có hành tung bí ẩn nhất trong Thập Đại Trưởng Lão. Thậm chí còn có tin đồn rằng ngoài tông chủ ra không kẻ nào được diện kiến hắn mục diện, thậm chí hắn là nam nhân hay nữ nhân cũng không kẻ nào dám chứng thực.

- Lục trưởng lão phỏng đoán không sai, ta cũng không ngoại lệ.

Cửu trưởng lão chán chường thở dài, lão cũng không muốn thú nhận điều này, nhưng vạn năm qua đã nhiều lần minh chứng, Ma Kiếm Sơn đệ tử đi ra không kẻ nào thực lực tầm thường. Dù là trong hàng tinh anh đệ tử, Ma Kiếm Sơn người luôn chiếm giữ vị trí đứng đầu.

- Tứ chưởng lão, còn đệ.

Phong Ma Chân Nhân từ đầu không biểu hiện nóng lạnh ra ngoài khiến không ai có thể đoán ra hắn nội tâm đang suy tính điều gì. Đại trưởng lão bất đắc dĩ, trong một phút cao hứng thuận tiện quay qua nhưng lão lại quên mất tên sư đệ này bản tính.

- Bách Niên Chi Chiến đệ nhất a.

Các vị trưởng lão còn lại đang nhắm mắt dưỡng thần cũng hiếm hoi lực chú ý đều tập trung trên người lão. Tứ chưởng lão thật sự muốn mở ra “kim khẩu”, không thể để vụt mất cơ hội này.

- Kẻ giành lấy thắng lợi cuối cùng không ai ngoài Duyên nhi, lão phu độc nhất một tên thân truyền đệ tử.

Lão ngữ khí chém đinh chặt sắt như thể kết cục đã bày ra trước mắt. Các vị trưởng lão khác song mục mở lớn, bọn họ không dám tin vào tai mình. Bách Niên Chi Chiến nói không ngoa chính là một trường chém giết nho nhỏ, không ít lần xuất hiện thiên tài vẫn lạc, chi một chút sơ suất sẽ rơi vào hoàn cảnh bất phục.

- Tứ trưởng lão đã thập phần tin tưởng bản thân đệ tử vậy thì tại sao chúng ta không đánh cược. Ở đây lão đệ có một gốc Tứ Hỏa Miên Diễm cấp 3 Giáp đẵng linh dược, hay là đem ra cùng Hỏa Liệt Kim Kê noãn của sư huynh làm vật đánh cược.

- Hay hay, lão phu cũng không thể đứng ngoài. Vừa hay ta khai lò được 1 viên Ngưng Anh Đan, giá trị ắt hẵn không so với bảo vật hai vị đem ra thua kém đi.

Bát trưởng lão nghe tới Trần Duyên nội tâm liền không mấy vui vẻ, đúng lúc nhân cơ hội này lão muốn một thứ mà Ma Phong Chân Nhân đang nắm giữ trong tay. Hỏa Liệt Kim Kê trứng noãn, yêu thú tương truyền là hậu nhân của Phượng Hoàng có cực ít cơ hội đánh thức phượng huyết ngủ yên trong người.

- Bát sư đệ ngươi cái này là đuổi ăn mày a, một gốc Tứ Hỏa Miên Diễm giá trị liên thành nhưng khi đem so ra cùng Hỏa Liệt Kim Kê vẫn còn chênh lệch không ít. Nếu ngươi có thể lấy ra 10 gốc lão phu vẫn còn có thể suy nghĩ thêm.

Hỏa Liệt Kim Kê giá trị cực lớn đặc biệt là khi vào tay của hỏa thuộc tính tu sĩ. Không may yêu kê kia không thể đánh thức ngũ sâu phượng huyết thì đây cũng là một đầu Giáp đẵng yêu thú a. Nếu Bát trưởng lão có thể thận trọng bồi dưỡng đó chính là không nhỏ trợ lực, thậm trí lão còn có thể đào mạng trong tay đại tu sĩ Nguyên Anh kì.

Lão mặt mo vốn đỏ rần đã bắt đầu tím tái, lấy ra 10 gốc? Chỉ 1 gốc này cũng đã tiêu tốn 1000 năm bồi dưỡng, sợ rằng khắp vạn dặm quanh đây cũng khó lòng tìm ra một gốc Tứ Hỏa Miên Diễm thứ 2.

- Tứ sư huynh đối với Tứ Hỏa Miên Diễm thấy chướng mắt thì thứ này ắt hẵn là hợp khẩu vị của ngươi chứ?

Bát trưởng lão dáng vẻ đau xót lấy ra một linh quả mộc linh khí bức người, lão đối với Hỏa Liệt Kim Kê cực lớn truy cầu đành liều mình lấy ra thứ báu vật vô giá này.

- Mộc Linh Quả, là Mộc Linh Quả không sai.

Tam trưởng lão lúc này cũng khó lòng giữ được thanh cao cốt cách, Mộc Linh Quả bát trưởng lão đem ra kia chỉ cần nhìn kinh khí dao động mạnh mẽ, quả đầu lớn hơn nắm tay người. Rõ ràng Mộc Linh Quả này được hái từ vạn năm Mộc Linh Thụ, giá trị về một phương diện nào đó còn muốn đánh đồng với cấp 4 bảo vật.

- Thành giao.

Câu được con cá lớn bát trưởng lão nội tâm thư sướng khó tả, tuy phải bỏ ra mồi câu không nhỏ nhưng lão đối với thiên phú của Lôi Lâm vô cùng tin tưởng, nếu không phải từng tận mắt chứng kiến thanh thế của hắn khi đột phá, chính lão cũng không dám tin đó chỉ là thanh thế do một tên Trúc Cơ tu sĩ làm ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.