Sau khi xác định thân phận của Tổ Vũ đối với bọn họ là vô hại, tâm phòng bị của Cecil cũng từ từ giảm xuống.
Tuy rằng vẫn còn, thế nhưng chỉ ở mức theo dõi quan sát chứ không còn là cố tình đề phòng như trước.
Cho nên chế độ theo dõi tại quang não cũng có thể hủy bỏ.
Suy xét đến việc đối phương có thể là ân nhân của nhà Melved thậm chí là toàn bộ tộc Griffin- đương nhiên còn có thể coi là lão tổ tông không biết bao nhiêu đời của nhà hắn, thế nhưng Cecil vẫn không có cách nào dùng thái độ đối đãi với trưởng bối để đối mặt với con non đã hay ăn còn ham chơi, không có việc gì lầm liền đi bán manh làm nũng này.
Cho dù là giả thì cũng là con non. Hơn nữa nếu như không tính đến tuổi thì hình người của Tổ Vũ vẫn là cái con non a.
Đối đãi với con non cùng trưởng bối là hai loại thái độ hoàn toàn khác nhau.
Rất nhanh, Tổ Vũ liền lĩnh hội được sự khác nhau giữa hai loại đãi ngộ đó.
Cecil đối với quản gia có thể nói là hữu cầu tất ứng, mà đối với con non, hắn cũng có thể xem như thiên y bách thuận. Mỗi lần tại thời điểm cùng nhau chơi đùa, tiểu Griffin còn chưa đủ khả năng khống chế nhu cầu sinh lí của mình không cẩn thận tiểu trên người hắn, Cecil cũng sẽ không phát giận, muốn chơi cái gì cũng đều chiều theo bọn họ cùng nhau chơi.
Thế nhưng hiện tại hắn lại muốn mang đi quang não mà hắn trăm cay nghìn đắng mới mò được tới tay?!
Nói đi ngươi muốn chết như thế nào, ta lập tức thỏa mãn ngươi!
Cecil làm lơ biểu tình hung ác quơ móng vuốt nhỏ của con non giả, phi thường bình tĩnh click mở thiết bị quang não dành cho con non.
Tổ Vũ là cái tiểu tâm cơ, thời điểm lên mạng luôn nhớ xoá sạch lịch sử tìm kiếm của mình, đảm bảo việc mình lên mạng sẽ không bị người khác phát hiện.
Vậy nên cho dù có bị kiểm tra, bên trong quang não của hắn ngoại trừ mấy trò chơi trẻ em bọn họ cùng nhau chơi thì không còn gì khác.
Nhưng Tổ Vũ lại quên mất rằng, quang não chuyên dụng cho con non của hắn là do Cecil định chế.
Loại quang não cá nhân ấu trĩ này đem quyền hạn mở ra toàn bộ với đối tượng là người giám hộ, cho dù không tìm được lịch sử tìm kiếm, Cecil vẫn có thể tìm được những thứ khác.
Tỷ như lịch sử đăng nhập cùng ghi chép thời gian online.
Bí mật tiêu trừ thiết bị theo dõi, chỉ để lại chương trình giám hộ nên có dành cho con non, Cecil bày ra biểu tình nghiêm nghị.
“Ta đưa quang não cho ngươi đã nửa tháng không sai biệt lắm, thế nhưng lịch sử kí lục này là như thế nào?”
Hắn đưa lịch sử ký lục cho con non xem. Từ khi đưa quang não cho con non, mỗi đêm thời gian đăng nhập cùng đăng xuất cách nhau không dưới mười tiếng, hơn nữa mỗi đêm đều là như thế.
Trong quang não còn ghi chép kĩ càng tỉ mỉ thời gian hắn mở quang não, chẳng sợ không tìm được lịch sử kí lục, đây cũng là chứng cứ rõ mười mươi.
Tổ Vũ chấn kinh rồi, hắn làm sao biết được cái quang não mất nết này lại có cả loại ký lục như vậy?! Trước đó lăn qua lộn lại tìm hiểu sao hắn lại không tìm thấy?
Cecil xem hiểu được vẻ mặt của hắn:“Đây là hình thức quản lí dành cho người giám hộ, ngươi nhìn không tới.”
Vậy hắn, đây là bại lộ? Tổ Vũ giả làm con non nhà người ta liền cảm thấy chột dạ không thôi, cúi đầu không dám nhìn Cecil.
Nhưng hiển nhiên Cecil không định cứ như vậy liền buông tha hắn.
Hắn dùng hai tay nâng con non lên, bức bách nó nhìn thẳng vào mắt mình, thế nhưng lời nói ra khỏi miệng lại không có chút liên hệ nào tới việc vạch trần thân phận của hắn.
“Leo, ta vẫn luôn nghĩ rằng ngươi so với Ruin thì nghe lời hiểu chuyện hơn, thế nhưng xem ra sự thật không phải như vậy. “
Ngữ khí của hắn chính là loại ngữ khí chỉ có ơn người lớn khi giáo huấn trẻ con nhà mình, trong phẫn nộ mang theo nghiêm khắc, lại vẫn đủ thân cận.
Hắn thậm chí còn kêu chính mình là “Leo“.
Tổ Vũ thật sự vô pháp xác định Cecil đã phát hiện sự dị thường của mình hay chưa.
Nhưng nói thật, thời điểm bị kêu như vậy Tổ Vũ cảm thấy yên tâm.
Cecil nhìn con non giả nhìn mình phát ngốc, đáy mắt có tia ý cười chợt lướt qua, bất quá hoàn toàn không bị Tổ Vũ phát hiện.
“Hiện tại, ngươi có thể nói cho ta biết ngươi nửa đêm không ngủ còn tránh ở trong ổ chăn là đang làm gì không?”
“Ai nha, đây là có chuyện gì vậy?”
Đúng lúc này quản gia trở về, vừa vào cửa liền thấy tiên sinh nhà mình đang hai tay giơ Leo thiếu gia lên cao, bộ dáng nghiêm túc.
Mà Leo thiếu gia lại mang vẻ bị dọa đến choáng váng ( thật ra cũng không phải), một dạng biểu tình ngốc manh.
Còn Ruin thiếu gia lại đang loay hoay bên chân tiên sinh, thường thường pi pi hai tiếng, còn cắn lấy ống quần của tiên sinh kéo kéo, tựa hồ cũng muốn trải nghiệm một phen lạc thú được “nâng cao cao“.
“Al, con non nhà chúng ta dường như có chút không quá nghe lời. “
Từ hai tay nâng lên đổi thành một tay ôm lấy, Cecil dành ra một tay đem quang não đưa đến trước mặt quản gia.
Quản gia mới đầu còn không rõ nguyên do, đến khi hắn nhìn rõ thời gian ký lục ghi trên quang não, lập tức hai mắt trợn trừng:“Đây là....”
Hắn nhanh chóng lật xem hết tất cả ký lục, sau khi xác định bản thân không nhìn nhầm liền dùng ánh mắt không tán đồng nhìn về phía con non nằm trong lồng ngực Cecil giả trang đầu gỗ.
“Leo thiếu gia, ngươi gần đây đều không có hảo hảo nghỉ ngơi có phải hay không? Bảo sao dạo này tinh thần ngươi sa sút, còn thường xuyên ngủ gật, hại ta còn đặc biệt mời bác sĩ lại đây nhìn xem, thì ra là do ngươi thức khuya!” Câu sau lại là nói với Cecil.
Hiển nhiên quản gia đã sớm chú ý tới bộ dáng lười biếng của Tổ Vũ, nhưng bác sĩ nói thân thể hắn không có vấn đề gì, hắn liền không nghĩ nhiều.
Nhưng hiện tại xem ra là thật sự có nguyên nhân.
“Tiên sinh, ta cảm thấy chúng ta cần mời chuyên gia về kiểm tra hệ thống an ninh phòng ngự của trang viên một chút, Sandora rõ ràng đã xảy ra vấn đề, bằng không tại sao lâu như vậy vẫn không phát hiện ra có chỗ không thích hợp.”
Quản gia tức muốn điên rồi, camera trong phòng con non chính là hợp nhất với toàn bộ hệ thống bảo vệ của toàn trang viên, phía sau cũng không chỉ có bảo an theo dõi, còn có hệ thống phòng ngự trí năng Sandora, thứ này chính là trí tuệ nhân tạo cao cấp chỉ đứng sau mạng thiên tinh đầu não, lợi hại như vậy thế mà lại không biết một con non rốt cuộc là đang ngủ hay là đang chơi?
Thấy sự việc đã bại lộ, Tổ Vũ yên lặng vùi đầu vào thân thể, đem bản thân đoàn lại thành một quả cầu.
Ân, hắn là con non, cái gì hắn cũng nghe không hiểu.
Cecil thấy phản ứng của quản gia có chút lớn, đành mở miệng trấn an:“Không liên quan đến Sandora, là do ta sơ sót, trước đó ta đăng ký quang não cho con non đã cài đặt quyền hạn tối cao, Sandora sẽ không lưu ý thu lại tín hiệu. “
Quyền hạn tối cao tức là có thể sử dụng quang não tại bất cứ nơi nào tại trang viên, không cần lo tin tức sẽ bị theo dõi thu lại, toàn bộ Melved trang viên cũng chỉ có Cecil cùng quản gia có quyền hạn này.
Hiện tại danh sách này lại nhiều ra hai cái con non, bởi vì họ là tiểu chủ nhân của trang viên này.
Đương nhiên đây cũng không phải là do Cecil sơ ý, mà là cố tình, chính bởi vì hắn muốn thăm dò Tổ Vũ nên mới cài đặt quyền hạn tối cao cho quang não của con non.
Nghe ra là do Cecil sai lầm ngược lại khiến sắc mặt quản gia dễ nhìn hơn một chút, chỉ cần không phải do hệ thống bảo an của trang viên xảy ra vấn đề liền tốt.
“Một khi đã như vậy liền đem quyền hạn này đóng lại, các thiếu gia còn nhỏ như vậy, trên mạng lại loạn, đừng để bọn họ học hư. “
Cecil gật đầu:“Đương nhiên, ta hiện tại liền đem quang não của bọn nó đi sửa chữa, về sau cũng không thể lên mạng lâu như vậy, ngươi cảm thấy chúng có thể lên mạng bao lâu thì thích hợp?”
Quản gia hiếm khi không làm bộ dáng gia gia tốt cười ha hả, hắn khi xụ mặt thật rất có cảm giác của một lão nhân cổ hủ:“Ta cảm thấy tiên sinh có thể tạm thời giúp các thiếu gia bảo quản quang não, đợi đến khi bọn họ đủ lớn lại đưa cũng không muộn.”
Nghe được lời này Tổ Vũ lập tức ngẩng đầu lên.
Đây là đang muốn thu hồi quang não của hắn?
Sét đánh giữa trời quang!!!
Hai ngày trước mới bị quang não hố một phen, biết bản thân không thể chơi game hắn đã đau đớn biết nhường nào, hiện tại lại muốn thu hồi quang não của hắn, đem hắn rời xa Internet?
Điều này sao có thể xảy ra?!
Tổ Vũ ngay cả lông đều muốn tạc, ở trong lồng ngực của Cecil loạn kêu pi pi một trận.
Hơn nữa tiếng kêu của hắn cũng không phải loại bắt trước tiểu Griffin chỉ có thể biểu đạt một ít ý tứ như dĩ vãng, tuy rằng không quá lưu loát cũng không đủ tiêu chuẩn, nhưng tuyệt đối có thể khiến Cecil nghe ra được là tiếng Griffin!
[Không cần thu hồi, ta thề từ giờ sẽ không chơi lâu như vậy nữa! Xin ngươi đó Al gia gia!]
Tổ Vũ phi thường minh bạch hiện tại ai mới là người làm chủ, thế nhưng đối tượng nghe lại nghe không hiểu, mà người duy nhất có thể nghe hiểu là Cecil lại một chút ý tứ giúp đỡ phiên dịch cũng không có.
Bất quá tuy rằng nghe không hiểu, nhưng quản gia vẫn có thể thấy được bộ dáng tạc mao kia của Tổ Vũ, tiếng kêu nôn nóng kia, đôi mắt to tràn ngập khẩn cầu cùng với tiểu thân thể nỗ lực vươn lên đều có thể biểu đạt sự kháng nghị của con non đối với quyết định của hắn.
Chung quy vẫn là quản gia yêu chiều con non, đối với sự kháng ngự của Tổ Vũ đành phải lui bước:“Thế nhưng Leo thiếu gia không đồng ý, như vậy chỉ có thể chơi một giờ, không thể nhiều hơn.”
Không hề cấp Tổ Vũ một cơ hội phản cung, chuyện này liền cứ như vậy được định xuống dưới.
Mà tự làm tự chịu Tổ Vũ cũng chỉ có thể cúi đầu chấp nhận, một giờ thì một giờ, hiện tại hắn đã có thể đem thu hồi biến thành hạn chế thời gian, về sau liền có thể đòi thêm càng nhiều!
Sự tình tạm thời được giải quyết, quản gia vốn còn muốn đem vị thiếu gia không nghe lời này thuyết giáo một phen, thế nhưng nhìn bộ dáng khô héo ủ rũ của nó ngược lại liền cảm thấy không đành lòng.
Hắn đem Tổ Vũ từ trong lòng Cecil ôm ra, lời nói thấm thía:“Leo thiếu gia, ta biết ngươi thực thông minh, đối với thế giới tràn ngập lòng hiếu kì, nhưng Internet đối với ngươi thực sự quá sớm, hiện tại ngươi vẫn nên ngoãn ngoãn ăn chơi ngủ nghỉ đàng hoàng đi, chờ lớn thêm chút nữa lại tiếp xúc có được không?”
Thanh âm của hắn vừa mềm lại nhẹ, quan tâm cùng lo lắng trong đó không chút che dấu.
Trước nay vẫn luôn ăn mềm không ăn cứng khiến Tổ Vũ cũng mềm xuống theo:“Pi.”
Ngươi là lão đại, ngươi nói gì cũng đúng, ta nghe lời.
Lúc này lại biến thành tiếng con non?
Cecil vẫn bàng quan đứng bên cạnh nhìn nãy giờ không khỏi hơi nở nụ cười, cũng không có ta định vạch trần hắn, cúi xuống bế lên tiểu Griffin vẫn loay hoay bên chân mình nãy giờ bồi hắn chơi nâng cao cao.
Ban đêm, quản gia sau khi tắm rửa cho con non, nhét chúng vào trong chăn dỗ ngủ còn không yên tâm đem người máy bảo mẫu vẫn luôn có nhưng chưa bao giờ dùng bật lên, để nó canh giữ trong phòng, đảm bảo rằng con non sẽ không nửa đêm không ngủ lại lén tỉnh lại chơi đùa.
Tuy rằng có cái người máy đứng ở đầu giường nhìn chằm chằm thật không tự nhiên, nhưng chung quy cũng không phải hình người, Tổ Vũ chỉ đem nó xem như đồ trang trí trong phòng, đánh ngáp một cái, rất nhanh liền ngủ mất.
Trước khi đi ngủ hắn còn không nhịn được suy nghĩ, thời gian gần đây chính mình cũng có điểm quá mức trầm mê Internet, tuy rằng yêu quái có thể thời gian dài không cần nghỉ ngơi, nhưng cái loại yêu quái ham ngủ như hắn, nghỉ ngơi không tốt vẫn rất ảnh hưởng tới tinh thần.
Cho nên tạm thời cứ làm một con non ngoan ngoãn biết sai liền sửa đi.
Tác giả có lời muốn nói:
Tổ Vũ( ôm chặt lấy): Quang não, đứng rời khỏi ta! Ta muốn cùng ngươi sống cùng sống, chết cùng chết!!
Cecil =-=: Ta mới đặt mua một đài khoang thực tế ảo.
Tổ Vũ (lập tức thay đổi sắc mặt): Cầm đi cầm đi, cái thứ hư hỏng này cũng chẳng có gì tốt.
....................